“Có điên hay ko? Rõ ràng lúc sáng hại ta bị con yêu tinh kia nhìn đến độ tàn thành tro còn chưa đủ sao, bây giờ còn chưa tha? Sớm hay muộn cũng đến giờ ngủ rồi ngar” – Nàng tức tối dày vò chiếc gối nằm mềm mại trên giường hắn thay vì phải chuẩn bị giường cho hắn ngủ

_Hình như ngươi đang ko vui

Hành động bạo lực lập tức đình chỉ khi 1 giọng nói chậm rãi mang tính đe dọa,nguy hiểm vang lên từ phía sau… gáy nàng giật giật, da đầu căng ra, 1 giọt mồ hôi chạy từ trán xuống má… báo hiệu điềm dữ… ác ma xuất hiện

Chiếc gối từ trên không trung đang đc toan ném xuống giường mạnh mẽ ko những từ từ đc hạ xuống nhẹ nhàng mà còn đc vuốt đến phẳng lì, Vương Tử Phong khóe môi do nhịn cười mà liên hồi co giật, tâm mi chau lại nhịn nhục khổ sở…

_Chủ tịch, giường đã đc chuẩn bị xong, mời ngài đi nghỉ - Nàng cười méo xệch nhanh chân nhảy khỏi giường hướng về phía cửa lui đi…

_Đến đây

_Uy?

_Ta mỏi đến giúp ta mát –xa

Hắn cư nhiên trèo lên giường nằm như đế vương sai bảo nàng như a hoàn… “Tên thối nam nhân, cẩu nam nhân, ta ko thèm nhịn ngươi nữa, ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám sai bảo ta… ta ko cho ngươi biết tay ta thề vứt họ Vũ mà mang họ Vương nhà ngươi…”





Nàng sắn tay áo hùng hồn bước đến giường, bao nhiêu sức dồn hết vào tay, từ trên cao, hành động nhanh và dứt khoát giáng thẳng vào lưng Tử Phong… “A” 1 tiếng long trời lỡ đất,hắn sau khi lãnh 1 quyền đến xanh mặt tím mày, hô hấp ngưng trệ… còn chưa ổn định lại đã tiếp 1 đòn nữa gần muốn ngất…

_Cho ngươi chết… ngươi nghĩ mình là ai hả? Biết ta là ai ko mà dám chọc vào – Nàng nhìn bộ dáng khốn cùng của hắn mà khoái trá cười hét lớn ko ngừng vung tay nện vào lưng hắn mạnh mẽ

_Dừng tay – Hắn thở hổn hển, thều thào giọng yếu ớt…

………

……



_Khả Lâm…. Khả Lâm

_Uy?

_Ngươi là đang nghĩ gì mà tự nhiên cười ngoác mồm đến chảy dãi thế kia

_Ách… - Nàng vội ngậm mồm, lấy tay chùi chùi mép… “Aiz… thì ra là mơ a…” =))

_Có phải đang nghĩ muốn hành hạ ta ko? – Hắn kê sát mặt nàng nói 1 phát đánh thẳng tim đen làm nàng giật thót đỏ lừ lừ khuôn mặt vội lui mấy bước

Vương Tử Phong càng khoái chí cười tà quay trở lại giường buông người nằm lên nhàm chán phân lệnh

_Mau đến mat – xa cho ta

Nàng cắn môi ủy khuất trở lại giường khó chịu giúp hắn mat – xa… Thân hình to lớn cứng rắn dần thả lỏng… “Thật ko muốn phải công nhận 1 điều, thân hình tên này thật làm người ta sinh ý muốn làm bậy a”… ngón tay thon dài di chuyển trên từng tấc thịt rắn chắc thật khó nhịn lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngày càng đỏ gay gắt hơn…

_Lau nước dãi đi, thèm muốn cơ thể ta lắm à – Hắn ác ý nhắc nàng tỉnh mộng khi các ngón tay thay vì đang xoa bóp mà vuốt ve trên người hắn… Nhưng… hắn thích =))

_Ách, ta… ko có – Nàng vội 1 lần nữa lau khóe miệng, đầu muốn bóc hỏa hét thầm trong dạ… “Aaaaa… sao ta có thể háo sắc như vậy chứ… thật mất mặt aaaaaaaa….”

_Thật ko có sao, ta thấy ngươi vuốt ve ta đến gần sắp ngất đi thế kia mà – Tên cáo Tử Phong quyết ko buông tha mèo nhỏ, hại nàng ko những đến tai đã đỏ mà cả người đều nóng ran, da thịt hồng hồng nhu thuận, hấp dẫn…

_Nói dối – Càng ở lâu càng nguy hiểm, nàng vội bước khỏi giường, nếu ko nàng sẽ sốt mất…

Chưa kịp thực hiện ý định, vừa nhướn người dậy đã bị bàn tay to lớn nắm “soạt”, mất thăng bằng mà ngã xuống, đầu va vào vách thịt cứng rắn đến ong cả đầu…

_Thật ko có sao? – Hắn kề sát vào tai nàng phả 1 hơi khí ám muội, sẵn thế chiếm tiện nghi 1 chút mà dùng đầu lưỡi lướt qua vành tai non mềm của nàng

Từ nơi nhạy cảm truyền vào 1 dòng điện tê liệt, mọi giác quan như vứt hết vào hầm băng đông cứng…Nàng vội giật mình dùng tay che đi vành tai, đôi mắt mèo giận dữ mà long lên trừng trừng cảnh cáo hắn… Vị ngon ngọt bị tước mất, hắn nhíu mi nhìn nàng đang cố hết sức dùng tay che đi tai ko cho hắn thưởng thức món ngon, hắn đành ủy khuất đổi món vậy, bạc môi quyến rũ lập tức chuyển hướng áp lên cánh môi mềm thơm mát mà ngấu ngiến…

Cuộc đời từ lúc hành nghề miêu nữ đến nay, nàng chưa bao giờ thất bại đến mức này… rõ ràng biết hắn đang bắt nạt mình nhưng ko thể đẩy hắn ra nha… cứ thế mà để cái miệng hư hỏng kia quấn lấy, hoành hành trong khoang miệng mà nuốt hết sự ngọt ngào…

Thấy tiểu dã miêu lúc đầu còn cứng đầu cựa quậy, nhưng hiện tại đã ngoan ngoãn xụi lơ trong lòng, khóe miệng gian manh giơ lên 1 đường cong đắc thắng… Hắn quả là 1 huấn luyện viên thú cưng giỏi =))…

Cảm nhận tiểu hồng mao đã mềm ngoặc đến thở ko đc hắn mới buông tha đôi môi hồng đào thơm ngon… hắn cuối đầu ngắm nhìn sủng vật đang cố gắng hô hấp, khuôn mặt xinh xắn dù đã đc hóa trang nhưng vẫn đỏ ửng đáng yêu,đôi môi sưng mộng kiều mị như mời gọi thật làm người ta khổ sở, bộ dạng này khiến người ta hận ko thể 1 ngụm mà nuốt hết vào bụng… Nhưng hắn biết, nếu bây giờ hắn đi xa hơn, hắn sẽ mất nàng, làm nàng kinh sợ chỉ khiến nàng bỏ chạy mất dạng, như vậy hắn chỉ có thiệt thòi… Hắn đành cắn răng đè nén dục vọng đang sôi trào, hít vào mấy ngụm lấy lại tinh thần rồi kéo nàng vào lòng ôm chặt cho thỏa nỗi lòng…

Từ mũi truyền đến 1 hương vị nam tính thơm mát, lúc này nàng mới khôi phục lại tinh thần… “Ách, cái quái gì thế này, sao hắn dám…”, cơn tức giận lập tức dập lụi sự ngượng ngùng, nàng dùng hết sức lực còn lại cố vùng khỏi cái lồng bằng thịt rắn chắc cùng cánh tay như sợi dây thép…

