Xưng tên à ? cái này cũng được , thôi cho qua chuyện này vậy , không gọi anh em là được rồi . Coi như là cũng không tệ lắm .

Dù sao thì họ cũng đang có âm mưu , vì vậy không nên chống đối nhiều , chống đối nhiều chỉ thiệt cho tôi mà thôi chứ nào có lợi gì đâu cơ chứ .

Mọi chuyện cứ tính sau đi , đến đâu rồi hay đến đó .

-Thôi thì thế cũng được . Coi như là mấy cái chuyện tầm phào cho qua đi .

Tôi giả vờ cho qua mọi chuyện một cách nhanh chóng và lấy lại nụ cười hiền lành .

Đúng là ngày càng phát hiện ra khả năng ứng biến và diễn suẩt ngày càng cao hơn , hơn nũa lại còn cười như chưa hề có chuyện gì xảy ra nữa .

-Ú này , cho tớ hỏi một câu được không ?

Việt hỏi với khuôn mặt hết sức tò mò .

Có lẽ cậu ta muốn biết chuyện gì đó thì phải .

Theo giác quan thứ 6 của tôi mách bảo thì đó chắc chắn là một chuyện chẳng tốt lành gì , nhưng mà tôi đâu có cớ nào để từ chối cơ chứ . Nhìn mặt cậu ta rất chi là nguy hiểm . Phải làm so bây giờ nhỉ ?

Không trả lời và trả lời , không thể trả lời cũng được nhưng nếu vậy thì vô lí lắm .

Thôi cứ ừ bậy cũng được .

-Ờ , cậu cứ hỏi thoải mái . Nếu tôi biết thì tôi sẽ trả lời .

Tôi vờ như nhiệt tình nhưng ẩn sâu trong đó là cả một âm mưu thăm dò và tò mò cực kì to lớn .

-Cái vệt đỏ đỏ như vết máu ở cái chăn của cậu là cái gì vậy ?

Cái vệt màu đỏ như máu ở cái chăn ư ?

Chả nhẽ …chả nhẽ … Ôi xấu hổ quá đi …….. . Mọi người còn thấy nữa , giờ còn hỏi nữa .

Ôi Ú ơi là Ú , sao mà mày ngu thế cơ chứ . Tôi tức bản thân đến nổi muốn tự lấy dao đâm chết mình .

Ơ nhưng mà hôm nay là ngày mồng 8 ư ? Không phải , tôi vừa “ có “ cách đây một tuần cơ mà , làm sao lại như vậy được .

Không phải đâu , chắc chắn là không thể như vậy được .

À mà cái chăn ở trên phòng của tôi ư ?

Trời ơi , thật là cậu ta hỏi nhanh quá làm tôi cũng suy nghĩ lung tung . Chứ thật thì có gì đâu cơ chứ .

Bực mình quá đi , sao tôi lại chưa kịp suy xét mà đã tự tưởng tượng cơ chứ .

Có lẽ phải đi ra ngoài Côn Đảo mà ở với khỉ cho rồi .

-Thế mấy cậu nghĩ đó là cái gì .. Hí hí .?

Tôi mỉm cười nham hiểm kèm theo có chút đỏ mặt . Có thể nói là nguy hiểm cũng được .

-Tưởng rằng cô có ý định tự tử chứ sao . Nhưng mà sao lại đỏ mặt nhỉ ? Còn cười nữa ….

Việt ngồi hai chân vắt chéo nói , còn hỏi tôi vì sao đỏ mặt và cười . Rồi đang nói thì dừng lại , có lẽ cậu ta đang tưởng tượng rồi .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play