Tôi về nhà thay áo quần và rồi đưa ra một quyết định : Tôi sẽ không đi chợ
nữa , hôm nay tôi tự thưởng cho mình một buổi nghỉ ngơi , trưa và tối
nay tôi sẽ đi ăn ở một quán nào đó còn sáng nay thì tôi đành nhịn đói
vậy chứ giờ đang bực thế này thì ăn chỉ có phí tiền chứ không có cảm
giác gì cả .
Tôi lấy chứng minh và một số giấy tờ quan trọng , kiếm chiếc xe đạp của
thằng cu Bin – con dì Hoa rồi vi vu đến công ti giới thiệu việc làm theo địa chỉ hôm qua có ghi trên mạng .
**
-Chào chị ạ
Tôi chào chị lễ tân một cách lễ phép .
-Em cần gì ?
Chị ta cũng biết điều nên nói với tôi rất chi là hòa nhã .
-Dạ em muốn xin việc làm ạ .
- Ừm , em đi thẳng , thấy cầu thang , lên tầng 5 rồi rẽ phải và đi thẳng rồi đi đến phòng cuối cùng . Cái phòng đó chính là nơi em cần tìm .
Chị tiếp tân hướng dẫn cho nó một cách thành thạo .
-Em cám ơn chị ạ .
Tôi lễ phép chào rồi đi theo lời chỉ dẫn .
Thật là chả hiểu được cái công ti này nữa , một hôm thì ít nhất cũng có
ít nhất vài chục người đến tìm việc làm . Ấy thế mà cái phòng tự vấn và
kiếm việc làm lại ở trên tầng cao nhất và lại là phòng xa nhất , đúng
thật là ngược đời mà . Nhưng mà cũng có thể là để chứng minh rằng cầu
thang máy của họ tốt , đó cũng có thể là một lí do . Nói chung có trách
thì trách người thiết kế và bố trí mà thôi .
Đi một lúc thì cuối cùng tôi cũng tìm được phòng cần tìm , nhưng ai đang ngồi nói chuyện với cô nhân viên ở đằng kia thế nhỉ ??? Tôi dụi mắt
mình xem mình có nhìn nhầm không ? Ôi trời ơi thật là , anh chàng nhà
giàu đi chiếc xe đắt tiền lúc sáng mà tôi gặp lại có ở trung tâm giới
thiệu . Chả nhẽ anh ta chỉ giả vờ giàu có thôi ư ? còn thực ra thì anh
ta rất nghèo .
Tôi lắc đầu với cái ý nghĩ này , chắc là anh ta đến tìm cô nhân viên nói 1 chuyện khác , hay là anh ta thích vô nhân viên nên đến tỏ tình . Tôi
đắc ý với ý nghĩ của mình , ơ nhưng mà không được , cô nhân viên này chí ít cũng 50 tuổi rồi thì làm sao có chuyện đó được
Tôi lấy tay gõ vào đầu mình vì những suy nghĩ vớ vẩn . Tôi cần phải đi
xin việc làm chứ không phải là đến để rồi suy nghĩ lung tung .
Hít một hơi thật sâu , tôi bước vào phòng . Đúng lúc tôi đến thì anh
chàng nhà giàu lại đứng dậy và đi còn chị nhân viên cũng đứng dậy chào
anh ta một cách rất chi là kính trọng
Thấy tôi đứng sau nên anh ta cười rồi gục đầu một cái , chính là chào ý mà . Xem phim nhiều tôi cũng biết được điều đó
Tôi mỉm cười rồi quay mặt đi ngồi xuống ghế .
- Em chào chị
Tôi cúi chào một cách lễ phép
-Em đến đây để muốn giới thiệu việc làm hả ?
Chị nhân viên hỏi tôi
-Vâng ạ .
Bỏ bố con bà này ngu quá xá , tôi đến không xin việc làm thì làm gì nữa
chứ . Ôi chắc bà ta ăn óc heo nhiều quá hay sao ý , bà ta chậm tiến
trong suy nghĩ kinh khủng
- Ừ , vậy em muốn làm việc gì để chị sắp xếp ?
Chị ta kéo cái kính của mình xuống và nhìn tôi dò xét
-Làm người giúp việc chị ạ
Tôi mỉm cười
-Ừm , công ti chị cũng đang cần tuyển người giúp việc mà chưa có đây . Em đến thật là đúng lúc quá
Chị nhân viên hớn hở cười
-Vâng !
Tôi mỉm cười hiền lành , chỉ là giả nai mà thôi .
-Vậy em cho chị cái hồ sơ cá nhân .
Chị nhìn tôi cười
- Hồ sơ gì ạ ?
Tôi hỏi một cách ngạc nhiên
-Hồ sơ xin việc chứ còn gì nữa ? em không biết khi đi xin việc thì phải có hồ sơ sao ?
Chị ta nhìn tôi với ánh mắt cô cùng lạ lẫm , cứ như là bị sét đánh vậy
-Em xin lỗi , em quên ở nhà mất rồi
Tôi giả vờ nói chứ thực ra tôi có biết gì đâu
-Đây , chị có bộ hồ sơ còn trống , em ra kia ngồi điền thông tin rồi tí tới đưa cho chị .
Chị ta lấy trong hộc bàn ra một tập hồ sơ rồi đưa cho tôi
Sau gần 30 phút điền mỏi tay mỏi chân và mỏi suy nghĩ , cuối cùng tôi cũng đã hoàn thành công việc của mình
-Chị ơi , em điền xong rồi
-Ừm , đưa chị xem đã .
-Họ và tên : Hà Thanh Thiên Thu .
Chị hỏi tôi như để xác định
-Vâng
Tôi gật đầu trả lời
-Sang năm lên 11 hả ?
-Vâng
-Số điện thoại :0167656707 ? ( số bậy á , cơ mà thử gọi coi được không nha mọi người , đam bảo k fải số của tớ háhá )
-Vâng
-Số nhà 410 , Hai Bà Trưng ? ( lại cho bậy tiếp haha vui thật )
-Vâng
-Muốn làm người giúp việc ?
-Vâng
Tôi cứ vâng vâng dạ dạ trước những câu hỏi vớ vẩn của bà điên này ,
thông tin thì có hết rồi mà sau bà ta hỏi hoài thế không biết . Bực quá , nếu tôi mà không đến xin việc thì tôi cho bà này chết từ lúc nào rồi .
Thật là lần thứ 3 từ sáng đến giờ tôi muốn giết người rồi đấy . đã thế
còn hỏi tôi có thể làm việc được không nữa? bỏ bố tôi 17t rồi chứ phai
con nít 2 3 tuổi đâu mà sợ chứ? Thật là nản kinh khủng.
-Um , đây là thông tin mà nhà em sẽ tới làm việc . À nhớ chuẩn bị đồ mà ở lại nha , làm osin nhưng mà không phải theo giờ đâu đó
-Vâng
Tôi lại gật đầu , chào chị ta và ra về chứ không chắc tôi cũng chết vì
bực mình , dù sao thì mọi việc cũng đã xong rồi , cuốn gói thôi.
**
Về nhà , tôi vào bếp uống một li nước mát
Cơ mà chị ta bảo là phải ở nhà người ta , vậy là có nghĩa tôi sẽ không được ở nhà của tôi .
-AAAAAA
Tôi hét lên bực mình. Thật là mai tôi có nên đi hay không đây ???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT