- Không trả được đâu con. Pa sẽ kể cho
con nghe một câu chuyện. Năm xưa khi mẹ con mất vì tai nạn, có một người con gái yêu pa say đắm đã sẵn sàng hi sinh hạnh phúc xủa mình, từ bỏ
chồng mình và đứa con trai còn nhỏ đã đến bên pa, cô ấy đã giúp đỡ pa
rất nhiều, kéo pa ra khỏi vũng lầy đau khổ, pa vô cùng biết ơn và dường
như yêu cô ấy nhưng vì mẹ con mới mất nên pa ko thể phản bội lại người
vợ mà mình hết mực yêu thương. Nhưng rồi có người đan tâm hại công ty
chồng cô ấy phá sản nhưng lại đổ tội cho pa, mất tất cả ông ta tự tử
trước mặt con trai mình và cũng từ đó người phụ nữ ấy đã biến mất ko một dấu vết. Pa cứ nghĩ rằng mình nhất định phải tìm cho bằng được người
con trai của cô ấy để mà nuôi dạy và trả nợ cho ân tình mà gia đình đó
đã ban cho chúng ta. Mặt nó tái xanh khi nhớ lại lời kể
của Đình Phong lúc trước về chuyện tình cảm của pama mình và pama Hoàng
Duy, môi cô run run nhìn pa mình.
– “Ko phải pa àh! Người phụ nữa ấy đã chết lâu rồi, ko thể nào còn sống được” – Nó nói như hét vào tai pa mình.
– Chết? Con nói gì vậy Hiểu Minh? Sao lại chết lâu rồi? Cô ấy còn sống rõ ràng đấy mà.
– “Pa àh! Năm xưa chính pà ta là
chủ mưu hại chết mẹ con nhưng chưa kịp làm gì thì mẹ đã qua đời vì tai
nạn đấy” – Nó tức giận nhìn người pa mù quáng trước mặt mình. Ông giờ
đây ko còn hình ảnh của vị vua thương trường ngày nào.
– “Con nói bậy gì vậy? Con biết con đang nói cái gì ko Hiểu Minh” – Ông Hòang Giang tức giận mắng nó.
– “Ko tin pa có thể điều tra lại,
nhưng nếu muốn nhanh hơn pa có thể hỏi anh hai, anh ấy đã điều tra ra
tất cả. Anh Duy bỏ đi, bỏ con mà ra đi, chỉ vì ôm trong lòng nỗi hận thù mà người lớn lúc trước đã gây ra. Anh ấy đã về đây và đã lập ra kế
hoạch trả thù gia đình mình, trả thù dòng họ Vũ nhà mình, lật đổ tập
đòan PK mà bao năm qua luôn bền vững trên thương trường ko chỉ trong
nước mà tòan cả thế giới này nữa pa biết ko?” – Cô đã ko còn kềm chế
được sự nóng giận trong cơ thể mình.
– “Trả thù? Thì ra vì thế mà nó bỏ con đi, vì thế mà con xém mất mạng sao?” – Ông Hòang Giang tỏ rõ sự phẫn nộ trong lòng.
– Con cũng chẳng biết phải nói làm
sao nữa, nhưng nếu anh Duy có ý trả thù thì người đáng lý phải chịu sẽ
là con và con ko muốn bất kì ai đụng vào tập đòan PK của pa và hệ thống
Sexy của mẹ. Con sẽ chống đối đến cùng, con sẽ đòi lại 30% cổ phần mà
người đàn bà đó đã lấy mất. Con sẽ gặp anh Duy và kể rõ tòan bộ, đồng
thời điều tra kẻ nào làm cho tập đòan Trần Hòang phá sản năm xưa và ko
bao giờ tha thứ.
– Ko được. Chuyện năm xưa pa sẽ là
ngừơi giải quyết. Ân óan của người lớn pa ko bao giờ muốn bọn trẻ các
con phải gánh lấy mà nhất là con và thằng Duy.
– Chấp nhận là vậy nhưng anh Duy
trả thù thì người đối đầu sẽ là con ko phải pa. Con ko muốn người con
thương yêu phải lâm vào đường cùng. Với lại mọi chuyện ko hề đơn giản
như chúng ta nghĩ pa àh! Nhất định đằng sau có kẻ nào đó giật dây.
– Pa cũng có ý nghĩ như con nhưng kẻ nào pa ko thể đóan ra được.
– Thôi con về. Chuyện này con sẽ lo, pa tìm cách giữ vững chiếc ghế chủ tịch đi, con nhất định lấy lại 30% cổ phần đó.
– Để pa kêu thư kí Nhân đưa con về.
– “Con có đi xe tới với lại giờ con phải qua Sexy giải quyết đống giấy tờ, pa cứ ở lại làm việc đi, tối về
sớm nha pa” – Nói rồi nó hôn lên má papa mình và quay lưng bước đi.
Trên quốc lộ, một
con Ferrary đỏ chói lao như bay, cảnh sát ko tài nào đuổi theo kịp.
Trong đầu nó bây giờ chỉ toàn một mớ lằng nhằng lùng bùng về mối quan hệ của người lớn năm xưa. Nó ko biết tại sao mẹ Hòang Duy vẫn còn sống
trong khi…à phải gọi điện thoại cho anh hai. Nó nhanh chóng tra số điện
thoại và gọi cho Đình Huy.
- Alô. Anh nghe nè Hiểu Minh.
– Hai àh! Em mới từ chỗ papa về. Người phụ nữ mà em nói đó là mẹ của anh Duy đấy anh.
- Ko thể nào, bác ấy mất rồi mà?
– Em cũng nói với papa như anh vậy nhưng pa khẳng định là pà ấy vẫn còn sống.
- Vậy người bán 30% cổ phần của nhà ta là…
– Đúng vậy. Em đang nghĩ cách làm
sao có thể lấy lại số cổ phần đó dưới danh nghĩa là Vũ Hiểu Minh chứ ko
phải là Vũ Hòang Giang. Papa luôn nghĩ mình có lỗi với gia đình anh Duy
nên cố ý để im chuyện này.
- Anh sẽ hỏi luật sư xem sao rồi tìm cách mua lại số cổ phiếu đó.
– Phải mua sao anh? Đó là của nhà mình mà.
– Cổ phiếu tập đòan bây giờ đang rớt giá trầm trọng vì chuyện này. Nhân cơ hội anh sẽ mua lại dưới tên em rồi tính sau.
– Vậy được ạ! Thôi pp anh.
– Ừ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT