Giang Ninh chuyển tới chung cư Tần Phi ở.
Yêu cầu này là do Tần Phi nói ra, lúc đó Giang Ninh đang ngồi trên ghế sô pha đọc sách, nghe xong đề nghị này sau đó suy nghĩ vài giây, liền gật đầu đáp ứng.
Tần Phi thấy cậu đồng ý nhanh như thế, rất là cao hứng, mới đầu anh còn lo lắng Giang Ninh không muốn, dù sao hai người hiện nay chỉ có thể coi là vừa mới bắt đầu, hiện tại lại ở chung, tốc độ có chút nhanh.
Thế nhưng, Tần Phi quá thích Giang Ninh ở bên cạnh anh. Đừng nhìn mặt Giang Ninh lạnh lùng, ít nói, nhưng trong cuộc sống lại là người biết cách chăm sóc, chỉ cần cậu ở nhà, nhất định sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm, không cho Tần Phi gọi thức ăn bên ngoài, hơn nữa, Giang Ninh nấu cơm rất hợp khẩu vị Tần Phi, đặc biệt là mì, hương vị đó, thường xuyên khiến Tần Phi nhớ lại lúc còn mười mấy tuổi ở cùng anh hai tại vùng Sơn Tây hai năm kia.
Giang Ninh vật dụng không nhiều, đi đến ký túc xá thu dọn một lần, lại về nhà thu dọn một lần, chỉ đem hai túi lớn đưa đến đây, một laptop, mấy quyển bài tập tư liệu, hai đôi giày chơi bóng cùng mấy bộ quần áo.
Tần Phi nhìn Giang Ninh đem đồ vật từ trong túi sắp xếp vào trong nhà, trong lòng vui mừng không thể nói ra hết.
“Ba cậu không hỏi cậu đi đâu à?”
Giang Ninh lắc đầu: “Tôi nói với ông nghỉ hè muốn huấn luyện, ở lại ký túc xá.”
“Ồ…… Cậu vì tôi mà nói dối ba mình.” Tần Phi có chút hãnh diện, anh nhịn không được nghĩ, nếu như Giang Như Hải biết con trai của chính mình kỳ thực là chạy tới nhà anh ở chung, không biết có tức điên lên không nhỉ?
Giang Ninh đương nhiên rõ ràng biết ánh mắt Tần Phi đắc ý đại diện cho điều gì, chỉ là liếc mắt nhìn anh, không lên tiếng.
Giang Ninh đặt mấy bộ quần áo trong góc tối tủ Tần Phi, đem treo mấy bộ quần áo lên.
Tần Phi nhíu mày: “Tiểu Ninh, quần áo cậu quá ít, ngày mai tôi cùng cậu đi mua vài món đi.”
Giang Ninh thờ ơ nói: “Tôi chỉ là sinh viên, không cần quá nhiều quần áo.”
“Sao lại như thế được?!” Tần Phi đi tới hôn Giang Ninh một cái, cười híp mắt nói: “Tiểu Ninh nhà tôi vóc người tốt như vậy, trời sinh như móc treo quần áo di động, nếu chỉ bận những bộ đồ thể thao thì quá lãng phí, huống hồ mấy ngày sau không phải còn đi đến đài truyền hình thực tập à, tôi nên chuẩn bị cho cậu vài bộ đồ tươm tất.”
Giang Ninh nghe Tần Phi nhắc tới chuyện thực tập, quay đầu nhìn anh, nhíu mày hỏi: “Anh không phản đối?”
“Tôi vốn không phản đối, cậu học chính là tin tức chuyên nghiệp, tiến vào đài truyền hình thực tập là do thực lực của cậu, tôi hiểu được ý nghĩ của cậu, thế nhưng nếu cậu muốn đi thực tập có thể nói cho tôi biết, tôi có thể sắp xếp cho cậu hoàn cảnh tốt hơn, cần gì phải cùng Hạ Tranh làm cùng nhau?”
“Tần Phi, tôi tin tưởng anh có năng lực sắp xếp chỗ tốt cho tôi, nhưng đây là chuyện của chính tôi, tôi hi vọng có thể dùng năng lực của chính mình giải quyết, Hạ Tranh ở tổ giải trí cũng rất ưu tú, có thể cùng chung một tổ với hắn cũng khiến tôi thỏa mãn rồi.”
“Thôi được.”
Tần Phi nhìn thấy Giang Ninh kiên trì như thế, cũng chỉ có thể tôn trọng ý kiến của cậu.
Kỳ thực nói đi thì cũng phải nói lại, Giang Ninh vẫn không quá hi vọng Tần Phi xen vào cuộc sống của cậu. Đối với việc này Tần Phi bất đắc dĩ, thế nhưng nào có biện pháp, chuyện này chỉ có thể từ từ, để một người triệt để tín nhiệm một người khác, đồng ý đem mình giao cho đối phương, tuyệt không phải một sớm một chiều có thể làm được, cái này Tần Phi phải kiên nhẫn thôi.
Giang Ninh nhìn Tần Phi một lúc, liền nói: “Nếu như anh không thích tôi đứng gần Hạ Tranh, tôi sẽ lấy danh nghĩa là người sản xuất tiết mục giải trí, hằng ngày đi làm công việc sẽ không tiếp xúc quá nhiều.”
Tần Phi cười nói: “Cậu thích thế nào thì làm thế đó đi.” Anh đến gần hôn Giang Ninh lần nữa, “Có điều, cậu suy xét đến cảm thụ của tôi, tôi thật sự rất vui.”
Giang Ninh biết Tần Phi không thích Hạ Tranh, điểm này vào lần trước khi Tần Phi dẫn Giang Ninh cùng Đại Xuân Tử, Hạ Tranh đi ăn cơm liền hiện ra rõ ràng, chỉ một bữa cơm mà Tần Phi không cùng Hạ Tranh nói được bao nhiêu câu.
Sau khi ăn cơm xong trên đường về nhà, Tần Phi ở trong xe cùng Giang Ninh nói anh không yên lòng về Hạ Tranh, luôn cảm thấy Hạ Tranh tiếp cận Đại Xuân Tử nhất định có mục đích gì đó.
Giang Ninh nghe xong chỉ lạnh nhạt nói: “Anh nghĩ quá nhiều rồi.”
“Hạ Tranh so với Đại Xuân Tử lớn hơn tám tuổi, Đại Xuân Tử hai mươi tám, hắn đã ba mươi sáu, đàn ông ở độ tuổi này rất có dã tâm, tại sao có nhiều nam nhân anh ta không tìm, lại một mực tìm đến con trai của thị trưởng.” Tần Phi nhíu mày nói.
Đang lái xe Giang Ninh xoay mặt qua nhìn Tần Phi: “Anh còn lớn hơn tôi tận tám tuổi đấy, lẽ nào tôi ở cùng với anh cũng có mục đích gì đó?”
“……”
Tần Phi bị nghẹn không nói nên lời, trừng mắt nhìn Giang Ninh một lúc, liền đến gần cắn vào lỗ tai Giang Ninh, thấp giọng nói: “Cậu có mục đích hay không tôi không cần biết, nhưng mục đích của tôi rất rõ ràng, chính là đem cậu lột sạch sau đó chịch cho đã!”
Lời hung ác vừa nói ra, Giang Ninh im lặng không lên tiếng mà đem xe đậu ở bãi đậu xe thanh tĩnh, đẩy ghế dựa xuống, cúi người đè tới, đem Tần Phi lột sạch sẽ sau đó chịch tại chỗ.
###
Giang Ninh đi đến đài truyền hình thực tập, Tần Phi mỗi ngày buổi sáng lái xe đưa Giang Ninh đi, sau đó chính mình lại đi làm, tan tầm lại đến đài truyền hình đón người.
Thế nhưng thời gian giờ giấc ở đài truyền hình không ổn định, có lúc buổi tối tăng ca đến hơn mười hai giờ, buổi chiều ngày hôm sau mới đi làm, Tần Phi đưa đón như vậy, thật sự là không tiện.
Anh liền cân nhắc, đến thời điểm đưa chiếc R8 cho Giang Ninh.
Ngày đó, Tần Phi trực tiếp lấy xe lái đến bên ngoài đài truyền hình.
Giang Ninh vừa đi ra khỏi cửa lớn, liền nhìn thấy Tần Phi mặc âu phục màu bạc nhàn nhã tựa ở trên chiếc xe thể thao màu trắng, trên mặt đeo kính mát lớn, trang điểm giống như ngôi sao, hơn nữa anh đứng ngay cửa lớn đài truyền hình, dẫn tới không ít các cô gái liếc mắt nhìn anh, thậm chí còn có mấy em gái học sinh trung học lặng lẽ thương lượng có nên hay không tiến lên xin chữ ký, mà người dựa vào chiếc xe kia còn đặc biệt thấy mình rất đẹp trai!
Giang Ninh không nói gì, từ từ tiến lên phía trước, liếc mắt nhìn phía sau xe Tần Phi: “Lại đổi xe?”
Tần Phi nhún vai, đưa tay ra, đưa chiếc chìa khóa tới trước mắt Giang Ninh: “Cậu mở cửa xem, cảm nhận một chút.”
Giang Ninh tiếp nhận chìa khóa, ngồi vào chỗ ngồi khởi động xe, mở máy xe liền biết xe này xác thực rất tốt, nhập khẩu từ nước Đức, bất luận ngoại hình hay tính năng đều là hàng xịn.
Giang Ninh ham muốn cũng không nhiều, ngoại trừ tennis, kế đó là yêu xe, cái này cũng là đại đa số hứng thú của đàn ông, nhưng cậu dù sao cũng là sinh viên, cho nên thích cũng chỉ là thưởng thức mà thôi, cũng không dự định dùng tiền đi mua nhiều xe sang.
Mà Tần Phi người này, tuy rằng ở trong mắt Giang Ninh không có ưu điểm gì, hai người tiếng nói chung đã ít nay càng ít hơn, nhưng cậu không phải không thừa nhận Tần Phi cũng là một người yêu xe, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tần Phi lái Lamborghini liền cảm giác được, rất hiếm thấy hai người có một điểm chung như thế.
“Xe này thế nào?” Tần Phi ngồi ghế phụ cạnh chỗ ngồi tài xế hỏi.
Giang Ninh gật đầu: “Rất tốt, chỉ là tình hình giao thông như Bắc Kinh, căn bản chạy không được đã cho lắm.”
“Hướng về cửa đông, từ trên đường cao tốc hướng đông G1, tôi chạy trên đó rất thoải mái.”
Giang Ninh nhíu mày nói: “Nào có nhiều thời gian như vậy, anh muốn thử xe, ngày mai để tài xế của anh chở anh đi.”
Tần Phi cười nói: “Xe này là tặng cho cậu.”
Giang Ninh ngẩn người, quay đầu, nheo mắt lại nhìn Tần Phi, nhưng không nói lời nào.
Tần Phi vừa nhìn ánh mắt Giang Ninh, không tốt sao, lão tử hứng khởi mua xe cho cậu, CMN cái ánh nhìn này là như thế nào?!
Đương nhiên, anh thật không tiện nói ra khỏi miệng, chỉ là giải thích: “Không phải xe cậu bị tôi đập nát bét à, tôi bồi thường lại cho cậu một chiếc.”
Giang Ninh trầm giọng nói: “Anh đập xe tôi là xe gì, bồi thường lại cho tôi là xe gì?”
“Đều là Audi mà.”
“Anh đập xe tôi là A8, bồi thường lại là R8, có thể giống nhau sao?!”
“Chỉ kém một chữ cái thôi mà.”
“Tần Phi!” Giang Ninh nhíu mày lại.
Tần Phi cũng không vui.
“Đệt, lão tử chỉ là muốn lấy lòng cậu được chưa!” Anh buồn bực lấy xuống kính mát ném qua một bên, “Không phải đưa cho cậu một chiếc xe sao, hiện tại cậu lại đến đài truyền hình thực tập, không có xe xác thực không tiện, tôi biết cậu thích dòng xe loại này, thời điểm mua không nghĩ đến gì khác, tôi cứ nghĩ cậu sẽ rất thoải mái, nếu cậu ghét bỏ xe này quá chói mắt, ngày mai tôi sẽ đổi xe, đưa lại dòng xe cũ cho cậu chạy!”
Tần Phi tính khí cũng không nhỏ, lời nói đều là thật lòng, nói xong liền ôm vai không nói nữa.
Giang Ninh trầm mặc trong chốc lát, nói: “Tôi chưa nói là mình không cần.”
Tần Phi sửng sốt, nhìn về phía Giang Ninh.
Giang Ninh có chút bất đắc dĩ nói: “Tính khí anh hay lớn tiếng như vậy, nếu như tôi thật sự không muốn xe này, tối hôm nay anh đuổi tôi lên ghế sô pha ngủ thì sao?”
Tần Phi nhìn chằm chằm Giang Ninh, không biết có phải là ảo giác của mình hay không, Giang Ninh nói ra lời này bất tri bất giác có sự kiêu căng, thật sự là xưa nay chưa từng có, tâm anh không tự chủ được liền hoảng hốt lên, nhẹ giọng nói: “Không đâu, tôi nào cam lòng đuổi cậu đi cho được?”
Tay Giang Ninh nắm tay lái nhẹ nhàng run một cái, cậu nghe được, Tần Phi nói câu này phát ra từ tận phế phủ. Tim cậu đập nhanh liên hồi, có một âm thanh chua xót ở trong đầu cậu xoay quanh: Tần Phi, anh hà tất đối với tôi tốt đến như vậy.
Tần Phi thấy Giang Ninh không nói lời nào, liền mím môi không nói, chỉ là bầu không khí trong xe nháy mắt từ chiến tranh lạnh đã biến thành ám muội.
Thật lâu sau, Giang Ninh dừng xe chờ đèn đỏ đưa thân thể qua thăm dò, kề sát ở bên tai Tần Phi nói: “Kỳ thực anh nên mua cho tôi một chiếc SUV rộng rãi một chút.”
“Hửm?”
“Như vậy tôi có thể dùng xe đó chịch anh, xe này quá chật, làm tình sẽ không thoải mái đâu.”
Sắc mặt Tần Phi tối sầm, bắt đầu từ khi nào, Giang Ninh học theo thói không có tiết tháo của anh thế này.
Tháng ngày trôi qua, Tần Phi cảm thấy rất hài lòng, đồng thời cũng rất thỏa mãn, thỉnh thoảng anh sẽ luôn nghĩ, khả năng này chính là hạnh phúc trong truyền thuyết.
Đảo mắt, Giang Ninh kết thúc kỳ nghỉ hè, lại đến khai giảng, nhưng cậu không muốn từ bỏ thực tập trong đài truyền hình, liền một bên đi học, một bên thực tập.
Chạy hai bên như vậy, thời gian khẳng định là không có, bất đắc dĩ, Giang Ninh không thể làm gì khác hơn là lấy huấn luyện tennis dẹp qua một bên, công tác trong Hội Học Sinh cũng tạm dừng, chuyên tâm đọc sách cùng thực tập.
Tần Phi nhìn Giang Ninh bận rộn như thế, có chút đau lòng, buổi tối ngủ ôm lấy Giang Ninh nói: “Tiểu Ninh, cậu thích làm công việc trong đài truyền hình đến thế sao? Không phải ba cậu hi vọng cậu tiếp nhận Gia Hoa Khang à, lẽ nào cậu không muốn học làm ăn buôn bán? Tương lai cậu đi đến đài truyền hình làm việc, công ty của ba cậu sẽ làm sao đây?”
Giang Ninh nghĩ một hồi nói: “Tôi cũng không phải hoàn toàn không muốn học, chẳng qua tôi luôn cảm giác mình không có thiên phú, không phải người nào cũng thích hợp làm ăn buôn bán.”
Tần Phi nói: “Tôi có thể dạy cho cậu.”
Giang Ninh nhẹ nhàng nở nụ cười: “Anh không sợ đem tôi dạy thành gian thương ư, lúc đó tôi hãm hại anh thì sao?”
Tần Phi cắn bờ môi cậu nói: “Cậu có bản lĩnh kia à? Nếu như cậu thật sự có bản lĩnh như vậy, cho dù có hãm hại tôi, tôi cũng cam lòng.”