-Tớ cảm thấy mình thật bất lực , rõ ràng tớ hiểu bản thân mình yêu cậu , tớ tự hứa với bản thân mình sẽ giữ cho bằng được cậu , thế mà cuối cùng tớ vẫn chỉ biết nhìn cậu trong tuyệt vọng . Duy và Minh đã vì cậu mà theo
học nghề bác sĩ và trong nhiều năm qua không ngừng nghiên cứu về căn
bệnh của cậu . Cũng may là họ đã nghiên cứu thành công , ca phẫu thuật
của cậu rất tốt , cậu lại sắp chạy nhảy như ngày xưa rồi , và lại cười
nữa . Còn tớ thì cậu biết rồi đấy , vì bị Diễm My lừa và phải cưới cô ấy , cũng chẳng học theo ngành bác sĩ . Tớ thật tệ phải không ?
Hoàng thở dài , giọng nói có vẻ buồn lắm .
Cậu ấy bảo rằng cậu ấy yêu tôi ? đáng ra tôi nên biết điều đó từ sớm chứ . Thế mà tôi lại ngây ngô chẳng biết gì , cứ nghĩ rằng họ là bạn .
Mà Minh và Duy vì tôi mà trong bao nhiêu năm nay đã cật lực làm việc để
nghiên cứu thế ư ? Quả thật là điều đó thật bất ngờ đối với tôi . Họ vì
tôi nhiều quá , thật buồn vì tôi chẳng thể làm gì cho mọi người cả, mà
trong lúc đó thì số người vì tôi lại quá nhiều .
Thực không ngờ một điều nữa là Hoàng đã lấy vợ . Diễm My , cái tên này
nghe rất quen . mà cậu ấy đã có vợ , vậy coi như là cậu ấy cũng hạnh
phúc rồi , thật tiếc rằng vì lễ cưới cậu ấy tôi chẳng thể tham gia hay
chúc phúc cho cậu ấy được .
Mọi chuyện diễn ra thật nhanh , tôi chỉ mới ngủ 1 giấc thôi , thế mà đã
có bao nhiêu chuyện xảy ra . Đã 14 năm trôi qua , vậy tính ra tôi cũng
đã 30 tuổi rồi .
Tôi vẫn chứ tốt nghiệp , vẫn chưa làm được gì cả . Rồi còn sau này nữa , khi tôi khỏi bệnh xong , vậy tôi sẽ làm gì ? hay chỉ biết ở nhà .
Rồi còn trong 14 năm qua , tôi nằm thế này , thì sao bố mẹ tôi có thể lo tiền thuốc men được , có khi nào khó khăn lắm không chứ ?
Nhức đầu quá , mọi chuyện làm tôi chao đảo . Thực sự lòng tôi bây giờ rất rối bời . Chẳng biết làm gì cho tốt và vẹn toàn .
Rồi còn Minh và Duy nữa , tôi và cả gia đình nợ Duy và Minh rất nhiều ,
rất rất nhiều . Phải làm sao mới có thể trả được chứ . Nếu bảo tôi cưới
họ tôi cũng sẽ gật đầu ngay lập tức bởi vì tôi nợ họ mà . Mà với nguyên
tắc của tôi thì có nợ là phải trả . Như thế mới là đạo lí .
-Cậu tỉnh rồi , tớ sẽ chẳng thể nói chuyện được với cậu như ngày xưa lúc mình mới quen nhau được nữa , đó lại là một điều tớ nuối tiếc . Nhưng
mà dù sao thì cô ấy – vợ tớ cũng rất tốt phải không ? Cậu biết rồi mà ,
tớ giờ đã có vợ , đã có 2 đứa con của tớ giờ cũng đã 7 tuổi , cũng sắp
vào học lớp một rồi . Với lại tớ tự hứa mình sẽ làm một người chồng tốt
và 1 người cha tốt rồi . Tớ nghĩ là cậu cũng muốn tớ như thế phải không ?
Hoàng hỏi tôi nhưng cứ như tự hỏi chính bản thân mình .
Nhanh thật , mọi chuyện cứ như 1 giấc mơ vậy . Bỗng chốc tôi chẳng biết gì nữa .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT