Tại nhà NL.

Bố Ki: Quản gia Lý! Anh hay đi theo thằng Ki. Có thể nói cho tôi biết xơ Sun đang ở đâu đc ko???

Quản gia Lý: Tôi ko biết thưa ông chủ!

Bố Ki: Tôi xin anh hãy nói cho tôi biết! Tôi muốn tìm lại đứa bé đó!

Quản gia Lý:…

Bố Ki: Thôi đc! Anh ko muốn nói tôi cũng ko ép. Anh đi làm việc đi! Khi nào muốn thì nói cho tôi cũng đc!

Quản gia Lý(thở dài) Khu 4 có 1 cô nhi viện. Ông đi dọc khu đấy chắc sẽ tìm đc!

Bố: Cảm ơn anh!

Sáng hôm sau, tại cô nhi viện.

Xơ Sun: Ông đến để tìm đứa bé đó phải ko???

Bố Ki: Xơ đã biết thì tôi cũng ko muốn vòng vò làm j. Tôi muốn biết đứa bé đó bây giờ đang ở đâu. Tôi muốn đc bảo vệ và tiếp tục nuôi nấng cô bé!

Xơ Sun: Tiếc là tôi ko còn giữ cô bé ấy nữa! Đã có ng` nhận nuôi cô bé đó rồi!

Bố Ki(mặt buồn) Vậy sao? Xin lỗi đã làm phiền xơ! Tôi về!

Xơ Sun(nói vọng ra) Xa tận chân trời mà gần ngay trc mặt! Nếu ông có ý chí quyết tìm cho ra cô bé đó thì sẽ tìm đc thôi!

Bố Ki(quay lại cúi chào xơ) Cảm ơn xơ!

10a.m

TN: Alô!

…: CÔ DẬY NGAY LẬP TỨC CHO TÔI!

TN(cáu) Thằng nào dám phá giấc mơ đẹp của bà!

…: Chủ nhân ngôi nhà bà đang ở đang phá giấc ngủ của bà đấy ạ! Tôi cho cô 5’ dậy ngay, đừng để tôi sang ko thì đừng có trách!

TN: Dạ em dậy ngay đây ạ!

Ki(cúp máy)

Tại nhà Ki,

TN: Chủ nhật mát giời anh gọi tôi sang có chuyện j??? Oáp!

Ki(đưa cho TN tờ giấy) Ra siêu thị mua hết cho này cho tôi!

TN(nhìn tờ giấy dài như cái cầu Long Biên đầy chữ) Cái j??? Mua hết những thứ này áh???

Ki(gật đầu đầy cương quyết)

TN: Còn lâu!

Ki(trừng mắt) Tôi đã cho cô ở nhà ko công rồi nhé! ĐI MUA!

TN(ấm ức, hậm hực nhưng ko làm j đc)

Tại siêu thị,

Nhân viên thanh toán: Tiền của bác là 180k.

Bố Ki(đưa tiền rồi đi luôn)

Một lúc sau TN cũng ra chính cái chỗ bố Ki vừa thanh toán để thanh toán tiền. Tại cổng siêu thị. Bố Ki đang đứng chờ xe nhà ra đón thì…

TN: Cướp! Cướp! Hắn cướp tiền kìa bác ơi!

Bố Ki(sờ túi oy` nhanh chóng cùng Ki đuổi theo tên cướp)

TN(mải chạy đuổi cướp lập công cùng bố Ki, quăng luôn túi đồ vừa mua)

Sau 30’ thi chạy, tên cướp sợ quá vứt ví của bố Ki oy` chạy mất.

TN(nhặt lấy cái ví đưa cho bố Ki)

Bố Ki: Cảm ơn cháu!(nhận chiếc ví từ tay TN và nhìn vào mắt cô. Hình ảnh một vị chủ tịch oai phong lẫm liệt thường ngày bỗng chốc biến mất thay vào đó là 1 ng` vô hình) Linh Chi?!?

TN: Dạ!

Bố Ki: Là em phải ko? Linh Chi?!?

TN(ngó trc ngó sau) Bác gọi ai ạ???

Bố Ki(như 1 con gấu qua giấc ngủ đông dài đằng đằng, ông vướng vào 1 dòng kí ức của thời trai trẻ rồi chợt tỉnh) Àh! Bác xin lỗi tại cháu giống một ng` bạn năm xưa hịc cùng bác quá!

TN(cười ngây ngô) Ko có j đâu ạ!

Bố Ki(suy nghĩ) Cả nụ cười này cũng giống nữa! Liệu đứa bé này có phải là…

TN(nhìn đồng hồ) Thôi chết. Muộn rồi cháu phải về đây! Cháu chào bác!

Bố Ki: Uhm. Cảm ơn cháu nhìu vì chuyện vừa rồi nhé! Nhà cháu ở đâu để bác đưa cháu về luôn!

TN: Dạ thôi ko cần đâu ạ! Cháu cảm ơn!

Tại nhà Ki. có một con người đang đói meo. TN từ ngoài cửa bước vào nhà(nhà cũ của Ki ý) âm mưu của chị ý là sẽ tìm 1 số thứ gì đó trong tủ lạnh nấu oy` mang sang cho tên đó ăn. Nhưng đang rón rén bật đèn lên thì…

…: Cô đi đâu mà giờ này mới về????

TN(quay lại, nhìn, há hốc cả mồm)

Ki: Đồ ăn tôi bảo cô mua đi đâu hết oy`????

TN(cười hòa) Hềhề! Tôi để quên ở siêu thị. Để tôi quay lại lấy!

Ki(kéo TN lại) Cô định chuồn đi đâu! Con heo bất tài! Quên đồ thì quay lại siêu thị lấy đồ cho tôi!

TN(mắt tròn xoe mồm há hốc) Ki đại ca, đại ca tốt bụng, hiền lành tha cho em…(giả vờ khóc)

NL(từ trong bếp ngó đầu ra cười cười) Này anh đừng có thấy ng` ta hiền bắt nạt nhé!(Ọe…) Thôi em nấu xong oy`! Anh chị vào ăn đi!

TN(phẫn uất) Hơ! Anh nhờ NL nấu oy` mà còn sai tôi đi mua đồ! Anh cũng rảnh rỗi quá ha! Thời gian của tôi là vàng bạc nhé!(to mồm)

Ki(nhìn TN nhướn mày) BÂY GIỜ CÔ THÍCH LÀM SAO? CÔ ĐANG Ở NHÀ TÔI ĐẤY NHÉ!

TN(liếc Ki, im bặt)

NL(nhịn cười)

Ăn xong,

NL: Anh Ki mở máy chơi bắn nhau đi!

Ki: Ko hứng!

NL: Thì em vs chị TN chơi! Ai rủ anh mà hứng vs chả ko hứng!

Sang nhà của Ki(nhà to ý khổ quá anh ý nhìu nhà làm mình loạn cả lên)

NL: Haha! Em lại thắng oy`! Chị chơi gà quá

TN: Đổi trò! Trò này chơi ko trí tuệ j cả! Chị ko chơi đc là phải! Chị chỉ chơi đc nhưng trò trí tuệ thôi!

Ki(ngồi xem) Bò như cô thì trí tuệ chỉ tổ te tua thêm!

TN: Anh đừng có mà sỉ nhục thiên tài! Chuyển trò!

NL(mỉm cười) Chị đã chuyển hơn 10 trò oy` mà có thắng đc trò nào đâu!

TN: Thôi đc oy`! Chị đặt hết vận mệnh vào trò này vậy!(nhắm mắt ấn bừa 1 trò)

Ki: Haha! Trò này thì cô chịu chết đi! Trò tủ của NL!

NL: Chị có cần đổi lại trò k???(ái ngại nhìn TN)

TN(cương quyết) Ko!

Trò chơi bắt đầu, nửa hiệp 1 TN gần te tua…

TN(mặt méo xệch)

Ki(thở nhẹ) Con bò ngốc! Chơi trò này mà cô chơi như thế thì còn lâu mới thắng NL đc! Phải tập trung quan sát vào điểm yếu của đối thủ chứ! Cứ đánh tới tấp bao giờ mới thắng!

NL: Ê ê ê! Ko chơi quân sư nhé!

TN(tập trung)

Hết hiệp 1 tỉ số 3-2 nghiêng về NL.Hiệp 2 bắt đầu. TN vẫn gắng sức quan sát để tìm ra điểm yếu của NL nhưng…

TN: Ki Anh hại tôi! Anh bảo tôi tập trung quan sát sao tôi vẫn thua be bét thế này hả???

Ki(nhìn TN, thở dài) Con bò như cô có dạy nữa cũng ko thắng nổi! Tránh ra đưa máy đây cho tôi chơi!(giựt máy điều khiển)

NL(phụng phịu) Ơ ơ hồn nhiên nhỉ?!? Lúc nãy anh bảo ko hứng mà!

Ki(nhìn NL nói đúng hơn là trợn mắt nhìn NL) Lúc nãy anh ko hứng giờ anh hứng đc chưa?!?

NL(nhìn Ki ánh mắt khá là “thiện cảm”) Hứ!

Không khí khá là căng thẳng. Cả Ki lẫn NL đều rất tập trung vào trận đấu. Kết quả là TN thắng đương nhiên đây chỉ là nói cho oai thế Ki chơi nên mới thắng chứ ko thì…

Ki: TN! Cô nhìn rõ chưa?!? Chơi như cô thì đến bao h thắng đc.

TN: Hứ! Có mà anh ăn may đc 1 trò thì có!(nói nhỏ)

Ki: Ít ra tôi còn ăn may đc. Còn con bò như cô có muốn ăn may cũng ko có cơ hội để ăn may nữa!

TN(làm mặt tức)

NL(nhìn TN cười oy`…) Bạch Gia Vĩ! Anh đứng lại đấy! Em vs anh đấu 1 ván nếu anh thua thì anh phải hứa sẽ bảo vệ chị TN cho đến khi chị ý ko còn nguy hiểm j nữa. Còn nếu em thua thì tùy anh quyết định!

Ki(im lặng 1 lúc) Nếu em thua thì ngừng theo đuổi Ngô Đình Phong.

NL(ngạc nhiên) Em…(nhìn TN ánh mắt buồn hít mạnh) Ok! Bắt đầu chơi!

Ki(suy nghĩ) Mình có nên thắng ko? Sao mình muốn thua quá vậy!? Liệu con bò ngốc này có thể tự bảo vệ mình dưới tay MN ko?!?

TN(suy nghĩ) NL! Em ra yêu cầu j vậy. Đúng là làm khó chị mà. Nhưng mà Ki ơi anh thua đi!

NL(suy nghĩ) PHẢI THẮNG!(đơn giản=.=”)

Trận đấu kịch tính đến ko ngờ. Không khí xung quanh Ki và NL có thể đốt cháy người cũng nên. Còn 30s cuối, tỉ số đang sàn sàn nhau…

NL(chỉ ra cửa ra vào) Mẹ!

Ki(nhìn ra)

NL: Yeah! Thắng! Anh giữ đúng lời hứa nhé!

Ki(đứng dậy đi ra ngoài)…

TN(đuổi theo)

Ngoài vườn,

TN: Nếu anh ko thích thì ko cần bảo vệ tôi đâu! Tôi cũng ko có nguy hiểm j đâu!

Ki(ko cười, giọng lạnh băng) Những j tôi nói được, nhất định phải làm đc!

TN(nhìn Ki ánh mắt buồn 1 lúc oy` bỏ đi, suy nghĩ) Dù tôi rất muốn đc anh bảo vệ nhưng ko phải là khuôn mặt này! Ko phải là khuôn mặt này đâu Ki ạ!

Ki(suy nghĩ) Chẳng phải chính mình cũng ko muốn thắng sao?! Sao lúc thua oy` mình lại lo lắng thế này chứ! Con bò ngốc này! Xì!

Tại cô nhi viện,

Ng` phụ nữ đứng tuổi, ăn mặc giản dị, giọng nói cất lên đầy lo lắng: Xơ! Con bé đang ở đâu?!? Bí mật đã bị lộ oy`, họ đang gắt gao truy tìm xem đứa con gái ấy là ai!

Xơ: Họ đã biết hình của nó chưa?!?

Ng` phụ nữ: Hình như là chưa! Xơ! Xơ làm ơn đừng để con bé bị làm sao! Nó là toàn bộ tính mạng của tôi đó!(ng` phụ nữ này khóc, quỳ xuống dường như do quá kiệt sức)

Xơ: Bà yên tâm. Nó đang ở 1 nơi rất an toàn. Nhất định họ sẽ bảo vệ nó.

Ng` phụ nữ tỏ ra khó hiểu: Phải chăng ng` đó là…

Ngày hôm sau, tại trường Bạch Dương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play