"Hàn Phong, ngươi không sao chứ?" Hạ Thái chạy đến bên người Hàn Phong quan tâm hỏi.

Phục Dũng hướng Hàn Phong giơ ngón tay cái lên, mặt xin lỗi nói: "Hàn Phong đồng học, thật xin lỗi, mới vừa rồi......"

"Ta không sao." Hàn Phong chậm rãi đứng lên, phủi phủi tro bụi nói, "Chúng ta tiếp tục."

Nếu như phách quái chưởng của Phục Dũng chỉ đạt tới trình độ này mà nói, thì Hàn Phong hiện tại đã đủ tự tin có thể hoàn toàn ứng phó được.

"Hay! Thống khoái!"

Phục Dũng rất hưng phấn nói, lại bày ra thức mở đầu của phách quái chưởng.

Lúc này, thanh âm của Âu Dương Kiệt chợt vang lên: "Các ngươi đang làm cái gì?"

"Đại đội trưởng......" Phục Dũng biến sắc, vội vàng buông 2 tay đứng thẳng lên.

Trận luận bàn này, dưới tình huống can thiệp của Âu Dương Kiệt, cuối cùng không thể tiếp tục tiến hành, hơn nữa Phục Dũng còn bởi vì chuyện này mà trừ đi một điểm ghi nhớ.

Mặc dù luận bàn tiến hành được một nửa, cũng không có phân ra thắng bại, nhưng mà chuyện này khiến cho uy tín của Hàn Phong trong tất cả các học sinh được đề cao rất lớn, mọi người bây giờ đối mặt với Hàn Phong, trong ánh mắt đã nhiều hơn một thứ gọi là "Kính sợ" thì phải.

Huấn luyện cầm địch cũng không phải trọng điểm, thời gian tiến hành chỉ mất 5 ngày. Sau khi Hạ Thái dạy mọi người bộ quân thể quyền xong, liền bắt đầu huấn luyện quân thể cùng huấn luyện xạ kích.

Lấy năng lực của Hàn Phong, đương nhiên là hai khóa mục kế tiếp này biểu hiện trong mắt là cực kỳ xuất sắc, nhất là huấn luyện xạ kích, hắn giống như một tay súng thần, quả thực là đạt tới trình độ chỉ đâu bắn đó. Mấy lão binh có thương pháp vô cùng tốt bên trong đại đội nghe đâu trong đám học sinh có một cao thủ lợi hại cực kỳ xuất sắc. Thương pháp đạt tới mức thần hồ kỳ kỹ, bọn hắn ai cũng đều tìm tới cửa hạ thư khiêu chiến, muốn cùng Hàn Phong tỷ thí. Còn Hàn Phong thì luôn sẵn sàng đồng ý rồi, bởi vì hắn đã nhiều năm không có đụng tới súng, vừa lúc cho hắn lợi dụng cơ hội này mà chơi cho đã ghiền.

Lúc bạn đem một việc trở thành thói quen, thì thời gian cũng bất tri bất giác mà trôi qua, giống như là ăn uống ngủ nghỉ vậy.

Theo quân huấn từng bước thâm nhập, cảm tình của mọi người trong đó cũng dần dần trở nên sâu sắc, bởi vì trong quân huấn có rất nhiều nội dung. Nhân tiện nhờ đó mà bồi dưỡng tinh thần hợp tác đoàn đội cho mọi người.

Tình anh em chiến hữu, trong khóa mục huấn luyện sinh tồn dã ngoại cuối cùng cũng chiếm được sự thăng hoa.

Huấn luyện sinh tồn dã ngoại là khóa mục huấn luyện cuối cùng mọi người tiếp nhận. Cũng là huấn luyện nguy hiểm nhất, khiến cho mọi người có ảnh hưởng khắc sâu nhất.

Trước tiên, huấn luyện viên sẽ quán thâu cho mọi người tri thức sinh tồn dã ngoại, kể cả cách làm như thế nào để tận hết khả năng bảo trì thể lực lúc dã ngoài, đi tìm tực vật, hay làm như thế nào để lợi dụng một ít thảo dược giảm đau...... Trải qua học tập tri thức văn hóa, huấn luyện từ lý luận liên lạc tới thực tế liền bắt đầu. Mỗi người được phân một miếng socola cùng 2 ổ bánh mì, yêu cầu là trong vòng thời gian 3 ngày ở trong rừng đi một vòng hình tam giác. Luôn có nhân viên chuyên môn đăng ký cùng dụng cụ. Có thể ghi chép rõ tình huống cụ thể của mọi người.

Mọi người được ra lệnh là mỗi đơn vị lớp đều tự hành động, ai có thể trong thời gian ngắn tiêu hao thực vật ít nhất, tới điểm cuối đầu tiên là thắng lợi. Đương nhiên, đây là hành động đoàn thể, cụ thể xem coi đội nào giành được thắng lợi cuối cùng, hay là xem phân số tổng hợp của từng lớp.

Cuối cùng, Hàn Phong lấy tốc độ nhanh nhất, tiêu hao ít thực vật nhất đạt được mục đích. Hơn nữa còn có 5 người khác trong đội 1 cũng lấy được thành tích phi thường không tồi. Tổng hợp lại mà nói, đội 1 không hề nghi ngờ là đoạt hạng nhất huấn luyện sinh tồn dã ngoại.

Đến lúc này, thì tinh anh quân huấn đã gần kết thúc.

Nội dung cuối cùng là tổng hợp các khoa mục của các đội lại thi đấu luận võ. Ngoài nội dung 3 hạng mục hàng ngũ, chiến thuật cùng xạ kích ra, các lão sư dẫn đầu các đại học cùng với đội trưởng lĩnh đội cũng trình diện. Hơn nữa thi đấu luận võ nam nữ cũng tiến hành cùng một nơi, thật giống như là một hội vận động quy mô lớn vậy.

Đội 1 của đại học Thủy Mộc trong lần luận võ này, biểu hiện hết sức xuất sắc, nhất cử đoạt khôi, khiến cho đại học Bắc Thiên có khả năng giành giải nhất đành phải đứng thứ hai.

Tổng hợp điểm số thành tích huấn luyện bình thường, nam sinh đại học Thủy Mộc trong bảng xếp hạng những năm qua đạt thành tích tốt nhất, lần đâu tiên đoạt được danh hiệu đệ nhất tinh anh quân huấn. Đội nữ sinh thì biểu hiện y như cũ, xếp hạng thứ 25.

Hàn Phong lần này đạt được danh hiệu "Tinh anh ưu tú nhất", được nhận thêm "tinh anh huân chương".

............

Trên chiếc xe buýt 2 tầng xa hoa của đại học Thủy Mộc, mọi người giờ phút này đang trên đường trở về trường học, tâm tình vô cùng thoải mái hớn hở, bởi vì cuộc sống luyện ngục trong một tháng rốt cuộc cũng trôi qua.

Lý Ba đứng dậy, tựa vào chỗ ngồi hướng Dương Hi Văn bên kia nói: "Đại đội trưởng, có thêm đem cup cho ta mượn chụp ảnh một chút không."

Bây giờ, những thứ mà bọn họ mang theo lúc đầu, đã vật quy nguyên chủ, kể cả máy chụp hình kỹ thuật số, laptop mini......

Cup theo như lời hắn nói, chính là vật được thưởng cho danh hiệu đệ nhất của nam sinh, cup này, hiện tại tạm thời do Dương Hi Văn giữ.

"Bây giờ đang ở trên xe mà chụp cái gì, về tới rồi nói, đừng có làm hư nó!" Dương Hi Văn cự tuyệt nói.

"Làm sao mà dễ hư như vậy cơ chứ, chiếc cup làm bằng kim loại mà."

"Không được là không được."

Lý Ba thấy Dương Hi Văn không chịu đáp ứng, cũng không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ, lúc này hắn đột nhiên nhớ tới Hàn Phong có một miếng "tinh anh huân chương". Vì vậy hướng Hàn Phong đang nhắm mắt dưỡng thần nói: "Đội trưởng, ngươi có thể cho ta mượn tinh anh huân chương một chút hay không?"

Hàn Phong ngay cả mở hai tròng mắt ra cũng không có mở, trực tiếp móc tinh anh huân chương trong túi ném qua cho hắn.

Lý Ba cũng không nghĩ tới Hàn Phong nói cho liền cho, trực tiếp liền ném tới, sau một hồi luống cuống tay chân mới vất vả tiếp được huân chương.s

"Hắc nhắc, cám ơn đội trưởng!"

Lý Ba cầm tinh anh quân huấn cẩn thận xoa xoa, sau đó để lên trước ngực, bảo một đồng học giúp hắn chụp hình.

"Cái tên kia, không biết hắn làm thế nào lấy được huân chương kia nhỉ!" Dương Hi Văn khẽ nói với Lý San San, nàng đối với việc Hàn Phong đem huân chương của mình tùy tiện ném loạn rất là bất mãn.

Lý San San nói: "Nancy, nghe mọi người nói, biểu hiện của Hàn Phong trong quân huấn rất xuất sắc miếng huân chương này cũng là hắn nên được."

Dương Hi Văn vốn chỉ là thuận miệng hờn dỗi nói, cũng không phải thật sự hoài nghi thực lực của Hàn Phong, nhưng lại nghe được Lý San San vì hắn biện hộ, trong lòng không khỏi có chút không có tư vị. Mặc dù nàng đối với Lý San San mà nói, bản thân mình đối với Hàn Phong không có cảm giác dù chỉ là một chút đi chăng nữa, nhưng mà dù sao mình cũng là vị hôn thê của hắn mà.

Dương Hi Văn liếc mắt nhìn Hàn Phong vẫn nhắm mắt dưỡng thần như cũ, không biết tại sao, trong lòng cảm thấy ghen ghét: "Cậu nhìn bộ dáng hắn cả ngày thẫn thẫn thờ thờ, như thế mà là người cầm được tinh anh huân chương sao? Tớ thấy, khẳng định là mắt của huấn luyện viên bất hảo rồi!"

Lúc nàng nói lời này, cố ý đề cao âm lượng, thế nên tất cả mọi người đều nghe được nàng nói cái gì.

s Lý Ba đang ở đó chụp hình vừa nghe, lập tức phản bác lại nói: "Đại đội trưởng, đội trưởng cầm miếng tinh anh huân chương, là chân chính hàng thật giá thật đem về a! Ta nghĩ, lần này trong số tất cả các học sinh tham gia quân huấn, không một ai có đủ tư cách hơn so với đội trưởng nhận được miếng tinh anh huân chương này!"

"Phải đó, phải đó!" Mặt khác một nam sinh phụ họa nói, "Đại đội trưởng, lúc chúng ta quân huấn, ngươi cũng không có ở đó, cũng không biết rõ tình huống, nếu không ngươi cũng không thể nói như vậy. Biểu hiện của đội trưởng chúng ta trong lúc quân huấn, có thể nói là cực ngưu a! Tất cả các khóa mục huấn luyện, không một ai có thể so sánh với đội trưởng, cho dù là huấn luyện viên, cũng phải cam bái hạ phong!"

Sau câu đầu tiên, liền lập tức kéo lên hưởng ứng tích cực của mọi người, tất cả đều bắt đầu hướng các nữ sinh không biết rõ tình huống cụ thể kể rõ lại chi tiết, giảng giải biểu hiện đặc sắc của Hàn Phong trong quân huấn.

Đệ nhất khắp nơi huấn luyện quân sự, từ việc trợ giúp Lý Ba, ném ba điểm giữa sân, đại chiến phách quái chưởng, huấn luyện sinh tồn......

