Và bây giờ Học viện nổi loạn chính thức bắt đầu

7.am

…: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!! Thưa xơ con đi học

Xơ: Uh đi đi con. Ngày đầu tiên đừng để đi học muộn. Hộp cơm của con xơ để trên bàn ý, nhớ đem theo đó.

…:(nó phóng cái vèo tới rồi hôn vào má xơ) Chụt. Vâng, thưa xơ con đi học.

Xơ: Con bé này, thật là… Xin Chúa hãy cho cô bé sang trường mới bình an vô sự. (Xơ cầu nguyện)

Chắc ko cần nói các bạn cùng biết cô gái kia là ai đúng ko? Vâng đấy chính là cô bé mang cái tên Thiên Ngọc mà từ khi biết nghĩ đã thấy mình ở trong cô nhi viện. Nhưng nó chưa bao giờ bùn vì điều này thậm chí nó quý xơ như cha mẹ ruột của mình. Nó là chị cả trong cô nhi viện luôn chăm sóc, dạy bảo các em cùng xơ.

Cùng lúc đó, một cô bé khác đang ung dung ăn sáng rồi chào pama và lon ton bước lên xe buýt.

Người lái phụ: Xe buýt đóng cửa đây còn ai ko? Hết rồi àh đóng cửa xe nha!

Người lái chính: Ủa con bé Thiên Ngọc hình như hôm nay chuyển trường chắc là đi xe khác hả. Giờ này còn chưa thấy mặt mũi đâu!!!

Người lái phụ(cho cửa đóng) Chẳng bít đc 80% là đến muộn còn lại thì chắc là đổi xe.

Xe dần dần lăn bánh.

…: Á!!! Chờ cháu với!!! Chờ cháu với!!!

Chiếc xe dừng lại.

Cửa xe mở vừa lúc nó kịp chạy đến

Người lái phụ: Cháu thiêng nhỉ! Vừa nhắc xong có mặt liền! Lần sau đừng có mà đến muộn nghe chưa?

Người lái chính(dần cho xe chuyển bánh, đương nhiên là nó đã lên xe) Nó mà đừng cái gì? Thiên Ngọc nổi danh với cái tên thần đi trễ mà!

Thiên Ngọc: Chú này, yên tâm mai cháu đến sớm cho chú xem.

Người lái phụ: Ủa cháu được chuyển vào trường quốc tế Bạch Dương hả?

TN(tỉnh bơ) Vâng. Sao hả chú? Cháu đc nhận học bổng!(mặt hãnh diện)

Người lái chính: Hình như cô bé vừa nãy cũng học quốc tế Bạch Dương, cháu xem cô bé ngồi đâu rồi ra làm quen cho có bạn.

TN: Tuân lệnh.(giơ tay kiểu quân đội)

Đi xuống đằng sau xe, TN chợt nhìn ra bộ đồng phục quen thuộc. Cô ấy ko có ai ngồi cạnh và đang cầm quyển sách.

TN: Chào bạn mình mới chuyển vào trường quốc tế Bạch Dương chưa quen ai cả. Bạn làm quen với mình nha.

Cô bé đó ngẩng đầu lên: Uhm, chào bạn mình cũng mới nhận học bổng chuyển vào trường may quá lại có bạn ngay trên xe buýt này.

TN( cươi toe toét) A! Mình cũng mới được nhận học bổng vào trường nè. Mình là Thiên Ngọc. Còn bạn tên gì?

Cô bé: Mình là Lưu Ly, cứ gọi mình là Ly, rất vui được làm quen.

TN: blablablabla… đủ thứ chuyện trên trời dưới biển.

Ly(cười toe toét) Hihi. Đến nơi rồi mình xuống thôi.

TN: Nhanh vậy sao. Uh xuống đi.

2 ông lái xe: Hai đứa đi học vui vẻ nha. Còn một quãng nữa thôi hai đứa tự đi nha.

TN: Vâng ko sao đâu. Cháu chào chú(giơ tay ra vẫy)

TN cùng Ly đang rảo bước nói chuyện vui vẻ thì hai cái xe BMW mui trần phi như gió bấc lao vào trường.

TN và Ly vừa lúc đó cũng bước vào. Hai người con trai đó xuống xe. Quả thật là rất đẹp trai nhưng có 1 ánh mắt thì lại lạnh lùng vô cùng, cảm giác như nhìn vào ai là để cho cái giá rét của một ngày mùa đông tuyết trắng. Họ đi đến đâu mọi người mở đường ra đến đấy. TN và Ly đi đằng sau tuờng mình nổi tiểng nên cứ hung dũng bước tiếp, bước nhanh đến nỗi vượt lên cả hai chàng trai đó. Họ vượt lên để lại cho người ta những cái nhìn kinh hãi và đầy ngạc nhiên, tiếng xì xào nổi lên.

A: Hai con bé này chết đến nơi rồi!!!

B: Chết chắc lun!!!

Àh quên chưa nói hội học sinh vì là con trai nên chưa bao giờ đánh con gái thấy họ phi lên thì cũng mặc kệ thui, vẫn ung dung, bình thản đi típ. Nhưng đó chỉ mới là hội học sinh, còn hội Thiên kim, hội Thiên kim nghĩ sao? Khỏi phải nói cũng biết là tức muốn xì khói lun.

Jane: Hai con bé, chúng mày nghĩ mình là ai mà dám vượt mặt hội học sinh hả???

TN(ngơ ngác ngó qua ngó lại rồi chỉ vào mặt mình rồi thốt ra một câu ngây thơ hết chỗ nói) Tui hả???

Cả trường nằm la liệt vì hành động đó. Cho dù là học sinh mới vào trường thì cũng phải bít đến hội học sinh có uy quyền như thế nào chứ! Bây giờ lại hỏi một câu ngớ ngẩn như thế ai mà chịu được.

Jane(tức lại càng thêm tức) Ko chúng mày thì còn đứa nào dám vượt mặt hội học sinh nữa.

TN(ngây thơ tập 2) Hội học sinh… Hội học sinh nào?

Những người vừa tỉnh dậy thì giờ lại thoi thóp vào bệnh viện.

Jane: Chúng mày còn định giả nai đến bao giờ hội học sinh trường Bạch Dương ai nhắc đến cũng phải khiếp sợ, kể cả đứa trẻ lên ba cũng bít, các người to đầu vậy mà ko bít. Bộ trên cái cổ ko phải là cái đầu hả?

TN(ko thể nuốt đc cơn giận nữa lớn tiếng) Các người nghĩ mình là ai mà lớn tiếng **** người khác tất cả ai chẳng là con người. Hay từ khi sinh ra các người đã là con khác mất rồi…ưm…ưm…

Ly(lấy tay bịt miệng TN lại vì sau một hồi quan sát cùng với những dữ liệu điều tra ngày hôm qua đã khẳng định đc thế lực của mấy kẻ này lớn như thế nào, nói nhỏ vào tai TN) Đừng dây dưa nhìu với bọn này kẻo rước họa vào thân đấy

Vốn cái tính thiên bẩm là không sợ trời, ko sợ đất chỉ sợ bóng tối. TN nhanh nhẹn giật tay Ly ra

TN: Họ muốn là gì thì kệ xác họ nhưng tốt hơn hết là đừng động đến tôi. Họ nói tôi như vậy thử hỏi sao tôi chịu đc.

Jane(tiến lại gần) Con bé kia có vẻ tỉnh rồi đó còn hình như con bé này… (chạm nhẹ tay vào má TN)vẫn chưa tỉnh ra hay sao ý. Được mày chưa tỉnh tao đánh đến khi nào mày tỉnh thì thôi. Gigi, fifi lên đánh nó cho tao.

Gigi, fifi đang đà xông lên thì… reng…reng…reng… Mời các em học sinh vào lớp học

TN+Ly nhanh chóng đến phòng hiểu trưởng lấy phiếu xem mình học lớp nào. Đang đi

Ly: Mình có cảm giác lo lo mấy tên vừa nãy quá, mình sợ chúng sẽ ko tha cho bạn đâu.

