Bỗng nhiên Jamari đứng phắt dậy: “Nữ hoàng Asisu! Người đang đùa giỡn thần thiếp sao?” Nói xong, xoay người đi về phía cửa. “Đứng lại!” Tử Huyền quát một tiếng chói tai, đám thị vệ nhanh chóng vây quanh chặn cửa cung, ngăn Jamari lại: “Đùa giỡn ngươi à?… Ngươi không xứng!” “Ngươi…” Đường bị chặn, Jamari vừa cuống vừa tức, nổi giận chỉ tay về phía Tử Huyền: “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?” Tử Huyền không để ý tới cô ta, lạnh lùng hạ lệnh cho thị nữ: “Jinna, đem ra đây!” Yinna lui xuống, một lát sau bê một khay tròn lên, trên khay được trùm một tấm lụa mỏng, đem tới trước mặt Jamari. “Đây là cái gì?” Jamari cũng không nhấc tấm lụa lên, nhìn Tử Huyền cao cao tại thượng đang ngồi đằng kia. Jinna nhìn theo ánh mắt Tử Huyền, tự nhấc tấm lụa lên, trong nháy mắt, ánh sáng chói mắt từ tay cô tỏa ra bốn phía, ánh sáng vàng óng rực rỡ, Jamari theo bản năng nâng tay lên che tầm sáng, nheo mắt nhìn, hóa ra là một mái tóc vàng óng! “Đây là…” “Đây là tóc giả của cô gái sông Nile.” “Cái gì?!” Jamari kinh ngạc ngẩng đầu, “Tóc giả của cô gái sông Nile sao?” Theo lời đồn đại, tóc của cô gái sông Nile vàng óng rực rỡ lóa mắt, cực kỳ hiếm thấy, chẳng lẽ… lại là tóc giả? “Đúng thế.” Tử Huyền hờ hững nhìn Jamari đang ngạc nhiên tột độ: “Hừ, tất cả mọi người đều cho rằng, nàng ta trời sinh tóc vàng, là hoàng kim công chúa, đáng tiếc, sự thật không phải là như vậy. Thực ra, ngay cả một cọng tóc, nàng ta cũng không có!” “Không… Không thể có chuyện đó… Tất cả các quốc gia, ngay cả các sứ giả đều nhìn thấy, nếu nàng đội tóc giả, tại sao không có ai phát hiện ra?” “Ngươi cho là, mọi người đều có thể tới gần hoàng phi một nước sao? Thực chất, mọi người đều không thể tiếp cận lại gần để nhìn cho kỹ. Huống hồ, dân chúng không phải là những người bảo sao nói vậy ư, chỉ cần là tin tức từ hoàng cung truyền ra, xác định nàng có mái tóc vàng, còn ai dám chất vấn? … Nếu không phải nàng ta lợi dụng điểm này để tiếp cận Menfuisu, ngươi cho là, bằng sắc đẹp của bản cung, lại có thể thua dưới tay một con bé nô lệ hay sao?” Đúng thế, vì sao hoàng đế Menfuisu oai hùng như thế lại không cưới một nữ hoàng xinh đẹp, mà lại cưới một con bé nô lệ. Chẳng lẽ mọi chuyện đúng như lời nữ hoàng nói? Có thể lắm… chẳng qua hoàng đế Menfuisu ham mê mấy thứ kỳ quái mà thôi! “Không tin sao?” Nhìn thấy hết mọi biến đổi trên sắc mặt Jamari, Tử Huyền cười lạnh: “Đây là sự thật, ngươi có thể không tin! Từ nhỏ Menfuisu sinh sống trong hoàng cung Ai cập, hậu cung của tiên đế có vô số người đẹp, hắn đã sớm nhìn chán. Tính nết có chút cổ quái, chẳng có gì là lạ. Đáng giận chính là hắn lại thích cô gái sông Nile!” Đứng bật dây, khí phách vô cùng, Tử Huyền hào hứng như phong sinh thủy khởi[1], càng nói càng hăng say, “Cô gái sông Nile mượn cớ hầu hạ bên cạnh Menfuisu lén lút tìm hiểu sở thích của hắn, dần dần hiểu rõ bí mật này, cho nên trong một đêm tối như mực, nàng cạo bỏ toàn bộ mái tóc, tỉ mỉ trang điểm rồi đột nhập vào hoàng cung… Menfuisu chưa từng nhìn qua một mỹ nữ nào lại có cái