Có lẽ cậu ta cũng ý thúc được tôi đang bực mình thì phải , thấy cậu ta im lặng chẳng nói gì luôn .

Nhưng thế thì càng tốt , nhìn cái mặt anh ta là tôi đã ghét lắm rồi .

-Thôi , tôi chẳng muốn nói nữa . Nhưng hai cậu đã hứa khi tôi tha lỗi thì sẽ chấp nhận điều kiện của tôi . Nên giờ tôi cũng chẳng nói nhiều đâu . Mỗi người chỉ cần làm 3 điều kiện cho tôi mà thôi .

Tôi nói với thái độ có vẻ khoan dung lắm . Nhưng mà 3 điều điện thì hơi bị nhiều , có lẽ họ sợ lắm đấy .

Đúng là nghĩ lại mình hơi ác , nhưng “ ác sống lâu hiền hậu nhanh chết “ . Cứ sống ác một tí để được sống lâu thì có giết người tôi cũng giết đấy chứ .

Chỉ nói thế thôi chứ bảo tôi đánh người tôi còn không dám chứ đừng nói là giết người . Chẳng qua vui thì tôi nghĩ thế thôi chứ tôi nào dám .

-3 điều kiện à ? Cũng không quá tệ .

Minh cười còn đểu hơn tôi vừa cười nữa .

Nhìn mặt cậu ta mà tôi muốn cho cậu ta một “quyền ” cho bõ tức .

Mà nói thật là mặt cậu ta rất chi là gian ác , cứ như là con sói trong truyện “ Cô bé quàng khăn đỏ vậy ”, tôi hơi bị sợ cái khuôn mặt như vậy và điều đó cũng khiến tôi hơi bị chùn bước trước cái điều kiện của mình .

Dừng lại suy nghĩ về nụ cười của Minh , hãy nhìn sang mặt của Duy đi .

Một nụ cười nhếch lên tạo thành một đường cong hơi bị hoàn hảo .

Nhưng ở vào vị trí của tôi thì cái nụ cười của Minh cũng đủ làm tôi ám ảnh lắm rồi . vậy mà bây giờ Duy lại còn cười nữa , thật là làm tôi sợ hơn .

Thật là mấy người này quá nguy hiểm .

Cần phải tránh xa thôi , sợ quá rồi và cũng ớn lắm rồi .

Tự nhiên ruột gan tôi lại nóng lên , cứ như là sắp có chuyện gì nguy hiểm sắp xảy ra vậy . Không biết là có tai họa gì sắp đổ lên đầu tôi nữa đây , mỗi lần ruột gan tôi nóng lên là lại có chuyện , không bị mất tiền , bị người khác đánh , gọi lên bảng kiểm tra , bị **** … thì cũng có chuyện tồi tệ xảy ra .

Chắc là không phải đâu , chỉ là do quá sợ nên tôi mới cảm thấy vậy thôi .

Đúng như vậy , tất cả chỉ do tôi quá sợ . Trong nhữn glúc như thế này thì toi phải bình tĩnh mới được , không thể vì sợ mà mất hết lí trí .

Mà có lẽ tối nay tôi phải uống cà fê thì mới ngủ được mất , chứ không chắc tôi sẽ thức nguyên đêm vì sợ hãi và bị ám ảnh mất .

-3 điều kiện là quá nhiều à ?

Tôi hỏi rồi cười , dù rằng lòng tôi nghĩ một đàng nhưng mà khi nói lại là một nẻo , lí trí và tình cảm của tôi lúc này không đi chung một đường . Cười là một liều thuốc của tinh thần , chính vì tôi đang sợ nên tôi mới cười như vậy .

-Không . Tôi nghĩ là không thừa và cũng không thiếu .

Duy nói rồi nhìn tôi .

Ánh mắt của cậu ta rất tự tin .

Chính xác là cậu ta càng tự tin thì tôi lại càng sợ hơn . Không biết tôi có tự làm hại bản thân mình không nữa .

Nếu như không có chuyện gì xảy ra , tôi thề tôi sẽ ăn chay ngày 14 , 15 , 30 và mồng 1 âm . Và liên tục trong 5 tháng .

Có thể là nói rằng điều kiện để tôi sống yên ổn là hơi ít , nhưng mà đối với một con bé để việc ăn uống lên hàng đầu như tôi là quá lắm rồi .

Ngay cả con Lan – con bạn thân nhất của tôi cũng nói tôi : - Mày chả khác gì con heo , nhìn cái mặt mày là tau đã thấy chữ “ Thực ” to dán ở mặt mày rồi .

Đấy , một tháng 4 ngày . 5 tháng là 20 ngày . Thế là quá đủ rồi .

Tuy vậy tôi cũng không trách bản thân mình vì sao tôi lại nói như vậy vì tôi rất thích ăn chay , ăn chay không những ngon mà lại còn rất khỏe cho cơ thể , chứ thử nghĩ suốt ngày thịt , cá , tôm cũng rất là ớn . Lâu lâu phải thay đổi khẩu vị một chút thì mới có thể sống và yêu âm thực được .

Nói chung là không hứa thì tôi cũng ăn chay những ngày đó rồi . Chỉ tiếc là chỉ ăn những lúc tôi đi chùa mà thôi . Còn về nhà thì tôi cũng ăn chất có động vật rồi .

Còn bây giờ tôi hứa thì khác , hứa rồi thì cả ngày tôi chỉ ăn những gì có liên quan đến thực vật .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play