-Thế nào ? tớ nói có đúng không ? Nhất định đoạt giải là đoạt giải mà .

Duy cười tươi , mà không chỉ có cậu ấy mà là tất cả chúng tôi đều cười .

-Ừm .

Tôi cười và gục đầu nhẹ .

-Rầmm .

Hình như có một chiếc xe nào đó chạy lạc hướng đâm vào xe tôi thì phải , cảm giác bị bật sang một bên khiến tôi hoảng loạn .

Tôi cảm thấy đầu óc mình chao đảo , đầu tôi bị đập vào thành xe rất mạnh .

Đau quá , như muốn bể đầu ra vậy .

Tôi cảm thấy có gì đó là lạ mát mát ở trán . Không rõ nước từ đâu chảy xuống má tôi , tôi đưa tay mình lên trán .

Một màu đỏ tươi , là máu , máu chứ không phải nước .

Đầu óc tôi xoay xoay như chong chóng , hai mắt tôi nặng trĩu . Cảm giác mất đi máu quá nhiều khiến tôi lịm dần .

Tai tôi ù đi , cứ như có gió rất lớn đang thổi một bên vậy .

Tôi buồn ngủ quá , không thể chịu được nữa rồi .

Cảm giác như có người đang gọi tên tôi , có người đang ôm tôi rất chặt, tôi cảm giác được vị của nước mắt thấm vào miệng mình . Nhưng tôi không tài nào mở mắt được nữa .

Có lẽ tôi sẽ chết .

Không , tôi không muốn chết , tôi đang rất vui , tôi hạnh phúc và yêu đời .

Tôi còn chưa làm gì được cho mọi người

Tôi còn chưa kịp có người yêu , tôi còn chưa có chồng , chưa có cháu cho ba mẹ bồng bế mà . ( viết xong cái nì mình cười hì hì )

Tôi còn chưa hiểu được cái cảm giác hạnh phúc bên gia đình nhỏ bé của mình .

Còn chưa cảm nhận hết những ngày của quãng đời học sinh , còn chưa có mối tình học sinh nào nữa .

Từ xin lỗi và cám ơn tôi chưa dùng đủ . Tôi còn nhiều điều muốn nói với mọi người lắm .

Tôi không muốn , tôi không thích chết . Tôi phải sống , nhất định phải sống .

Tôi muốn mình mở mắt ra nhìn mọi người , nói một câu rằng tôi không sao . Nhưng tôi chẳng thể làm được , người tôi như không còn sức sống nữa . Cảm giác người cứ dần mê man bất tỉnh .

Phải cố mở mắt ra .Nhưng mà không được , tôi không thể gắng gượng được nữa rồi .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play