TN: Kệ bọn chúng đi. Xơ đã từng nói với mình, mình vào cô nhi viện chứng tỏ mình cũng là con của Chúa trời, mình tin điều đó và mình tin rằng động đến mình thì một ngày nào đó Chúa trời cũng sẽ ko tha cho họ đâu. Thôi đến nơi rồi nhanh nhanh rồi còn vào học.

Hiệu trưởng: Các em vì là những học sinh ưu tú nên sẽ vào 10a1, các em lên lớp đi sắp vào giờ học rồi đó.

TN+Ly: Em cảm ơn thầy, em chào thầy.(bước ra ngoài)

Hiệu trưởng: Cầu chúc cho các em bình an

Trước cửa lớp 10a1, thầy giáo đã bước vào lớp đang nói nói một cái gì đó, rồi nhìn ra cửa.

Cô giáo: A! Các em vào đi.

TN+Ly bước vào, đầy rẫy những tiếng “ồ” vang lên

Thầy giáo: Các trật tự, đây là hai bạn học sinh mới như thầy vừa mới nói. Thôi hai em giới thiệu về mình đi.

TN(nhìn quanh rồi ánh mắt bỗng chừng chừng ở một góc nhỏ) Em tên là Thiên Ngọc.(nở nụ cười)

Ly: Em tên là Ly mong mọi người chỉ bảo.

Thầy giáo: Vì các em là học sinh mới nên tụi em ngồi cạnh hội học sinh đi có gì nhờ các bạn chỉ dạy lun. Hội học sinh có ý kiến gì ko?

Kô: Em thì ko sao. Còn Ki…

Ki: Sao cũng đc miễn là ngồi im đừng gây chuyện như ở ngoài trường là đc. Có gì thì ra ngoài cãi nhau. Như thế là ok.

TN(nhắc đến là thấy tức) Anh cứ như tôi muốn gây chuyện vậy hả? Anh thử nghĩ xem chuyện này ai sai. Tôi đã làm gì mà cô tao quát tôi.

Jane(đập bàn cái uỳnh) Cô còn dám nói hả? Muốn gây sự hả?

Ki(tức giận, đập bàn theo) Tôi đã nói thế nào rồi? Có gì thì ra ngoài trường cãi nhau. Các người còn coi hội học sinh này ra gì ko hả?

Thầy giáo(Ki tức thì đến thầy cũng chào thua) Thôi các em về chỗ. TN ngồi cạnh Ki(giảm thiểu chiến tranh giữa các vì sao mà ông đâu bít rằng có 10 con mắt đang lườm ông chằm chằm) Con Ly ngồi cạnh Kô.

TN đi ngang qua chỗ Jane

Jane(cười nửa miệng) Mày vào lớp này thì chỉ có đường chết thôi con ạ!

TN: Để xem ai sẽ là người chết trước.

Ki: Vào chỗ đi.

TN: Uh.

TG: Các em mở vở ra học… Làm bài trang 2 cho thầy(kết quả của bài thuyết trình vừa rồi)

TN(quay sang hỏi Ly) Ly bài này làm như thế nào?( Cũng phải thôi dù học giỏi như thế nào đi nữa thì những bài của trường điểm này đều đc coi là rất khó nhai)

Ly: Đọc chẳng hỉu j cả. Chóng cả mặt.

TN: Haizzz…

TG: TN, lên giải cho thầy bài này.

TN(quay sang Ly) Chết rồi.

TN bước lên bảng, đương nhiên là đành đứng đó giơ tay chào lá quốc kì chứ biết phải làm sao bây giờ.

TG: Thôi ko sao bài này khó em về chỗ đi để thầy mời bạn khác…

Jane: Thầy ơi bài này học sinh lớp 1 cũng giải đc. Khó gì chứ ạ! Phải ko các bạn?.

TN:…

Kô: Nếu như Jane đã nói vậy thì thầy nên để Jane lên bảng làm bài đi.

Jane(ngỡ ngàng): Ơ nhưng đây rõ ràng là thầy gọi cô ta.

TG: Ừ! Thầy gọi Thiên Ngọc nhưng em nói thế chứng tỏ là em biết làm vậy em lên làm đi.

Jane lên bảng viết linh tinh mấy dòng chữ linh tinh ko liên quan đến bài

TG: Jane em chọc tức tôi đúng ko? Em viết gì thế hả? Làm cho cẩn thận đi.

Jane(lí nhí như sắp khóc) Thưa thầy em ko làm đc…

TG: Sao em bảo đây là bài của học sinh lớp 1!!!

Jane: Em xin lỗi…(sắp khóc)

TG: Thôi thầy nói rồi, bài này khó mà ko nghe, Kô em giải xong chưa? Lên làm cho thầy.

Kô: Em vừa giải xong mà cách của em dài lắm! Àh vừa rồi Jane nên xin lỗi TN đi.

Jane: Tại sao em phải xin lỗi chứ? Tại sao mọi người chỉ bênh cô ta thôi vậy hả?(khóc)

Ki: Hội học sinh ko bênh ai cả. Hội học sinh là do thầy cô lập ra để quản lý trường và bảo vệ học sinh trong trường. Lời nói vừa rồi của Jane như vậy đúng là có chút quá đáng. Jane nên xin lỗi đi.

Jane(dù là hội trưởng hội Thiên kim nhưng cũng phải nể hội học sinh đặc biệt lời nói này lại xuất phát từ Ki nên ko thể ko làm) Xin lỗi…

TG: Thôi các em về chỗ. Kô lên giải bài đi.

Kô: Yes.

Kô giải xong, về chỗ

Kô: Ki mày có cách nào nhanh hơn ko?

Ki: Ko hẳn. Vì tao nghĩ đoạn kia của mày là ko cần thiết.

TG: Đúng thầy cũng thấy đoạn đó hơi thừa(thầy xóa xóa) Jane, TN hỉu ko?

Jane+TN: Hỉu ạ.

TG: Thôi TN có gì ko hỉu thì quay sang hỏi Ki nha.

TN: Vâng.

Reng…reng…reng

TG: Thôi cả lớp nghỉ trưa. Chiều chúng ta học típ.

Cả lớp ồ ạt ra canteen.

TN: Ly, có mang đồ ăn theo ko?

Ly: Có chứ. Ngu sao ko(cười toe toét)

TN: Vậy thôi chúng ta ăn lun ở đây. Bây giờ mà bò ra canteen chen gẫy cổ.

Kindy(chạy vào lớp vì ra canteen mà quên tiền, thấy TN và Ly đang ngồi ăn vui vẻ) Đúng là dân nhà nghèo có khác, chỉ có thể ngồi đây ăn cơm thôi sao. Hứ! Khổ thân!

TN: Cô muốn gì đây? Chúng tôi ăn ở đâu mặc chúng tôi, mắc mớ gì đến cô mà trình bày.

Kindy: Uh thì ko mắc mớ nhưng mà ngứa miệng đấy thì sao???

TN: Đúng rồi có phải là người đâu ngứa miệng là phải. Tội nghiệp ra chỗ khác chơi đi.

Kindy: Mày mún chết sao?

TN: Tôi mún chết đấy thì sao?

Kô: E hèm(ăn uống no nê rồi đi vào lớp)

Kindy: Tụi mày nhớ đấy.

Kô: Đi xuống ăn đi, hội của cô đang chờ đấy.

Kindy quay qua nhìn TN: HỪ!!!

TN(lè lưỡi): Blèblè…

Ly: Thôi ăn đi.

TN: Uhm.

Học xong cả ngày chiều mà ko có chiến tranh giữa các vì sao gì.

TN: Ly ui, về thôi

Ly: Uhm. Chà chiều này ko cãi nhau đánh nhau gì ta, lạ chưa?

TN: Bạn cứ như mình mún đánh nhau ko bằng, tại họ rảnh rang kiếm chuyện gây sự với mình đấy chứ.

Lời nói của TN ko may đã bay đến tai hội Thiên kim

Kindy(định đứng lên cãi lại thì bị Jane níu lại)

Jane: Để đến mai rồi cô ta sẽ biết thế nào là đau khổ, thế nào từ biệt mái trường mến yêu. Hahaha

TN+Ly: Byebye. Mai gặp lại. Cháu chào chú.

Lái xe: Uh các cháu về đi.

TN(toe toét) Xơ con về rồi.

Xơ(chạy ra tay cắp thêm một thằng bé đang mếu máo và một đàn đàn lũ lũ trẻ con chạy theo) Con về rồi sao? Bin lại nhớ chị khóc ré lên. Xơ dỗ mãi mà nó ko chịu nín.

TN: Xơ đưa con bế em cho.

Đám trẻ: Chị TN bế em nữa, em nữa.

TN: Chị mà bế tất cả đc cùng 1 lúc thì chắc chị là quái vật 10 mấy cái tay mất. Haha.

Đám trẻ: Ko đâu chị bế em đi. Đi mà, đi mà…

TN: Được trước khi bế mấy đứa thì để chị cù cho mấy đứa nhẹ đi đã. Đứa nào mún lên chị bế nào.(bà này chém hơi quá tay, cù mà nhẹ đc đi???)

Đám trẻ: Ko ko…Bọn em ko cần bế nữa đâu.( chạy biến)

TN: Ko chị mún bế mấy đứa mà, ra đây với chị nào(đuổi theo)

Chạy lòng vòng một hồi lâu

Xơ: Các con xuống ăn cơm.

TN cùng đám trẻ đi xuống.

Xơ: Hôm nay con học thế nào? Có chuyện gì ko?

TN: Uhm. Thì cũng có mấy tên gây sự với con mà đều bị con xử đẹp hết. Đến chiều ko dám đả động gì hết. Chắc là họ sợ con rồi đó. Xơ thấy con giỏi ko? A! Món này ngon!!!

Xơ: Con phải cẩn thận đấy!

TN: Con biết mà! Xơ yên tâm! Mà con còn có 1 người bạn nữa, cô ấy tốt lắm, xơ đừng lo

Xơ cười nhạt.

Sáng hôm sau,

TN: AAAAAAAAAAAA!!! Con chào xơ con đi học.

Xơ: Uh, con đi học ngoan.

Suy nghĩ của xơ: Từ lúc con bé đi mình bất an quá, ko bít có sao ko nữa? Thật khổ thân nó.

Như thường lệ

TN: AAAAAAAAAAA!!! Chờ cháu với!!!

Ly: Lại đi muộn hả? Ngán ngẩm bà ghê

TN: keke. Kê tui.

Vào trường: ko có chuyện gì…

Vào lớp: ko có chuyện gì…

Hết sáng: ko có chuyện gì…

Hết trưa: ko có chuyện gì…

Hết chiều: cũng ko có chuyện gì nốt…

Nhưng lúc ra về: thì chưa ai biết…

TN: Hình như hôm nay tụi nó sợ tui hay sao ý. Chẳng đả động gì đến tui cả. Chắc sau vụ hôm qua sợ chạy mất dép rồi.

Ly: Thôi đi bà. Tự nhiên tui thấy lo lo sao sao ý.

TN: Thôi sao với chăng gì. Mệt, đi về dùm tui.

Ly: Ok. Bà ra cửa trước đi. Tui bận chút việc rồi ra sau.

TN: Uhm. Tôi đứng đợi bà ở trước cổng chính, ko ra thì biết tay tôi đấy nghe chưa(giơ nắm đấm trước mặt Ly)

Ly: Ok ok.(nở nụ cười cầu hoà)

Trước cổng trưởng.

TN: Sao lâu vậy nè???

Jane: Cô đang chờ Ly đúng ko? Ly bảo cô chờ hả? Cô ấy đang ở trong tay chúng tôi, muốn gặp cô ấy thì đi theo tôi.

TN: Cô?!? Người cô muốn đánh là tui liên quan gì đến Ly mà cô bắt cô ấy.

Jane: Ta ko quan tâm. Ai bảo cô ta đi với cô. Ai đi với cô là tôi bắt hết.

TN: Cô?!?

Jane: Ko có cô cậu gì hết. Lôi cô ta đi. Nhanh.

Ly(đang đứng đằng xa, chỉ kịp thấy họ lôi TN đi) HẢ? TN, làm sao đây? Bà đừng bị sao nha. Bà mà bị gì thì tôi hận bản thân mình suốt đời mất. Àh, hội học sinh…(cô ấy chạy, chạy nhanh như gió nhưng ko kịp hai chiếc BMW vừa chuyển bánh)

Ly(lao nhanh ra) Hội học sinh đứng lạiiiiiiiiiiiiiiii…

Một tiếng két nghe đến chối tai vang lên. Kịch… Ly đang đứng trước mũi xe của Vua tốc độ Bạch Gia Vĩ.

Ki: Cô muốn chết hả? Có muốn tự tử thì cũng đừng có đứng chặn đường xe tôi!(lên giọng bực tức)

Ly(bỏ ngoài tay những lời trách móc của Ki, nước mắt từ từ lăn dài trên đôi mặt ngây thơ của cô) Làm ơn hãy cứu TN. Làm ơn. Tôi xin các anh đó.

Kô: Rốt cuộc có chuyện gì?(xuống xe)

Ly: TN…TN bị bọn Thiên kim bắt đi rồi. Làm ơn hãy cứu cô ấy đi, làm ơn. Coi như tôi xin các anh đó…

Kô: Sao cô bít họ bắt TN đi?

Ly: Tôi nhìn thấy nhưng ko kịp ngăn họ lại. Với cả tôi chỉ có 1 mình có ngăn họ lại thì cũng chỉ rước họa vào thân thôi…

Ki: Đừng nói nhiều nữa, đi thôi!!!

Kô: Uhm uhm. Ủa mà bít họ đi đâu mà tìm.

Ki: Àh mà Ly có nhìn thấy họ đưa TN đi đâu ko?

Ly: Tôi ko thấy…Àh hình như họ đưa TN quay lại vào trong trường.

Ki+Kô: Nếu như là quay lại trường thì nơi duy nhất có thể đến chỉ có thể là…nhà kho.

Ky lên xe của Kô, 2 chiếc xe lao nhanh đến nhà kho. Tại nhà kho.

TN: Ly đang ở đâu đưa cô ấy ra đây!

Jane: Hừ! Không ngờ mày khờ khạo dễ dụ thế! Tao bắt con nhỏ lúc nào cũng cắm đầu vào sách đấy làm gì.

TN: Chúng mày lừa tao!!!

Jane: Phải, bọn tao lừa mày đấy thì làm sao. Bọn mày xông vào…

TN(suy nghĩ) Ko đc hét, ko đc khóc nhưng đau quá. Phải làm sao đây? Xơ ơi, cứu con. Con đau quá, xơ ơi…(ôm đầu đau đớn)

Ki(đẩy cửa) Các người đánh đủ chưa?

Ly: TN…TN… Tại sao bạn lại ra nông nỗi này? Mình xin lỗi, chỉ tại mình. Tất cả là tại mình…

TN: Bạn đến rồi. Bạn đây rồi. Mình…

Ly: TN…TNNNNNNN

Ki: Các người đánh người ta như vậy sao? Các người còn coi hội học sinh ra gì ko hả?

Jane: Hội học sinh chỉ có quyền hành khi ở trong lớp thôi mà. Còn bây giờ hội học sinh hết quyền rồi. Ki àh, tại sao em nói yêu anh thì anh ko nhận. Một con bé mới vào trường mà sao anh lại bênh vực nó nhiều thế? Anh có bít em đau ko? Đau ở đây này…(chỉ vào trái tim mình)

Ki: Tôi đã nói rồi, hội học sinh ko bênh ai cả. Hội học sinh lập ra là để bảo vệ học sinh trong trường. Làm sao cô có thể đánh học sinh trong trường một cách tàn nhẫn như vậy chứ!

Kindy: Chúng tôi tàn nhẫn sao? Anh thử hỏi trong giới giang hồ hiện nay, ai là người tàn nhẫn nhất…Chẳng phải là anh sao? Hội trưởng Bạch Gia Vĩ.

Ki: Đúng trong giới giang hồ tôi là kẻ tàn nhẫn nhất. Nhưng thử hỏi xem đã bao giờ tôi đánh người trong trường chưa? Tôi hỏi các người đó.

Alisa: Anh nói đúng nhưng chẳng phải các anh cũng từng nói những kẻ cản bước tiến của người khác thì đều đáng chết sao? Cô ta đang cản bước tiến của chúng tôi, chúng tôi ko thể đánh cô ta sao?(nhẹ nhàng)

Ki đang định quát loạn lên thì bị Kô ngăn lại

Kô: Xin hỏi cô ta cản bước tiến gì của các người?

Gigi: Cản bước tiến chúng tôi đến trái tim bọn anh…

Kô: Xì! Nực cười. Cản bước tiến các cô đến trai tim chúng tôi ư? Vậy cô ấy đã viết thư tỏ tình hay nói yêu chúng tôi chưa hay đều do các cô suy diễn ra. Chúng tôi thừa bít có bao nhiêu học sinh tỏ tình và đều bị các cô đánh cho te tua rồi sợ quá phải chuyển trường. Nhưng chúng tôi cũng ko nói làm gì. Nhưng bây giờ thực sự các cô coi trời bằng vung quá!!! Tôi chỉ nói thế còn lại thì cô tự hiểu đi.

Ki(chạy lại bế TN) Chúng ta đi thôi!

Trên chiếc BMW đỏ, Ki đặt TN lên xe.

Ki: Ly nhà TN ở đâu để tôi đưa cô ấy về.

Ly: Tôi cũng ko rõ.

Ki: Thế tôi đưa TN về nhà cô nhé.

Ly: Uh.

TN(tỉnh dậy) Mọi người… tôi ở đâu đây?(cố gượng dậy) Á… đau quá!!!

Ly: A! TN tỉnh rồi sao? Nhà bạn ở đâu để mình đưa bạn về?

TN(thoáng buồn) Thôi mình ko về nhà đâu. Bộ dạng này của mình chắc xơ sẽ khóc mất…

Ly: Thôi hay bạn về nhà mình nha!!!

TN: Uhm, chờ chút mình gọi điện ko xơ lại lo(thoáng bối rối) Ki cho tôi mượn điện thoại.(nở nụ cười gượng gạo)

Ki: Gì?!? Cô đùa tôi chắc?(nhìn bộ dạng TN) Này…

TN(cười) Cảm ơn.

Kô: Vẫn khỏe quá ha.

TN: Suỵt…Alô. Xơ hả? Con TN nè, hôm nay con ở nhà bạn nha.

Xơ: Khi nào con về? Đám trẻ con khóc quá trời lun nè!

Đám trẻ: Chị TN ơi, con muốn chị TN thôi, cho con gặp chị TN. Con muốn gặp chị TN. Chị TN ơi…

TN: Con chưa biết nữa. Nhưng nhanh thôi! Con chào xơ(TN nói nhanh)

Xơ(thoáng buồn) Thôi các con vào trong ngủ đi hôm nay chị TN sang nhà bạn ngủ.

Đám trẻ: Xơ ơi chị TN ko cần tụi con nữa hả? Sao chị ấy phải ra ngoài ngủ? Xơ gọi chị về với con đi xơ…Xơ gọi chị về với con đi xơ

Xơ: Chị sang nhà bạn ngủ mấy ngày rồi về. Thôi các con đi ngủ đi.

Ko phải là cô ko mún nói chuyện với xơ thêm một lúc mà vì cô sợ cô sợ nói chuyện với xơ một lúc nữa, nghe thấy đám trẻ nói chuyện chút nữa thì cô sẽ khóc mất-một điều mà cô ko thể làm trước mặt người khác. Ko phải cô ko muốn gặp xơ mà là cô sợ cô sợ xơ khóc vì cô, rồi cô khóc cũng ko theo. Đúng vậy, một con người mạnh mẽ luôn giấu giếm đi những tâm sự của mình, giấu những nỗi đau của mình vào sâu trong trái tim chính là cô-TN…

Ly(cắt đứt dòng suy nghĩ của con bạn) A đến nhà mình rồi!!! Mọi người vào chơi một lúc nhé!!!(xe mui trần nên chị ý nói TN mới nghe đc)

Kô: Vào ngồi một lúc đi tao khát nước lắm rồi.

Ki: Sao cũng đc. Dù sao thì về nhà cũng chẳng có cái gì làm.

Cả 2 chiếc xe lao hun hút trên đường. Tại nhà àh ko hơi giống cái nhà thôi.

Kô: Đâu nhà cô đâu?

Ly(vẫn cười toe) Đây trước mặt anh đó.

Kô: Hả? Đây là cái nhà sao tôi tưởng bãi rác công cộng nào đó chứ!

Ly(tức xì khói) Anh nói gì hả???

Bốn người bước vào cái nơi mà cũng tạm gọi là cái nhà vậy. Sở dĩ thì nó nhỏ tí hin 3 người chui vào ở còn khó, bây giờ thêm cả TN chắc cả nhà nó ra đường ở.

TN(nhìn thấy nhà rồi cũng chán hẳn) Cháu chào bác…

Mẹ Ly: Uhm, nhà cô nhỏ các cháu chắc thấy khó chịu lắm phải ko?

TN: Ko sao đâu cô. Ủa mà Ly đâu rồi ạ?

Mẹ: Nó nói chạy ra mua thuốc…

Bố: Con đấy nó bị điên hả? Nhà ko đủ tiền ăn uống còn đi mua thuốc rồi sao sống đc. Bình thường nó vẫn nói bị bệnh là chuyện nhỏ, một lúc là khỏi liền mà.

Mẹ: Ông lo mà nằm đó đi. Nó muốn làm gì kệ nó.(quay sang nói với TN) Xin lỗi cháu…

TN(thoáng buồn, cố gắng lục túi ra những đồng tiền lẻ cuối cùng mà cô định cho vào tiết kiệm) Cháu ko sao đâu ạ! Cháu gửi bác ít tiền coi như là tiền cho bác uống nước. Bác nhận cho cháu vui nha

Mẹ(ẩn tiền vào) Thôi cháu giữ lấy đi. Bác ko nhận đâu.

Bố(chạy lại giật lấy tiền) Sao ko lấy chị ko lấy em lấy?

Mẹ: Trả lại cho người ta mau. Xin lỗi người ta đi.

Bố: Em xin lỗi…

TN(cầm lại tiền mà mắt tròn xoe): Ơ…ơ…

Mẹ(rơm rớm lệ) Xin lỗi các cháu ông bị …điên sau một cuộc tai nạn ô tô. Ngày nào ônh ý cũng ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê như vậy đó.

TN: Hả? Ra là thế!

Ly(lon ton chạy vào) Mình về rồi. TN ra đây mình băng bó cho.

TN: Uhm(chờ Ly băng bó xong) Hay thôi để mình sang nhà bác vậy chứ mình mà ở đây chắc mọi người ra ngoài ngủ hết mất.

Ly: Ko sao đâu, ngủ đc mà

Mẹ: Cháu cứ ở mà ngủ ko sao đâu.

TN: Thôi cháu sang nhà bác ngủ tạm cũng đc mà.

Ly: Ủa mình tưởng bạn ở trong cô nhi viện. Ở trong đó cũng có bác nữa hả?

TN: Àh ko…Đấy là bác…là bác…bác nuôi của mình.

Ly: Uhm. Xong rồi đấy! Hai người đưa TN sang nhà bác ngủ nhé!!!

Ki+Kô: Uhm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play