Kid suy sụp thật sự. Khuôn mặt cậu hốc hác cả đi. Gần như Kid không ngủ được. Lấy phần ăn trưa cho Kid và mình, Ken ngồi ăn cơm
trưa với Kid trong căn tin của trường. Ăn gần xong, Ken ngước nhìn Kid.
Kid không hề động đến chút đồ ăn nào. Ken lo lắng :
_ Tao tới đây gần 1 tuần rồi!Mà mày vẫn không ăn chút gì!!!!!!! Mày ăn
đi!!!!!!!_ Ken đưa phần cơm trưa cho Kid, gần như là ra lệnh.
_ Không!!!!!! Tao không muốn ăn!_ Kid lắc đầu, tay gạt khay thức ăn sang 1 bên, rồi đứng dậy.
_ Mày vừa phải thôi!!!!!!!! Mày định nhịn đói cho đến chết luôn à!!!!!!!!!!!
_ Chết thì sao? Nếu chết được thì tao đã không khổ sở thế này!!!!!!_ Kid bỏ đi.
Ken nắm chặt tay lại, gân xanh nổi lên, lúc này Ken chỉ muốn đấm cho
kid 1 cú, nhưng đây là căn tin của trường, có rất nhiều học sinh khác ở
đây. Thật không hay chút nào khi gây lộn ở chỗ như thế này cả. Với lại,
mọi người vẫn đang xì xào bàn tán về Kid, Ken chẳng muốn thêm lắm chuyện không hay cho Kid chút nào. Bực mình thật nhưng Ken vẫn đi theo Kid, dù sao thì Ken vẫn thật sự lo lắng cho thằng bạn thân thiết nhất của mình.
Ken tựa người vào 1 gốc cây, nhìn Kid đang gục đầu ủ rũ ngồi trên thảm
cỏ. Không thể chịu đựng nổi cái không khí im lặng, Ken mở lời:
_ Mày... bây giờ muốn làm gì đây?
_ Tao ư? _ Kid nhếch mép_ tao bây giờ... không muốn làm gì cả.
_ Không gì cả ư???_ Ken nhíu mày.
_ Ừ. Không gì hết._ Kid khẳng định lại, trên môi nở 1 nụ cười gượng gạo.
_ Vậy... chuyện của Candy thì sao?
_ Tao không biết nên làm gì nữa. Tao... mệt mỏi lắm rồi..._ Kid cúi đầu
thấp hơn nữa_ tao ... bỗng dưng tao cảm thấy.... thật vô vọng..._ đau
khổ.
_ Vậy thì sao?????? MÀY ĐỊNH BỎ CUỘC À?!??_ ken trừng mắt nhìn Kid.
_ Bỏ cuộc? hay là thế nhỉ?_ Kid cười khẩy chính mình_ bỗng nhiên tao thấy, bỏ cuộc là cách tốt nhất...
Ken trợn mắt nhìn Kid, cậu thật sự tức giận:
_ Mày điên sao?? Mày định bỏ cuộc thật à!!???!!
_ Tao biết làm gì nữa đây..._ Kid đứng dậy, quay lại nhìn Ken.
_ TÌNH YÊU CỦA MÀY ĐỐI VỚI CANDY CHỈ LÀ THẾ THÔI SAO???_ Ken nghiến răng, túm lấy cổ áo của Kid.
_ đó... có phải chuyện của mày đâu! Mày buông tao ra đi! chuyện của tao
với Candy... đâu liên quan gì đến mày... _ Kid không buồn gỡ tay thằng
bạn ra nữa, cậu như muốn buông xuôi tất cả.
_ THẰNG NÀY!!!!!! MÀY....!!BBỐÔPPPP!!!!!!!!!!_ Không thể kiềm chế nổi
cơn tức giận trong mình nữa, Ken đấm thẳng 1 quả vào mặt Kid.Cậu dí Kid
vào thân cây, cả người run lên_ MÀY VỪA NÓI GÌ??????????!!!!!!!!!! TAO
HỎI MÀY: TÌNH YÊU CỦA MÀY ĐỐI VỚI CANDY CHỈ CÓ NHƯ THẾ THÔI SAO?!!???
THẰNG ĐIÊN NÀY!!!!!!! BỐPPPP!!!!!!!!!_ Ken hét lên, tiếp tục cho Kid
thêm 1 đấm.
_ BỐP!!!!!!!! MÀY VỪA PHẢI THÔI!!!!!! BỐP!!!!!! ĐỪNG NGHĨ MÀY LÀ BẠN
THÂN NHẤT CỦA TAO THÌ LÀM GÌ CŨNG ĐƯỢC!!!!!!!!! BỐP!!!!!!!!!_ Kid cũng
thèm nhịn nhịn nữa, cậu đánh trả lại_ TAO NHẮC CHO MÀY NHỚ: CHUYỆN CỦA
TAO VỚI CANDY KHÔNG LIÊN QUAN TỚI MÀY!!!!!!!!! NGHE CHƯA?!!!!!!!!
BỐP!!!!!!!!!!
_ BỐP!!!!!!!!!! KHÔNG LIÊN QUAN Ư???????? KHÔNG LIÊN QUAN LÀ THẾ
NÀO!!!!!!!!! BBBỐPPPPPP!!!!!!!!!! _ Ken dùng hết sức đấm cho Kid 1 cú
thật mạnh.
Mặt Ken và Kid đều trầy xướt, môi Kid còn chảy máu nữa. Kid tức tối cắn chặt môi:
_ TẤT NHIÊN LÀ KHÔNG LIÊN QUAN RỒI!!!!!!!!! MÀY LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC CẢM
GIÁC CHỜ ĐỢI SUỐT 10 NĂM RỒI BỊ TỪ CHỐI 1 CÁCH TÀN NHẪN NÓ ĐAU ĐỚN NHƯ
THẾ NÀO CHỨ!!!!!!!!!!!!??????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
_ VẬY MÀY CÓ BIẾT CẢM GIÁC CỦA TAO KHÔNG???????!!!!!!!!!_ Ken gào lên,
tay túm chặt lấy cổ áo Kid_ MÀY CÓ HIỂU ĐƯỢC NỖI ĐAU CỦA TAO
KHÔNG?!!!!!!!!! MÀY LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC TAO ĐÃ ĐAU KHỔ NHƯ THẾ NÀO KHI
THẤY MÀY VÀ CANDY BÊN NHAU !!!!!!!!???? MÀY CÓ HIỂU ĐƯỢC TÂM TRẠNG CỦA
TAO KHÔNG??!!!!!!!!!!! TẠI SAO KHÔNG PHẢI TAO MÀ LÀ
MÀY!!!!!!!!!????????? TẠI SAO!!!!!???????? MÀY NÓI ĐI!!!!!!!!!!!!
Kid sững người,thật sự không thể tin vào tai mình,cậu lắp bắp:
_ ... mày... mày đang ... đang nói cái quái gì thế???
_ TAO YÊU CANDY!!!!!!!!!!!! TAO YÊU CANDY!!!!!!!!_ Ken gào to lên,dù
muốn khóc nhưng nước mắt cậu không thể nào chảy ra được. Cứ ngỡ rằng.... mối tình đơn phương ấy sẽ mãi mãi là bí mật cho đến lúc chết... nhưng
Ken đã không thể chịu đựng nổi nữa...
_ Mày đừng... đừng đùa như thế!! Không vui ... chút nào cả!!!!_ Kid bàng hoàng.
_ tao đùa ư? _ Ken cười đau khổ_ nếu như đó chỉ là chuyện đùa thì hay
biết mấy... nếu như đó chỉ là chuyện đùa thì tao đã không phải khổ sở
thế này...
_ tao..._ Kid không biết nói gì nữa.
Bao năm trôi qua, người luôn ủng hộ, luôn bên cạnh Kid chính là Ken...
Kid cảm thấy bị dằn vặt... Ken đã sống thế nào? Ken đã cảm thấy thế nào
khi nhìn thấy Kid sung sướng kể về Candy? Ken đã cảm thấy thế nào khi
nhìn thấy những bức ảnh hình Candy trong tay Kid? Kid chợt cảm thấy có
lỗi....... nhưng... tình yêu là thế.... không phải ai cũng có được hạnh
phúc.... niềm hạnh phúc của người này có khi lại chính là nỗi đau tan
nát cõi lòng đối với người kia..... dẫu cách gì thì cũng không thể làm
trọn vẹn niềm vui được.....
_ Tao đã nghĩ rằng, mày với Candy là số mệnh_ Ken ngồi xuống_ nên tao bỏ cuộc._ Cậu im lặng 1 hồi rồi tiếp_ nhưng, tao thật sự thất vọng về
mày...
_ Có lẽ tao điên rồi... _ Kid ngồi xuống bên cạnh Ken._ tao ...
_ Mày định ngu ngốc đến thế cho đến bao giờ?_ Ken quay lại hỏi Kid_ Nếu
như mày bỏ cuộc... thì tao cũng chẳng ngại ngần gì nữa. Tao từ bỏ tình
yêu của tao là vì mày, vậy mà mày lại định buông xuôi tất cả ư?
_ Vậy tao biết làm gì nữa đây?_ Kid thở dài._ tao sợ, 1 lần nữa lại bị tổn thương.....
_ Mày tỉnh lại đi!!!!!!!!! Sợ bị tổn thương ư????? Vậy thì sao mày không bỏ quách từ đầu đi!!!!!!!!!!!!!??????!! Tại sao mày còn hành hạ bản
thân chờ đợi đến tận bây giờ!!!!!!!??? Mày làm tất cả rồi bỏ cuộc vào
lúc này ư? Mày trở nên hèn nhát như thế từ bao giờ???!!!!!
_ Tao... _ Kid im lặng_ Tao dù muốn cũng không thể bỏ cuộc được đâu!!!!_ nở 1 nụ cười_ đó là tao nói thế nhưng mà tao biết là không thể....nếu
như 10 năm trước,Candy bỏ đi mà không ước hẹn gì, biến mất hoàn toàn thì có lẽ tao sẽ ôm mối tình đầu trong tim đến suốt cuộc đời, sống theo sự
sắp đặt của cha mẹ rồi chết đi, mang theo cả mối tình duy nhất ấy!!
Nhưng bây giờ thì không..... tao không biết là vì sao, nhưng tao sẽ
không dừng lại đâu!!!
_ Mày... _ Ken cười_ như thế mới là mày chứ?
_ tao xin lỗi_ Kid gục đầu xuống_ tao không ngờ mày lại...
_ không phải lỗi của mày_ Ken ngắt lời Kid, cậu biết Kid đang định nói
gì._nếu mày thấy có lỗi với tao, thì hãy hạnh phúc bên Candy đi, đừng để Candy rơi vào tay người khác. Tao chịu thua, bởi đó là mày... thế
thôi...
_ Cám ơn mày.... tao thật lòng đấy.
RRRẦÂÂMMMMM!!!!!!!!!!!!!!!!
Kid bật tung cửa phòng hội học sinh, tay nắm chặt. Cả 4 Queens của
trường đều đang trong phòng. Kid bước tới trước mặt Candy. Cậu hít 1 hơi thật dài rồi nói:
_ Em chưa hề quên anh!!!!! Và em cũng không hề ghét anh!!!!!!!!! Anh đã
chờ đợi và đi tìm em suốt 10 năm...... em biết rõ còn gì!! Anh không tin em không tồn tại chút cảm xúc gì với anh, dù chỉ là 1 chút nhỏ nhoi.
Anh sẽ đợi em... nếu như em có chút gì đó.... dẫu chỉ là thương hại....
Anh sẽ đợi em...mãi đợi em.......
Kid để lại 1 mảnh giấy trên bàn rồi bỏ đi. Việc xảy ra trong vòng chưa
đầy 2 phút ngắn ngủi. Candy sững người. Cả Neyuli, Salasa cũng không kịp phản ứng. Còn Hanachi thì không quan tâm. Candy cầm lấy mảnh giấy, mở
ra đọc rồi quăng vào sọt rác. Nhưng Salasa và Neyuli đã đứng phía sau
lưng Candy từ lúc nào, cả 2 người đều đã kịp đọc mẩu giấy đó. Mảnh giấy
ghi địa chỉ của 1 nhà hàng và thời gian gặp. Thấy Candy quăng vào sọt
rác, Salasa hỏi:
_ Cậu không đi sao?
_ Không._ Candy lạnh lùng đáp.
_ Ngày mai đấy.
_ Tớ không đi.
_ Vậy thôi, tùy cậu. _ Salasa xách túi , dù sao cũng đến giờ làm (
Salasa là nữ diễn viên tuổi teen đang rất được hâm mộ). Cô bỏ đi.
Hanachi đứng dậy, nói:
_ Tớ cũng đi đây. Mà Candy này, hãy làm những gì mình muốn. Đừng có ép bản thân quá.Rầm!!
Chỉ còn Neyuli và Candy trong phòng.Neyuli vẫn im lặng không nói gì,
bởi cô biết đây là chuyện cô không thể xen vào được. Candy vẫn tiếp tục
duyệt hết đống hồ sơ, nhưng trong lòng biết bao cảm xúc lẫn lộn. Candy
sợ mình sẽ không thể tiếp tục kiềm chế tình cảm bản thân của mình, khi
mà tình cảm trong lòng Candy giống như li nước đã đầy. Chỉ cần thêm 1
giọt... nó sẽ.......tràn ra.... tình cảm sẽ..........
....... không thể nào dừng lại....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT