Nàng tỉnh dậy cũng là lúc mặt trời lên quá cây sào.
Hôm qua là vận động kịch liệt cho nên sáng nay dậy vừa cử động liền có 1 trận kịch liệt đau ập đến.
Vật vã lăn lộn 1 hồi nàng mới đặt được
chân xuống đất, đanh nhìn quanh kiếm chút quần áo thì cửa phòng bật mở, 1 bóng người bước vào.
_Ấ!!!!
Nàng nhảy dựng lên, vơ vội cái chăn trên giường che thân.
Nhưng mà………..
Trời là luôn ngược đãi kẻ tốt, nàng thân thể còn chưa có bình thường lại (tức là bất bình thương) liền phải hoạt động mạnh thế này, thật không may.
Hạ thân liền truyền tới 1 trận kịch liệt đau.
Đầu gối khụy xuống, nàng cố gắng giữ thăng bằng để khỏi bị đầu đầu xuống đất hoa lá tả tơi.
Ai khờ đâu, đúng là người tính không bằng trời tính, phía sau nàng chỉnh là thành giường ………………………
CỐP
_AI UI!!!!
(Thiên Dực: Thiên tai thiện tai, trời sinh ra đã mang vận khổ, đừng đổ lỗi cho ta a)
_Nương tử? nàng không sao chứ?
1 nam nhân hốt hoảng chạy lại đỡ đầu nàng, cuống quý hỏi, tiện thể sờ mó lung tung.
_Aiz! Bỏ cái tay ngươi ra, thấy ta như thế nào còn hỏi “có sao không?”?
Nàng ban cho hắn 1 cái cốc đầu chào buổi sáng
Đứng lên, phủi mong nang mới nhận ra chính mình chưa có mặc đồ =.=
Vội vàng lấy rèm che thân nàng quát lớn.
_Vân Nam Phong, ngươi, đi ra ngoài cho ta.
_Phòng của ta, cớ sao ta phải ra?_hắn nhơn nhơn rót chén trà hớp 1 ngụm.
_Ngươi không ra, ta….ta liền cho ngươi làm…làm công công
Phụt!
Ngụm trà chưa được nuốt xuống liền bay hết ra ngoài, hắn ngơ ngác nhìn nàng, 1 hồi mới sực tỉnh
_Ra, ta ra liền, nàng đừng manh động, ta còn đang muốn….muốn an ái cùng nàng
Xong chuồn thẳng không để lại 1 chút gì gọi là dấu vết.
nàng thở phảo, tự kiếm đồ mặc vào
___________________________________________
_Oa, mẫu thân, lại đây chơi đi, lại đây chơi đi!!!_Tiểu Long và tiểu Vy liền chạy lại níu níu tay áo nàng
Bên kia là nam Phong cũng Bách Chiến, 2
người nam nhân hết mực quan tâm hàng, hơn nữa lại còn là nam nhân bao cô gái ước mơ, 2 người đứng cạnh nhau quả là khiến người ta đau mắt.
_Ta đến rồi đây! ?-1 giọng nói vang lên khiến mọi ánh mắt đều đổ dòn về 1 phía
_A, hoàng thúc
Đó chính lầ đương kim hoàng thượng – Vân Nam Du, đến là để nghị sự.
Cuộc họp 4 người trong đó 3 người đều
lười, 1 mự bắt hắn đến vương phủ (3 người trú tại đấy mà). Mình hắn 1
chỗ, thật là tức, ỷ đông ăn hiếp ít mà.
_Đại ca! Sao lại trưng bộ mặt áy ra vậy?_Nam Phong nhếch miệng cười
_Ngươi nghĩ vì ai mà ta phải trưng bộ mặt này ra?
_Thôi nào cũng ta vào việc chính
thôi_Cách chiến liên tiếng , xong quay sang Nam Phong, Nam Vy_2 con đi
chơi đi, lát ta sẽ lại chơi với các con
_Ân_Tụi nhỏ dáp lại rồi phóng mất tăm không để lại dấu vết
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT