Seohyun bỗng thấy lạnh sống lưng vì cô bắt đầu có linh cảm chẳng
lành,cứ như là cô gắp gặp chuyện gì khủng khiếp lắm đấy.Côcố trấn tĩnh
lại,đi ra vườn tưới hoa.Bất chợt có một cô gái đi vào vườn hoa hỏi cô:
-Xin lỗi cho tôi hỏi cô có phải là vợcủa nhị thái tử Cho Kyuhyun không?
-Vâng sao cô biết tôi?Mà cô là ai vậy?
-À tôi là Park Hanul,công chúa của vương quốc Amazona.
-Hân hạnh được gặp cô,tôi là Seo Joo Hyun,công chúa của vương quốc Kimusa.
Park hanul thầm nghĩ:”Hừ cái conbé này thì có gì đẹp đẽ chứ,ta thậm
chí còn đẹp gấp trăm lần nó,thế mà Kyuhyun lại từ chối ta,tức thật.Seo
Joo Hyun,cô khôngđội trời chung với tôi đâu,một là cô sống tôi
chết,hai là tôi sống côchết.Cô chọn đi.Cuộc chiến giữa chúng ta chỉ
mới bắt đầu thôi và tất nhiên tôi sẽ là người thắng cuộc cô hiểu
chưa?”
-Này cô sao vậy?-Seohyun hỏi.
-À tôi không sao chỉ là đang nghĩđến một vài chuyện riêng ấy mà.À mà
tối mai cô rảnh không?
-Có,tôi rảnh.
-Thế cô có thể đi với tôi được không?Để làm quen ấy mà.
-Thôi,tôi không dám đâu.Lần trước tôi tự ý ra khỏi cung điện,vềthì bị
anh Kyuhyun quát cho một trận đấy.
-Không sao đâu,chỉ đi một tí thôi mà.khoảng 10 phút thôi mà.
-Thế thì chắc là được.
-Ok,gặp nhau ở vườn sau nhà tốimai nha.
-Ừm…
Park Hanul mỉm cười vẫy tay chàotạm biệt Seohyun.Nhưng vừa ra khỏi
cổng,mắt cô biến đổi hẳn.Ánh mắt đầy ghen tuông,nụ cười nửa miệng đầy
mưu mô.Cô nháy mắt với các cô công chúa.Như đã hiểu ra họ cũng
cười.Park Hanul nói:
-Đó mới chỉ là mục tiêu thứ nhất,còn vợ của thái tử Lee Donghae là mục
tiêu thứ hai đấy.
Chiều hôm sau,Seohyun cố gắng nấu bữa tối thật sớm.Kyuhyun lấylàm lạ liền hỏi:
-Sao hôm nay em nấu sớm thế?Đừng có nói là định đi đâu đấy.Anh không
cho đâu nha.
-Thôi nào,em chỉ một tí thôi mà.10phút thôi.
-Không được lỡ em gặp nguy hiểm thì sao?
-Không sao đâu,em chỉ ở gần đâythôi mà.Xin oppa đấy,mà.
-Hừm thôi được.nhưng chỉ 10 phút thôi đấy.
-Cảm ơn oppa nha-seohyun vui sướng ôm chầm lấy Kyuhyun và đặt lên má
anh một nụ hôn.Chợt nhận ra,seohyun đỏ bừng mặt-Xinlỗi oppa nha,tại em
vui quá.
-Không sao,nếu như ngày nào anh cũng được em làm thế thì thật sung
sướng.-Kyuhyun nheo mắt cười.
-Á oppa thật là…em không đùa đâu.Seohyun tức giận đấm vào người Kyuhyun.
Nhưng không chỉ có Seokyu là hạnh phúc thôi đâu nha…
-Oppa thả em xuống-Jessica kêu lên.
-Anh sẽ không thả đâu,vì em rất bướng nên anh phải cho em
mộttrận-Donghaecười.Mặc sức cho Jessica giãy giụa anh vẫn cứ bế cô đi.
-Em không đùa đâu nha,oppa.Có thả em xuống không thì bảo?
-Không thả thì làm gì được anh nào?
-Em sẽ cắn đấy.
-Thôi được anh thả nè-Nói rồi Donghae buông Jessica ra làm côngã xuống
đất.Donghae cốc đầu Jessica rồi nói:
-Thế nào cô bé?Còn muốn anh thảnữa không?
-Thà để oppa thả còn hơn là để oppa bế.-Jessica phụng phịu làm Donghae bật cười.
-Oppa sao thế?
-Nhìn mặt em tự nhiên anh muốncười thôi.
-Này đừng để em phải đánh oppa đấy nhá.
-Anh đùa đấy.Anh làm sao mà dám trêu Jessica của anh chứ.
Tối hôm đó…
Seohyun ra sau nhà đợi.Đúng 7 giờ,Park Hanul đến.Cô mỉm cười nói:
-Ta đi nào.
-Thế cô định đưa tôi đi đâu vậy?
-Đi chơi vài nơi thôi.Đúng 10 phútsẽ về.
-Vậy thì đi thôi,nhanh lên.
Park Hanul vừa đưa Seohyun đi,cô ta cười rất mãn nguyện.”Seohyunơi,hãy
cùng tôi đi đến bờ vực của tử thần nhé…”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT