Phần vì ngột ngạt do rơi vào giữa vùng Hỏa Độc Vụ dày đặc, phần thì do hơi nóng ngùn ngụt cứ luôn phả vào thân, Tiểu Vy tỉnh lại!
Ngơ ngác nhìn khắp tứ bề, thấy đâu đâu cũng chỉ là màn vân vụ dày đặc, Tiểu Vy không thể nhớ bản thân đang ở đâu!
Với hơi nóng càng lúc càng mãnh liệt, Tiểu Vy chực nhớ đến ý định của bản thân là cần phải chạy đến U Minh thất! Bởi điều đó đã khắc sâu vào tiềm thức trước khi Tiểu Vy mê loạn vì nhiệt khí chợt phát sinh!
Những gì vừa diễn ra, Tiểu Vy không thể nhớ! Và do chỉ nhớ đến điều cần phải thực hiện - là chạy đến U Minh thất - Tiểu Vy lập tức đứng bật lên và đâm đầu chạy bừa!
“Vút!”
Không thể ngờ bản thân đang ở lưng chừng một ngọn núi, Tiểu Vy cứ lao đi như lao trên mặt đất bằng, điều đó khiến Tiểu Vy ngay sau đó phải ngã dúi dụi trên triền núi!
“Ào...”
Do màn vân vụ là Hỏa Độc Vụ quá dầy đặc, che mờ thị tuyển, Tiểu Vy càng cố gượng càng lăn dài hơn!
Sau cùng, Tiểu Vy khi nhận ra bản thân đang ở lưng chừng một ngọn núi, thì toàn thân đã bị rơi vào một kẹt đá khó bề cựa quậy!
Chính lúc đó Tiểu Vy mới ngửi được mùi hùng hoàng!
Nhìn qua kẹt đá, thấy lớp vân vụ vẫn dầy đặc. Tiểu Vy nghĩ đến Hùng Hoàng Hỏa Độc Vụ đã một lần lão Giáo chủ Thiên Ma giáo thi thố!
Lo lắng, chưa biết lão Giáo chủ hiện đang ở đâu, và tiếp theo sau lão sẽ còn âm mưu độc hại nào khác, Tiểu Vy đành ngồi im, giương tai nghe ngóng!
Mọi tiếng động đều bị tiếng lửa cháy che khuất, Tiểu Vy không phát hiện điều nghi ngờ nào!
Tuy thế, để dễ dàng đối phó mọi bất trắc chắn chắn sẽ xảy ra sau đó, Tiểu Vy nghĩ: “Ta cần phải cấp tốc điều hòa chân lực! Cho dù phải chết, ta vẫn quyết không thể rơi vào tay lão quỷ Bạch Phát!”
Để điều hòa chân lực, lẽ đương nhiên Tiểu Vy phải tọa công!
Vừa vận khởi chân nguyên nội thế, Tiểu Vy phải kinh ngạc kêu thầm: “Ô hay! Như luồng nhiệt khí kia không còn cuồng loạn nữa? Nhờ đâu ta có được một kết quả này?”
Dẫu bán tín bán nghi và không hiểu rõ nguyên do, Tiểu Vy khi phát hiện điều thuận lợi này nào dám bỏ lỡ cơ hội!
Tiểu Vy càng thêm gấp rút tiến hành việc tọa công!
Những điều quái lạ vẫn liên tiếp xảy ra, đưa Tiểu Vy từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác!
Trước hết, cho dù Tiểu Vy vận hành tâm pháp U Minh Thập Cảnh công vẫn thông suốt như độ nào, nhưng chân nguyên nội thể của Tiểu Vy dường như không phảng phất mang theo một hơi âm hàn nào cả! Trái lại, khắp người của Tiểu Vy có một độ âm ấm khác thường!
Cho đó là do lớp nhiệt của Hỏa Độc Vụ ở khắp nơi gây ra, Tiểu Vy vẫn tiếp tục hành công!
Điều quái lạ thứ hai tiếp đó Tiểu Vy cảm nhận được là chân khí trong người Tiểu Vy dường như di chuyển ào ạt hơn, thâm hậu hơn!
Tiểu Vy thầm nghĩ: “Trước kia Triết Toàn Thu có nói, Cửu Diệp thảo quả có công năng, diệu dụng như Cửu Diệp thảo! Nó sẽ giúp chân nguyên của ta càng lúc càng tăng cao! Phải chăng đó là hiện tượng đang xảy ra?”
Với suy nghĩ này, Tiểu Vy càng muốn công phu tăng tiến nên vẫn tiếp tục chi trì việc tọa công!
Do lần lượt có hai ý nghĩ ngộ nhận như vậy, Tiểu Vy không bỏ dở việc tọa công! Và chính điều này sau đó dẫn đến điều quái lạ kế tiếp!
Tiểu Vy càng tọa công càng cảm thấy khắp người nóng bức khó chịu!
Nhưng do sự nóng bức khó chịu này không nhiều và cuồng loạn như lúc trước, và do đang bị Hỏa Độc Vụ bao bọc!
Có lẽ sự việc diễn ra phần nào đúng như Tiểu Vy nghĩ, là do lửa của Hỏa Độc Vụ ảnh hưởng đến! Còn việc tọa công của Tiểu Vy cho đến lúc này vẫn thông suốt!
Nhưng vẫn có những điều do Tiểu Vy không biết nên không thể hiểu! Đó là ở bản thân Tiểu Vy thật sự có một nguồn chân lực thứ hai tiềm ẩn!
Vì không biết, không hiểu nên Tiểu Vy vẫn tiếp tục tọa công!
Để sau cùng, khi cái nóng ấm ở trong người nhiệt nóng bức ở bên ngoài thúc đẩy, Tiểu Vy bất ngờ cảm thấy toàn thân trương cứng đến không thể cử động được nữa!
Sự trương cứng tăng lên dần dần, khiến mọi huyết mạch khắp người Tiểu Vy sắp phẩi vỡ tung đến nơi!
Kinh hoảng, Tiểu Vy lúc bấy giờ muốn dừng việc tọa công cũng không được, đành phải ngồi bất động chờ một hậu quả có lẽ rất khốc liệt sẽ xảy đến!
Không sớm cũng không muộn, chính lúc đó Tiểu Vy nghe một vài âm thanh vọng đến tai!
Thoạt đầu, do âm thanh quá nhỏ nên thật khó nghe, nhưng sau đó những nhân vật đang phát thoại có lẽ đang gặp chuyện bất như ý nên phải lớn tiếng, vì thế Tiểu Vy nghe rõ mồn một :
- Hừ! Kim Long châu đã bị phá hủy!
- Lão ca ca xem kìa! Cả Bảo kiếm Kim Long cũng bị gãy đoạn!
- Hừm! Lão Xà Vương biết khó thoát nên trước khi chết cố tình hủy bỏ hai trong Ngũ Báu Kim Long! Biết thế này, Hỏa Độc quái nhân ta đâu cần phải chờ đợi lâu, để cuối cùng mọi việc đều bị hỏng! Tức thật!
- Lão ca ca bất tất phải nóng giận! Đằng nào lão Xà Vương cũng đã chết! Lão ca ca cũng báo được thù xưa! Còn di học của Kim Long Kỳ Nhân, nếu chúng ta còn không có, thì ai khác có thể có?
- Hừ! Lão đệ đừng quên tên họ Đàm, đệ tử của lão Xà Vương cho đến giờ vẫn không tìm thấy thì thế! Ta ngờ y đã...
- Lão ca ca chỉ quá lo xa! Với Hùng Hoàng Hỏa Độc Vụ của lão ca, đệ thật không tin tên họ Đàm toàn mạng. Có thể y đã bỏ chạy thật, nhưng chết thì trước sau y cũng chết!
- Ha... ha...! Lão đệ nói không sai! Đến ta suýt nữa cũng quên mất độc môn của ta không một ai chống được! Ngoại trừ...
- Ngoại trừ...?
- Uùy! Còn tên tiểu tử khi nãy đã phát cuồng, sao cũng không thấy thi thể y?
- Hừ! Không ngờ tên tiểu tử đó sau một lúc phát cuồng vẫn may mắn thoát nạn!
- Lão đệ nghĩ xem liệu có phải Kim Long châu và Kim Long bảo kiếm là do tiểu tử đó phá hủy không?
- Ý của lão ca là tiểu tử đó sau khi phát hiện Kim Long châu bị lão Xà Vương chiếm đoạt, trong lúc cuồng loạn y đã lỡ tay phá hủy?
- Hừ! Nếu chỉ lỡ tay khi đang phát cuồng, điều đó không làm ta ái ngại! Ngược lại, rất có thể y đã cố tình phá hủy để không một ai ngoài y biết di học của Kim Long Kỳ Nhân ẩn giấu ở đâu!
- Nếu là vậy! Kẻ chúng ta phải gấp rút truy tìm chính là tiểu tử?
- Không sai! Ta...
Đột ngột mọi âm thanh đều chấm dứt, khiến Tiểu Vy đang muốn nghe thêm để mong qua đó sẽ hiểu những gì đã xảy ra đều kể như bất thành!
Dù đang phải chịu đựng một sự đau đớn khôn tả do huyết mạch toàn thân trương cứng, nhưng Tiểu Vy vẫn mong muốn được lao ra và đối đầu với lão Giáo chủ Thiên Ma giáo!
Tiểu Vy cố nhích động nhưng mọi cố gắng đều vô ích! Đã thế, vì nơi Tiểu Vy đang ngồi chính là một kẹt đá, mọi cử động của Tiểu Vy chỉ làm cho bản thân Tiểu Vy càng chịu nhiều đau đớn!
Hoàn toàn bất lực, Tiểu Vy đành nghiến răng trợn mắt nhìn ra ngoài và trong tâm tưởng thì lại ngổn ngang nhiều nghi vấn!
Nói về nghi vấn thì hiện tại ở Tiểu Vy đang có rất nhiều! Nhất là những nghi vấn có từ mẩu đối thoại giữa Giáo chủ Thiên Ma giáo và một nhân vật đã tự xưng là Hỏa Độc quái nhân!
Qua mẩu đối thoại đó, điều làm cho Tiểu Vy phải nghi vấn nhiều nhất chính là những lời ám chỉ Tiểu Vy đã phát cuồng!
“Tại sao ta phải phát cuồng? Có phải vì phát cuồng nên ta lạc bước đến đây, thay vì đi ngay đến U Minh thất? Có phải trong lúc ta phát cuồng lão Xà Vương và Đàm Bất Nhị, đồ đệ của lão đã âm thầm bám theo ta? Và có phải chính ta trong khi phát cuồng đã vô tình phá hủy Kim Long châu, Kim Long bảo kiếm như lão Giáo chủ Thiên Ma giáo vừa nghi ngờ? Tại sao ta phải phát cuồng chứ?”
Đang bị sức nóng từ bên trong lẫn do ngoại cảnh thúc đẩy, những nghi vấn ngổn ngang kia càng dày vò tâm trí Tiểu Vy! Tất cả những điều đó vì cùng một lúc xuất hiện nên lập tức đưa Tiểu Vy đến tình trạng choáng ngất!
Nhận thức theo đó mờ đi khiến cho Tiểu Vy dù vẫn nhìn ra ngoài, nhưng có nhìn cũng như không nhìn!
Tiểu Vy không một chút kinh ngạc cho dù dáng đi xuống thất thểu não của lão Giáo chủ Bạch Phát vừa lọt vào mục quang!
Đi sau lão một chút là một lão vận y phục đỏ chói! Lão nhân này cũng có dáng đi thiểu não nào kém gì lão Giáo chủ kia!
Tiếp đó, dường như mục quang của Tiểu Vy vừa bất ngờ nhìn thoáng thấy một tà xiêm y tha thướt! Chỉ là nhìn thoáng qua với một nhận thức rất mơ hồ nên Tiểu Vy khó có thể tin ở một vùng đồi núi khô cằn như nơi này lại có một bóng giai nhân xuất hiện! Không những thế, cho dù là bóng xiêm y tha thướt nọ chứng tỏ sự hiện hữu của một giai nhân thật sự, nhưng tuyệt nhiên không thể có vấn đề một giai nhân lại cam tâm đồng hành cùng một lão quỷ Bạch Phát, Giáo chủ Thiên Ma giáo, đồng thời đi cạnh lão quỷ Bạch Phát còn có cả một lão nhân đã quá già nua nhưng vẫn không biết gì là hổ thẹn khi vận y phục rực đỏ! Nếu thật sự là một trang giai nhân, nàng ta không thể nào xuất hiện cạnh hai lão người không ra người, quỷ không ra quỷ kia được!
Tất cả đều không đúng, hoặc giả tất cả đều do Tiểu Vy mộng mỵ mà ra!
“Ta chỉ nằm mơ mà thôi! Ta đã quá mệt mỏi, đã thiếp đi và đã mơ những chuyện hoang đường!”
Tiểu Vy nghĩ như thế và giật mình choàng tỉnh!
Nhìn lại, thấy bản thân vẫn đang bó rọ trong một kẹt đá, ngó ra ngoài, phát hiện bản thân vẫn đang tọa vị ở một nơi lưng chừng núi, Tiểu Vy ngơ ngác kêu thành tiếng :
- Thế này là thế nào? Ta đang mơ hay tất cả đều xảy ra như ta đã trông thấy?
Mọi cảm giác khó chịu đã biến mất, hơi nóng từ bên ngoài đưa vào cũng chẳng còn, Tiểu Vy vội vã lách người bước ra!
Sau một lúc đưa mắt nhìn khắp chân núi, Tiểu Vy phóng người lao lên đỉnh núi!
Cảnh quang hoàn toàn vắng lặng và không có lấy một bóng người, ngoại trừ thi thể đã xạm đen của lão Xà Vương vẫn tồn tại!
Tất cả những gì vừa nhìn thấy nếu đối chiếu với mẩu đối thoại đã nghe, Tiểu Vy chỉ cần chiêm niệm một lúc lập tức thấu hiểu như là toàn bộ sự việc!
Và với sự thấu hiểu này, ở Tiểu Vy chợt xuất hiện một tâm trạng thật kỳ lạ, cứ như Tiểu Vy vừa mất đi một điều gì đó rất thân quen, vốn đã thấm sâu vào huyết quản từng kinh mạch của Tiểu Vy vậy!
Đó là...
Tiểu Vy lắc đầu, như không muốn tin vào những gì vừa thấu hiểu!
Nhìn quanh quất, Tiểu Vy bất ngờ hướng vào chân đỉnh núi và phát ra một kình.
“Ào...”
“Ầm! Rào... Rào...”
Đá vỡ vụn rơi lả tả, chứng tỏ bản thân công lực của Tiểu Vy không những đã hồi phục, mà còn có phần tăng tiến hơn!
Tuy có được kết quả này nhưng Tiểu Vy bất giác thở dài :
- A...! Đó là sự thật sao?
Ngước mắt nhìn lên trời, Tiểu Vy than oán, như muốn ở tận trên đó sẽ có người thấu hiểu tâm trạng cùng sự tiếc than của Tiểu Vy :
- Hỡi cao thiên, sao lại để điều này xảy ra với Tiểu Vy? Là thiên ý hay do Tiểu Vy này kém phúc phận?
Tiếng chưởng kình lúc mới rồi và tiếng kêu thán hùng tráng bi thương của Tiểu Vy ngay lập tức đánh động đến một nhóm người đang lao nhao vừa chạy vừa tìm kiếm!
Họ lập tức chạy đến nơi xuất phát những tiếng động họ vừa nghe!
Cùng lúc đó, dưới chân núi, từ một nơi khá kín đáo, một tiếng kêu rên chợt bật ra :
- Hư... ư... ư Phát hiện tiếng kêu rên, Tiểu Vy đâm nghi ngờ!
Tiểu Vy vội lao xuống, không hề biết ở phía xa đang có một nhóm người vì nhìn thấy Tiểu Vy nên tất cả chạy đến!
Lao xuống đến chân núi, đến tận nơi vừa phát ra tiếng rên, Tiểu Vy đưa mắt nhìn vào và phải bật kêu lên :
- Sao lại là nàng?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT