Sinh viên thích làm ra náo động, đây là chuyện rất bình thường. Thiếu niên khinh cuồng, ai cùng đều trải qua những chuyện như vậy. Cho nên, lần trước Đỗ Thiệu Phong tự mình xâm lấn inte của thư viện, thả virút vào, sau đó lại ra mặt giải quyết. Hàn Phong cũng không cho rằng đây là chuyện gì lớn, nhiều nhất có thể xem như là một loại phương thức theo đuổi con gái thôi.
Nhưng mà, lần này hắn không ngờ lại lợi dụng kỹ thuật kém cỏi của mình, làm ra chuyện như vậy, cũng khiến cho Hàn Phong cảm giác được tuyệt đối không thể tiếp nhận rồi. Càng huống chi, đối tượng Đỗ Thiệu Phong nhằm vào, lại rất có khả năng là cô em gái Liễu Nguyệt Sương của hắn.
Liễu Nguyệt Sương nghe Hàn Phong nói xong, lập tức về tới phòng ngủ của mình, sau đó kêu bạn cùng phòng tiểu Lê tử lấy laptop ra, cẩn thận kiểm tra một lần, không có phát hiện vấn đề gì. Sau đó nàng ở trên mạng tìm tòi một trước Firewall mà Hàn Phong nói, quả nhiên là tồn tại, hơn nữa chức năng cùng với Firewall mà Đỗ Thiệu Phong cung cấp là cùng một loại. Đương nhiên, chứng cớ này cũng thiếu thốn, cuối cùng Liễu Nguyệt Sương mời tới một học tỷ kỹ thuật lợi hại, hướng máy tính tiến hành kiểm trắc an toàn, phát hiện ra máy tính này đích xác bị người ta âm thầm xâm nhập. Sau đó nàng lại chuyển sang khống chế nguyên bộ phần mềm Firewall, nhắm vào nó tiến hành thao tác, kết quả là phải đưa vào user cùng password. Mặc dù không biết password cụ thể, nhưng điều này cũng đã không còn trọng yếu nữa. Sau đó, vị học tỷ kia còn từ trong nhật ký của máy tính tiểu Lê tử, phát hiện phần ghi chép sử dụng camera trong máy, mà ở trong khoảng thời gian này, tiểu Lê tử xác định vốn không hề sử dụng camera đó……
Trương Tiểu Lỵ(tiểu Lê tử) sau khi biết chuyện này, đương tràng liền oa oa khóc lớn lên, lại càng không ngừng khóc hướng các tỷ muội cùng phòng khác xin lỗi. Nàng rất khó tưởng tượng, Đỗ Thiệu Phong rốt cuộc thông qua camera này đã thấy được hoặc chụp được bao nhiêu hình ảnh gì nữa. Chuyện này đối với nàng đả kích rất lớn, Đỗ Thiệu Phong, thần tượng mà nàng vẫn luôn tôn kính cùng sùng bái, không ngờ lại lợi dụng nàng, làm ra chuyện tình khiến người khác phải phẫn nộ này!
Liễu Nguyệt Sương sớm đã nói qua, chuyện này nàng khẳng định sẽ không buông tha. Vì vậy, nàng cùng hai vị tỷ muội cùng phòng khác, đem việc này báo cho hướng đạo viên. Lại không nghĩ tới, hướng đạo viên sau khi biết chuyện, không ngờ còn muốn che lấp, nói cái gì chuyện xấu trong nhà không thể để người ngoài biết, nếu truyền đi ra ngoài, đối với các nàng ảnh hưởng cũng không tốt……
Cái này vô tình lại càng chọc tức Liễu Nguyệt Sương, nàng mang theo hai người kia trực tiếp tới văn phòng hiệu trưởng, đem việc này phản ứng với hiệu trưởng Từ Chung Vệ.
Từ Chung Vệ sau khi nghe xong, quả thực là hách liễu nhất đại khiêu, lập tức tỏ vẻ vô cùng chú ý và coi trọng đến cực điểm, tự mình cùng Liễu Nguyệt Sương mang theo một đám người đi tìm Đỗ Thiệu Phong, không để cho Đỗ Thiệu Phong có bất cứ tin tức gì trước, để kịp thời đoạt lấy máy tính hắn trước một bước. (Hách liễu nhất đại khiêu – Tức giận vô cùng)
Chuyện này, Từ Chung Vệ không thể không coi trọng, bởi vì đã có vết xe đổ rồi a!
Trước đó không lâu, đại học R vì sự kiện lộ ảnh xxx mà khiến danh dự của trường bị ảnh hưởng rất lớn. Bây giờ, lại không nghĩ tới rằng ngay cả trường học của mình cũng xuất hiện loại chuyện tình này.
Nếu bản thân xử lý không tốt chuyện này, rất có thể lại sẽ dẫn đến sự kiện lộ ảnh xxx lần thứ hai.
Bởi vì xử lý kịp thời, trước tiên tịch thu máy tính của Đỗ Thiệu Phong, bọn họ ở bên trong máy tính hắn, phát hiện ra chứng cứ nguyên vẹn. Hắn thật đúng là có không ít ảnh chụp cùng video. Hơn nữa trong đó Liễu Nguyệt Sương là chiếm đại đa số. May mắn chính là bởi vì phòng ngủ các nàng ở đối diện ký túc xá nam, nên mấy tỷ muội bình thường ở trong phòng ngủ, cũng không có dũng khí quá mức tùy tiện. Cho nên mấy thứ Đỗ Thiệu Phong chụp, cũng không có lộ ra điểm xxx nào. Bất quá, hắn làm như thế, cũng đã thuộc tình huống phi thường nghiêm trọng rồi.
Đỗ Thiệu Phong vừa vặn bị bắt tại đương tràng. Trước chứng cứ xác thực, tự nhiên không thể nhờ vả, hắn thừa nhận hết thảy việc mình làm. Bất quá hắn bảo hắn làm như vậy, hoàn toàn là vì muốn tiến thêm một bước hiểu rõ Liễu Nguyệt Sương hơn, hết thảy cũng là vì nghĩ muốn theo đuổi nàng. Khi hắn bị hỏi, có đem mấy tấm ảnh này truyền ra ngoài không, thì hắn lắc đầu phủ nhận, nói hắn thích Liễu Nguyệt Sương, sẽ không làm ra loại chuyện này. Vô luận tiến hành uy bức dụ lợi thế nào, hắn vẫn như cũ nói như vậy, cuối cùng mọi người lựa chọn tin hắn.
Chuyện này, cuối cùng đã xử lý xong, Liễu Nguyệt Sương các nàng cũng không hy vọng loại chuyện này nháo lớn lên cho mọi người biết. Dù sao cũng còn muốn tiếp tục học ở trường, hơn nữa kẻ chủ mưu, cũng đã bị cảnh cáo nghiêm trọng. Nếu còn tiếp tục phạm sai lầm, thì sẽ khai trừ học bạ. Đương nhiên, nếu như sau này xuất hiện những tấm ảnh chụp đó trên inte, trách nhiệm của Đỗ Thiệu Phong sẽ bị truy cứu lần nữa, rất có thể sẽ phải mời pháp luật tham gia vào việc này.
Phương pháp nhà trường xử lý đối với chuyện này, Hàn Phong cũng hiểu được là hợp lý.
*********************
Xế chiều khoảng hai giờ, Hàn Phong cùng Sở Suất, Lý Vượng ba người đi tới khu thể dục phía đông trường học.
Chiều nay, đội bóng rổ có một trận thi đấu hữu nghị, đối thủ là đại học Bắc Thiên ở phụ cận của đại học Thủy Mộc.
Đối với trận đấu này, Hứa Lâm Hổ phi thường coi trọng, bởi vì nó đồng thời cũng là một cuộc tuyển chọn người mới. Huấn luyện viên sẽ căn cứ vào mục đích biểu hiện của bản thân trong quá trình trận đấu, rồi mới quyết định xem người nào có tư cách gia nhập đội hình. Đương nhiên, trước đó, người mới cũng đã trải qua một đợt tuyển lựa, Hứa Lâm Hổ rất thuận lợi đạt được vị trí trung phong trong tổ hợp người mới này.
