-Có ngu mới đứng lại cho anh đánh .

Tôi cố sức chạy nhanh hơn sức bình thường .

-Cô có đứng lại không ???

-Đã nói là ngu mới đứng lại cho anh đánh cơ mà .

-Cô tin tôi trừ lương cô không ???

Và lời nói đầy vàng ngọc của hắn đã tuôn ra , còn người tôi thì vội lập tức đóng băng tại chỗ . Tiền là tiên là phật , là sức bật của tuổi trẻ , tôi cũn không phải trường hợp ngoại lệ .

-Cô biết nghe lời là tốt .

Hắn vừa thở vừa nói .

-Lên xe ! Về tôi sẽ xử lí cô .

Cậu chủ ra lệnh .

-Vâng .

Tôi đành ngậm ngùi lên xe đi về nhà , nếu không vì tiền thì tôi không bao giờ như thế đâu . Ôi cuộc đời của tôi sao nó chán thế này nhỉ ? Bây giờ mới thấy sai lần khi đi làm osin cho 1 tên đạo tặc .

+++

Cuối cùng thì cũng về đến nhà , trái với cái cảm giác khi lên xe , bây giờ tôi muốn xuống xe một chút nào . Cả quãng đường về nhà anh ta đã hành hạ tôi bằng cách là bắt tôi phải ngồi ngắm nhìn anh ta , đã thế còn cho xe chạy từ từ nữa chứ .

Nhưng mà tôi không hẳn là vô cảm trước vẻ đẹp nên lúc đầu ngắm thì thấy thù hận cái mặt của anh ta , càng nhìn lại càng muốn đấm cho cái mặt đấy nát bét . Tuy vậy nhìn một lúc thì lại phát hiện ra vẻ đẹp của anh ta , một vẻ đẹp không phải là nghiêng nước nghiêng thùng nhưng cũng đủ cho cả lũ con gái trường tôi phải hâm mộ như hâm mộ mấy anh ca sĩ hàn quốc . Có lẽ đó là một phát hiện mới từ cậu chủ đáng kính của tôi

Cuối cùng thì tôi bị mê mẩn trước cái vẻ đẹp của anh ta , thật là không biết anh ta có ý định gì chứ tôi chắc đổ trước sắp đẹp của anh ta rồi . Ôi trời ơi , dù không muốn nhưng cũng không thể cưỡng lại được .

-Cô có xuống xe không .

Cậu chủ đứng ngoài hét .

-Ơ vâng .

Tôi tỉnh lại , nãy giờ tôi suy nghĩ vẩn vơ nhiều quá đi .

-Cô vào đây .

Cậu chủ trợn mắt nhìn tôi

Bây giờ thì ngày tươi đẹp của tôi đã kết thúc , bây giờ nghĩ lại mới thấy hành động của mình là sai lầm to lớn . Mà cũng tại anh ta cả chứ tại ai , tôi vốn ghét từ heo . Ấy thế mà anh ta dám nói tôi là heo thì làm sao mà tôi không cho anh ta một cước được . Đáng ghét , thật là đáng ghét .

Nhưng mà bây giờ thì tôi có một ước ao , một khát khao đó là không bị trừ lương híc híc . Mong sao anh ta không trừ , chứ trừ thì lòng tôi đau như cắt mất .

-Cô đi theo tôi .

-Vâng !

Tôi theo anh ta đi lên cầu thang , rồi vào phòng của anh ta khi nào không hay .

-Cô ngồi xuống đó .

Anh ta chỉ vào chiếc giường to tướng ở giữa phòng .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play