Sáng hôm sau Phương Linh đi sớm vì còn phải về học mà còn nó thì đến trường như thường ngày thôi. Nó đụng mặt Khánh Nam ở cửa lớp.

- Linh Như nói chuyện với anh 1 chút.

Nó định đi tiếp nhưng Khánh Nam đã cầm tay nó lôi tuốt lên sân thượng mới chịu thả ra.

- Như, anh xin lỗi.

- Không sao cả.

- Giận anh lắm đúng ko?

- Không có.

Khánh Nam quay mặt đi đăm chiêu:

- Em……….rất giống con nhỏ đó, 1 đứa bé ngoan và đáng yêu. Nhưng nó đã ra đi, ra đi………..mãi…….mãi mãi………..vì…………anh……..anh đã hại nó. Tuấn Vũ ghét anh từ đó, Tuấn Vũ rất thương con nhỏ. Vì thế, Tuấn Vũ luôn phá ngang tất cả những người con gái mà anh tỏ ra quan tâm 1 chút. Anh hiểu Tuấn Vũ cũng rất shock vì chuyện đó. Chưa bao giờ Tuấn Vũ tha thứ cho anh cả.

Nó cảm thấy Khánh Nam như đang khóc mặc dù trên mặt anh chẳng có lấy 1 giọt nước.

- Anh xin lỗi. Khánh Nam nói tiép sau 1 hồi cả 2 anh em im lặng.

- Anh………Khánh Nam……….chúng ta cũng giống nhau thôi.

- Là sao? Khánh Nam ko hiểu.

- Ít ai có được lòng tin của em. À ko em ko tin người mấy chứ. Nhưng em đã rất rất tin anh.

- Linh Như anh xin lỗi vì đã phụ lòng tin của em.

- Không, Khánh Nam để em nói hết. Em rất tin anh, 1 phần vì………..anh giống 1người………1người trong quá khứ của em. Nó cúi mặt xuống.

- Hì hì, vậy hoá ra 2 anh em mình giống nhau à? Nhưng emnói thế làm anh rất vui, vì anh được là 1 trong số ít những người em tin tưởng.

- Khánh Nam em xin lỗi.

- Không sao mà, anh cũng có khác gì em đâu, Nhưng anh nói thật anh chưa bao giờ coi em là quả bóng ấy đâu.

- Anh chỉ coi em là Khoai Tây ý gì?

- Ừ. Hai anh em cùng cười huề.

Gìơ nghỉ trưa.

Nó thất thểu xuống canteen sau 30 phút trên văn phòng giúp cô chủ nhiệm mấy việc lặt vặt. “Haizz, đói quá!” Đang nhăn nhăn nhó nhó rên rỉ thì……….:

- Nhớ chị chứ?

Nó giật mình. Là Mai Chi, bạn gái cũ của Tuấn Vũ, cái chị hôm trước đe doạ nó ý. Nó theo mấy tỉ tỉ xuống phòng đựng dụng cụ thể dục. Gìơ nghỉ trưa thì chỗ nãy trống trơn mà.

- Hôm trước em nhớ bọn chị đã nói gì chứ? Mai Chi hỏi nó.

- Em nhớ.

- Vậy sao còn dám nói chuyện với Tuấn Vũ ở sân bóng? Hả? Mai Chi tức giận quát lên trước thái độ dửng dưng của nó. Nó im lặng, rồi nhìn thẳng vào mắt Mai Chi, lạnh lùng:

- Anh ấy từng thật lòng với chị chưa?

- Nói gì?

- Em hỏi chị có từng nghĩ chị là trò đùa của Tuấn Vũ chưa?

“Bốp”, cái tát của Mai Chi in rõ 5 đầu ngón tay trên mặt con bé làm cái kính văng cả ra và…hình như còn 1 chút máu.

- Mày nói gì? Một chị trong số những người đi cùng Mai Chi áp sát nó hỏi.

- Em ko nói với chị! Nó gườm gườm cái chị đang áp sát nó. Em hỏi chị Chi rằng chị ý có nghĩ rằng Tuấn Vũ chỉ coi chị ý là trò đùa, là đồ chơi thôi ko? Nó quát lớn lên thế.

Và………..hình như nó đã nói trúng những gì trong lòng Mai Chi rồi. Lặng đi 1 lát, Mai Chi và mấy chị kia xông vào nó, giờ ko nể nang việc nó là “công chúa” và cũng ko quan tâm làm thế này nếu thày hiệu trưởng biết thì sẽ bị đuổi học ngay lập tức. Nhưng chưa kịp đụng tới nó thì ………:

- Dừng lại Mai Chi. Em nghĩ Linh Như nói đúng đấy. Chị đừng làm thế nữa. Cả em cả chị chỉ là trò đùa cuả Tuấn Vũ thôi.

- Hà Ly, em nói gì? Mai Chi hỏi Hà Ly vô cùng ngạc nhiên.

- Tuấn Vũ đến với em và chị cũng chỉ vì chị em mình từng được Linh Như giúp đỡ thôi. Tuấn Vũ căm thù Khánh Nam, chị biết mà.Chị em mình chẳng là gì cả đâu. Bỏ em đến với chị, bỏ chị đến với Linh Như hay những người khác, tất cả chỉ là do Tuấn Vũ ghét Khánh Nam thôi.

- Hà Ly. Mai Chi tức giận hét lên.

- Mai Chi, chị dừng lại đi, chị có nghĩ chị yêu mù quáng ko? Hà Ly quát lại.

- Em thôi đi. Chị không muốn nghe gì cả. Không muốn nghe.

- Chị ko tin hay ko muốn tin? Chị có thể hỏi Linh Như. Hôm qua Tuấn Vũ và Khánh Nam đụng độ nhau trên sân bóng cũng chỉ vì Khánh Nam muốn Tuấn Vũ ko đối xử với Linh Như như 1 con rối nữa thôi. Linh Như cũng chỉ như chúng ta nhưng Linh Như may mắn hơn vì chưa rơi vào trò đùa của Tuấn Vũ như chị em mình thôi. Em nghĩ chị nên thôi cái việc bảo vệ Tuấn Vũ khỏi những người con gái khác đi. Thay vào đó chị nên tìm 1 tình yêu đích thực dành riêng cho chị thì hơn. Đi thôi, Linh Như.

Hà Ly lôi Linh Như đi sau 1 thôi 1 hồi giải thích cho Mai Chi. Còn Minh Phương chỉ nói 1 câu duy nhất:

- Đừng làm hại con bé, được chứ?

Gương mặt lạnh lùng của Minh Phương đủ giúp cho tất cả hiểu hậu quả khi động đến Linh Như.

Bước ra khỏi phòng thể dục:

- Em đau ko? Hà Ly hỏi nó

- Rát thôi chị ạ!

- Linh Như, mặt em sao vậy? Ai vừa đánh em? Linh Như? Tuấn Vũ xông tới khi thấy trên mặt Linh Như còn hằn vết ngón tay và ở khoé môi còn vương chút máu nữa.

- Không có gì đâu anh ạ! Em ko sao mà. Nó mỉm cười với Tuấn Vũ.

- Hà Ly, chuyện này là sao? Không quan tâm đến lời nó nói, Tuấn Vũ quay sang hỏi Hà Ly.

- Anh nghi em làm trò này à? Hà Ly đáp lại lạnh lùng.

- Ko, anh muốn hỏi ai làm trò này? Tuấn Vũ bực tức lặp lại 1 lần nữa.

- Tóm lại anh vẫn nghi ngờ em?

- Là Mai Chi, Mai Chi làm đúng ko? Hà Ly. Tuấn Vũ quát ầm lên. Hà Ly và tất cả những ai ở gần đó đều sững người. Chưa bao giờ Tuấn Vũ tức giận, chưa nói gì là trước mặt con gái.

Không kịp nghe Hà Ly trả lời và bỏ ngoài tai lời giải thích cảu Linh Như, Tuấn Vũ lao đi tìm Mai Chi:

- Em đây! Anh ko cần tìm. Mai Chi xuất hiện.

- Em đã làm gì Linh Như? Tuấn Vũ hỏi Mai Chi với ánh mắt tức giận.

- Anh đâu cần quan tâm? Tất cả, em, Hà Ly hay Linh Như hay những cô bé trước đó cũng chỉ là búp bê thôi. Phải ko anh? Tuấn Vũ trả lời đi. Mai Chi hét lên trong tiếng nấc.

- ………Tuấn Vũ ko trả lời, chỉ im lặng.

- Anh chỉ muốn trả thù Khánh Nam thôi sao? Tuấn Vũ anh nói đi chứ. Nửa căm hận, nửa như van xin, Mai Chi mong chờ 1 lời giải thích từ Tuấn Vũ nhưng………..

- Không sai. Anh là thế đó. Xin lỗi em.

“Bốp, bốp” 2 cái tát của Mai Chi hằn trên mặt Tuấn Vũ. Đau. Rát. Nhưng Tuấn Vũ ko cảm nhận được nỗi đau đó bằng nỗi đau tinh thần đang cuộn lên trong lòng anh.

- Một cái cho em, và một cái cho Hà Ly. Mai Chi nức nở. Hà Ly nói đúng. Chị yêu mù quáng mất rồi. Mai Chi vừa khóc vừa chạy đi.

Theo sau là đám con gái gây sự với Linh Như hồi nãy.

Tất cả đi hết. Chỉ còn lại mình Tuấn Vũ: “Tất cả vì em, Bun ạ!” Tuấn Vũ nhếch mép. Chợt………..

- Dừng lại đi Tuấn Vũ, nếu muốn trả thù thì anh hãy tìm em. Khánh Nam xuất hiện. Đừng mang người khác ra làm trò đùa nữa. Em xin anh. Tôm ạ! Tuấn Vũ quay đi, ko nói gì cả

Mai Chi: Học lớp 12A1 (cùng lớp Tuấn Vũ). Mai Chi thích Tuấn Vũ từ khi 2 đứa gặp nhau lần đầu, hồi bé xíu ý mà. Mai Chi khá xinh, tính cách cũng rất tốt nhưng nếu biết có ai động đến Tuấn Vũ thì Chi ko bao giờ bỏ qua. Chỉ có 1 người thoát đó là Hà Ly. Cũng là chỗ chị em với nhau nên khi Tuấn Vũ cặp với Hà Ly, Mai Chi chỉ làm ngơ dù rất đau khổ. Mai Chi và Minh Phương, 2 người đó có thể coi là bậc đàn chị của trường…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play