-Ngày xưa , tụi tớ ngày nào cũng quậy phá cốt để bố mẹ quan tâm . Thế nhưng kết quả là họ chỉ giải quyết hậu quả mà chẳng hề quan tâm đến tụi tớ . Dần dần tụi tớ suy nghĩ ra nhiều chuyện hơn nên không làm như vậy nữa vì làm vậy họ không những không quan tâm đến mà còn rất tức giận nữa .

Minh cười .

-Kể ra sống như vậy thì không thoải mái tí nào .

Tôi đồng cảm . Cảm giác xấu về nhóm T2 cũng giảm bớt , bây giờ tôi thấy mình tàn nhẫn với họ quá .

-Ừ , cám ơn cậu Ú nhé , nói ra cảm giác trong lòng thật thoải mái .

Minh quay sang nhìn tôi cười tươi .

-Không có gì , chúng ta là bạn mà .

Tôi cũng cười .

-Mà cậu nhớ là không được hé cho ai nghe chuyện tớ kể cho cậu nghe đấy . Nếu cậu kể hay hé răng nửa lời thì tớ sẽ dùng bàn tay này để giết cậu .

Minh vừa nói vừa nhìn tôi , đồng thời đưa tay xoẹt ngang cổ với ý giết người bịt đầu mối .

-Biết rồi , tớ nào dám nói .

Tôi cười hì hì .

-Cậu nằm yên nhé . Tớ chụp 1 bức ảnh cậu với tớ .

Minh mở máy ảnh ra .

-Ừ .

Tôi cũng mỉm cười . Dù sao cũng đâu có tội tình gì đâu mà phải sợ chứ .

Thực ra mà nói , vậy thời gian qua , tuy tôi tiếp xúc ít với những chàng trai này thì tôi vẫn không thấy họ xấu bụng hay là không quân tử . Ai cũng tốt nhưng chỉ mỗi cái là ngại thể hiện .

Chính vì ai cũng đã tổn thương lại cùng chơi với nhau nên cái vỏ bọc của họ mới giống nhau như vậy .

Lúc đầu tôi cứ nghĩ rằng tính tình những anh chàng này luôn như thế , nhưng bây giờ thì tôi mới hiểu , họ

tạo vỏ bọc , vỏ bọc như nhau , ai cũng như ai mà không thể phân biệt được .

Đâu phải ai cũng vui vẻ như Hoàng , lém lỉnh như Minh , một chút khó tính như Duy đâu phải không ?

Chính xác là thế mà .

Tôi sẽ thay đổi cách suy nghĩ của mình

Ít ra tôi vẫn không phải như một số người . Cố lên

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play