tác giả bon chen nói một câu nhớ: ây da! k bk miêu tả thế nào nên
định cho mí tình iu xêm hình. thế mà...hik!!!!!!!! oa...oa...oa... up
ảnh lên 4rum hk được gì hết. tại sao vậy chứ. thoy để khi khác hen. khi
nào cherry hoàn thành xong bản WWord thì tặng cho mí pạn lun hen
quay lại nhớ
p/s: Ây da! Trên đây là nhưng gì cherry tham khảo được ở hai công viên
Đầm Sen và Suối Tiên. Vốn dĩ là muốn các bạn thưởng thút chút thôi.
Nên…có khoảng cách về địa lý giữa hai công viên này, có sai sự thật thì
rất xin lỗi các bạn hin
Trở lại với hai tụi nó, sau một ngày đi cơi mệt nhọc, hắn dẫn nó đi ăn
tối. buổi trơi tụi nó chỉ ăn qua loa ở các nhà hàng gần đấy. lúc tối,
hắn lôi kéo mãi nó mới “dứt” được ra với mấy trò chơi thú vị ấy để dẫn
nó đi ăn. Nhìn khuôn mặt bừng sáng khi ăn của nó lúc ăn, hắn hỏi:
Vui lắm à?
Tất nhiên. Chưa bao giờ tôi chơi vui như thế này đấy
Ak! Chút nữa cô có muốn đi đâu không?
Chơi xong thì ăn, ngủ, nghỉ_nó vẫn nhồm nhoàm
Mới giờ mà đòi ngủ là sao?_hắn nhăn mặt
Thì tôi không biết. ai pk chơi chỗ nào nữa đâu
Tôi dẫn cô tới chỗ này hay lắm.
Chỗ nào?_nó sáng mắt
Tí nữa biết
Lại tỏ vẻ bí mật nữa_nó phụng phịu, cúi mặt xuống ăn tiếp
Ăn xong, hắn chở nó đi. Nó thắc mắc không biết lại dẫn tới chỗ nào nữa
nhỉ? Rạp chiếu Phim? Ôi không. Chán chết. nếu muốn thì ở nhà xem cũng
được mà. Nó hỏi
Này! Nếu anh muốn xem phim thì xem ở nhà cũng được. không cần đến rạp đâu
Tôi không có hứng thú với phim ảnh
Oh
Đi đâu được nhỉ? Nó đang suy nghĩ thì hắn dừng xe lại trước một quán bar theo nó được biết là khá nổi tiếng vì những người đến đây không phải là người có máu mặt thì cũng là con ông, cháu cha. Quán cũng được trang
trí theo kiểu châu Âu khá là bắt mắt
Hắn dẫn nó vào trong, bên trong rất ồn ào náo nhiệt. nhìn những bộ đồ mà người ở đây mặc thì nó pk họ là những dân chơi thứ thiệt
Lay tay hắn, nó hỏi:
- anh dẫn tôi đến chỗ đây làm gì?
- đây là vũ trường
- tất nhiên tôi biết đây là vũ trường nhưng anh dẫn tôi tới đây làm gì?
- cô nghĩ người ta đến vũ rường làm gì?
- nhưng tại sao anh lại dẫn tôi tới đây. Anh tự đi môt mình cũng được mà. Dẫn tôi đến làm gì?
- cô nghĩ khi kết hôn thì ba mẹ tôi cho tôi đi một mình được ak? Nếu không có cô đi theo thì tôi cũng không được bước chân ra khỏi nhà nhé
- nhưng tôi đén đây sẽ phá vỡ cuộc vui giữa anh và mấy cô chân dài thì sao?
- cô đừng có lo bò trắng răng như thế. Cô chỉ cần đi theo tôi là được
Nó nghe hắn dặn như thế thì cũng im lặng, đi theo hắn. có tiếng hú:
- wey! Chỗ này nek!
Nó quay lại thì thấy một người con trai với mái tóc đỏ, khuôn mặt baby
đang vẫy tay với hắn. hắn mỉm cười với tên kia, tiến lại gần. ngồi cùng
bàn với tên kia cũng a mấy người nữa. nhìn bộ đồ những người ấy khoác
len người thì nó chắc chắn đây không phải à những con người bình thường. nó theo chân hắn bước lại gần. thấy hắn, một cô gái ngồi trong bàn tiến lại, ôm một bên tay hắn mà nũng nịu:
- lâu lắm mới thấy anh tới đó. Làm người ta lo quá trời lun nek
Hắn mỉm cười không nói gì, cũng không gạt tay cô gái ra mà tiến đến
ngồi. tôi đứng như trời trồng, chả biết mình làm cái quái gì ở đây. Lúc
nà, tên tóc đỏ hồi nãy mới phát hiện ra Kẻ_Bị_Bỏ_Rơi đang đứng như trời
trồng ở đấy, mới nói:
- Em lại đây ngồi đi, đứng như thế mỏi chân lắm ý
Tên tóc đỏ nói và vỗ tay vào chỗ bên cạnh hắn. tôi nhìn sang hắn thì
thấy hắn đang vui vẻ, cợt nhả với cô gái hồi nãy. Không còn cách nào
khác, tôi ngồi vài chiix bên cạnh tên tóc đỏ. Một tên con trai thấy thế
bảo:
- Keil! Mày coi chứ đụng vào người của tên Ken là không được đâu
- ôh hay! là do tên đó bỏ rơi, tao mới quan tâm chứ làm sao. Mà động
vào thì đã sao, bên cạnh hắn có cả đống con gái xếp hàng, một người
chẳng là gì cả.
Hắn nãy giờ nghe hết nhưng chăng nói gì. Để thử xem cô là người thế nào, cô xử lý như thế nào đây.
Còn nó, nghe mà ớn lạnh cả người. những tên này đang nói cái quái gì
vậy? xem nó là món đồ chới rẻ tiền hả? thiệt là….còn tên kia nữa, hắn
dẫn nó tới đây để nó nghe mấy lời kia hả? nó hề từ nay vè sa dù hắn có
cho vàng nó cũng hk tới đây lần thứ hai đâu. Tên óc đỏ thân thiện quay
lại hỏi thăm:
- em là gì của thằng Ken vậy?
chờ tí chờ tí
đang trong tình trạng sáng tác mà
các bác đừng ccoas nôn
nôn là Cherry hk sáng tác được âu hin
tôi…tôi…_nó ngập ngừng chẳng biết phải nói thế nào, chẳng ẽ ại kêu nó à
vợ của hắn. nói đùa! Như thế chẳng khac nào làm kẻ thù của những đứa con gái quanh đây . đám cưới của hắn tuy rầm rộ, khách khứa đông đúc nhưng
toàn là đối tác công ty, ít mời bạn bè. Mà có mời thì bọn họ cũng chẳng để ý cô dâu là ai, vì nó có khi nào chào hỏi họ như vai trò của một cô
dâu đâu. Nó hiện giờ và lúc làm lễ cưới khác nhau hoàn toàn. Họ không
nhận ra nó là ai thì đún rồi. may thật…..nhưng nó phải biết trả lời tên
ia thế nào đây
- cô ấy là em gái tôi
- em gái cậu?sao tôi lại không biết_tên tóc đỏ. Ak! Giờ phải gọi là Keil mới đúng thắc mắc
- em gái kết nghĩa. Tôi không cho mấy cậu biết. hôm nay mới ra mắt, thật thất lễ
- ak! Ra thế. Thế tôi đăng kí làm em rể kết nghĩa của cậu trước nhá
- chỉ sợ cậu không đủ năng lực thôi. Còn nếu được thì tôi không phản đối
Nói rồi, hắn quay lại với cô gái lúc nãy. Không hiểu là hắn và cô gái ấy có biết là quanh mình đang có người hay không mà vô tư àm những hành
động thân thiết và âu yếm như vậy. nhũng hành động họ làm chỉ còn thiếu
việc lên giường nữa thôi.
…
Sau một hồi bị “tra tân” bởi tên Keil, mọi người rủ tôi ra ngoài sàn
nhảy. dù không muốn nhảy nhưng việc ra sàn còn tốt hơn mấy ngàn lần việc phải nghe tên Keil lảm nhảm
Nếu các bạn nghĩ nó là một đứa tiểu thư đài cát, lá ngọc cành vàng, nhốt trong lồng son hay những gì đại loại như thế thì các bạn đã lầm. bản
thân nó là một đứa ưa nghịch ngợm., muốn hưởng những thú vui trên đời.
Cái gì nó cũng bắt buộc mình phải biết, dù dở hay giỏi, nhưng cái gì nó
cũng phải làm được. và nhảy cũng không ngoại lệ. hồi trước nó cũng từng
kéo nhỏ Vân vào. Nhỏ ấy khi nghe vậy thì vùng vằn, la lối, không chịu
đi. Thì vốn có ai cho nó đi đâu, với lại tư tưởng nữa. nhưng sau một hồi với tài ăn nói, thuyết phục của nó thì nhỏ cũng khuất phục. nó và cả
Vân đều chẳng biết gì về nhảy nhót. Nhưng nhờ tài học hỏi nhanh lẹ của
nó mà sau một lúc ngồi ở sàn, nó đã quen và có thể nhảy rất tốt. sau đó, vì quá hứng thú nên nó cũng theo một lớp học. được một thời gian thì
cũng bỏ vì…mama phát hiện. hik! H` ra sàn nó chỉ sợ mình bị “lục nghề”
thôi. Nhưng nó cũng mạnh dạn ra thử. Nhìn những ánh mắt xung quanh, nó
biết mình không hề “lục nghề”.
Được một lúc, mọi người trong nhóm cũng trở về bàn. Hắn nhìn nó nói nhỏ:
- cô cũng thuộc loại thứ dữ hen?
- là sao?_nó nhướng mắt hỏi lại
- ăn chơi cũng lắm ha?
- chỉ là không muốn biến thành con ngốc quê mùa thôi
Vừa lúc đó tên Keil cũng “sáp’ tới gần nó, cười nhăn răng:
- em nhảy đẹp nhỉ? Thế mà anh cứ tưởng…
- tưởng gì cơ?_nó nhăn mặt_tưởng tôi quê mùa không biết gì ak?
- ấy ấy! không không. Anh không nghĩ thế đâu. Hì hì. Mà công nhận em nhảy đẹp ghê
Sau đó là những lời tán tỉnh, những câu sáo rỗng của hắn. nó đến chán
chết mất. tại sao tôi phải ở đây để bị tra tấn lỗ tai trong khi tôi có
thể ngủ khò khò ở nhà lúc này. Mắt nó đến nhắm tịt lại. nó khẽ lay hắn,
miệng thở thẻ, tỏ ra thân mật:
- hai ak! Em mệt quá, em muốn về nhà
Cô gái bên canh hắn trừng mắt nhìn nó. Hik! nó có làm gì đâu mà nhìn tôi như kẻ thì thế hả. cô ấy không muốn hắn trở về? nó cũng thế. nó mỉm
cười nói tiếp:
- Thôi hai ở lại với chị xinh đẹp này nhé. Em đón taxi về trước cũng được. pi pi hai nhé
Trước khi hắn nói gì, nó phải chuồn lẹ. như biết được ý nghĩ của nó, hắn quát:
- Đứng lại! để hai dẫn em về
- Thôi! Hai ở lại với bạn đi. Chị ấy không muốn anh đi về đâu_nó hướng
mắt về phái cô gái ngồi cạnh đang dựa sát rạt vào người hắn, để cả bộ
ngực tròn trịa lên người hắn mà nó muốn mửa ngay lập tức. thật không
hiểu cô ta còn danh dự nữa không
- thôi thôi! Em nó nói đúng đấy. mày ở lại đi_keil lúc ây giả vây cho nó. Nó thầm cảm ơn. Nhưng chưa kịp nói thì hắn tiếp:
- Để tao dẫn cổ về. dù sao thì…mày cũng nên tạo điều kiện cho tao chứ hen
Nó muốn bật té ngửa. cũng như không!!!!!mà tên Keil chở nó về còn kinh khủng hơn cả tên Ken nữa. hắn nhăn mặt
- Thôi để tao dẫn nó về chứ không mẹ tao lại quở. Mày cũng bớt tí tửng
đi. Em gái tao chứ có phải gái ngoài đường đâu để mày đùa giỡn_hắn làm
một tràng
- Thì thôi vậy_tên keil nhăn mặt_mày làm gì căng vậy
- thôi tao về. tụi bay ở lại. hôm nay tao bao
- uk! Mày về
Xong hắn dẫn nó về nhà. Mẹ hắn đã chờ tụi nó ở cổng, vẻ mặt tươi cười”
- Hai đứa đã về rồi đấy ak? Chơi vui chứ con
- Dạ! nhưng hơi mệt ạ_nó mỉm cười đáp_xin phép mẹ cho con lên phòng trước
- uk! Hai đứa về phòng đi. Chơi cả ngày chắc mệt rồi
Tới phòng, nó nằm dài trên nệm:
- Oa! Cuối cùng cũng được ngủ. zui ghê
- em không tắm ak? Chơi cả ngày bẩn hết rồi
- hehe! Anh không nhắc tôi lại quên. Cảm ơn hen
Rồi nó bay vèo vào phòng tắm. oa!!!!!!!!!!!!!! Thật là thoải mái đó nha. Ngâm mình trong nước nóng, nó cảm thấy thật là dễ chịu đó nha. Tắm
xong, nó vỗng nhận ra một điều khủng khiếp nhưng nó ặp như cơm bữa. đó
là…haizzzzz!!!!!!!!!!! Nói ra thật là ngại. thực ra nó quên lấy đồ đi
tắm. sao h`? đồ cũ nó vứt xuống nước một cách không thương tiếc. chẳng
lẽ nó ngủ ở trong đây luôn? Mà ra ngoài đó thì có hắn ở đó. Hik! Thiệt
là…mấy hôm ở nhà, nó có thể nhờ mẹ giúp. Mẹ đã “quạt” nó bao nhiêu lần
về cái tật đó mà nó nào có chừa. h` thành ra lại như vậy đấy. h` nó mới
biết tai hại thế nào. Hắn ở ngoài đó thấy nó lâu ra quá nên sốt ruột:
- này! Em ngủ trong đó luôn ak? Ra nhanh đi để anh dùng. Hay là…em muốn anh…tắm chung với em?
- không không_nó lắp bắp_anh cứ từ từ. tôi chưa xong mà
- sao mà từ từ được. nhanh…anh đếm đến 3 mà em chưa mở cửa là anh xông vô đấy. 1..
- Ak!!!!!!!!!!!!!!! Anh cứ từ từ. làm gì phải vội thế. Tôi…
- 2…3…
ẦM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!1
Nó chỉ nghe một tiêng động ấy và sau đó, hắn bước đến bên nó. Nó la lên:
- này!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Anh bị điên ak? Bước ra_vừa noí vừa hất nước vào mặt hắn
Hắn vẫn bước đến. cuời nham nhở
- em đừng như thế. Dù sao chũng ta cũng là vợ chồng mà
- anh cút ra ngay cho tôi !!!!!!!!!!!!!!!!
- thôi nào em yêu!!!!!!!!!!!!!!!
Hắn giờ đây đã đứng ben cạnh nó, nó không thể chịu đựng hơn nữa, đứng
dậy định ừ một hơi chạy đi nhưng hắn nhanh hơn, kéo nó vào lòng:
- làm gì mà vội vậy em yêu? Hồi nãy em còn rất thân mật với tên xa lạ kia mà sao h` lại tỏ ra xa cách với anh?
- tôi có phải anh đâu mà làm những loại chuyện như vậy?
- làm loại chuyện như vậy là như thế nào?
- cái đó anh tự biết. hồi nãy còn rất âu yếm với cô gái kia mà giờ giả vờ như không biết là sao?
- em ghen?
- ghen?ha ha!_tôi cười to_anh là cái gì mà tôi phải ghen
- nếu em không muốn anh âu yếm người khác thì em phải thỏa mãn “nhu
cầu” của anh thì anh mới không đi lung tung_nói rồi hắn nheo mắt nhìn
tôi từ đầu xuống chân_anh nghĩ em cũng rất vừa khẩu vị của anh. Đáp ứng
được đó
Tôi đỏ mặt, đám liên hồi vào ngực hắn:
- anh thôi cái lối ăn nói nham nhở ấy đi. Buông tôi ra
Hắn chẳng nói gì, bế nó tới giường, ấn nó xuống. nó giãy dụa:
- buông ra!!!!!!! Anh buông ra! Anh làm cái quái gì vậy?
Không nói gi, hắn bận bịu với việc cởi đồ của mình. Nó thừa cơ bỏ chạy nhưng hắn nhanh tay hơn, kéo nó trỏ lại giường.
Nó đã bị hắn dẫn dắt vào mê cung,
không những không phản kháng mà ngươc lại còn phụ hắn. khi hắn dứt ra
khỏi người nó, hắn nằm xuống, ôm nó vào lòng, vỗ nhè nhẹ cho nó ngủ. vì
quá mệt mỏi nên giấc ngủ của nó chập chờn đủ để nó nghe thấy tiếng kêu
của hắn trong đêm:
- Doãn Thanh! Đừng bỏ anh
- Doãn Thanh!
- Doãn Thanhhhhhhhhhhhhhhhh
Nước mắt nó lăn dài trên khóe mi. hắn…thì ra vẫn còn yêu cô gái ấy thiết tha. Một lần tình cờ nó đã biết được cô người yêu của hắn và chuyện
tình của hai người. giờ hắn vẫn còn nhớ đến cô ấy. một kẻ chung
tình.thật tốt cho cô Doãn Thanh ấy. đã làm một người đàn ông như thế này điên đảo vì mình. Nhưng! Nó phải làm sao đây? Trái tim nó đã trao cho
hắn mất rồi. và cả đời con gai9s này nữa. nó…phải làm sao đây hả ông
trời????????????
Hắn đang xem nó như một trò đùa phải không? Hắn co xem nó là một cô gái không mà lại dám đùa giỡn tình cảm của nó như vậy? những ngày sau đây
nó phải đối mặt với hắn sao đây?
___________-o0o0o-___________
Ánh mặt trời chiếu rọi vào mắt làm nó giật mình tỉnh giấc. hắn ở bên
cạnh vẫn còn ngủ say. Nó mệt mỏi lê bước chân vào nhà vệ sinh. Đáng nhẽ
hôm nay nó được nghỉ học nhưng ở nhà nó lại càng buồn thêm nên nó quyết
định đi học cho khỏi phải đụng mặt tên ấy nữa. nhìn mình trong gương, nó bât cười nhưng lại cảm thấy vị mặn chát ở đôi môi. Nó đang khóc sao?
Hahaha! Một người không sợ trời, không ợ đất như nó giờ phải khóc lóc vì một tên con trai hay sao? Thật là nực cười, không thể nào chấp nhận
được. nhưng nó vẫn không ngăn được nước mắt đang thi nhau rơi. Khỉ thật. đã nói là không khóc mà sao nước mắt cứ rơi thế này? Không ngăn được
nữa, nó òa khóc trong phòng tắm. ngồi bệt trên sàn, gục mặt xuống, nó
khóc nức nở. khóc cho mối tình đầu tan vỡ của nó
Hắn tuy là đang ngủ nhưng tai vẫn đủ thính để nge được tiếng khóc của nó. Hắn vội mở cửa phòng, đến bên nó, hoảng hốt:
- em làm sao mà khóc vậy? đau ak
- không! chỉ là…_nó cố nín khóc để hắn không buồn_lâu lâu muốn giải phóng tuyến lệ một tí
- em gặp chuyện gì phải không. hay là đêm qua…anh làm em sợ
- không không!_nó quệt vội nước mắt_không sao đâu mà. Anh đi ra để em thay đồ
Nói rồi nó vộ đẩy hắn ra ngoài làm hắn không kịp nói tiếng gì đã bị đá
văng ra. Nó đóng sầm cửa lại, dựa người vào cánh cửa. haizzzzzzzzzzzz!
Khóc nhiêu đấy đủ rồi. h` phải lo đi học đã.Nó vệ sinh cá nhân, thay đồ
và bước ra ngoài. Hắn và mẹ đang ngồi chuẩn bị dùng vữa sáng. Thấy nó,
bà Tú kêu lên
- sao con lại ăn mặc thế này? Vân chưa hết kì nghỉ mà
- không sao đâu mẹ! con chỉ muốn nhanh chóng tới về trường học thôi. Con 12 rồi mà mẹ
- ukm! Nhưng con chỉ mới nghỉ có một hai ngày thôi mà…
- không sao đâu ạ. Nghỉ nhiều cũng chẳng làm gì. Thi xong hết rồi nghỉ thoải mái hơn mẹ ạ
- uk! Vậy cũng được. để lát thằng :Lâm chở con đi học nhé
` - không cần đâu mẹ! ảnh chắc cũng bận. để con tự đi được rồi. con quen rồi mà mẹ
- vậy sao được. con cứ để thằng Lâm nó chở con. Bận đến mấy cũng không
thể nào không thể chở vợ đi học được_quay sang hắn_chút nữa con chỏ vợ
đi học đi
- vâng
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT