Lớp 12 rồi, thỉnh thoảng nó lại nhớ lại những kỉ niệm cũ năm lớp 10. Nó nhớ năm đó, một nụ cười - một nụ cười tỏa nắng đã làm con tim nó rung động.

Nó sinh năm 95, như bao đứa bạn khác, nó đăng kí thi vào trường THPT Chuyên năm 2009. Suốt cả kì nghỉ hè , nó đã học tập rất chăm chỉ để mong sao đạt được kết quả cao trong kì thi.

Ngày thông báo kết quả thi, nó lo lắng và bồn chồn, nó tự nhủ không biết mình có đỗ vào trường không nữa. Nó chờ đợi từng giây, từng phút, và rồi khi nhận được kết quả , nó gần như đã hét lên vì sung sướng : Nó đã đỗ trường chuyên rồi. Quả không phụ lòng mong mỏi, nó phi như bay về nhà và khoe với mẹ nó, người luôn động viên, quan tâm, chăm sóc nó trong đợt thi cử vừa qua :

- Mẹ ơi, con đỗ rồi, con đỗ rồi.

Nó nhảy tưng tưng khắp nhà, tay cầm tờ giấy vung vẩy cho bố mẹ, cho anh nó xem.

- Anh trước cũng học trường đấy, mày vào trường rồi thì phải cố mà học , nhớ chưa.

- Còn lâu mới bắt đầu học mà anh.

- Tao học qua trước mày nên tao biết, cứ làm theo lời tao đi, không thừa đâu.

Mặc kệ lời nói của anh mình, nó lên phòng, bật máy và viết ngay một status : " Đỗ rồi, đỗ trường chuyên rồi, vui quá ^^ "

Chỉ một lát sau, hàng loạt đứa bạn của nó vào like và cmt hỏi han tình hình. Nó vui quá, chỉ biết cmt hình mặt cười suốt thôi.

Đêm đó, nằm cạnh thằng anh mà nó cứ thao thức không ngủ được. Cũng phải thôi, nó mới 15 16 tuổi thôi mà, ban đầu nó nghe nói đỗ vào trường chuyên là rất khó, giờ nó đã thi đỗ , cảm thấy phấn khích là điều đương nhiên.

Cựa quậy một hồi thì nó làm thằng anh nó tỉnh giấc :

- Sao không ngủ đi, quậy gì lắm thế?

- Em không ngủ được.

- Mày lắm chuyện quá, chỉ là thi đỗ vào trường thôi mà sao phải ghê gớm thế?

Trước anh thi đỗ cũng chả làm như mày đâu.

- Anh kể về kỉ niệm của anh hồi đó đi.

- Xem nào, cũng mấy năm trôi qua rồi, không biết còn nhớ gì nữa không.

Anh nó blah...blah một hồi, sau đó chốt một câu :

- Vào trường đó nhiều gái xinh lắm, mày vào đó chưa biết chừng lại kiếm được bạn gái đấy.

- Em mới lớp 10 thôi, còn phải lo học, chứ ai như anh đâu.

- Haha. Để tao xem mày có thực hiện được không. Con trai chứ không phải thứ gì sắt đá, đến tuổi trưởng thành thì khác phải yêu thôi.

2 anh em nói chuyện suốt cả đêm , phải đến tận 3h, khi anh nó bắt ngủ nó mới chịu ngủ. Bất giác nó nghĩ đến chữ " Yêu " mà lúc nãy anh nó nói, vào trường mới liệu nó có biết " yêu " không nhỉ? Đối với một thằng suốt ngày cắm đầu vào sách vở từ nhỏ như nó thì có lẽ " yêu " là một khái niệm không tưởng.

Mải nghĩ, nó nhắm mắt ngủ từ lúc nào không hay.

******

Sắp đến ngày tựu trường, cái ngày mà nó mong chờ nhất.

Trước khi khai giảng, nó được thông báo cả trường phải đến tổng vệ sinh. Buổi sáng hôm đó, nó quần short - áo thun lên trường.

- Mày ăn mặc như này lên trường hả? ( anh nó kêu ca )

- Có sao đâu anh, trời nóng quá à.

- Tao chỉ lo lúc mày lên trường lại không có ai ăn mặc giống mày thôi.

- Xì, không sao.

Nó bỏ ngoài tai lời khuyên của anh nó, phi xe điện lên trường. Trong lòng nó phơi phới niềm vui,bạn mới , thầy cô mới, trường mới, nó vui giống như một đứa trẻ thích thú được tặng đồ chơi vậy.

Ấn tượng đầu tiên của nó khi bước vào trường là chiếc cổng trường : " Trường THPT Chuyên ", kế bên đó là chứng chỉ đạt chuẩn quốc gia của nhà trường.

- Làm gì mà đứng ngơ ra thế, vào trường thôi.

Nó quay đầu lại, thằng Tuấn, bạn thân của nó từ thời cấp 2 .

- Đâu, tao đang quan sát tổng thể trường thôi mà.

- Xời, có gì xem sau, giờ lên lớp đã.

Nó và Tuấn đều thi đỗ vào lớp 10A. Bỡ ngỡ trong từng bước đi, nó và Tuấn từ từ lên lớp.

2 thằng bạn kéo nhau xuống cuối lớp ngồi. Cũng phải thôi, mới vào đứa nào cũng lạ lẫm mà.

Ngồi được một lát thì cô giáo lên lớp và thông báo với lớp :

- Chào cả lớp. Đầu tiên cô xin chúc mừng các em đã vượt qua kì thi khó khăn để vào được trường. Cô xin tự giới thiệu, cô là Nga, cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp ta trong năm nay. À mà đầu tiên chúng ta nên giới thiệu về bản thân mình chút nhỉ. Nào, mời em.

Cô chỉ ngay đứa đầu bàn, cứ thế, từng đứa, từng đứa đứng lên giới thiệu về mình. Đến lượt nó, ban đầu nó cũng hơi run, tuy nhiên về sau cũng bình tĩnh trở lại, nó dõng dạc nói :

- Thưa cô, em tên là T, sở thích của em là chơi thể thao, game online và một số hoạt động khác.

- Tốt lắm, mời T ngồi xuống. Bạn kế tiếp nào.

Sau khi thằng Tuấn giới thiệu xong, nó kéo xuống và thì thầm :

- Trời ạ. Tao cứ tưởng là khó khăn lắm chứ.

- Mày chỉ được cái giỏi tưởng tượng thôi.

- Thì tại thằng anh tao bảo là màn chào hỏi này căng nhất mà.

- Mày bị anh mày lừa rồi.

Nó ngẩn người ra, trời ạ, hóa ra nó bị anh nó trêu mà không biết.

- Thôi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, xuống sân trường tập trung nghe phổ biến nội dung lao động đi.

Lúc này nó mới nhận ra sự sai lầm của mình.

Tuy trời có nóng nhưng cả trường không ai là quần short - áo thun như nó cả , thành ra nó thấy ngại kinh khủng. Giờ nó bắt đầu thấy ăn năn khi không nghe lời khuyên của anh nó.

- Ê. Tao xuống cuối ngồi, mày che cho tao nhé.

- Dở người thật, thôi mày ngồi cho yên đi, không khéo lại bị bắt lên thì khổ.

Suốt cả quãng thời gian ngồi ở sân trường, nó cứ ngồi rụp cả người xuống vì lo sợ. Híc, mồ hôi nó cứ túa ra ... Nó quay mắt nhìn khắp một lượt các dãy học sinh ngồi quanh mình. Bất chợt, ánh mắt của nó dừng lại ở một bạn gái - nó không hiểu sao bạn gái đó lại thu hút sự chú ý của mình. Nó đưa tay khều thằng bạn :

- Ê. Tuấn, mày có biết đứa kia là ai không? ( Chỉ chỉ )

- À. Đấy là Linh Nhi, hoa khôi của lớp 10B đó, mày không biết hả?

- Mẹ sư mày, vừa vào thì biết cái gì?

- Thông tin kém quá, Nhi nổi tiếng là xinh đẹp từ lúc lớp 9 rồi. Mà sao tự nhiên mày hỏi thế?

Mặc kệ lời nói của thằng bạn, nó quay sang mải mê ngắm nhìn Nhi. Nhi trông cao ráo và đầy nữ tính, mái tóc dài được làm xoăn một cách cẩn thận, đôi môi và đôi má ửng hồng vì ánh nắng. Đôi mắt nhìn sao mà xa xăm và sâu thẳm quá, nó không dám nhìn chằm chằm vì sợ Nhi sẽ phát hiện.

Mà dường như linh tính của người con gái cũng đã mách bảo cho Nhi biết, Nhi quay người xem kẻ nào " to gan " dám chiêm ngưỡng sắc đẹp của mình. Ánh mắt của nó và Nhi chạm nhau, chỉ một tích tắc nhưng cũng đủ làm nó giật mình. Vội vàng quay đi thật nhanh, nó như trở lại hiện thực.

- Hú hồn ( Nó tự nói )

- Cái gì mà hú hồn?

- À không, không có gì .

- Mày như thằng dở vậy. Có bị sao không thế?

- Tao ổn mà. Thôi mày quay lên đi.

- Còn gì nữa đâu, nãy giờ phân công lao động xong hết rồi, giờ chỉ việc đi lấy đồ rồi lao động thôi.

- Thế à? Đi thôi.

Nó cố gắng lẩn đi thật nhanh, nó không dám quay đầu nhìn lại.

Tại sao nó lại cảm thấy hồi hộp thế nhỉ? Tim nó cứ đập một cách loạn xạ khi thấy ánh mắt đó. Nó không thể giải thích nổi... Liệu đây có phải thứ tình yêu mà anh mình nhắc đến không nhỉ??

Híc, cả buổi lao động mà mọi người cứ nhìn nó như người ngoài hành tinh vậy, tuy mặc bộ này có vẻ thoải mái nhưng mà quả thực là nó không chịu được mấy ánh mắt soi mói như vậy

Buổi trưa, nó về nhà và đem thắc mắc này hỏi anh nó. Anh nó phá lên cười haha và nói :

- Mày xàm quá, mới chỉ có nhìn sơ qua ánh mắt mà đã nói là thích nó rồi hả?

- Em không biết mới hỏi anh mà.

- Mày cứ từ từ thôi, yêu và thích là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau đấy. Cứ để mọi việc tiến triển từ từ thôi.

Nghe lời anh nó, nó thôi không nghĩ đến hình bóng đó nữa, tuy nhiên, buổi tối - trong giấc mơ của mình, nó lại mơ thấy người con gái đó... Kể từ đó, cuộc sống của nó thay đổi một cách nhanh chóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play