Chiếc hộp vừa mở ra, liền bắt đầu không ngừng lại được, mọi người ngươi một lời, ta một ngữ, đem biểu hiện lúc đầu của Hàn Phong miêu tả ra một các rất sống động, nam sinh thì cứ không ngừng nhắc lại một chữ - - Ngưu! Mà nữ sinh thì không ngừng hỏi 3 chữ - - Thật vậy sao?

Dương Hi Văn có chút ngốc trệ mà suy nghĩ thần tình phẫn nộ của các nam sinh, trong lòng kinh ngạc không thôi, nàng không nghĩ tới chỉ một câu hờn dỗi của mình, không ngờ lại gây ra phản ứng lớn như vậy, nàng không nghĩ tới Hàn Phong trong quân huấn, biểu hiện lại chói mắt đến như vậy. Nàng lại càng không nghĩ tới nữa là, trong một tháng này, Hàn Phong lại chiếm được sự tôn kính cùng ủng hộ của từ đáy lòng của tất cả nam sinh.

Dương Hi Văn nhìn Lý San San một chút, phát hiện ánh mắt của nàng đang cố ý mà vô tình nhìn vào người Hàn Phong, rồi lại nhìn các nữ sinh khác xung quanh một chút, các nàng lại càng khoa trương hơn, trực tiếp dùng ánh mắt nỏng bỏng mà ngắm hắn, bên trong tựa hồ còn pha chút điểm nhiệt huyết.

Đối mặt với loại tình huống này, đáy lòng của Dương Hi Văn không tự chủ được mà sinh ra một cổ cảm giác không hiểu. Loại cảm giác này, giống như là đột nhiên phát hiện một thứ gì đó của mình, đang bị người ta cướp đi vậy.

"Cái tên này, không có việc gì thì biểu hiện xuất sắc như thế làm chi không biết!"

Dương Hi Văn oán hận trừng mắt liếc Hàn Phong một cái, chỉ có chút đáng tiếc là, Hàn Phong cũng không thể chứng kiến.

Hàn Phong giờ phút này đương nhiên không phải đang nghỉ ngơi, hắn là một mực đang kiểm nghiệm xem thành quả mấy ngày này của mình - - Thuật toán áp súc tin tức cao độ.

Huấn luyện mấy ngày nay có vẻ khá khắc khổ bận rộn, tiến triển của Hàn Phong ở phương diện này cũng có chút thong thả, một tháng trôi qua, chỉ cho ra thành quả như thế. Loại thuật toán này, kỳ thật chính là "phép trừ", đem cảm giác khí quan của thân thể cùng các loại số liệu tiếp nhận, trải qua quá trình loại trừ bởi một chương trình trí năng do hắn biên soạn, lấy hết tin hoa, đem tiêu điểm tin tức lưu lại, sau đó bảo tồn ở bên trong não bàn.

Sử dụng hiệu suất áp súc của phép áp súc này, có thể đạt tới 60% ban đầu. Nói cách khác, sử dụng phép bảo tồn số liệu, tương đương với việc gián tiếp đem sức chưa của não bàn mở rộng ra gấp đôi. (DG:Áp súc nghĩa là nén)

Bất quá, có chút tiếc nuối chính là phép giải áp súc đối ứng, Hàn Phong còn chưa có làm ra được. Những tin tức áp súc hiện tại, Hàn Phong có thể đọc hiểu, nhưng tạm thời cũng không thể làm ra chương trình nào để lợi dụng đưa số liệu vô đại não.

Khoảng xế chiều 3 giờ cùng ngày, các tinh anh rời trường 1 tháng đã về tới đại học Thủy Mộc, bọn họ đều được toàn bộ các học sinh giáo sư hoan nghênh như những anh hùng. Hiệu trưởng Từ Chung Vệ đích thân ra nghênh đón bọn họ tại cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play