Kỳ thật, chính xác mà nói, chiều cao của Hứa Lâm Hổ cũng không phải cao nhất, người có độ cường tráng so sánh với hắn cũng tồn tại. Nhưng mà hắn trở thành trung phong, lại không ai cảm thấy rằng không thích hợp. Bởi vì trong khoảng thời gian này, tốc độ phát triển trình độ của hắn mọi người đều đã quá rõ ràng. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Hứa Lâm Hổ bất luận là ở tốc độ, phản ứng, bật cao, hay là thoát khỏi kèm cặp, cũng đều so với những đội viên khác vượt trội hơn. Hơn nữa khiến cho người ta cảm giác kinh ngạc chính là, loại biến hóa này, hình như là lúc chuẩn bị thi đấu mới bắt đầu. Tiến bộ của hắn, quả thực dùng mắt thường cũng có thể thấy được, huấn luyện viên thậm chí đã ngầm nhận định trong lòng hắn là đội viên đội bóng rổ rồi. Dù sao một mầm non tốt như vậy, cũng không có được nhiều.
Ý nghĩa của trận đấu này, đối với Hứa Lâm Hổ mà nói là phi thường lớn. Cùng lúc là hắn đối với bóng rổ vô cùng nhiệt ái, trở thành một thành viên của đội bóng rổ sớm đã là một trong những giấc mộng của hắn. Về phương diện khác, nếu như hắn thuận lợi gia nhập đội, có thể trong lúc quân huấn tuyển "Tinh Anh", nhất định sẽ được điểm ấn tượng.
Cho nên, trước đó Hứa Lâm Hổ không ngừng ở trước mặt Hàn Phong bọn họ nhắc tới trận đấu này. Hơn nữa, còn hạ một tử mệnh lệnh, cả đám nhất định phải đi cổ vũ hắn lấy khí thế, nếu không tuyệt đối không thể tha thứ.
Lúc cả đám Hàn Phong đi tới khu thể dục, nơi này đã tới không ít người. Vị trí ngồi trên sân thì sớm đã bị người khác chiếm đầy, song phương người theo cổ vũ cũng không ít, đã chiếm được địa vị rất hữu lực. Trước khi trận đấu bắt đầu, đội ngũ hai bên đều tự hoan hô ủng hộ. Bất quá, Hàn Phong chú ý đến một điểm, cả hai bên đa số đều do nữ sinh tạo thành, chỉ có điều chất lượng song phương khác biệt rất lớn.
Đơn giản mà nói, chính là một bên nữ sinh vô luận là vóc người hay khuôn mặt, cũng đều không tệ lắm, mà bên kia thì toàn bộ đều có chút khủng bố, căn bản là không hề có một cấp bậc chuẩn nào ở đây hết.
Lý Vượng liếc mắt một cái liền tìm được mục tiêu, chỉ vào một phương hướng nói: "Nhìn kìa, lão hổ ở bên kia, bọn họ bắt đầu làm nóng rồi."
Nghe vậy liền quay qua nhìn, chỉ thấy Hứa Lâm Hổ một thân đồng phục màu xanh lam đang cùng các đồng đội khác thay phiên nhau luyện động tác bỏ giỏ, mã số của hắn là số 10.
"ĐKM!" Lý Vượng lại nói, "mấy thằng đại học Bắc Thiên đó ăn cái giống gì mà cao quá vậy. Lão hổ bọn họ chịu sao thấu chứ?"
Điểm này, Hàn Phong cũng đã chú ý tới. Trên sân bóng rổ, đám người thành viên đại học Bắc Thiên tên nào tên nấy cao như ngựa, lấy chiều cao 1m87 cùng cơ thể cường tráng của lão hổ, ở trước mặt bọn họ xem ra còn nhỏ một chút. Hàn Phong căn cứ vào tin tức từ hai tròng mắt tính toán chuẩn xác, trong số 8 thành viên đại học Bắc Thiên, có hai người chiều cao hơn 2m, ba người hơn 1m87, ba người còn lại hẳn là không hơn kém 1m85.
"Haha, cái này cũng không có gì kì quái." Sở Suất bộ dáng ra vẻ ta đây rất rõ ràng nói.
"Mẹ, đừng có thừa nước đục thả câu, có rắm thì phóng lẹ đi." Lý Vượng không hề khách khí.
"……"Sở Suất rất bất mãn trừng mắt nhìn Lý Vượng liếc mắt một cái, bất đắc dĩ giải thích nói, "Đây là do đại học Bắc Thiên là đại học thể dục thể thao, học sinh bọn họ thu nhận, đều là chiêu sinh đặc biệt về thể dục. Đám người này tự nhiên cũng phi thường cường tráng. Bộ mày không phát hiện, ngay cả đội cổ vũ của họ cũng thế…… rất cường tráng?"
"Tiểu tử ngươi thật đúng là cái gì cũng biết hết!"
Lý Vượng nhìn thoáng qua phía đối diện, liền lập tức bật người đem đầu rụt trở lại, bởi vì hình như hắn chứng kiến có một bé "khổng lung" Đang hướng hắn vứt một cái mị nhãn.
"Tao nói tụi mày nghe, học sinh đại học Thủy Mộc cùng Bắc Thiên trước giờ quan hệ luôn bất hảo. Để cho họ đấu với nhau, khẳng định là sẽ phi thường đặc sắc."
Sở Suất tiếp tục khoe tài thám thính những tin tức không biết từ nơi nào nghe được của hắn.
Đại học Bắc Thiên là đại học thể dục, chất lượng nữ sinh trường đó khỏi nhìn cũng có thể hiểu. Mà đại học Thủy Mộc là một ngôi nhà đại học mang tính chất tổng hợp, đủ loại mỹ nữ khác nhau tầng tầng lớp lớp a. Bởi vì đại học Bắc Thiên ở ngay phụ cận đại học Thủy Mộc không xa, cho nên các sinh viên sau khi tập thể dục thường xuyên không có việc gì đều chạy đến Thủy Mộc cưa các bé MiMi. Đại học Thủy Mộc mặc dù nhiều mỹ nữ, nhưng trong nhà đáp ứng còn chưa đủ, há có thể có đạo lý cung ứng cho người ngoài? Cho nên những "anh đại" của đại học Thủy Mộc rất là bất mãn, song phương thường xuyên bởi vì chuyện này mà phát sinh mâu thuẫn. Thường xuyên qua lại, sau một thời gian dài, hai bên "tích oán" Cũng càng ngày càng thâm.
Rất trùng hợp chính là, hai vị huấn luyện viên đội bóng rổ của đại học Thủy Mộc cùng Bắc Thiên nghe nói năm đó là hảo huynh đệ, cũng chỉ vì một người phụ nữ mà trở mặt thành thù. Mà đội bóng rổ hiển nhiên trở thành công cụ hữu lực cho bọn họ chèn ép đối phương. Vì thế, cuộc chiến sinh tử giữa hai đội bóng rổ Thủy Mộc cùng Bắc Thiên cũng theo đó mà bắt đầu.
Mặc dù huấn luyện viên song phương đã trải qua nhiều lần thay đổi, nhưng mà cái truyền thống này vẫn luôn được lưu giữ.
Mà hàng năm sau khi khai giảng không lâu, đội bóng hai bên lại tuyển chọn người mới thi đấu hữu nghị, một phần cũng là vì chuyện ấy.
Hàn Phong bọn họ cùng Hứa Lâm Hổ đánh một cái bắt chuyện, sau đó trong sân tìm một vị trí ngồi xuống, bởi vì lo lắng nửa trận sẽ đổi sân, như thế đều có thể chiếu cố hai bên.
Theo một tiếng huýt của trọng tài vang lên, trận đấu liền bắt đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT