Ken ngủ ở nhà Kid 1 đêm rồi đi. Ken là con trai độc nhất của 1 nhà tài phiệt nổi tiếng, sở hữu cả trăm biệt thự trên khắp thế
giới. Dù rất muốn ở cùng Kid nhưng vì buộc phải nghe lời ba nên Ken đành đến biệt thự của nhà mình ở. Việc bỗng nhiên xách vali đi và chỉ nói 1
câu thông báo:" con đi Nhật" đã khiến cả nhà té ngửa. Nhưng vì rất cưng
cậu con trai quý tử nên ba Ken cho đi với điều kiện như thế nhằm đảm bảo thông tin liên lạc và sự an toàn của Ken.( nếu không chắc Ken sẽ không
thèm gọi điện về nhà luôn quá>. Ken cũng chuyển đến trường Xbest học luôn. Dù gì, đây cũng là nơi thằng bạn thân học và... là nơi... có....... Candy.
Mặc kệ thằng bạn phản đối thế nào, Ken cũng quyết đi đến phòng làm việc
của hội học sinh để gặp Candy. Ít ra, nếu là Ken, chắc Candy cũng sẽ
không vờ như không biết.
Vả lại, mục đích chính của tên đào hoa này thì chắc chẳng ai lạ gì, đó
là đi xem cho được mặt của mấy cô nàng được gọi là Queens, để coi có
xứng đáng không, và cũng là được tận mắt nhìn thấy Candy sau 10 năm trời không gặp.
Nhưng Ken vừa mở cửa bước vào thì :
_ Bốp!!!!!!!!!AAAHHHH!!! RẦMMMM!!!!!!!!!!_ 1 quyển sách dày cộp như cuốn từ điển bay thẳng vào mặt bằng tốc độ ánh sáng, và sau đó là tiếng hét
rồi 1 cô gái lao thẳng vào người Ken, đồng nghĩa với việc Ken theo đó mà ngã cái rầm, suýt bể bàn tọa. Cậu xuýt xoa nhìn cô nàng đang đè trên
người mình:" oh^^!!! Xinh dã man!!!!! Trông đáng yêu và dễ thương
ghê!!!! " . Đó là Salasa. Liếc nhìn anh chàng, Salasa cười thật tươi:
_ Chụt!!! Xin lỗi nha!!!!!!! Tiếc là me bận rồi !!!! Lần sau gặp lại ta
đi chơi nghen!!!!_ Salasa hôn vào má Ken 1 cái, nháy mắt nhìn anh chàng 1 cách thích thú rồi chạy đi.
Ken sững người. Lần đầu tiên. Ken ở trong thế bị động như vậy. " Cô
nàng này.... !!! Thật là!!!! Haha!!!!! Thú vị quá!!!! Giống như là được
gặp 1 bản sao của mình trong hình hài con gái ấy!!!! Hay nói đúng hơn,
là đồng loại!!!!!" Cười thầm trong bụng, Ken ngước mắt lên nhìn xung
quanh, thì bắt gặp 1 cô gái khác với mái tóc đen dài truyền thống đang
lấy tay che miệng, cả người run lẩy bẩy, mặt tái mét , đứng cách anh
chàng chừng 3 mét. Miệng cô lắp bắp cái gì đó, rồi 1 lúc lâu sau,tiếng
nói mới bật ra được khỏi cổ họng:
_... t..tôi...tôi XIN LỖI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_ Neyuli cúi gập cả người xuống.
Hóa ra, người ném cuốn sách không ai khác chính là Neyuli hiền dịu
!!!!!!!!!! ( Ax ax, giờ thì khỏi nói>. Neyuli khẽ liếc mắt nhìn lên thì...AAAAAAAAAAAHHHHHHHHH!!!!!!!!!!! 1
dòng máu đỏ tươi tuôn ra từ... mũi Ken!!!!!!!! Cô hốt hoảng chạy lại,
lấy khăn tay lau lau máu mũi cho Ken, nhưng vì hoảng loạn nên làm máu
dính bê bết lên mặt Ken luôn( Thật kinh khủng>. _ Bồn rửa tay ở đâu?_ Ken hỏi Neyuli trong khi ngửng đầu lên và tay thì
đang giữ chặt lấy cái khăn bịt ở mũi. Cậu vừa bực mình vừa buồn cười khi có 1 con nhỏ kì lạ như thế .
_ Đ...đi theo tôi!_ Neyuli ái ngại nhìn Ken"dù gì cũng là lỗi của mình
khi tức giận đã ném cả cuốn sách dày cộp như thế vô Salasa, nhưng vì
biết Salasa sẽ tránh được nên mới ném chứ, có phải cố ý đâu, tại tên này bỗng nhiên mở cửa ra hứng luôn còn gì. Chỉ tại hắn xui xẻo thôi" Nghĩ
thì nghĩ thế, nhưng dẫu sao cũng là trách nhiệm của cô nên Neyuli đành
đứng nhìn Ken rửa mặt. 1 anh chàng với mái tóc vàng óng, đôi mắt xanh
dương, nhìn nghiêng lại càng hút hồn hơn. Nói thật, là con gái, chắc ai
cũng sẽ chết mê chết mệt bởi ánh mắt quyến rũ của Ken. Thấy cô nàng nhìn chằm chằm vào mình không chớp mắt, Ken quay lại, vuốt mái tóc của mình mấy cái, nhếch mép cười:
_ Cô lần đâu tiên thấy trai đẹp à?hì!! Đừng nhìn tôi thế, mặt tôi muốn thủng luôn rồi nè!
Neyuli giật mình, rồi khẽ nhíu mày:
_ Anh đúng là thích ăn dưa bở nhỉ? Chẳng qua tôi thấy tội cho anh quá
thôi. Người đâu mà tự kiêu. Anh làm như anh là thần Apollo không bằng
ý!!!!!
_ Tôi..._ Ken ngạc nhiên. Cô nàng lúc nãy còn run rẩy tái xanh mặt đã
biến mất hoàn toàn, thay vào đó là 1 cô nàng với nét hiền dịu nhưng cao
quý, đồng thời có 1 áp lực vô hình nào đó khiến Ken không thể tán tỉnh
như những cô gái khác được. Nói đúng hơn, có 1 thứ gì đó trong Ken nói
rằng không nên đùa với người này, thứ bản năng sợ sự thay đổi. Nhưng
Ken không chấp nhận được chuyện mình lại sợ 1 người con gái. Chính vì
thế, không chấp nhận chịu thua, Ken nhìn từ đầu đến chân Neyuli 1 lượt,
tay chống cằm:
_ Chậc, nói ra thì thật buồn cười! Trông cô cũng bình thường thôi, vậy mà lại được gọi là 1 trong 4 Queens của trường...thì...
_ Thì sao?_ Không đợi Ken nói hết câu, Neyuli đã ngước mắt lên hỏi_ bộ
anh nghĩ cứ có cái mã bề ngoài xinh đẹp là được chắc ? Ừ thì tôi công
nhận anh cũng bảnh trai đấy, nhưng mà_ Neyuli dừng lại, nhìn Ken 1 lượt
từ chân lên đầu_ ... chắc cái đầu anh, hoàn toàn rỗng tuếch!!_ cười
khẩy.
_ Ồ!! Không biết đầu óc ai rỗng tuếch!!!_ Ken giận tím mặt_ dù sao tôi
nói thế, chẳng qua cũng chỉ mong cô đừng để ý đến tôi mà thôi, loại
người bạo lực như cô....
Ken chưa nói dứt thì Neyuli đã cướp lời:
_ Anh khỏi phải lo hão!!!!! Thành thật mà nói, loại mắt xanh mỏ đỏ như
anh( cái này là theo đúng nghĩa đen >. _ Này, cô..!!_ Ken đưa tay ra định chụp lấy vai Neyuli.
Lúc này, mặt Ken đã đỏ bừng lên vì giận. Lần đầu tiên có 1 con nhỏ dám
nói thế với Ken. Nhưng may thay cho Neyuli, cửa phòng bật mở, Candy bước vào. Ngay lập tức Neyuli nở 1 nụ cười :
_ Candy à!!!!! Chào cậu!!! _ Neyuli bước nhanh lại về phía Candy, cười
tươi như hoa, giống như đã quên hết chuyện gì vừa xảy ra chỉ mới 1 phút trước và quên luôn sự tồn tại của Ken. " Sao lại có con nhỏ như thế kia chứ??????!!!!!! dám phớt lờ mình!!!!!! " chẳng hiểu sao Ken cảm thấy
rất tức giận. Đến lúc này, Ken mới để ý Candy đang nhìn mình chằm chằm.
Ken mở lời trước:
_ Chào Candy!! Lâu rồi không gặp nhỉ? _ mỉm cười.
_ Anh... là Ken?_ Candy thận trọng dò hỏi.
_ Ồ!! Hóa ra em còn nhớ anh cơ đấy!! Thế thì lí nào em lại quên Kid được!!!!_ Ken buột miệng.
_ Nếu anh đến đây chỉ để hỏi thế... thì mời anh về cho!!!_ Candy quay lưng bỏ đi.
Liếc nhìn, Ken giật mình khi thấy Neyuli nhìn mình với ánh mắt thù
địch " Ô hay!!!!Rốt cuộc mình đã làm gì mà lại nhìn mình như muốn ăn
tươi nuốt sống vậy?"
_ Anh... sao còn không về đi!!!!!!!!_ bực mình khi thấy Ken cứ đứng yên
từ lúc nãy đến giờ, Neyuli lườm Ken 1 cái_ lẽ nào định để tôi đuổi về
nữa cho mất mặt? _ cười.
Candy đã vào phòng riêng của mình từ khi nãy, nếu có đứng đây thêm nữa
cũng chẳng được gì, nhưng Ken vẫn muốn nán lại thêm 1 lúc. Dẫu sao,
Neyuli cũng rất thú vị. Ken còn muốn đùa thêm lúc nữa nhưng Neyuli đã mở sẵn cửa, chìa tay mời về từ lúc nào. Ken bước ra, quay đầu hỏi đùa 1
câu:
_ Cô có vẻ thích xen vào chuyện của người khác nhỉ? Mà đừng có bám Candy thế!!Lẽo đẽo như cái đuôi người ta không thích đâu!!!!Hì!
_ Khỏi cần anh nhắc!
_ Thì tôi chỉ nói thế thôi, mà cô là ai mà cứ tỏ thái độ như thế với tôi chứ? _ cười khẩy.
_ Tôi là ai á? tôi là Neyuli!! NEYULI TAMAYA!!!!!! ĐƯỢC CHƯA???? ĐỒ CON LỢN!!!!!! RRRẦÂÂMMMMMM!!!!!!!!!!
Neyuli đáp lại, và đóng cửa cái rầm, khiến Ken suýt thủng màng nhĩ. Cậu
trợn tròn mắt" CÁI GÌ CƠ!!!!!!!!!!!??? CON LỢN Á!!!!!!!! MÌNH BỊ CHỬI LÀ ĐỒ CON LỢN!!!!!!!!!!!!!!! ĐÙA À!!!!!!!!!!!!!!!!!" Ken không tin nổi vào tai mình.Lần đầu tiên cậu bị 1 đứa con gái CHỬI. Ken quyết tâm sẽ khiến con nhỏ này sống dở chết dở, nhưng trên môi cậu thoáng 1 nụ cười.
" Neyuli Tamaya, mình sẽ nhớ cái tên này". Đó là nụ cười của 1 devil,
nhưng cũng là nụ cười với niềm hi vọng. Ken tự hỏi, liệu Neyuli phải
chăng là người sẽ giúp Ken thoát khỏi mối tình đơn phương đầy đau khổ ?
hay Ken lại phải tiếp tục đi tìm người con gái có thể giải thoát cho Ken khỏi giấc mộng tình yêu không bao giờ thành hiện thực này?.......
Không ai biết... không ai hay. Ken yêu đơn phương 1 người con gái suốt
10 năm dài... đó là... Candy....mối tình không thể thổ lộ.... từ lần đầu tiên nhìn thấy Candy... ánh mắt Ken đã luôn dõi theo hình bóng ấy. Ken
luôn hiểu rằng, người ấy không thuộc về mình...nhưng trái tim Ken vẫn
yêu Candy tha thiết.... lúc nhìn thấy Candy sau 10 năm không gặp, trái
tim Ken tưởng như ngừng đập.... Ken muốn ôm lấy bờ vai ấy biết bao...
muốn hôn lên mái tóc ấy biết chừng nào......
...........nhưng ..........
...cậu không thể......
...và Ken ước gì... có 1 người con gái... có thể mở cửa trái tim
mình... để Ken có thể... yêu người đó... để quên đi... bóng hình Candy
trong trái tim mình..........ước gì........
(Angdevy quên nói: mấy đoạn hội thoại ở trên đều là Tiếng Anh đó, dù Ken cũng có biết Tiếng Nhật nhưng vì ko biết nên Neyuli đã xài tiếng Anh,
Ken vì thế cũng dùng tiếng Anh luôn cho tiện>.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT