Nơi đây là 1 rừng hoa đồng tiền, chúng chỉ độc nhất 1 màu xanh lam (nhuộm a) Giữa rừng hoa là 1 chàng trai có khuôn mặt tuyệt mĩ, mái tóc màu bạch
kim ốp lấy khuôn mặt càng làm nổi bật làn da trắng không tì vết. Cậu còn 1 đặc điểm nhận dạng đó là trên khuôn mặt hoàn mĩ kia có 2 cái “đít
chai” nhìn rất ư là thư sinh =>con mọt sách (TG: Đồ giả đấy anh em /Lee:hãy câm miệng và cút đi_đá đít tg). Tuy nhiên cách ăn mặc lại khác hoàn toàn: áo da màu đen có séc lệch ở
cổ và 2 cánh tay, quần tụt đen, giày nike đen =>dân chơi chính hãng.
Trên tay anh cầm 1 bó hoa…..đồng tiền …..màu xanh thắt 1 sợi ren cũng
màu xanh =>Rock Lee hot boy của Angel school (đừng hot quá mà cháy anh ơi)
Phía trước là 1 cô gái đang đi đến,
khuôn mặt không chút biểu cảm, ánh mắt vô định, đôi môi đỏ tươi khẽ
nhếch lên thành 1 đường cong quyến rũ, mái tóc tung bay theo gió
Cô mặc đòng phục của trường: áo gilee màu trắng có ren xanh, áo khoác ngoài màu xanh nhạt, váy ngắn đến ngang đùi, xếp li, gấu váy có 2 đường màu đen to bản nổi bật, chân đi đôi
giày búp bê màu hồng có đính những hạt pha lê lấp lánh thành hình 1
thiên thần=>cool girl của Angel school tảng băng tình yêu Trịnh Thăng Bình
Cô gái bước vào trung tâm của rừng
hoa trước mặt chàng hoàng tử của bao cô gái thì “chàng” quỳ xuống giơ bó hoa lên như……….người cầu hôn
_Thăng Bình, đồng ý làm người yêu anh nhé!
_Xin lỗi em ko thể
Nói xong cô gái cúi đầu bước đi để
lại ai kia đứng một mình cô độc cùng với ánh hoàng hôn. Giờ đây cái ý
nghĩ hoàng hôn minh chứng cho những cuộc tình lãng mạng đã vụt tắt từ
khi người con gái anh yêu nói những lời làm tim anh rỉ máu
TẠI MỘT GÓC NÀO ĐÓ : có 2 bóng người đang im lặng . bỗng chàng trai cất tiếng nói phá tan bầu ko khí ảm đạm
_em biết tình cảm anh dành cho em mà phải ko ???/
_……………………………….
_Em có biết anh đau khổ thế nào không?
_…………………..
_Anh ước rằng sẽ có 1 ngày nào đó em đón nhận tình cảm này
_……………….
_Em hiểu anh chứ?
“Bịch” 1 vật j đó rơi vào vai anh, vật đó mềm mềm, nhưng…hơi nặng, anh quay sang thì thấy thăng bình ngủ từ khi nào
“Hóa ra từ nãy đến h mình độc
thoại…….nhưng k sao nói ra cũng thấy nhẹ lòng……Thăng bình, 1 ngày nào đó không xa em sẽ yêu anh”
nói rồi cũng dựa lưng vào tường ngủ
luôn ( TG: k sợ muỗi đốt à?/ Lee: ở đây sạch sẽ làm j có muỗi, thôi, im
cho người ta “làm việc” /TG: Việc j vây?/Lee:lo vít fic đi, hóng hớt)
RONG GIẤC MƠ CỦA THĂNG BÌNH
Bây h cô chỉ thấy 1 làn sương trắng xóa. Cô cứ đi, đi và đi
“Quái, sao sương mà không thấy lạnh j
hết, ah, hay đay là khói nhỉ? k phải, khói j mà không có mùi nhỉ? Mình
cứ như tiên ý heheheheheh………..(TG:tiên hay điên vậy tỷ????/TB:có mà
ngươi điên ý)
Đang tự sướng thì 1 bóng người xuất
hiện trong làn sương dày đặc, bóng người ấy tiến lại từ phía sau Thăng
bình, đặt tay lên vai cô và…………
_Thăng Bìh…..
_Á…..maaaaaaaaaaaaaaaaaa_Cô nhảy dựng lên, bao nhiêu tóc gáy là dựng hết cả
_Hừ…..mà j mà ma……..ta là tiên……….dám gọi ta là ma ta cho người xuống âm phủ h
Định thần lại thì cô nhận ra đây là 1 giọng nam, giọng nam này lại nghe rất êm tai. Quay lại thì……..
“Waooooooooooooooo……..đây là người ư?A k đây là tiên hihi nhưng đẹp trai đễ sợ, đây hẳn là tiên đồng……nếu đây
là tiên đồng thật thì mình nguyện làm ngọc nữ……chịu thiệt chút cũng
đk……..(TG: đồ khôn lỏi/TB:sống k vì mình trời chu đất diệt/TC”bó
tay.chân)
_Này, tiên nhân đẹp trai, cho hỏi đây là đau?
_Đây là giấc mơ của ngươi, ta là Mộng thần
_Vậy Mộng thần soái ca đến đây là j ây?_Cô tò mò
_Ta muồn giời thiệu cho ngươi 1 người
_Ai vậy?Đẹp trai ko?
_Trời!!!!!!Con nhỏ này………Thời Không ra đi
_Um@!!!!Nhìn nhóc dễ thương ghê!!!!!!Hi, ta là thời không thần
Chậc, 1 hảo soái ca cao, to, đẹp trai, tóc trắng, mặc đồ trắng đối lập vs người kia………nhưng mà nhìn thời không thần “thơm ngon” hơn
_Ngơi khép miệng lại vs lau nc miếng đi_thời không nhắc cô
_Này, huynh đang câu dẫn cô ta ah?_Mộng thần châm chọc
_Đâu có đâu_thời không chối bay biến
_k có mà nhỏ đó chảy nc miếng
_Ta đẹp trai sẵn rồi mà
(TG: thời không đang tự sướng đó
hả?/TK:lâu lâu ms chiếm đk thế thượng phong mà/TG: ô hô, thế lâu nay
huynh thua mộng thần về phần sắc đẹp chứ j?/TK: ngươi ns j?)
_Thôi vào vấn đề chính đi, chúng ta đến đây để giúp ngươi thực hiện điều ước
_Điều ước?
_LÀ điều ước lúc có mưa sao băng_Mộng thần bồi thêm
_Ah…….ha……….thật không?_2 mắt cô sáng long lanh, đuôi vẫy vẫy
(TG:tỷ biến thành…chó từ khi nào vậy?/TB:tại ngươi, ta giết ngươi/Tg:giết ta thì khỏi biến thành người luôn kakaka)
_Đương nhiên, thần k biết nói đùa
_thế 2 người định làm gì để giúp ta thực hiện điều ước đó
_Xuyên không
cô đã đọc nhiều truyện xuyên không, k
những thích mà còn mê điên cuồng là đằng khác. thường thì trong truyện
người dược xuyên sẽ chết và nhập vào xác của ai đó ở cổ đại rồi gặp
hoàng tử, thái tử, vương gia, thậm chí là cả hoàng đế haxhax mói nghĩ
thôi đã thấy sướng rồi……….Êh…nhưng mà cô đã chết đâu mà đòi xuyên
không?(chí lý)
_nhưng mà tôi chưa chết làm sao có thể xuyên không? hay là………..
_Xàm ngôn, tiên nhân k bao h giết người vô tội, vì ngươi chưa chết nên ta sẽ đưa cả thân xác người xuyên luôn. hiểu chưa?
_Hiểu.thế khi nào thì xuyên?
_khoảng rạng sáng ngày mai
_Ack, nhưng tôi muốn mang theo vài thứ đk k?
_ngươi nói thử
_Ta k thể thiếu cây Diêm kiếm (Diêm trong diêm vương, oách chưa?)va lưu huyền sáo
_Ok_thời không đáp
_Trời!!!mấy người mà cũng biết english……………@@??_TB trố mắt ngạc nhiên
_Ngươi tưởng chỉ có mỗi hạ giời phát
triển thôi à?…………nhầm to, trên thiên giời có nguyên 1 khóa đào tạo
english đấy, ngoài ra còn có computer, mạng 3G, USB……………….nữa cơ
đấy_Mộng thần ba hoa chích chòe không biết mệt
_um, vậy là tốt rồi, thôi pp nha, ta ngủ tiếp
_um, pp
Cô cứ như là 1 boss lớn vậy, mặc cả với thần nữa cơ đấy (phổng mũi). Cứ thế cô chìm vào giấc ngủ
Gần sáng,có 1 luồng ánh sáng bạc bao quanh người cô, trong khi cô vẫn còn…ngủ và thân ảnh cô đầ dần biến mất
Cảm thấy chói mắt và sự hụt hẫng trong tay, lee bừng tỉnh thì chỉ còn thấy 1 luồng ánh sáng chói lòa bao quanh người cô, anh hoảng hốt đưa tay về phía ánh sáng đang thu nhỏ dần và
gọi
_Thăng Bình, đừng đi…….
Nhưng tất cả đã quá muộn vùng ánh sáng ấy bây h chỉ còn là 1 chấm nhỏ và biến mất trước mắt anh
*********************
_Thời Không, huynh làm ăn tắc trách quá, để cho tên nhóc áy nhìn thấy là sao?_mộng thần phàn nàn
_ờ, thì tại ta tưởng hắn ngủ chứ bộ_Thời Không phân trần
_chứ không phải tại ánh sáng của huynh làm tỉnh dậy hả?_liếc xéo
_hihi, thôi bỏ qua đi mà, lần sau sẽ cố gắng
_còn có lần sau ư?
_hihih
******(từ h gọi Thăng Bình là nàng nha)
Xoẹt!!!!!!1 uồng ánh sáng chói lòa
hiện ra trong bóng đêm. Thăng Bình “hạ cánh” an toàn trên 1…chiếc giường và…ngon lành ngủ tiếp
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT