Hàn Phong không ngờ muốn chuyển ngành, điều này khiến mấy người phòng ngủ 301 rất là giật mình. Bất quá nếu Hàn Phong đã quyết định rồi, bọn họ cũng không có cách nào, dù sao đây cũng là chuyện của Hàn Phong.

Cũng may, Hàn Phong cho dù chuyển ngành, thì cũng vẫn ở phòng ngủ này.

Bởi vì có giáo sư Lý Trọng Văn tự mình chiếu cố, hơn nữa hướng đạo viên của Hàn Phong cảm giác được hắn rất cứng đầu, khó quản lý, cho nên ước gì Hàn Phong chuyển sang ngành khác cho khỏe. Nhờ thế mà thủ tục của Hàn Phong được họ tích cực xử lý, rất nhanh đã hoàn thành.

Liễu Nguyệt Sương không biết từ nơi nào nghe được tin tức này. Sau khi hết tiết, liền tìm Hàn Phong hỏi chuyện, dù sao chuyển ngành, đối với học sinh mà nói, là chuyện đại sự có thể anh hưởng đến bản thân sau này.

Đối với chuyện này, Hàn Phong giải thích nói: "Kỳ thật ta vẫn đối với khoa học thần kinh cảm thấy hứng thú hơn. Chủ yếu là vì để hiểu rõ thân thể của mình, dù sao ta cũng đã nằm ở trên giường bệnh vài chục năm."

"Vậy ngươi có hỏi qua ý tứ của cha mẹ chưa?"

"Ặc…… còn chưa có nói với họ." Bản thân Hàn Phong cũng không cảm thấy đây là chuyện gì lớn. Bất quá cũng hiểu được ý tứ của Liễu Nguyệt Sương, thân là con, có chuyện, đích xác hẳn phải nói cho cha mẹ biết một chút. Mặc dù bọn họ rất có thể sẽ ủng hộ quyết định của mình.

"Để chút ta gọi điện thoại về."

"Uhm, ngươi biết thì tốt rồi." Liễu Nguyệt Sương biết Hàn Phong có chủ trương của mình, cũng không nói nhiều, "Được rồi, Phong tử, ngươi chừng nào rảnh rỗi, tới hội tin học chút đi. Bọn họ mấy ngày nay phiền chết ta mất, mỗi ngày đều la hết như thế nào lại không thấy bóng của ngươi."

Những hội viên này lúc đầu quyết định gia nhập hội tin học, nguyên nhân chủ yếu là vì Hàn Phong mà đến. Nhưng mà gần đây hoạt động của xã đoàn, ngay cả bóng ma của hàn Phong cũng không gặp, điều này khiến họ rất bất mãn, đều đi tìm Liễu Nguyệt Sương yêu cầu Hàn Phong dạy bọn họ.

Hàn Phong nói: "Dạy? Ta dạy như thế nào?"

Liễu Nguyệt Sương cười nói: "Ngươi cũng đừng quên, ngươi bây giờ đang là cố vấn kỹ thuật của hội tin học đó!"

Hàn Phong đổ mồ hôi, cái cố vấn kỹ thuật này hắn đã sớm đá bay tới chín tầng mây rồi, đó chính là danh hiệu lần trước Liễu Nguyệt Sương tạm thời đặt.

"Tiểu Sương tử, ta cũng không có nhiều thời gian nhàn rỗi như vậy. Hơn nữa, ta cũng không biết dạy học."

Hàn Phong nhún nhún vai, hắn nói chính là lời thật, mấy thứ này của hắn, người khác căn bản là học không được. Chung quy sẽ không đi dạy bọn họ kỹ thuật hacker a, cái này căn bản là không có khả năng.

Liễu Nguyệt Sương ngẫm lại, chỉ có thể thở dài nói: "Oài, lần sau hoạt động khẳng định lại bị bọn họ làm ầm ĩ đến choáng váng đầu."

Hàn Phong đối với cái này lực bất tòng tâm.

Nói xong, hai người lại lâm vào trầm mặc, sóng vai mà đi trên hành lang ven hồ trường học.

Đi một đoạn, Liễu Nguyệt Sương lại hỏi: "Phong tử, ta trước giờ còn không biết ngươi biết vẽ đó, cũng không biết ngươi học từ lúc nào, không ngờ lại vẽ đẹp đến như vậy."

Hàn Phong lần trước đột nhiên động thân, đem hội tin học từ trong nguy cơ cứu vớt. Liễu Nguyệt Sương trừ cảm kích ra, trong lòng càng có nhiều nghi hoặc. Nghẹn hồi lâu như vậy, rốt cuộc cũng phải hỏi.

Hàn Phong cười đùa nói: "Chuyện ngươi không biết còn rất nhiều, bí mật của ta không thể một ngày hai ngày là có thể hiểu rõ, haha!"

Nếu là trước kia, Liễu Nguyệt Sương khẳng định sẽ lườm hắn một cái, cười mắng hắn "bày đặt ra vẻ". Bất quá bây giờ, nàng lại thật sự có cảm giác này.

Lần trước, thẻ ngân hàng của hắn có nhiều tiền như vậy, cũng đã khiến cho nàng cảm thấy kinh ngạc rồi. Bất quá nàng là người thông minh, cũng không có phá đá mà hỏi. Mà lúc này, Hàn Phong lại càng thêm thái quá, không biết từ lúc nào không ngờ học được kỹ xảo vẽ tranh đẹp như vậy. Được rồi, còn có cả bản lãnh chơi trò Cách Đấu! Liễu Nguyệt Sương sau đó đã lên mạng tra qua, biết được khó khăn của game "Chân Cách Đấu", cũng biết rõ được, Khổng Bằng là quán quân đại hội thi đấu Chân Cách Đấu Trung Quốc. Mà Hàn Phong, không ngờ có thể đánh cho hắn ngay cả lực hoàn thủ cũng không có, trực tiếp chiến thắng……

Liễu Nguyệt Sương cảm giác được mình càng ngày càng nhìn không thấu Hàn Phong.

Hàn Phong không muốn tại vấn đề này tiếp tục dây dưa đi xuống, vừa lúc nhớ tới có chuyện muốn nói với nàng. Vì vậy dừng lại hỏi: "Tiểu Sương tử, máy tính lần trước ta dùng có phải của ngươi hay không?"

"Cái nào?"

"Là cái laptop lần trước ta cùng bọn họ tỷ thí."

"Ồ, là cái đó hả." Liễu Nguyệt Sương không có bất cứ do dự gì liền nói, "Đó là máy tính của tiểu Lê tử." Nàng sở dĩ nhớ kỹ rõ ràng như vậy, là vì sau đó nàng có đem bức tranh Hàn Phong vẽ copy sang máy của mình.

"Ta hôm đó phát hiện firewall trong máy nàng dường như có chút đặc biệt."

Lúc ấy sau khi Hàn Phong chứng kiến firewall đó, quả thật có chút cảm giác thân thiết. Bởi vì đó là một chương trình firewall phi thường cổ, hai mươi năm trước Hàn Phong đã từng gặp qua. Sở dĩ ấn tượng sâu sắc như thế, là vì firewall này trên thực tế là một phần mềm hacker, mã của nó là mã nguồn mở, mọi người có thể căn cứ vào nhu cầu của mình để biên dịch. Ví dụ như ở trong đó đưa ra các yêu cầu của mình. Đổi ngược lại, bản thân mình là người khống chế, bình thường thì tuyên bố đây là một phần mềm an toàn của công ty này nọ……, giả bộ lừa gạt đối phương, sau đó thì hắn có thể muốn làm gì thì làm.

"Firewall?" Liễu Nguyệt Sương rất là kỳ quái tại sao Hàn Phong lại đột nhiên chú ý đến cái này, suy nghĩ một chút, nàng nói, "Ta nhớ ra rồi, lần trước tiểu Lê tử có nói với ta, Firewall đó hình như là của Đỗ Thiệu Phong cấp cho nàng, nghe nói tính năng an toàn phi thường tốt, có thể phòng ngừa công kích của virút cùng hacker rất hữu hiệu, là firewall được ưa chuộng nhất của các hacker."

Đỗ Thiệu Phong? Hàn Phong có chút kỳ quái.

Ài, hắn nói đúng thật không sai, quả thực là firewall mà "các hacker" thích dùng nhất, chỉ bất quá ý tứ ngược lại thôi.

Hàn Phong bây giờ đã có thể xác định, Đỗ Thiệu Phong khẳng định đã nhiều lần thăm hỏi cái máy tính của tiểu Lê tử.

Hàn Phong kỳ quái chính là, Đỗ Thiệu Phong này như thế nào lại đổi mục tiêu rồi? Chẳng lẽ là biết khó mà lui.

Nghĩ đến đây, Hàn Phong tiếp tục hỏi: "Đỗ Thiệu Phong kia còn theo đuổi ngươi hay không?"

Liễu Nguyệt Sương hiển nhiên bị Hàn Phong trực tiếp hỏi vấn đề như vậy khiến cho ứng phó không kịp, sửng sốt một chút rồi vội vàng nói: "Hắn không theo đuổi ta, không có liên quan gì đến ta a. Dù sao mỗi lần hắn hẹn gặp, ta cũng đều không để ý đến hắn. Được rồi, hắn gần đây hình như là đang theo đuổi tiểu Lê tử, vừa tặng phần mềm firewall, vừa tặng cả camera nữa……"

Camera!

Nghe 3 chữ đó, Hàn Phong sắc mặt trầm xuống: "Đây là chuyện khi nào?"

Liễu Nguyệt Sương nói: "Đại khái là một tuần trước."

Cái tên Đỗ Thiệu Phong này, thật sự là càng ngày càng quá phận!

Nguyên vốn tưởng rằng, Đỗ Thiệu Phong chỉ là một người vì theo đuổi Liễu Nguyệt Sương không được nên vui đùa với một thái điểu vi tính thôi. Lại không nghĩ tới, nhân phẩm của hắn không ngờ ghê tởm tới mức độ này.

Hàn Phong quyết định không có giấu diếm nữa, nói: "Ngươi trở về, lập tức kêu tiểu Lê tử đem cái Firewall đó tháo dỡ. Nếu như ta nhìn không sai, nó là một phần mềm spyware, thông qua phần mềm đó, người khác có thể dễ dàng đoạt quyền khống chế máy tính. Đỗ Thiệu Phong kia giả bộ đem phần mềm này cấp cho tiểu Lê tử hiển nhiên là ý đồ bất lương! Ghê tởm nhất chính là không ngờ hắn lại còn tặng thêm cho nàng một cái camera. Ngươi ngẫm lại xem, cái này có ý nghĩa gì."

"A?!" Liễu Nguyệt Sương nghe vậy liền biến sắc, không khỏi cả kinh kêu lên.

"Phong tử, cái…… cái này là thật sao?"

"Có phải thật hay không, ngươi tự mình đi kiểm tra một chút sẽ biết." Hàn Phong nói cho Liễu Nguyệt Sương chữ mấu chốt, để cho nàng lên mạng tìm tên của trình Firewall này.

Liễu Nguyệt Sương giờ phút này sắc mặt cũng trầm xuống, nàng oán hận nói: "Nếu Đỗ Thiệu Phong thật sự làm ra chuyện vô sỉ như vậy, ta nhất định phải đem chuyện này báo cho trường học, quả thực rất ghê tởm mà!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play