đầu bóng lưỡng như thế, nhất thời hưng phấn, liền hứa để nàng làm hoàng phi… Ôi… cũng là do ta nhất thời sơ ý, ta tiếc mái tóc dài của mình, tưởng rằng sớm muộn gì ta cũng sẽ làm hoàng phi, tưởng rằng không ai biết được bí mật này, tưởng rằng… hu hu…” Jinna vội vàng đi tới: “Nữ hoàng, xin đừng đau lòng, long thể quan trọng hơn.” “Ừm…” Tử Huyền chậm rãi ngẩng đầu, để cho Jamari nhìn thấy giọt nước vương trên khóe mắt nàng. “…” Nhìn nữ hoàng như vậy không giống như đang giả vờ, chẳng lẽ hoàng đế Menfuisu thật sự cổ quái như vậy… nhưng “Không phải nói cô gái sông Nile là con gái của nữ thần, có năng lực biết trước tương lai hay sao?” =_= con nhỏ này sao khó lừa gạt vậy… “Hừ, ngươi tin sao? Cái gì mà biết trước tương lai, con gái nữ thần ư, chẳng qua là muốn để dân chúng tin nàng ta từ trên trời rơi xuống, xứng đáng làm hoàng phi mà thôi.” Tử Huyền sửa lại dáng ngồi hoàn hảo, phong cách nữ hoàng cao nha: “Jamari, ta nói cho ngươi biết nhiều như vậy, chỉ có một mục đích, chính là giao dịch với ngươi. Lựa chọn ngươi một phần là do cô gái sông Nile cũng rất xinh đẹp, mà ta thấy ngươi quyến rũ động lòng người, nếu là ngươi, có thể mang tới cảm giác non trẻ tươi mới cho Menfuisu, nhân cơ hội đó, giành lấy trái tim của hắn.” Bởi vì ta đánh cược ngươi là mỹ nữ kiêu ngạo đệ nhất vương quốc Assyria. “Trong cung không giống những nơi khác, hoàng đế sủng phi tần không thể chỉ có một, khắp nơi thế lực cần bình quân. Mà hiện tại, hậu cung Ai Cập chỉ có một cô gái sông Nile, mà ả lại có ý đồ hãm hại ta, chính vì thế, ta sẽ giúp ngươi tranh đoạt địa vị.” Dừng một chút, “Về phần ngươi, có quyết tâm hi sinh hay không, là do ngươi tự quyết định, ta cũng không bắt buộc. Cơ hội chỉ có một một, nếu ngươi không nắm bắt, ta e rằng không có lần thứ hai, ngươi tự mình suy nghĩ đi.” Nói xong những lời này, Tử Huyền cũng không để ý tới cô ta, đứng dậy đi về phòng nghỉ… Một… hai… ba… bốn… năm… “Nữ hoàng Asisu!” Ô la la ~ “Nghĩ xong rồi sao?” “… Vâng, thần thiếp chấp nhận phối hợp với ngài .” Chỉ cần có được tình yêu của hoàng đế Ai Cập, thì sau này tóc vẫn có thể dài ra! “Tốt lắm, ta đã không nhìn nhầm ngươi, rất quyết đoán.” Ta giỏi quá cơ … Ngay cả bản thân ta cũng tự thấy phục chính mình… T _T “Jinna!” “Vâng.” ——————————————————————————- … Mĩ Nữ Đầu Trọc … Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt… Đầu bóng xuất thế … Tử Huyền vừa lòng thưởng thức cái đầu ni cô bóng lưỡng, ôi ôi~ ta là thiên tài… “A… Nữ hoàng Asisu, như vậy, là được rồi chứ?” Jamari không quen cảm giác đầu mình lại nhẹ như vậy, dè dặt hỏi Tử Huyền đang đi vòng quanh cô. “À! Thật sự rất hoàn mĩ!” Lúc này cô muốn thuốc trợ tim lắm rồi, “Không ngờ Jamari ngươi không chỉ có dung mạo xinh đẹp, ngay cả khung đầu cũng đẹp như vậy, Menfuisu mà nhìn thấy, chắc chắn sẽ khen ngợi!” “… Thật ư?” Đối với Jamari, khích lệ chính là liều thuốc hữu hiệu nhất. “Tiếp theo cần phải có chút thay đổi, cũng nghe ta đi.” Ngay cả đầu còn có thể thế này, Jamari cắn môi nói “Vâng.” ——————————————————————————- “Ngoài mái