Đơn phương - Nó vẫn sắp xếp thời gian của mình một cách khoa học vì nó không muốn tình yêu ảnh hưởng đến học hành, nó mới lớp 10 mà .

Vào những ngày cuối tuần thì nó và Nhi thường hay đi chơi với nhau, khi thì xem phim, khi thì đi ăn , hoặc đơn giản chỉ là đi dạo khắp phố phường. Đó là những giây phút êm đềm và hạnh phúc nhất đối với nó.

Mùa đông tràn về mang theo sự lạnh giá len lỏi vào khắp mọi ngóc ngách của cuộc sống. Nó vừa đèo Nhi đi học vừa xuýt xoa kêu :

- Híc, lạnh quá. Tớ ghét mùa đông.

- Tại sao lại ghét? Tớ thấy mùa đông rất thú vị mà.

- Mùa đông mặc bao nhiêu áo cũng không thấy ấm còn mùa hè thì chỉ cần cởi phăng áo , ở trần là ok rồi.

- Cậu là con trai thì như thế, chứ tớ làm sao mà thế được. Với tớ, mùa đông có lẽ là mùa đẹp nhất.

- Tại sao thế?

- Ừ. Vì mùa đông là thời điểm sinh nhật tớ mà ^^.

- Ủa. Sao bây giờ mới nói, bao giờ tổ chức thế , để tớ còn biết mua quà.

- 11/12. Mà không cần quà cáp gì đâu . Hì.

- Sao lại thế, đã sinh nhật là phải có quà chúc mừng chứ. Chờ tớ nhé, nhất định tớ sẽ có bất ngờ cho cậu.

Thế là nguyên cả chiều hôm đó , nó lượn khắp các cửa hàng bán quà sinh nhật và các siêu thị của thành phố để chọn món quà ưng ý.

Nó cảm thấy rất vui khi làm việc đó, ừ, lúc đó nó mới có lớp 10 mà. Nó đang ở độ tuổi chuyển tiếp nên tâm lý rất dễ bị dao động và khó kiểm soát.

Nó tỉ mẩn quan sát các món quà tặng mà anh bán hàng tư vấn :

- Em mua quà tặng bạn gái hả.

- À. Cũng không hẳn là bạn gái, chỉ là bạn bình thường thôi ạ.

- Haha. Nhìn em là anh biết em đang thích cô gái đó rồi , phải không. Chứ làm sao mà một đứa con trai có thể nhìn chăm chú các món quà tặng hàng giờ được , đã thế lại muốn anh đổi đi đổi lại nữa chứ.

Nó ngại ngùng vì để anh ấy biết được việc đó.

- Ngại gì em. Xem nào, anh đã từng trải qua giai đoạn giống em nên anh biết. Mua quà tặng bạn gái thì tốt nhất là đồ handmade, đảm bảo bạn gái sẽ có ấn tượng rất tốt với em. Anh nói thật đấy.

- Thế em nên làm gì được anh.

- Ừm. Trước anh có đan tặng bạn gái anh chiếc khăn, kèm theo đó là tấm thiệp ghi tình cảm của anh, sau vụ đó bạn gái anh đổ luôn . Haha

- Hả. Đan khăn á anh, cái đó em không biết đâu.

- Không biết thì phải học chứ , để anh giúp cho. Em muốn chiếm được tình cảm của con gái thì không dễ đâu.

Kể từ đó, buổi chiều nào khách hàng vào shop Smile mua đồ đều thấy hình ảnh một đứa con trai đang ngồi đan khăn lặng lẽ ở một góc cửa hàng.

Nó đấy, nó đang đan khăn đấy. Thỉnh thoảng , anh bán hàng có chạy qua chỗ nó xem rồi góp ý về cách đan cho nó :

- Tốt lắm, cứ thế mà phát huy. Từ từ, chỗ này bị lỗi rồi này, em tháo ra đi.

Gì chứ ngày xưa anh đan có đẹp được như em đâu.

Những lời nhận xét tốt từ phía anh làm nó càng thêm ấm lòng và càng quyết tâm hoàn thành cái khăn hơn

Mất hơn 1 tuần nó mới đan xong cái khăn len đó.

- Chà, đã hoàn thành rồi cơ à. Để anh xem nào.

Nó giơ cái khăn len ra trước mặt anh.

- Màu sắc phối hợp rất tốt, quà này đem tặng thì đứa nào cũng đổ

Mà có cần thiệp không em, để anh lấy cho.

- Có , anh chọn hộ em tấm thiệp với.

Một lát sau, anh ấy quay ra với đủ loại thiệp và đủ sắc màu.

- Em chọn đi.

- Xem nào...

Nó nhìn khắp một lượt rồi dừng lại ở tấm thiệp in hình con mèo đang nằm ngủ. Gì chứ nó thích mèo lắm, Nhi cũng thích nữa

Rồi nó tỉ mẩn ngồi viết từng chữ một cách nắn nót : " Chúc mừng sinh nhật Nhi. Hi vọng Nhi sẽ luôn gặp may mắn và vui vẻ trong cuộc sống. ^^ "

Viết xong, nó kí thêm cái chữ kí của mình xuống dưới. Cái chữ kí thì loằng ngoằng như con giun vậy, nhìn mãi không ra chữ gì ^^.

Chuẩn bị xong quà rồi thì nó hồi hộp chờ đến ngày sinh nhật Nhi. Nó đếm ngược từng ngày, từng giờ...

Cuối cùng thì ngày sinh nhật cũng đã tới. Một bữa tiệc nhỏ được tổ chức tại nhà Nhi với sự tham gia của lũ bạn, chủ yếu là từ lớp Nhi, cũng có vài đứa con trai tham gia cùng, mà lũ này nó đoán hầu hết đều theo đuổi Nhi giống nó

Suốt cả bữa tiệc, nó cứ ngồi đó mà không nói lời nào. Món quà nó mua định tặng Nhi vẫn để ở sau ghế, nó vẫn đang chăm chú nhìn vào Nhi - nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay. Ngày thường Nhi đã đẹp sẵn , giờ đây qua một vài thao tác trang điểm nhẹ nhàng , Nhi càng trở nên lộng lẫy và cuốn hút hơn bao giờ hết.

" Nhi đẹp quá " , nó thầm nghĩ.

Nó đang mải chìm trong dòng suy nghĩ riêng tư của nó thì chợt có giọng nói bên tai nó :

- Làm gì mà ngồi thừ ra đây thế , lại kia với bọn tớ nào.

Nhi nói giọng nhỏ nhẹ và cười giống như một thiên thần. Nó khẽ cười và nói :

- Được, đi nào.

Nó nhanh chóng hòa nhập với lũ bạn của Nhi và cảm thấy không còn tẻ nhạt nữa

Bữa tiệc bắt đầu lúc 8h và kết thúc lúc 9h30. Nó ở lại phụ Nhi dọn dẹp cái " bãi chiến trường " vừa rồi :

- Về đi, để tớ dọn một mình được rồi.

- Không được, nhiều thứ thế này một mình cậu dọn sao được, để tớ giúp cho.

Không nói gì thêm, nó lẳng lặng gon hết rác vào túi rồi đem ra ngoài vứt vô thùng rác.

Bất chợt, nó nhớ ra món quà vẫn để ở sau ghế, chết, lúc nãy dọn dẹp có khi Nhi biết rồi cũng nên. Hộc tốc chạy về , nó đã thấy Nhi đứng ở đó , trong tay đang cầm hộp quà của nó :

- Hihi. Có quà tặng tớ hả, sao lúc nãy không tặng luôn.

- Tớ... ( Nó gãi đầu gãi tai mà không dám nói là do nhút nhát nên không đem tặng luôn ^^ . Tình cảm của nó trong sáng như vậy đấy )

- Đã đem đến tặng là của tớ luôn, không được đòi lại nhé. Hì.

- Tất nhiên rồi.

Nhi bóc hộp quà ra xem và thấy chiếc khăn đó , chiếc khăn len mà nó đã mất cả tuần để đan :

- Ôi. Đẹp thế, cậu mua hay tự làm thế?

Tim nó đập thình thịch, tự nhiên không hiểu sao lúc đó nó lại nói :

- À. Tớ mua đấy.

- Tớ thích nó lắm, từ giờ có 2 cái khăn rồi. Hihi

Nhi đeo ngay nó lên cổ , trông cái khăn cực kì phù hợp với Nhi. Nó tần ngần ngắm người con gái đang ở trước mặt nó, chỉ là chiếc khăn thôi mà nó như biến Nhi trở thành con người khác trước ... Quá đẹp

Không biết ma xui quỉ khiến thế nào mà lúc đó nó lại đưa tay ra cầm lấy tay Nhi nữa @@. Có lẽ Nhi giật mình nên khi nó vừa cầm vào tay được vài giây là Nhi đã rụt tay lại. Cả 2 đứa ngượng ngùng mất vài giây ^^ ( Hì, tình cảm lúc đó ngây thơ lắm, chỉ là cái cầm tay thôi mà cũng đã như vậy rồi ^^ )

Vài giây trôi qua, nó trở lại hiện thực :

- Tớ. Thôi, tớ về đây, chào cậu nhé.

- Ừ. Đi về nhớ cẩn thận đấy nhé, không khéo lai bị ông Ba Bị bắt đi đấy ^^.

- Haha. Tớ không dễ dàng bị bắt thế đâu.

Nó chào tạm biệt Nhi rồi ra về. Trên đường về, nó nhớ lại lúc nó cầm tay Nhi, đôi tay mềm mại và rất ấm áp. Không hiểu sao lúc đó nó lại đưa tay lên ngửi , có lẽ là nó nghĩ rằng mùi hương của Nhi vẫn còn lưu lại trên đó. ^^

Đêm đó, nó ngủ rất ngon, chính xác là như vậy...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play