Nghỉ hè, vào buổi sáng sớm, nó với thằng Tuấn hay đi bơi, đi giờ này nước nó mới sạch, với lại ít người, tha hồ mà nghịch

Nó cởi áo, mặc cái quần bơi vào rồi nhảy ùm xuống nước, khà khà, nước mát thật đấy. Nó vùng vẫy một cách thỏa thích...Một lúc sau thằng Tuấn cũng nhảy ra bơi cùng nó , 2 đứa bơi thi với nhau đến mệt lử cả người, bò lên trên thành bể bơi, ngồi đấy vung vẩy 2 chân dưới nước :

- Sao mày nhìn gầy quá vậy.

- Khổ. Tao ăn mãi mà cũng có béo lên được đâu.

- Gầy cũng tốt, nhưng mà cũng phải có chút da , chút thịt thì con gái nó mới thích.

- Ừm, có khi từ nay chăm tập thể dục tí, cũng tại suốt ngày tao bị học nên thành ra như này đây . À, mà dạo này sáng nào tao cũng đi thể dục với Nhi nhé

- Tán từ đầu lớp 10, đến cuối 11 mới đổ, khá lâu đấy nhỉ.

- Ừ. Có lẽ vậy.

- Mà bây giờ mày xưng hô với nó như nào?

- Như nào là như nào? Vẫn cậu tớ bình thường thôi mà.

- Tao tưởng sang anh - em rồi chứ.

- Thôi, cái kiểu đó tao không thích, với lại nói cứ ngượng kiểu gì ấy, nói như này 2 đứa quen rồi, thoải mái lắm.

- Tao biết là 2 đứa mày vẫn còn trong sáng, nhưng mà không được lâu đâu, rồi cũng sẽ đến lúc 2 đứa phải thay đổi cách xưng hô thôi.

- Chờ đến lúc đấy hẵng tính, mà bây giờ xưng anh- em chắc Nhi cũng không thích đâu.

- Mày chiều nó quá, cái gì cũng nghe theo nó hết à.

- Biết sao được đây.

- Tình cảm của bọn mày từ giờ tao không xen vào nữa. Tắm nhanh lên rồi còn về, gần 8h rồi.

2 thằng lóc cóc đi bộ về phòng thay đồ, trả tiền rồi đi về nhà.

*****

Ăn cơm trưa xong, nó nằm lăn ra nền nhà mà nằm ngủ, mẹ nó vừa lau xong nên sạch và mát cực

Quạt thì vẫn bật quay vù vù, nó ở trần, mặc mỗi cái quần cộc , nằm ngủ ngon lành...

Khổ nỗi đang ngủ ngon giấc, chợt thấy nóng nóng, cứ tưởng là quạt không quay nữa, nó đưa tay sang bấm công tắc, ơ mà sao bật mãi mấy lần nó không quay nhỉ??? Nó bật dậy xem hỏng ở chỗ nào, hóa ra không phải là hỏng mà là mất điện mọi người ạ . Mùa hè ghét nhất là mất điện ý >"
Làm sao bây giờ?? Ngủ thì chắc là cũng không ngủ được nữa rồi, hay là qua nhà Nhi chơi nhỉ? Nó chợt nảy ra cái ý nghĩ đó trong đầu, một cách nhanh chóng, nó chạy sang nhà Nhi ( Nhà gần được cái tiện lợi như thế đó )

Rút kinh nghiệm lần trước vội vã chạy vào bị ngã đau đớn, lần này nó đi từ từ và nhìn khắp xung quanh. Nhìn dáng nó giống y thằng trộm đang rình mò vậy

- Hihi. Vào đi, không có bánh xà phòng nữa đâu mà lo

Giọng Nhi nhẹ nhàng vang lên. Nó luống cuống bước vào :

- Trời nóng quá, lại mất điện , chẳng biết đi đâu chơi nên tớ qua nhà cậu.

Mà sao Nhi thích tắm cho con cún thế nhỉ?

- Động vật nó cũng thích sạch sẽ mà, mình chăm sóc nó tốt thì nó cũng đối tốt với mình.

- Tớ nuôi mỗi mèo thôi, mà con đó nó lười lắm ý, suốt ngày ăn rồi lăn ra ngủ, chả chịu bắt chuột gì cả.

- Mèo lười giống chủ quá. Hihi

- Hả. Tớ mà lười á...

Nó chưa nói xong thì con cún nghịch ngợm đã quậy lung tung làm vòi nước bắn tung tóe khắp nơi.

- Á. (Nhi kêu lên )

Nó chạy lại, tắt cái vòi nước, giữ yên con cún rồi nói :

- Nước bắn ướt hết cả người rồi nè.

Á. Nó nhìn thấy cái gì vậy? Trời nóng nên Nhi mặc một chiếc áo trắng cộc tay, giờ bị ướt, áo dính hết vào người, để lộ ra cái...

Nó thề là nó không muốn nhìn nhưng mà mắt nó cứ dán vào đó ,được tầm vài giây thì như thấy xấu hổ và có lỗi ,nó vội quay mặt đi. Mặt đỏ bừng

Đó là lần đầu tiên nó được thấy áo ngực của con gái . Có lẽ từ giờ về sau nó sẽ còn nhớ mãi

- Ướt hết rồi, vào nhà thay áo đi Nhi

- Ừ. Cậu trông con cún hộ tớ một chút nhé.

Một lát sau, Nhi bước ra với một chiếc áo màu hồng, cũng là loại cộc tay giống lúc nãy. 2 đứa tắm nốt cho con cún rồi khiêng một cái bàn ra ngoài sân nói chuyện.

Sân nhà Nhi rộng, lại có mấy tán cây to che nên mát lắm ý.

2 đứa uống nước quả rồi bàn tán đủ chuyện trên trời dưới đất, đột ngột Nhi hỏi :

- Tại sao cậu lại thích tớ?

Nó bối rối trước câu hỏi đó. Biết trả lời sao nhỉ?

- Tớ cũng không biết nữa, đơn giản là tớ thích cậu.

- Cậu nói rõ hơn đi.

- Này nhé. Cậu không có chiều cao lý tưởng như những cô nàng chân dài. Nhưng cái vóc dáng bé nhỏ của cậu, khiến tớ nhiều khi chỉ muốn ở bên cạnh mãi, để mà che chở và bảo vệ. Như những khi trời mưa to hay những ngày gió lộng, nhìn cậu bước đi một mình giữa phố xa đông người, tớ trông mà thương lắm kìa. Nếu cậu không nhỏ nhắn như vậy thì cậu sẽ không cần tớ để quan tâm đến cậu nữa. Tớ sẽ không còn cơ hội cầm dù che mưa cho cậu hay nhường cậu chiếc khăn len của mình nữa. Bởi vì cậu có thể tự lo cho mình rồi.

Cậu không hoàn hảo, nhưng mà tớ thích cậu.Cậu không phải một cô gái tốt đẹp trong mọi mặt, nhưng cậu luôn hoàn thiện trong mắt tớ. Cậu luôn sống thật với lòng mình, thay vì cố gắng thay đổi chỉ để gây ấn tượng và hòa nhập với những người xung quanh. Cậu cho dù manh mẽ nhưng vẫn che giấu đâu đó vẻ yếu đuối của một người con gái, để rồi thỉnh thoảng buồn vu vơ cậu lại tựa đầu lên vai tớ mà khóc. Cậu cho rằng con người cậu không có gì đặc sắc, chỉ bình thường như những người khác, nhưng đối với tớ cậu không hề tầm thường. Cậu luôn biết cách mang đến cho người khác mỉm cười, biết gạt đi nước mắt của những ai không vui, biết làm cho những kẻ cô đơn được cảm thấy hạnh phúc. Người ngoài có thể nói cậu đanh đá, nhưng tớ luôn hiểu bên trong tâm hồn của cậu luôn là một cô gái hiền lành với một trái tim chất chứa những nhịp yêu thương hiền hòa. Bản thân cậu luôn có những thiếu sót, nhưng tớ cũng có bao giờ hoàn thiện đâu. Nếu cậu tài sắc vẹn tròn, thì làm sao tớ có thể xứng với cậu đây.

Sự thật là, nếu cậu hoàn hảo, chắc tớ sẽ chẳng bao giờ dám dành tình cảm cho cậu. Quên đi cái suy nghĩ rằng cậu phải thay đổi bản thân mình để lấy được lòng ai khác. Cậu như thế này, là đã hoàn hảo lắm rồi. Chắc cậu chẳng thể ngờ được bao nhiêu lần tớ đã thầm cảm ơn Thượng Đế đem đến cuộc đời tớ một cô gái tuyệt vời như cậu. Tớ thích cậu, đơn giản chỉ vì cậu là chính cậu, mà không phải là một ai khác...

Không hiểu sao nó lại có thể nói cả một tràng dài dằng dặc như vậy nữa , xúc động quá chăng??

Nói xong, nó nhìn thẳng vào mắt Nhi. Nhi nãy giờ vẫn lặng yên ngồi nghe nó nói, đôi mắt long lanh nhìn chăm chú vào nó :

- Cậu nói tiếp đi, tớ thích nghe cậu nói.

- Có lẽ tớ không nói tiếp được rồi.

- Sao thế?

- Vì hiện tại tớ đang bị lạc trong ánh mắt và trái tim cậu. Tớ nghĩ rằng tớ sẽ không bao giờ bị lạc, nhưng có lẽ tớ đã nhầm rồi

- Nếu như vậy, tớ sẽ không bao giờ để cậu thoát khỏi mê cung trong trái tim tớ. Nhất định là như vậy

- Tớ cũng không muốn thoát đâu, hãy cứ để tớ chìm trong đó, mãi mãi nhé.

Sẽ không là thích nữa, mà là yêu…

Sẽ không là bạn nữa, mà là người yêu…

Sẽ không là một thứ cảm xúc nhất thời, là chút tình cảm thoáng qua… Sẽ không như cơn say nắng đầu đời chóng đến rồi chóng đi như thế…

Nó muốn thay thế những ngây thơ , hồn nhiên trong tình bạn bằng những thẹn thùng trong lần cầm tay nhau đầu tiên...

Nó muốn thay những vô tư kia bằng mong ngóng, bằng nhớ thương...

Nó muốn thay những an ủi, sẻ chia kia bằng những cái nắm tay, những cái ôm đượm nồng ...

Thay sự vĩnh cửu của tình bạn bằng một thứ tình cảm mơ hồ về hai từ “mãi mãi”…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play