tóc vàng ra, cô gái sông Nile còn có đôi mắt xanh như nước sông Nile, xinh đẹp động lòng người, ánh mắt của ngươi thì…” “Thì sao? Nữ hoàng bệ hạ?” Căng thẳng nhìn Tử Huyền “… Không sao, chúng ta sẽ dùng phấn ám khói trang điểm cho mắt ngươi thành màu xanh là được rồi” “Phấn ám khói?” “Đúng thế, có thể khiến mắt ngươi vô cùng mê hoặc. “ “Thật sao?” Vui sướng chờ mong có được ánh mắt mê hoặc. “Ừm!” Trịnh trọng gật đầu. “Jinna!” “Vâng.” —————————————————————————— “Tốt rồi, khăn đội đầu màu vàng, ánh mắt màu xanh lam, tóc vàng mắt xanh đã có đủ, chỉ còn thiếu một chút nữa là hoàn hảo.” “Thiếu cái gì?” “Làn da trắng như tuyết!” “Chuyện này ..” Jamari cúi đầu nhìn nước da mình. “Không sao, thực ra cô gái sông Nile cũng không phải trời sinh da trắng, thực tế là nàng ta đã trộm của ta rất nhiều mĩ phẩm xa xỉ mới được như vậy. Ôi, tiếc là làn da của ta rất mẫn cảm với mĩ phẩm, lần này sẽ để cho ngươi dùng.” “Tạ ơn nữ hoàng bệ hạ.” “Jinna!” “Vâng.” —————————————————————————— … Thực ra, đó chính là bột mì… Nhìn người trước mặt, toàn thân bám đầy bột mì, đầu trống trơn, trên khuôn mặt trắng bệch là hai vòng tròng màu xanh, ở giữa là hố mắt sâu, ánh mắt bên trong đang nhìn cô chằm chằm. “Khụ!” Trời ạ, làm ơn đi, có phải ngươi muốn đi COS[2] thành quốc bảo gấu mèo[3] không? Jinna, cấm ngươi không được cười! Điềm đạm nhìn Jamari: “Đúng là khí chất trời sinh, không giống người thường. Ta tin rằng Menfuisu sẽ không thể thờ ơ trước sức hấp dẫn của ngươi.” Hắn chỉ có thể trực tiếp nôn ra mà thôi. “Như thế này ư, thật sự hoàng đế Menfuisu sẽ thích sao?” “Hãy tin ta, ” hùng hồn nhấn mạnh, “Ta là chị của hắn, từ nhỏ nhìn hắn lớn lên, không ai hiểu hắn hơn ta. Giờ ngươi cứ ở đây tập múa gì đó đi, làm việc lâu như vậy ta cũng mệt mỏi, đi nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cho tốt, buổi tối ta sẽ đưa ngươi đi tham gia yến hội.” Để lại một thị nữ cam chịu nhìn Jamari nhảy múa tung bột phấn bụi mù, Tử Huyền tao nhã đi ra đại điện, sau đó… “Phì! Ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha ha ha… Rất buồn cười !” “Ha ha, nữ hoàng bệ hạ.” Jinna vừa cười vừa nhìn nữ hoàng cười tới mức run cả người. “Đùa vui lắm ! Ta rất chờ mong tiệc tối a! Ha ha ha…” “Nữ hoàng thật lợi hại, khiến cho Jamari tin tưởng, không nghi ngờ gì cả.” “Ha, ha ha… Đúng rồi, nhớ là không thể để nàng ta soi gương, còn nữa, trả lại cái khăn trùm đầu cho Kaputa đi, có lẽ lão đầu heo kia đang tê tâm liệt phế[4] nghĩ nơi này đào ở đâu ra lắm vàng như vậy.” “Vâng, thưa bệ hạ.” Ha ha, Menfuisu, chị sẽ tặng cho em một món quà đặc biệt nha… [1] Phong sinh thủy khởi: gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.

[2]Cos: Cosplay có nghĩa là nhập vai, người cos sẽ mặc một bộ trang phục mô phỏng theo nhân vật ảo mà họ yêu thích. Không chỉ đơn giản là khoát trang phục lên người, họ còn phải thực sự “yêu” nhân vật mà mình cos.

[3] Gấu mèo: hay còn gọi là gấu trúc, là quốc bảo của TQ.

[4] Tê tâm liệt phế: đau khổ tột cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play