_Chết tiệt, nằm yên… nếu ko em đừng trách tôi ko báo trước, sức chịu đựng của tôi có hạn thôi đấy – Nàng ko biết càng vùng vẫy trong tay 1 lòng người đàn ông càng thêm tăng tính kích thích cho họ hay sao? 2 đôi chân mày của hắn kịch liệt chau vào nhau, hắn cảm nhận đc sự đau đớn đang thít chặt ở hạ thân, vẻ mặt đáng thương nghiến răng nuốt dục vọng xuống, ôm người nàng chặt hơn vào lòng

A….đầu nàng ko phải là khối đậu hũ thối đâu nhé, ko lẽ ẩn ý trong câu nói của hắn nàng ko hiểu chắc, lập tức hành động vùng vẫy đc dừng lại, đến thở cũng khiến nàng sợ sẽ làm tên hỗn đảng này nổi máu thú tính mà ăn sạch mình ko xót mẩu xương… nghiến đến muốn nứt 2 hàm răng, nàng tức giận lườm hắn sắc nhọn… “Đành chờ hắn ngủ rồi chuồn thôi… Cẩu nam nhân, ngươi đừng trách ngày mai ta lại trộn nước bọt vào món ăn nhà ngươi… cho ngươi xơi nước bọt của ta”… Một trò chơi xả stress của nàng dành cho hắn lập tức khiến tâm tình tốt lên vài phần, cơ thể cũng bắt đầu thả lỏng… Nàng đành chờ hắn ngủ rồi mới tìm cách chuồn êm vậy…



Sáng hôm sau…

Trên chiếc giường rộng, 1 nhân ảnh 2 tay 2 chân dang rộng hình chữ “đại” vển bụng thở phì phì… là nàng… là nàng đêm qua… chờ hắn ngủ =))

Sáng ra cảm thấy cả người nặng trĩu, hô hấp ko thông khiến Vương Tử Phong từ trong mộng nhíu mày từ từ mở mắt… Chứng kiến sủng vật đang phè cánh trong tư thế thoải mái, chân gác cả lên hông hắn, tay vắt vẻo tại cổ, hèn chi hắn ko thể thở nổi… tư thế “tuyệt mỹ” khiến hắn phì cười ngặc nghẽo, nhưng vừa thấy nàng “ưm” 1 tiếng liền nhịn lại đến độ 2 vai run lên liên hồi… Sau trận cười hả hê, hắn ngắm khuôn mặt nàng thật lâu rồi cúi xuống hôn trộm môi nàng 1 cái mới chịu ủy khuất rời khỏi giường…



…Bíp…bíp…bíp…

Bên tai vang lên những tiếng “bíp”, đôi hoa tai nhấp nháy liên hồi lôi nàng từ bàn cờ Chu Công trở về, hàng mày liễu chau lại, khuôn mặt nhăn nhúm, nàng xoay người lấy gối chèn bít cả đầu, nhưng âm thanh phiền toái vẫn ko buông tha… Lúc này nàng đành cáo từ Chu Công trở về trần gian… đôi mắt khép lờ mờ xác định âm thanh quái quỷ kia… phải mất liền mấy phút nàng mới đủ tỉnh táo đưa tay lên chiếc hoa tai... Một giọng nói tức giận truyền đến đến thủng màng nhĩ…

_TỶ TỶ… TẠI SAO LÂU NHƯ VẬY MỚI BẮT MÁY - Mỹ Dung tức tối dùng hết mọi nội lực truyền thẳng đến đối phương

_Uy… - Nàng nhay nhay lỗ tai, mặt ko thua tờ giấy bị vò nát – Ngươi muốn ám sát tai ta sao?

_Tỷ Tỷ - Bên kia ko thua kém uy lực gầm lại 1 tiếng cảnh cáo như kiểu “thiếu chút nữa ta sẽ nổ” vậy

_Uy, đc rồi, đc rồi… Là có chuyện gì? – nàng ngáp dài mấy cái gãi gãi đầu tóc rối bù, bộ dạng ko có thể nhếch nhát hơn đc nữa

_Quản lý của ngươi ở công ty vừa gọi đến ta tìm ngươi

_Tìm ta? Tại sao? Chuyện gì? – Nàng nhíu mi, đôi mắt còn say say sau khi ngủ dậy nheo nheo lười biếng ngắn gọn hỏi

_Là vì ngươi bỏ việc quá lâu

_Uy, hình như đúng là vậy nga

_Ta nghĩ hôm nay ngươi nên trở về

_Trở về, ko thể

_Tại sao?

_Tất nhiên… vì chưa lấy đc Ngọc Bảo Sứ - Mỹ Dung hỏi 1 câu bất chợt khiến tim nàng loạn 1 chút… ko biết vì sao nàng lại thoáng chốc dao động, khi đc hỏi tại sao, đầu nàng đầu tiên lại hiện lên khuôn mặt tên xú nam nhân kia… “Ách… ko thể, chắc vì mình vừa ngủ dậy, đầu óc ko tỉnh táo, là ám ảnh, chắc chắn là bị ám ảnh” – Nàng lắc mạnh chiếc đầu nhỏ xinh cho văng hết mớ rác rến kì hụ kia ra khỏi đầu

_Tỷ tỷ, việc Ly Ly (Nghệ danh hành nghề của Vũ Thu Ly khi làm người mẫu) và Tiểu Miêu Ly cùng một lúc mất tích ko có hoạt động lâu như vậy sẽ dễ bị nghi ngờ

Nàng rơi vào trầm tư, ngón tay xoa xoa chiếc cằm nhỏ suy tư…

_Ngươi nói cũng phải… Đc, xem như hôm nay nghỉ giải lao 1 bữa, ta sẽ tìm mụ quản gia xin nghỉ phép

_Ân, ta sẽ hẹn quản lý của ngươi xếp lịch làm việc hôm nay…

_Khoan đã…

_Còn chuyện gì?

_Ngươi giúp ta mua vài sọt tiền vàng giấy và 1 ít nhan đèn

Mỹ Dung nhíu mày sững người khó hiểu, phải mất 1 lúc mới tỉnh táo nghi hoặc nói nhỏ…

_Tỷ, ngươi là từ khi nào tin tưởng thần thánh như vậy? Có hay ko ai dụ đạo ngươi a?

_Lắm lời, là ta vứt bọn họ lâu ngày nên bị ma quỷ ám, hiện tại đành ủy khuất vứt xó cái lòng tự trọng mà cầu xin bọn hắn đem âm hồn vất vưởng đi đầu thai

Thanh mày Mỹ Dung càng kịch liệt chau lại khó khăn, tỷ tỷ nàng càng ngày càng khó hiểu, hại miệng nàng liên hồi co giật ko biết đang cười hay khóc, bất giác phun mấy câu chí lí…

_Là vong hồn xui xẻo nào lại đeo trúng tỷ tỷ vậy? Hèn chi đến giờ chưa đầu thai nổi

_Ngươi vừa nói gì ta nghe ko rõ – Nàng bên này nghe tiểu muội lẩm bẩm câu đc câu ko, nhưng chắc rằng ko phải lời hay

_Ách… ko có, ta sẽ đi mua lễ vật cho ngươi,mau mau trở về kẻo hỏng việc

_Ân, ta đi xin nghỉ phép

Nàng tắt máy liên lạc trèo xuống giường, đến hiện tại nàng mới phát hiện điều lạ lẫm…

_Phòng mình hôm nay thật có chút kì quái – Nàng chau mày nheo mắt nhìn khắp xung quanh 1 lượt – A…Aaaaaaaaaaa

“Là gì? Đây…đây là phòng tên ma quỷ kia mà, sao mình lại ở đây?... uy… hình như…” – Nàng vỗ trán cao cao… từng chút…từng chút chuyện tối hôm qua hiện lên trong đầu – “Aizzzz, sao lại bất cẩn ngủ quên như vậy?” – Nàng lại vỗ chiếc trán 1 cái thật đau cho tỉnh táo, ôm hận trèo khỏi giường chạy nhanh về phòng, ở đây thêm chốc nữa ko khéo nàng sẽ tăng xông hay trụy tim mà chết mất..

……..

…..



_Khụ…khụ…khụ, là cái gì mà khói nhiều như sương mù như vậy? – Mẫn Thanh 1 tay che mũi che miệng ho sặc sụa

_Là sư tỷ đang đốt tiền vàng giấy - Phi Uyên dùng tay bịt phẩy phẩy nhăn mặt ỉu xìu dán người trên ghế sô pha dài lười biếng nói

_Tiền vàng giấy? – Mẫn Thanh nhíu mày hết nhìn Phi Uyên lại nhìn 1 lượt chị em tỷ muội, cuối cùng dừng lại ở góc ban công 1 bóng lưng đang chăm chỉ thả giấy tiền vàng vào thùng sắt đang cháy lửa bập bùng

_Là tỷ tỷ muốn cầu thần xua hộ quỷ - Ngọc Anh nhún vai nhìn cùng 1 hướng Mẫn Thanh thong thả trả lời

_Xua quỷ? – Mẫn Thanh càng đần mặt khó hiểu hơn, nhưng đáp trả nàng là đồng loạt cái nhún vai lắc đầu pó tay

_Tỷ Tỷ, đã xong hay chưa, muội sắp là hết thở nổi rồi – Phi Uyên phụng phịu nhăn mặt hét lớn bất mãn

Nàng thả hết xấp giấy tiền cuối cùng vào thùng lửa, thong thả tháo bỏ chiếc mặt nạ chống khói độc, tiêu sái đến chiếc ghế sô pha thả người lên…

_Vân Nhi đâu? – Nàng liếc 1 vòng bọn muội muội, ko cao ko thấp cất giọng

_Là có chút việc bận ko thể trở về - Ngọc Anh thấp giọng nói nhỏ, nàng e nếu nói thật tình rằng do sợ tỷ trừng trị về việc hóa trang đến Vương gia trang thất bại nên ko dám trở về ko khéo chỉ trong tích tắc lời còn chưa thốt ra hết tỷ nàng đã đến tận nơi lôi Vân Nhi trở về xử lí

_Có việc? là gì mà đến lệnh triệu tập của ta mà dám bỏ qua? – Nàng nhíu mày tỏ vẻ ko hài lòng

_Uy, là kí hợp đồng cùng ngôi sao lớn về hóa trang cho bộ phim quy mô ko nhỏ nha… Cũng ko phải có việc gì quan trọng, hôm nay tỷ trở về ko phải chỉ là làm Ly Ly sao? – Ngọc Anh rùng mình 1 cái thông minh cười cười biện hộ thay sư muội tội nghiệp

_Hừm!!! Coi như tạm thời tha cho nó mạng nhỏ, chuyến này về ta tính hỏi tội nó về việc hóa trang vụng về cho ta, hại ta bị tên ma quỷ Vương Tử Phong quấy rầy ko thôi – thanh mày liễu nhíu mạnh thêm mấy phần khi nhắc tới khắc tinh, đôi mi dày rậm tựa cánh bướm đen tuyền kiêu hãnh khẽ khép, từ người nàng toát ra khí lạnh uy quyền khiến người khác ko xem cũng cảm nhận đc mùi vị nguy hiểm…

Ở 1 nơi xa xa… Vân Nhi bất giác rùng mình 1 cái, sống lưng lạnh toát, vần trán cao thanh tú phủ dày 1 tầng mồ hôi lạnh… Ko nói nàng cũng tự hiểu mình đang may mắn đc đại tỷ chiếu cố nhắc đến…. =))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play