Không gian bỗng chợt im lặng . Thực ra là tôi chẳng biết nói gì , với lại Minh cũng chẳng nói gì .
-Ú này .
Minh nhìn tôi .
Tự nhiên tôi cảm thấy ánh mắt cậu ấy nhìn mình hơi khác thường , nói sao để dễ hiểu nhất nhỉ ? Có lẽ là bí ẩn . cũng không rõ nữa .
-Gì vậy ?
-Đi chơi thôi .
Minh cười tươi nhìn tôi .
Phù , thế mà làm tôi cứ tưởng như có chuyện gì quan trọng đang xảy ra . chết vì sợ mất .
Tôi và Minh cùng sánh vai bên nhau đi trên đồng cỏ , vì trời chỉ mới
sáng nên cũng không nóng lắm . Cảm giác được hít thở không khí trong
lành thật thích . Mà tôi chắc rằng , nếu có ai nhìn hai chúng tôi như
thế này thì cũng sẽ tưởng rằng là một cặp tình nhân đang yêu nhau .
Tuy rằng chẳng cầm tay hay là gì nhưng chắc là sẽ rất dễ bị hiểu nhầm cho mà xem .
-Ú này , có có chuyện này cực kì quan trọng muốn nói với cậu .
Minh nhìn tôi .
-Nói đi .
Minh từ từ quỳ gối xuống trước mắt tôi .Tôi lờ mờ hiểu ra một thứ gì đó . Mọi người cũng hiểu chứ ?
-Anh yêu em , làm vợ anh nhé .
Minh vừa nói , vừa đưa hộp nhẫn chìa ra trước mặt tôi .
Một lời cầu hôn bất ngờ , thực sự là bất ngờ . Tôi thực sự chẳng biết nói gì cả .
Nhưng mà người tôi yêu là Duy , là Duy chứ không phải là Minh . Phải làm sao bây giờ ? làm sao để tốt cho tất cả ? làm sao để không ai phải buồn , phải đau lòng ?
Nếu tôi chọn Duy mà từ chối Minh thì không những Minh đau lòng mà còn cả Lan nữa , cậu ấy sẽ rất rất đau lòng .
Cả Duy , Minh và Lan đều vì tôi mà chấp nhận hi sinh nhiều thứ . Mạng
tôi hồi nhỏ cũng chính Lan cứu , lớn lên thì nhờ Minh và Duy cứu . Tôi
mang ơn họ quá nhiều . Thế mà nợ thì chưa trả được , vậy sao có thể làm
họ đau lòng hơn .
Tôi và Duy hạnh phúc .Vậy Minh là Lan sẽ đau khổ .
Tôi chọn Minh . Duy sẽ đau khổ , tôi cũng chẳng thể vui . Nhưng mà ..
tôi nghĩ rằng nếu như tôi chấp nhận lời cầu hôn này , tôi và Minh sẽ dần bù đắp tình cảm . Còn Duy buồn , tôi cũng chẳng thể biết nói gì hơn .
Tuy vậy , Duy vẫn còn có Lan . Tôi chắc rằng Lan sẽ cảm hóa được cậu ấy . Tôi tin là như thế .
Đúng , chỉ có thể làm như vậy mới đỡ bứt dứt trong lòng , lời cầu hôn này tôi sẽ đồng ý .
-Em đồng ý .
Tôi mỉm cười nhẹ .
Minh đứng sững .
-Này , sao thế .
Tôi lay Minh .
-À không .
Minh giật mình , mỉm cười tươi nhìn tôi . Rồi từ từ đeo nhẫn vào tay tôi . Và cuối cùng là một nụ hôn . Nụ hôn đầu tiên của tôi , nụ hôn dành
cho người yêu tôi .
=====
10 ngày sau .
Hôm nay chính là ngày cưới của tôi , chính là ngày hạnh phúc của tôi .
Khoác trên mình một bộ váy cưới , ai cũng khen rằng tôi rất xinh . Tôi
tin điều đó .
Nhưng sao tôi vẫn thấy có cái gì đó gọi là không mấy vui vẻ.
Trong 10 ngày qua , đã có rất nhiều chuyện xảy ra .
Mọi người đã biết tin tức này . Duy không nói gì , cũng chỉ cười . Trông cạu ấy rất buồn , điều đó làm tôi chùn lòng với sự lựa chọn của chính
mình . Nhưng mà dù sao tôi vẫn cám ơn Lan , nhờ Lan mà tinh thần của Duy hình như có vẻ tiến triển hơn . Thực thì tôi cũng không rõ điều này lắm . Nhưng Lan có vẻ vui lắm . Có lẽ sự lựa chọn của tôi là đúng .
-Cô dâu , chuẩn bị xong chưa nào ?
Lan nhìn tôi , hôm nay cô ấy chính là phù dâu của tôi . Trông cô ấy cũng rất xinh .
===
Tôi hiện đang nắm tay Minh đứng trên bục cao . Thật sự hôm nay quả là một ngày lễ thật quan trọng .
-Trần Tiến Minh con có đồng ý lấy Hà Thanh Thiên Thu làm vợ không ? Dù
cho sau này có nghèo đói , có gặp khó khăn cũng sẽ mãi ở bên nhau .
Cha sứ - chính là Hoàng nhìn Minh hỏi .
-Thưa cha , con đồng ý .
Minh cười tươi nhìn tôi rồi nhìn cha sứ và trả lời to .
-Hà Thanh Thiên Thu con có đồng ý lấy Trần Tiến Minh làm chồng không ?
Dù cho sau này có nghèo đói , có gặp khó khăn cũng sẽ mãi ở bên nhau ?
Cha sứ quay sang nhìn tôi hỏi .
-Vâng thưa cha , con đồng ý .
Tôi nhẹ nhàng nói .
-Ta tuyên bố Trần Tiến Minh và Hà Thanh Thiên Thu , hai con chính thức
trở thành vợ chồng . Và ta tuyên bố thêm rằng … hai con có thể hôn nhau
trước mặt mọi người .
Hoàng tủm tỉm cười .
-Tất nhiên rồi .
Minh nói rồi ôm lấy tôi hôn . Nụ hôn thứ n từ sau lần tôi nhận lời yêu cậu ấy .
-Đề nghị cô dâu ném hoa cưới .
Mọi người trêu tôi khi tôi và Minh chuẩn bị bước lên xe hoa để đi du lịch .
Tôi cầm lấy bó hoa , mong rằng sẽ ném trúng người nào đó .
1 . 2 . 3 .
Tôi ném bó hoa vào không trung .
Và người bị ném trúng chính là Duy . Cậu ấy đang đứng cạnh Lan . Rồi cậu ấy đưa bó hoa tặng Lan .
Có lẽ rồi hai người đó sẽ hạnh phúc . Tôi tin như thế .
=====================
2 năm sau .
Hiện tại tôi đang rất rất hạnh phúc . Tôi và Minh đã có 1 bé trai là
Trần Hà Bảo Nguyên và 1 bé gái là Trần Hà Bảo An rất đáng yêu và gia
đình tôi vô cùng hạnh phúc .
Hôm nay , cũng chính là ngày Duy và Lan trở về sau đợt ra nước ngoài .
Duy đã bớt buồn , bây giờ thì tôi hoàn toàn tin vào sự lựa chọn của mình . Lan và Duy bây giờ đã là 1 đôi .
-Tíng tong .
Tiếng chuông cửa vang lên . Lạ thật , đang giờ cơm mà sao lại có người
gõ cửa nhỉ ? Cả nhóm T2 , từng gia đình đều ở nhà tôi rồi cơ mà .
Tôi chạy ra mở cửa .
-Lannnnnn ..
Tôi nhảy cẫng lên khi thấy cô ấy . Lan và Duy đã về nhà tôi sớm hơn dự kiến .
-Về sớm thế ông bạn .
Minh nhìn Duy cười .
-Ừm , thay đổi thời gian trước 2 giờ mà .
-Đang giờ ăn cơm trưa , vào ăn luôn đi . chắc hai cậu cũng đang đói .Mọi người đông đủ rồi .
Minh mời .
-Ừ , để tớ ra xách va-li vào nhà đã .
Duy nói .
-Thôi khỏi , để tớ . Cậu cứ vào trước đi đã .
Tôi và Duy cùng Lan và mọi người đi vào phòng bếp .
-Chà , ngon nhỉ ? Dạo này nhìn khá đấy .
Lan nhìn tôi cười .
-Tất nhiên , vợ tớ mà . Nấu ăn ngon vô cùng .
Minh từ đằng sau chạy tới .
-Hai người ăn đi .
Tôi đưa chén cơm cho Lan .
-Ọe ….
Lan vội bịt miệng và chạy tới bồn rửa chén .
Cái dấu hiệu này , nghi ngờ quá .
Tôi nhìn Minh , anh ấy cũng nhìn tôi , mọi người cùng nhìn nhau . Rồi cùng nhìn sang Duy .
-Khai ra đi , hai người “ăn mảnh” trước phải không ?
Diễm My cười .
-Đâu có .
Duy nhìn tôi và Minh rồi chối .
-Lan , khai ra mau , cậu có baby được bao nhiêu tháng rồi .
Tôi nhìn Lan chằm chằm hỏi .
-Có đâu .
Lan nhìn tôi chối , nhưng rõ ràng là mặt cô ấy đỏ lên .
-Đừng có mà dấu tớ , rõ ràng mà .
Tôi nhìn Lan , tôi đã từng mang thai , sao lại không biết cơ chứ .
-Ừ thì có . đồ tinh vi .
Lan đỏ mặt trả lời .
-Ha ha….
Tôi và Minh cùng cười tươi , không phải , phải nói là tất cả mọi người cùng cười .
-Cưới đi thôi .
Hoàng nhìn Duy và Lan cười rồi nói .
-Đây , biết rồi . Chuẩn bị rồi .1 tuần nữa là cưới rồi . Cô ấy cứ suốt
ngày lẽo nhẽo bắt cưới sớm , chứ không lại sợ không mang váy cưới được .
Duy nhìn Lan cười trìu mến .
Quả thật là vui
Tất cả chúng tôi đều hạnh phúc bên cạnh người mà mình thương yêu .
Thời gian này , khoảng khắc này . Thật là không thể không có gì hạnh phúc bằng .
-Cả nhà đang vui , chụp ảnh lưu lại kỉ niệm nào .
Hoàng cười tươi .
-1 .2 .3 cùng cười tươi lên nào .
Chúng tôi sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này , khoảnh khắc của hạnh phúc .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT