Từ lúc cảm nắng Nhi, nó quan tâm đến mọi chuyện lớn , nhỏ của Nhi. ( Hầu hết thông tin nó có được là nhờ nhỏ Hằng, bạn nó cung cấp ^^ )

Nó bám theo Nhi như hình với bóng, Nhi đi học thêm, nó cũng đi theo, tan học về, nó cũng bám theo...

Lắm lúc đi trong trường, thấy nó đi cùng Nhi, mọi người cứ bàn tán :

- 2 đứa này yêu nhau hả?

- Sao lại người đi trước người đi sau thế nhỉ?

- Thằng đó ngày nào cũng bám theo con Nhi hết á.

Hàng loạt lời nói phát ra, tuy nhiên, nó không để tâm gì cả.

Nó muốn làm khoảng cách giữa nó và Nhi gần hơn nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội. Nó không vội vàng, nó biết rằng rồi sẽ có ngày cơ hội - thần may mắn sẽ mỉm cười với nó.

Dịp may đến với nó thật đúng lúc.

Ngày hôm đó, sau khi kết thúc buổi học thêm vào lúc 8h tối. Nó xách cặp chạy đi ra, không may đúng lúc đó thì trời đổ mưa rất to. Cũng may mà nó mang theo cái ô dự phòng ( Mẹ nó dặn thời tiết lúc này mưa bất thường, cứ mang theo ô cho chắc )

Tay cầm chiếc ô 7 màu sặc sỡ, nó mở ô và quay quay dưới trời mưa. Nó thích như vậy , vì từ bé nó đã có ấn tượng với những cơn mưa.

Đang định xách cặp về nhà thì nó chợt thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở phía cửa, đang ngửa mặt lên trời và lấy tay nghịch những giọt mưa đang rơi xuống với vẻ rất thích thú.

Nó cứ tưởng Nhi đã về trước rồi chứ. Đây quả là thời điểm tuyệt vời mà nó không thể bỏ qua được, chỉ có nó với Nhi thôi mà.

Nó tiến tới cạnh Nhi và nói :

- Nhi chưa về hả?

- Tớ không có ô nên đứng đây chờ mưa tạnh rồi về.

- Nghịch mưa thế dễ bị cảm lạnh lắm đấy.

- Không sao, từ nhỏ tớ đã thích như vậy rồi, cảm giác những hạt mưa rơi vào tay mình thật tuyệt.

Nhi hồn nhiên nghịch những giọt nước mưa mà không biết rằng ngay cạnh đó, một thằng con trai đang lặng yên ngắm nhìn mình.

Đứng cạnh Nhi một hồi, nó lấy hết can đảm của mình và nói :

- Hay là để tớ đưa cậu về nhé?

- Cái gì? Đưa tớ về á?

- Ừ. Tất nhiên rồi.

Nhi nhíu mày suy nghĩ vài giây rồi nói :

- Cũng được, nhưng mà tớ nghĩ cái ô này không đủ cho 2 đứa đâu.

- Yên tâm, đủ mà. Nhi vào đi. ( Nó giơ cái ô ra phía Nhi đứng )

Nhi bước vào ô và đi cạnh nó.

Suốt cả quãng đường đi, nó và Nhi không nói một lời nào. Tâm trạng của nó lúc này đang rất hỗn loạn, nó cảm thấy rất vui khi được đi cạnh Nhi. Đây là lần đầu tiên nó được đứng cạnh một người con gái gần như vậy.

Nó chợt nghĩ, giờ đây nó và Nhi nhìn rất giống một đôi đang yêu nhau, chao ôi, cái cảnh bạn trai cầm ô che cho bạn gái dưới trời mưa tầm tã mới đẹp làm sao. Nó rất muốn được chính thức làm bạn trai của Nhi, tuy nhiên, điều đó có lẽ còn xa vời lắm.

Cái ô không đủ to để che hết 2 người, nó chịu hi sinh ướt mình để che cho Nhi không bị ướt. Nhi dường như cũng nhận ra điều đó :

- Đừng làm thế. Hãy cứ che cho mình đi.

- Không. Tớ làm thế thì cậu sẽ ướt mất.

Chỉ 2 câu nói, và rồi 2 đứa lại chìm vào im lặng.

Giữa màn mưa, 2 người cứ bước đi. Bên ngoài thì lạnh thật đấy, nhưng trong tim nó thì cảm thấy vô cùng ấm áp.

Hóa ra nhà Nhi rất gần nhà nó, nhà nó ở đầu ngõ, còn nhà Nhi thì ở phía trong ngõ. ( Trời ạ, thế mà bao lâu nay nó không biết. Có lẽ là do nó suốt ngày cắm đầu vào học nên không có thời gian quan sát cuộc sống xung quanh nữa. )

Đưa Nhi về trước cửa, nó đứng ở đó một lúc như muốn khắc sâu vào tâm trí nó hình ảnh về ngôi nhà mà Nhi đang ở :

- Về đi chứ, cậu còn làm gì nữa.

- Ừ. Mình về đây.

- À. Từ từ đã.

- Gì thế?

- Cảm ơn vì đã đưa tớ về nhà nhé. Hì.

- Chuyện nhỏ thôi mà. Tớ về đây

Chào tạm biệt Nhi, nó quay trở về nhà. Nó không dám nói cho Nhi biết là nhà 2 đứa gần nhau, sợ lúc đi học Nhi tìm cách tránh mặt nó thì khổ.

- Trời ạ, thằng này, mày làm gì mà mưa ướt hết người rồi? ( Thằng anh hỏi tôi )

- Em có ướt hết đâu, chỉ bị phía bên trái thôi mà, anh nhìn này ( Nó vừa nói vừa giơ chỗ bị ướt ra )

- Thôi thôi, tao không cần biết mày ướt ở đâu, mau lên thay quần áo đi.

Nó mò lên phòng, kiếm bộ quần áo khô - sạch sẽ mặc vào. Nó không thấy hối hận khi bị ướt như vậy, nó tự nguyện mà

- Nói thật đi, bị ướt vì gái hả? ( Thằng anh tinh ý quá )

- Ừ. Hôm nay em vừa đưa Nhi về nhà.

- Nó chấp nhận cho mày đưa về, thế là chứng tỏ nó đã dần dần mở lòng với mày rồi đấy. Sẵn sàng chịu ướt để bạn gái không bị mưa, khá lắm.

- Bây giờ em nên làm gì tiếp?

- Tình cảm là phải từ từ, mày càng cố nó càng dễ bị hỏng. Giờ thì mày cứ sống như bình thường đi, khi nào có cơ hội nó khác đến với mày. Như anh mày đây này, thấy không.

- Anh thì có mối tình đẹp rồi, không phải khoe em nữa đâu

- Tao có khoe đâu, tao chỉ muốn lấy ví dụ cho mày thôi mà.

- Không nói với anh nữa, em đi ăn cơm đây.

Nó cảm thấy GATO với anh nó, ừ, anh nó có một tình yêu đẹp và lãng mạn, còn nó? vẫn chưa có gì cả. Nó cũng là một đứa con trai, vì thế nó cũng muốn được yêu, được chăm sóc người con gái mình yêu chứ.

Những ngày cuối tháng 9 đầu tháng 10, trời vẫn còn khá nóng. Biết rõ Nhi thích ăn kem, nó chủ động mời Nhi đi ăn :

- Nhi ơi, đi ăn kem cùng tớ không?

- Bây giờ hả?

- Ừm. Bây giờ.

- Chờ tớ tí nhé,đi ngay .

Tình yêu đến từ con đường ăn uống - Có lẽ điều này là đúng.

2 đứa ngồi trong quán kem - Nhi ăn kem bạc hà, còn nó, không hiểu sao rất thích ăn kem vị dâu - cái vị mà đáng lẽ con gái mới ăn nhiều.

Đang ăn ngon lành thì nó đột nhiên hắt xì một cái, tự nhiên nó cảm thấy người nóng nóng. Thôi chết rồi, đừng bảo là bị nhiễm lạnh từ vụ dầm mưa lần trước chứ..

- Sao thế? Cậu bị ốm hả?

- Không. Tớ ổn mà.

- Đừng nói dối. Để tớ xem nào. ( Nhi đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên trán tôi. Bàn tay như có phép thần , xoa dịu cơn đau của tôi ) Chết. Sao nóng thế này. Có lẽ bị cảm rồi đấy.

Không ngờ Nhi quan tâm nó như vậy, tuy nhiên, nó biết rằng giữa nó với Nhi vẫn chỉ là bạn bè - đúng, vẫn chỉ là mức bạn bè mà thôi. Tuy nhiên, cũng chỉ với hành động đó, Nhi đã làm con tim nó thêm một lần xao xuyến.

- Xin lỗi, tại tớ hôm đó mà cậu bị cảm như này.

- Đúng. Tớ bị cảm, và cậu là người đã khiến tớ bị như vậy.

- Để tớ đi mua thuốc nhé.

- Không. Cảm này không thể chữa bằng thuốc thông thường được, tớ cảm cậu theo một nghĩa khác.

Nó cố xúc thêm một thìa kem và đưa vào miệng, nó nhắc lại :

- Tớ cảm cậu rồi đấy. Chính xác là như vậy.

- Nhưng tớ đã nói rồi, tớ không thích cậu mà.

- Từ từ đã. Hãy nói rõ đi, cậu không thích tớ hay là chưa sẵn sàng mở lòng mình để đón nhận tớ?

- Tớ...

- Hãy thử một lần nhé. Cậu có thể mở cánh cửa, dù chỉ là một khe hẹp nhỏ, tớ vẫn có thể len lỏi vào trái tim cậu.

Buổi chiều đó, nó đã cảm nhận được một chút tình cảm của Nhi. Người ta bảo nước chảy đá mòn mà, nó đã kiên trì nhắn tin suốt cả tháng trời mà không hề có một hồi âm, nó tình nguyện hứng mưa thay cho Nhi, nó tìm hiểu mọi sở thích của Nhi để có thể làm vui lòng cô bạn đó... Nó quyết thay đổi, đúng,thay đổi chỉ vì Nhi mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play