Ly: Dậy đi nào! Dậy đi mau lên! Đi ăn sáng rồi còn đi về nữa! Ngủ j mà ngáy te te vậy!
TN(lè nhè) ú…ú…ớ…ớ…ư…ử…ư…ử…
Ly(dí sát tai vào để nghe) Hả? Bà ư ử cái j thế?!? Chưa dậy đc àh? Dậy đi nhanh lên! Come on come on!(lay mạnh TN)
TN(bật phắt dậy) Đây!!! Tôi dậy rồi đây nè! Chán wá! Cho ng` ta ngủ 1 tí cũng ko đc!
Ly: Ko! Dậy còn đi ăn sáng!
Phòng 248,
Quỷ: Dậy đi cả nhà ơi, anh em ơi dậy đi! Xuất kích, xuất kích!
Ki: Cái thằng này mới sáng mà mày đã om sòm rồi!(bật dậy)
Kô(tức xì khói) Mày ko thể để tao ngủ yên đc àh?!?!(nhìn đồng hồ rồi lại hét toáng lên) Ối giời ơi! Mới có 7h sáng.
Quỷ: Tao có lòng tốt gọi mày dậy đấy con ạ!
Kô: Tốt cái con khỉ! Tao có thích dậy đâu mà mày bảo tốt!
Quỷ: Cái thằng…
Ki: HAI THẰNG TRẬT TỰ!!! MỚI SÁNG RA ĐÃ ỒN ÀO RỒI!
Kô+Quỷ(sợ) Vâng ạ!
Ki vào gặp anh WC sau đó Kô vào rồi hai ng` xuống phòng ăn. Ki đi trc Kô+Quỷ theo sau…
Quỷ: Thằng điên! Làm ơn mắc oán! Lần sau ông ám cho mày ko ngủ đc thì thôi!
Kô: Mày cứ thử xem! Tao lại chẳng gọi anh Ki đại ca ra àh!
Quỷ: Tao chạy sang nhà mày 4h sáng ấn chuông xong chạy mày làm j đc tao???
Kô: Tao hét. Thằng Ki dậy. Mày ăn đòn. Hahaha!
Ki(gằn giọng) Bọn mày có thôi ko?!
Quỷ+Kô(sợ sệt, gật gật)
Ôi cái phòng ăn, nó nhốn nháo đúng cái khung cảnh của 1 ngày cuối cùng
đi chơi nhưng khi hội học sinh vào thì mọi thứ lại khác hẳn. Ko ai bảo
ai nhưng 1 ng` im lặng 1 cách khác thường. Sự im lặng của sợ hãi, sự im
lặng đc đè nén trong cơ thể 1 cách cẩn thận. Mọi ng` dường như bít chắc 1 điều rằng chỉ cần ồn ào lần nữa thôi thì sẽ có án mạng xảy ra(iem chỉ
nói quá lên thôi chứ cũng chưa đến cái mức ý vì Ki ko đánh học sinh
trong trường, trừ phi quá cáu nhưng nói chung là ko) Họ ngồi vào bàn ăn.
Quỷ: Thế mới thấy nội công thằng này nó thâm hậu! Nó vừa vào cái là cả
lũ im re ko thấy đứa nào dám ho he tiếng nào ngoại trừ con nhỏ ko sợ
trời, chẳng sợ đất kia(chán nản nhìn sang chỗ TN đang cười nói ha há)
Kô: Mày còn đc chiêm ngưỡng dài dài! Yên tâm đi! Nhưng đông đúc thế này
thì nó cũng ko ở lại lâu đâu chắc chỉ quơ quơ mấy đũa rồi lên phòng ý
mà!
Ki: Thôi tao ăn xong rồi! Lên phòng trc nhé!
Kô: Đấy thấy chưa?!?!
Quỷ: Mấy năm rồi mà nó vẫn chẳng thay đổi j! Đơn giản chỉ vì nó muốn mọi ng` nói chuyện thoải mái chứ quơ như nó thì ăn uống j!
Kô: Uhm. Chắc ngày cuối cùng nó cũng muốn mọi ng` thoải mái! Mà ồn ào thì nó ko thích nên nó chấp nhận lượn là đúng rồi!
Quỷ: Thôi ăn xong mang lên cho nó cái bánh! Tao thấy nó cứ cào cào cái đũa chứ có ăn j đâu!
Kô: Uhm. Chứ bít bao h vác đc cái xác về đến nhà mà ăn!
Quỷ: Mà tao thấy cũng lạ. Nó ghét đặc cái hoạt động tập thể rồi những
chỗ đông đúc. Vậy mà tại sao lần này lại dở chứng muốn đi cùng trường!
Kô: Có trời mới hỉu đc thằng này! Nó cứ đao đao sao ý!(ko có Ki ảnh thoải mái) Có khi sau vụ này phải cho nó đi kiểm tra não!
Quỷ(cười lớn) Ko có Ki ở đây mày bắt đầu láo rồi đấy!
Kô: Thằng hâm này! Cười bé cái mồm vào!(khẽ cúi mặt xuống sau trận cười thái quá của thằng bạn trí cốt)
Quỷ: Thôi! Mày ăn xong chưa? Tao ra mua bánh nhé! Ăn xong rồi lên lun
nhé! Còn xếp quần áo chiều về rồi! Tao đi về vs bọn mày lun nhé! Hihi!
Kô: Thằng hâm! Có ai mời đâu mà xin xỏ chỉ chỏ!
Quỷ: Ko mời tao cũng đi nhé!(hất mặt quay đi)
Quỷ đi mua bánh xong thì Kô cũng ăn xong. Cả hai lên phòng.
Quỷ(đưa cho Ki cái hamburger) Này ăn đi! Vừa nãy mày nghịch đũa chứ có ăn j đâu!
Ki: Uh.(đang xem TV bóc bánh ra ăn)
Kô: Ơ mày đã dọn hết đồ rồi àh??? Nhanh thế!
Quỷ: Mày bị ngu àh? Tao mới lên mà dọn đc xong àh???
Kô: Thằng hâm! Ai hỏi mà ý kiến, tao hỏi thằng Ki cơ mà!
Quỷ(ngượng ngượng sau vụ nhận vơ) Ai bảo mày ko nói tên đàng hoàng!
Ki: HAI THẰNG TRẬT TỰ! Lúc nào gặp cũng như chó vs mèo! Thằng Quỷ mà vào trường đụng tí là bọn mày cãi nhau thì đừng trách tao ác! Bọn mày ăn
mãi mới xong đương nhiên là tao phải dọn xong rồi chứ! Hỏi thừa!(giọng
khó chịu)
Quỷ: Thấy chưa? Tao đã ý kiến mà có chịu nghe đâu!