Ari sắp xếp lại các tư liệu của Hạ Ai
Cập xong xuôi, cầm một chồng văn tự viết trên giấy papyrus đi về phía
phòng nghị sự, chuẩn bị bỏ vào trong tủ hồ sơ.
Sau khi nữ hoàng Asisu nổi giận, không
còn ai dám đề cập đến hôn sự của nữ hoàng, nghe nói hoàng đế Menfuisu đã ra lệnh, không cho phép đám đại thần đề cập chuyện này trước mặt nữ
hoàng nữa.
Nhưng ngày lễ thần Amun cũng sẽ không
vì chuyện cãi vã đó mà dừng lại, nước sông Nile vẫn còn đang dâng lên,
rất nhanh thôi, chờ đến khi nước dâng đến cửa thần điện, chính là ngày
hoàng đế cử hành hôn lễ với Carol. Chờ sau khi hôn lễ kết thúc, theo quy định, toàn bộ công việc ở Hạ Ai Cập sẽ chuyển cho hoàng đế và hoàng phi quản lý, cho phép hoàng phi Ai Cập được quyền kế thừa một nửa vương
quốc. Vì thế, lúc này cần sắp xếp lại các tài liệu nộp cho Menfuisu.
Lúc đầu nữ hoàng Asisu cũng không thèm
để ý tới quyền cai quản Ai Cập này, bảo Ari chuẩn bị, đến lúc đó giao
cho Menfuisu. Nhưng sau ngày hôm đó, khi trở về cung điện, tâm tình nữ
vương vô cùng không vui, sửa lại toàn bộ mệnh lệnh, những tư liệu tương
đối tuyệt mật đều phải cất hết, chỉ cho bọn chúng xem tài liệu giả, Hạ
Ai Cập, nữ hoàng sẽ không buông ra!
Thực ra, Ari cũng cảm thấy, Hạ Ai Cập
trung thành với nữ hoàng, nên để nữ hoàng cai quản. Cho tới nay, hầu hết công vụ ở Hạ Ai Cập đều do nữ hoàng giải quyết. Một nửa giang sơn Ai
Cập là nhờ có nữ hoàng giúp đỡ gây dựng, sao có thể dễ dạng tặng không
cho Carol. Huống hồ ngày đó nữ hoàng đã nói, nếu như Menfuisu khăng
khăng ép buộc, người cũng không tiếc nuối sẽ đem binh linh tiêu diệt Ai
Cập, đương nhiên binh lực sẽ từ Hạ Ai Cập đến.
Không thể trách cô nghĩ đến cảnh chị em phản bội, là do hoàng đế Menfuisu quá đáng, cũng không nghĩ lại, nữ
hoàng Asisu vẫn còn có Hạ Ai Cập phía sau kia mà.
Vừa nghĩ vừa bước nhanh về phía trước,
Ari định cất hết đống hồ sơ này xong sẽ trở về cung điện. Nữ hoàng thích ăn nho, phải đi sai người hái một ít nho tươi mang đến.
Trên hành lang quanh co, loáng thoáng
bóng dáng Ari bước vào cửa lớn, sắp hết giờ nghị sự, trong đại điện tĩnh lặng không có bóng người…
Không đúng! Đó là ai?!
Kinh ngạc khi phát hiện đại điện lẽ ra
không có một ai mà nay lại có bóng người, Ari cố gắng trấn tĩnh, chăm
chú nhìn kỹ, một bóng dáng thướt tha, mặc y phục thị nữ trong cung đang
lén lút lục lọi văn kiện trên bàn.
…
…
“Nữ hoàng.”
Tử Huyền nghe tiếng gọi, miễn cưỡng mở mắt, “Ari, ngươi đã về.”
“Vâng, thưa bệ hạ. Nô tì đã sai Jinna đi gọi người mang nho tới, chắc sắp có rồi ạ.”
“Ưm ~ vẫn là Ari tốt với ta nhất…”
Ari đỏ mặt, “Nữ hoàng, được hầu hạ người là phúc phận của nô tì.”
Sau đêm yến hội đó, còn tưởng tâm tình
nữ hoàng sẽ không vui vài ngày, không ngờ chỉ qua hôm sau nữ hoàng lại
thản nhiên tự tại, cũng không để ý tới bên kia chuẩn bị rầm rộ thế nào,
chỉ ở trong phòng tự tay làm vài “món ngon” cho vị hoàng đế Ragashu
không hợp khí hậu kia, vì thế hoàng đế Ragashu vẫn không thể nào hợp
được khí hậu nơi này…
“Đúng rồi, Ari…” đang phe phẩy chiếc
quạt lông trên nhuyễn sạp, Tử Huyền quay đầu lại, “Ngươi có phát hiện ra gần đây Ruka hay lảng vảng gần cung của ta không?”
Đi tới chuồng ngựa cũng vòng qua đây.
Tuần tra cung điện cũng vòng qua đây.
Thỉnh thoảng tự dưng lại đi qua đây.
“Ruka?” Ari ngẩn người, giận dữ, “Ruka
là cận vệ bên người Carol, chẳng lẽ Carol lo lắng hôn lễ nên phải người
tới giám thị nữ hoàng?! Không được! Để nô tì phái người đi bắt hắn về
đây!”
Tử Huyền thấy Ari giận dữ như vậy, mập mờ hỏi. “… Carol mà cũng nghĩ được như vậy?”
“…”
“Nếu không phải như vậy, bệ hạ cho rằng vì sao hắn lại hay tới chỗ chúng ta?”
Tử Huyền thản nhiên nói, “Chắc chắn là hắn trốn Unasu nên mới chạy tới đây”
“…”
…
…
Cộc cộc cộc
Tiếng đập cửa vang lên.
“Ai?” Thị vệ của Ragashu hỏi vọng ra.
Một giọng nói mềm mại vọng vào: “Hoàng đế Menfuisu sai ta tới thăm hoàng đế Ragashu.”
Nghe thấy là có lệnh của hoàng đế Ai
Cập, thị vệ vội ra mở cửa, khi thấy người bên ngoài là một cung nữ lạ
mặt, vô cùng xinh đẹp, hắn hơi sửng sốt, vội đưa cô ta vào.
Ragashu nằm trên giường, dạo này bị “món ngon” hành hạ, thượng thổ hạ tả[1], khiến cho thân thể vô cùng mệt mỏi. Nghe tiếng trả lời là do Menfuisu
phái tới, quay đầu lại nhìn, đã thấy một thị nữ xinh đẹp nhẹ nhàng đi
tới, sóng mắt lưu chuyển, quyến rũ động lòng người, trong lòng kinh
ngạc, sao cung nữ xinh đẹp này lại tới tận đây?
“Để hoàng đế Menfuisu lo lắng, xin hãy chuyển đạt lời cảm ơn của ta tới hoàng đế.”
Thị nữ kia đi tới gần vài bước, nhẹ
nhàng nói, “Thiếp nhất định sẽ chuyển lời tới hoàng đế Menfuisu… Nhưng,
chuyện hoàng đế Ragashu luôn nằm trên giường không dậy nổi là có nguyên
nhân, chẳng hạn như, mọi thứ đều do nữ hoàng Asisu làm…”
Nghe thế, sắc mặt Ragashu trầm xuống, “Gì? Ngươi nói vậy là có ý gì?”
Dáng vẻ thị nữ nhu nhược yếu đuối, “Xin hãy gọi thiếp là Yuuki, thưa hoàng đế.”
…
…
“Đúng rồi, thưa nữ hoàng.”
Ari cầm một chùm nha chín mọng đặt lên bàn, Tử Huyền bứt lấy mấy quả chuẩn bị cho vào miệng, “Có chuyện gì thế Ari?”
“Vừa rồi nô tì mang tài liệu tới phòng nghị sự, có gặp tiểu yêu tinh.”
Tiểu yêu tinh? Tử Huyền nghe tên gọi như thế, có chút khó hiểu: “Ai là tiểu yêu tinh?”
“Chính là con gái của quan đại thần
Zarga, bệ hạ không nhớ sao? Lần trước ả dùng thân phận thị nữ vào cung,
mấy lần muốn quyến rũ mê hoặc hoàng thượng, về sau người đã sắp xếp cho ả đi quét dọn phòng nghị sự. Không cho phép ả lại gần tẩm cung của hoàng
thượng.”
Ack… còn có chuyện này nữa hả?
Tử Huyền điềm tĩnh hỏi lại, “Ừ, gặp được nàng rồi, có chuyện gì sao?”
Ari trầm ngâm một lúc, “Nô tì thấy ả
đứng ở trong phòng nghị sự, quay lưng về phía nô tì, dường như đang đọc
trộm tài liệu, sau đó nô tì hỏi ả, ả nói đang dọn dẹp lại bàn… Nhưng dọn dẹp đại điện là việc của mấy cung nữ cùng nhau làm, mà ả chỉ có một
mình, lại lén lút như vậy…”
“Hử?” Một cung nữ lén lút lục lọi hồ sơ Ai Cập ư?
“Lúc ấy không nghĩ ra, giờ nhớ đến, thấy rất kỳ lạ, nơi đó để rất nhiều tư liệu cơ mật của Ai Cập. Ả muốn làm gì đây?”
“… Ari, đi điều tra xem, xem ả có âm mưu bí mật gì.”
“Vâng.”
Lúc này, trong phòng Ragashu.
“Yuuki? Ha ha, đúng là một mĩ nhân, nhưng… Lời nàng vừa nói, bổn vương nghe không hiểu.”
“Hoàng đế không cần phải đề phòng như
vậy, nói thẳng ra, hôm nay thiếp đến… Là muốn thực hiện một giao dịch.”
Câu sau, Yuuki cúi người cuống, nhẹ nhàng thở nhẹ bên tai Ragashu.
Giao dịch? Ragashu cẩn thận quan sát cô gái xinh đẹp trước mặt, nhếch miệng cười: “Giao dịch thế nào?”
“Để thiếp trở thành hoàng phi Babylon.”
[1] Thượng thổ hạ tả: buồn nôn & tiêu chảy
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT