Ánh nắng bắt đầu của một ngày mới đã soi qua khe cửa...và lăn dài trên gương mặt cô...Đầu bắt đầu đau như ai đó dùng búa gõ mạnh vào...Min Jae giật mình khi thấy mình đang trong khách sạn...quần áo thì vất tứ lung tung...nhưng nhìn quanh lại không có ai...Cô chắc mẩn rằng mình đã thuê căn phòng này và cứ như vậy, cô tiến thẳng về phía phòng tắm...Nhưng khi mở cánh cửa ra....

-AAAAAAAAAAAAAAA

Tiếng kêu thất thanh của Tae Sun và sau đó là....

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Tiếng hét của Min Jae....

........................

........................

Một bữa sáng kiểu Mĩ thật ngon và hấp dẫn nhưng không khi xung quanh thì có vẻ như gượng gạo hơn bao giờ hết...

-Sao...sao anh lại ở đây?

-Em không nhớ gì sao?

-......-Min Jae lắc đầu....

-Trời...say đến nỗi không nhớ được là me đã nhảy lên xe anh hả...

-Em đã nhảy lên xe anh sao?

-Rồi còn đòi về khách sạn nữa....

-Em đòi về khách sạn sao? -Min Jae ngạc nhiên hỏi...

-..............-Tae Sun gật gật đầu còn gương mặt thì tỉnh bơ...

-Vậy...anh ở đâycả đêm sao?

-Vì em quá say nên đã giữ anh lại...

Min Jae nhìn dốngđò lộn xộn trước mắt...cô không thể nghĩ được là mình đã làm gì vào tối hôm qua....

-Vậy...tối qua....chúng ta.......đã......

-Ý em là gì?-Tae Sun vẫn giữ gương mặt tỉnh bơ...

-.....Thì....-Min Jae cười gượng...nhìn xung quanh...

Dần dần Tae Sun hiểu ra vấn đề.....

-Vậy lúc nãy em nhìn thấy anh tắm rồi mà không hiểu ra vấn đề ah? Nhìn hết từ đầu đến cuối nữa chứ....

Min Jae thở dài...nhìn Tae Sun...đang kéo cao cổ áo lên...

-Em xin lỗi...vì tối hôm qua em say quá nên chẳng biết mình đã làm những gì nữa....nhưng sao anh lại không dừng lại....anh cũng cố tình tiếp tục đúng không?

-Thì tại em chủ động trước đó thôi...anh định chỉ ngồi đó cho tới khi em tỉnh dậy nhưng em đã chủ động nên....

-Sao em lại chủ động được...em không phải loại người đó....

-Việc đó sao mà anh biết được...tại em chủ động nên anh mới.....mọi thứ càng về sao càng quyết liệt..em cũng hưởng ứng nhiệt tình còn gì...làm người anh nóng hết lên...

-Thôi ngay...không phải nói nữa....thế này thì chết mất...phải làm gì bây giờ? PHải nói sao với mẹ đây? Giữ gìn suốt 22 năm qua...trời ơi...còn phải đi mua que thử thai nữa....

Tae Sun bất giấc nghĩ lại...cậu không hiểu Min Jae đang nói gì....

-Em đang nói gì vậy? Que thử thai là sao? 22 năm giữ gìn...là sao?

-Thì không đúng sao.....đêm qua chúng ta đã......

Tae Sun hiểu ra vấn đề rồi bật cười lớn...

-Em nghĩ gì vậy? Hôm qua chúng ta chỉ hôm nhau thôi...hôn ấy....

-Sao lại vậy? anh nói là nhìn thấy anh tắm là đủ biết...vậy là sao?

-Thì hôm qua em say quá nên đã nôn vào người anh...nên anh phải đi tắm chứ sao.

-Thế còn chuyện em chủ động trước...

-Thì em chủ động ôm anh rồi hôn anh trước...

-Thế còn chuyện về sau quyết liệt rồi anh nóng cả hết cả người...

-Thì sau khi em hôn anh...anh đã chủ động hôn em....khi nam nữ hôn nhau...ai lại không sinh nhiệt....Rồi em kêu nóng nên cửi hết đồ ra...anh đã nhờ cô phục vụ phòng cởi đồ và đắp chăn lên cho em....

-Hóa ra là vậy sao?

-Em nghĩ bậy bạ gì vậy? anh không phải là loại thừa nước đục thả câu đâu...anh sẽ làm chuyện đó khi nào được sự đồng ý....

Min Jae lại nhìn Tae Sun, nhìn người mà suốt 5 năm không gặp...giờ đây cậu không còn để mái tóc màu đỏ nữa...mái tóc đã được nhuộm đen trở lại...cũng có dáng dấp hơn, nhìn cậu hấp hẫ hơn trong bộ vest đen cùng với cung cách ăn theo đúng kiểu của một doanh nhân thành đạt...

-Em còn nhìn nữa là hỏng hết gương mặt đẹp đẽ của anh đó....

Min Jae gượng gạo nhìn qua hướng khác...

-Em gầy đi nhiều quá.....

-Sao...anh lại đi Mĩ?

Không trí trầm xuống và có phần nặng nề....Tae Sun không dám nhìn vào mắt Min Jae nữa....lúc này đây có vẻ như Min Jae đang rất oán giận cậu...

-Có một vài việc phải làm...và cũng muốn đi học lại...nê anh đã cùng mẹ tới Mĩ...

-Tại sao không nói với em?

-Không muốn em lo lắng...vì cái chết của Joo Won...nên anh nghĩ là mình nên lặng lẽ ra đi thì hơn...

-Trước đây, em ở đâu anh cũng biết, anh cũng sẽ tìm tới...vậy mà giờ đây...anh lại bỏ đi một mình...anh có biết là em đã từng nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ xuất hiện trong cuộc đời em nữa không?

-Anh xin lỗi...vì đã không nói với em....

-Thôi bỏ đi...em còn phải đi làm nữa...-Nói rồi MIn Jae đứng dậy bước ra khỏi căn phòng

Nhìn theo bóng dáng Min Jae vụt mất trong chốc lát nhưng Tae sun vẫn không đủ dũng khi để giữ cô lại...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play