hoàng cung quả là rộng lớn, đi hết con
đg này lại tới con đg khac, rẽ trái, rẽ phải, đi thẳng thế mà ms chỉ đến ngự hoa viên…mà nơi đay thật là đẹp nha nhưng mà tuyệt hảo hơn là có 5, 6 nữ nhân áo xanh áo đỏ như những xánh bướm lượn lờ. nhác trông thấy
bóng nàng (TG:mơ đi, là nhìn thấy Du ah/TH u, giết nó cho ta/D:hơ, ta k
muốn giết nó, nàng tự đi mà giết) bọn họ liền chạy đến hành lễ
_hoàng thượng cát tường
_hoàng thượng?_nàng ngơ ra_ý mấy người ns Du là hoàng thượng?
_hỗn xược….ai cho ngươi gọi tục danh của hoàng thượng
nữ nhân áo vàng tiến tới giáng cho
nàng 1 cái tát….bốp, bàn tay giáng xuống gõ mà trắng trẻo, 5 ngón tay đỏ ửng hằn trên má nàng
_Các phi to gan, dám ở trước mặt trẫm
mà lộng hành….người đâu, đưa Các phi vào lãnh xung, chưa xó lệnh của
trẫm chưa cho nàng ra ngoài_Du tức giận ra lênh giám đánh nàng trước mặt du thì sẽ……….
_dạ_2, 3 tên lính dạ ran
_hoàng thượng….hoàng thượng…._tiếng Các phi nhỏ dần
_oohhhhhhhhh, hóa ra Du là hoàng thượng nha hiiiiiiiiii_nàng lại vui vẻ trở lại
_ta……….
_hoàng thượng, yến tiệc đã chuẩn bị
xong, mời hoàng thượng thay long bào rồi vào dự tiệc_1 giọng eo éo của
công công vang lên
_đk, An công công theo ta, còn Tiểu Khấu Tử, ngươi dẫn các vị đây vào dự yến tiệc
_Ân buổi yến tiệc đc tổ chức ngoài
trời, người hầu chuẩn bị tiệc đã lui hết ,lúc này chỉ thấy các vị quan
lớn trong triều và các ái nữ của họ còn có cả các phi tần trong cung các thân ảnh đó ai ai cũng váy áo là lượt , đầu cái những trâm vàng trâm
ngọc đủ sắc , kiểu giáng ( các tềnh yêu nhìn chác chắn lóa mắt – ta hem
có giàm nhìn nữa!! sợ đi bịn viện ka la )
_Hoàng thượng , thái hậu giá lâm_giọng éo éo cảu công công cất lên ngay lập tức tất cả cúi đầu hành lễ
_các ái khanh bình thân
_tạ hoàng thượng
_mời hoàng thượng, thái hậu thượng tọa_vị công công lại lên tiếng
nàng ngồi bên cạnh cha và Hiểu Minh,
chỗ đó lại đối diện vs hắn….hắn nhìn nàng “đắm đuối”, bất giác nàng cảm
thấy tim mình loạn nhịp
“chẳng lẽ lại là tình yêu sét đánh giống Bạch Trường ca?(truyện “thải tử phi rắc rối”)sax, làm gì có chuyện đó”
bỗng 1 giọng ns của phụ nữ vang lên
_hồi hoàng thượng….sao hôm nay k thấy hoàng hậu cùng thái tử đến dự?
_Nhu phi lo lắng cho nàng sao?hôm qua
là hoàng hậu k may trúng phong hàn, nên k có dự đk, còn thái tử thì đã
xin ở lại cùng hoàng hậu_quay xuống mọi người_nào chúng ta khai tiệc
sau màn chúc tụng là màn biểu diễn của các phi tần, mỗi lần khoảng 2, 3 người “lên sàn”, mặt tươi như hoa, y
phục thướ tha như đang biểu diễn thời trang……cứ xong 1 tiết mục là lại
có 1 tràng pháo tay cùng vs lời khen nhưng vs nàng thì khác nàng đương
nhiên là có “ý tưởng đi trước thời đại” rồi
“múa j mà ẻo lả, cứ như là đuổi ruồi, k vì có đồ ăn ở đây thì ta đã về rồi”
xong màn “múa may ẻo lả” nàng đứng dậy ra vẻ yểu điệu thục nữ
_hồi hoàng thượng, ngài có thể cho tiểu nữ tấu 1 bài mừng thọ thái hậu đk ko?
mọi ánh mắt ngạc nhiên dều đổ dồn về
phía nàng. hắn cũng rất ngạc nhiên vì sống vs nàng tuy k lâu nhưng cũng
dủ để hắn biết tính cách của nàng, hắn cứ nghĩ là nàng sẽ phá tan tành
buổi yến tiệc này, ai ngờ nàng lại xin “trổ tài”…..
Du cũng rất có hứng thú vs nàng nên gật đầu đồng ý ngay
_hồi hoàng thượng, ngài có thể cho tiểu nữ mượn 1 cây đàn tranh chứ ạ?
_đk, An công công, cấp cho nàng cây đàn
nàng cùng Huyền Lăng bước ra, nhận cây đàn, nàng đưa cho Huyền Lăng cây Lưu Huyền sáo Huyền Lăng cũng là 1 tay chơi sáo nên cũng nhận ra đây là Lưu Huyền sáo anh liền thì thầm từ
chối
_tiểu Huyền Huyền, ta k thổi đk cây sáo đó, để ta dùng sáo của ta vậy
_ưm_nàng k hiểu j nhưng cũng đành gật đầu rồi ngẩng mặt lên ns_tiểu nữ xin cùng Huyền Lăng huynh đây tấu khúc Tình nữ nhi
mở đầu là tiếng sáo cao vút hòa cũng
tiếng đàn trong trẻo, nó mang mọi người vào 1 thế giới khác chỉ có tiếng nhạc ngự trị. tiếng đàn của nàng mỗi lúc 1 ma mị, cuốn lấy mọi người k
buông. tiếng đàn lúc trầm, lúc bổng tha thiết, da diết có lúc dồn dập
như cảm xúc vỡ òa…….những ngón tay thon dài của nàng như nhảy múa trên
những sợi dây đàn, ánh mắt điệu bộ, đôi môi của nàng tựa hồ như tiên nữ
giáng tràn….Còn Huyền Lăng, những ngón tay của anh như có ma thuật,
chúng khiến cho những âm thanh phát ra trở nên cuốn hút…………………
bản nhạc kết thúc, mọi người vẫn im
lặng k ns j….. rồi………….bốp……. bốp……bốp……..rào rào rào rào rào mọi người
ai cũng vỗ tay, mặt này hớn hở………….
_hay, hay lắm
_tiểu cô nương thật tuyệt vời
_tiếp đi
bla….bla….bla
_tiểu cô nương, ngươi làm ta rất hài
lòng…..ta nên gọi ngươi nư thế nào dây/ phụ thân ngươi là ai?_lúc này
thái hậu ms lên tiếng
_đa tạ thái hậu đã quan tâm, tiểu nữ
goi Văn Thần Huyền là con gái Văn tể tướng_ “éc éc, ns những lời này làm ta tự thấy tởm lởm, k vì giữ thể diện cho cha vs đại ca thì ta đã k ns
vậy”
mọi người bắt đàu bàn tán mà nàng lại
chính là tâm điểm…..nàng quay sang phía “người nhà” thì vẫn thấy họ ung
dung thưởng trà k có chút j gọi là lo lắng cho nàng cả, nàng tức xì khói nhưng vẫn phải giữ hình ảnh của 1 tiểu thư khuê các
_tể tướng, là thật?_bà quay sang phía lão cha nàng
lúc này, ông ms cất tiếng ns “ngàn vàng” của mình
_ân, thưa thái hậu
_theo như ta đk biết cây sáo khi nãy của ngươi là Lưu Huyền sáo
_ân
_Huyền nhi, từ đâu mà ngươi có?
_là do phụ thân tiểu nữ trước khi mất để lại_ “éc éc, xin lỗi cha, con gái bất hiếu”
_vậy phụ thân của ngươi là ai?_bà cố gặn hỏi
_chẳng hay thái hậu là người thích gợi lại nỗi đau cho người khác_giọng nàng lạnh tanh, ánh mắt đượm buồn như
người bị nhắc lại nỗi đau_thái hậu, tiểu nữ có thể về chỗ?
_đk_quay xuống mọi người_các ái khanh
gia, ai gia có 1 tin muốn báo cho mọi người, hôm nay nhân ngày đại thọ
của ta, ta muốn lập vương phi cho Phong nhi. các ái khanh thấy thế nào?
(TG:bà lão này, bà hỏi vậy thì ai dám ns k?/thái hậu:hỏi cho có lệ thôi/TG:sặx)
_xin hỏi thái hậu, khuê nữ nhà ai lại may mắn như vậy?_1 vị quan ja lên tiếng
_haha, các ái khanh cứ bình tĩnh, người ta muốn chọn cho Phong nhi là………Huyền nhi, khuê nữ của tể tướng
phụt….khụ….khụ…..ngụm trà trong miệng nàng phun ra k thương tiếc trước mặt bàn dân thiên hạ
_cái…cái j cơ?_nàng lắp bắp hỏi lại
mọi người sửng sốt trước thái độ của
nàng….chưa có 1 nữ tử nào uống trà lại phun ra hết như nàng….đặc biệt là trước mặt thái hậu, hoàng thương vs bao nhiêu vị mệnh quan triều đình
như vậy
_ta ns là Huyền nhi….ngươi sẽ là vương phi tương lai của Phong nhi
_tại sao?_nàng nhăn mặt hỏi
_Huyền nhi….ngươi biết về truyền thuyết của Song Lưu sáo chứ?
_tiểu nữ ngu dốt k biết về truyền thuyết đó
_An công công, kể cho nàng nghe
_ân….trong giới giang hồ, người ta
tương truyền rằng có 2 cao thủ họ Lưu, họ luôn hành động cùng nhau, rồi
sau này kết thành phu thê, để chứng minh cho tình yêu của mình, họ đã
làm ra 2 cây sáo là Lưu Huyền sáo nữ có thể thổi, nam k thể và Lưu Bạch
sáo nam có thể nhưng nữ thì k…..cặp uyên ương nào may mắn và có thể sở
hữu đk cặp sáo này thì có thể hạnh phúc bên nhau suốt đời
“ohhhhhh, hóa ra đó là lý do mà Lăng
ca k thổi đk sáo của mình và cả ông bố mình(cái ông đang ở hiện đại ah)k bao h thổi nó”
_nhưng truyền thuyết đó thì liên quan gì đến việc tiểu nữ phải thành thân vs nhị vương gia?_nàng vẫn k hiểu
_đương nhiên là liên quan rồi…..vì tiểu Phong nhi của ta sở hữu Lưu Bạch sáo mà…..haaaaa
nàng đứng ngây như phỗng, k ns đk câu nào còn người ngồi đối diện vs nàng_hắn đang cười nham nhở trước nỗi đau “người khác”
1 hồi lâu sau nàng ms nói_thái hậu,
hạnh phúc lứa đôi k chỉ vì truyền thuyết đó mà thành, nó được nhình
thành khi 2 người thật sự yêu nhau, k thể bắt ép…còn có 1 điều, k thể
chắc chắn rằng vương gia có yêu thích tiểu nữ, lấy tiểu nữ về rồi vương
gia hắt hủi tiểu nữ thì chẳng phải là tiểu nữ rất đau khổ hay sao?
_tiểu Huyền nhi, suy cho cùng thì
ngươi vẫn k đồng ý…….vậy để la hỏi Phong nhi_quay sang hắn_Phong nhi,
con có muốn lập Huyền nhi làm vương phi k?
(trời ơi, sao bà già này giống mấy ông cha trong lễ cưới vậy ta?)
hắn k trả lời chỉ đỏ mặt
thái hậu phá lên cười_Phong nhi, từ
khi nào mà con lại biết đỏ mặt vậy?….thôi đk rồi, coi như là Phong nhi
đã đồng ý_quay sang nàng_Huyền nhi, con đồng ý?
_tiểu nữ k đồng ý_nàng trả lời thẳng thừng
_tại sao?
thái hậu rất ngạc nhiên, thằng con của bà đẹp trai ngời ngời, văn võ song toàn, quyền cao chức trọng, bao
nhiêu nữ tử chỉ muốn làm nô tỳ trong phủ mà k đk, nay phong nàng làm
vương phi mà nàng k muốn là cớ làm sao?
_tại vì…..tại vì….ah…đúng rồi…tại vì tiểu nữ chưa quen biết vương gia nên cần có chút thời gian để làm quen….
_ha ha….hóa ra là vậy…dk Huyền nhi…ta cho con 2 tháng để “làm quen”…ha ha
_tạ ơn thái hậu
miệng thì tạ ơn nhưng trong lòng nàng thì tức đến trào máu
PHỦ VƯƠNG GIA
sau khi rời khỏi yến tiệc, nàng “vinh hạnh” đk hắn dẫn đi tham quan vương phủ (ack, tham quan làm j, biết hết rồi còn đâu)
đi qua vườn hoa làm nàng nhớ lại cái
hôm trèo tường, thật là xấu hổ quá mà (TG:ack, nàng thì xấu hổ cái nỗi
j?/TH: *rút Diêm kiếm*im miệng/TG:oái, Huyền tỷ tha mạng)…xa xa là 1 đám “xanh xanh, đỏ đỏ” (là đám thiếp của Phong ca) đang thưởng hoa. ns là
đang thưởng hoa thôi nhưng thực chất chỉ là làm gián đoạn công việc của
lũ ong, lũ bướm khiến nàng ngứa cả mắt
đám người đó nhác trông thấy 2 người
liền chạy lại (TG:kiểu này là giẫm bẹp hất mấy chục bông hoa đây
mà/TH:chính xác, cho tg 1 tràng pháo tay)
_vương gia cát tường
_Phong, mấy người này là ai?_nàng vỗ vai hắn
_to gan, sao ngươi dám gọi vương gia như vậy? ngươi là ai?
1 nữ tử bước lên, nhìn xa thì cũng
“khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang” nhưng lại gần thì….mặt chát 7, 8 thầng son phấn, dùng chày gõ ra cũng đk mấy mảy nặng khoảng mấy cân,
mặc 1 bộ đồ đỏ chót nhìn thật là chói mắt quá mà….
mắt nàng k chút biểu cảm, giọng lạnh tanh
_ngươi k đủ tư cách để biết
_tiện nhân
ả ta định giáng cho nàng 1 cái tát
nhưng nàng nhanh chóng bắt đk cánh tay đó bẻ ra đằng sau làm ả kêu oái
oái rồi đẩy ra ngoài…nàng ta quả là k biết điều lại còn chay j lại chỗ
hắn làm ra vẻ ủy khuất
_vương gia, nàng ta…nàng ta bắt nạt thiếp
hắn sau 1 hồi xem kịch thì cũng lên tiềng khiến người ta lạnh cả người
_im, người đâu đưa Mục phi vào phòng
_dạ_đám người từ đâu đi đến kéo nàng ta đi
_này, nàng ta là ai?_nàng tò mò hỏi hắn
_là Mục Thiên Thanh con gái của Mục tướng quân…sao vậy?
_ngươi là có nhiều nữ nhân như vậy còn cần ta làm j? chọn đại lấy 1 người rồi cho lên làm vương phi là đk
_oái, nàng đừng hiểu nhầm. ta là chưa có đụng đến ai cả_hắn cố gắng thanh minh
_hơ hơ, ta k tin, nữ nhân của ngươi mà ngươi có thể k đụng tới
_ta k có thật mà….nàng đừng hiểu nhầm nữa
_hơ, có j mà hiểu nhầm
nàng liếc xéo hắn rồi bước nhanh đến
cái đình đên hồ ngồi dựa váo cột thatr chân cho lũ cá….mát xa…cơn gió
mát làm nàng thui thui ngủ
******************
_ngươi về đi, ngươi ở chỗ này 2,3 tiếng rồi đấy_Chu công phàn nàn
_Chu công, ông là k muốn đánh cờ vs ta nữa…_nàng phụng phịu
_muốn hay k thì ngươi cũng phải về_ns rồi đá đít nàng
**************
nàng tỉnh dậy thì cũng đã xế chiều,
quay sang bên cạnh thì thấy hắn cũng dựa vào cột ngủ tự khi nào, dáng
chiều càng làm cho hắn thêm phần tà mị, nàng nhìn hắn k chớp mắt (TG:đồ
mê trai/TH:ngươi cũng vậy thôi)…đôi lông mi khép hờ, nàng đưa tay chạm
vào…..k phải là mi giả…..cái mũi thẳng tắp, k biết có phải đi chỉnh hình hay k….(TG:ngu muội, ngày xưa làm j có thẩm mĩ viện/TH:hihi quên)…gò má mềm mềm, mềm hơn cả má nàng nữa, nhìn mà muốn véo 1 cái cho….đỡ
thèm…xuống đôi môi, thật là hảo cuốn hút nha, mềm mềm, thơm thơm
(TG:ack, tỷ ăn đậu hũ của Phong ca nhiều quá nha/TH:của trời cho, ko sài là có tội)
_nàng là đang câu dẫn ta?
hắn mở mắt nhìn nàng làm nàng xấu hổ rụt tay lại
_oái, ngươi tỉnh khi nào vậy?
_từ khi nàng bắt đầu câu dẫn ta_hắn cười gian_lúc nãy là nàng, h đến lượt ta
_oái, ta k có “hàng” bán cho ngươi đâu_mặt nàng đỏ gay vì xấu hổ_thôi muộn rồi, ta về
nàng cứ thế cúi mặt đi nhanh ra khỏi phủ
************
_Hắc Lam
vụt….1 thân hắc y xuất hiện
_dạ
_đi theo nàng, có j thì báo ngay cho ta
************
_đi theo, giết chết ả cho ta
_đk, có tiền, việc j ta cũng sẽ làm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT