Cẩu tử ở trên mặt đất, giờ phút này vẻ mặt thoải mái, tựa hồ như đã được thỏa mãn tâm nguyện. Toàn thân hắn đều bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, nhầy giống như nhớt vậy, nằm sát ở góc tường.
Hàn Phong chậm rãi đứng lên, nhanh chóng đánh giá mấy người này.
Dẫn đầu là một trung niên khoảng ba mươi tuổi, thân rất cao, đạt tới hơn 1m9, tóc dài, trên người mặc một chiếc áo khoác ba lỗ, da màu cổ đồng, chỉ nhìn cánh tay trên cơ thể là biết lực lượng thật lớn ẩn chứa trong đó. Hắn cả người để lộ ra một loại khí chất, loại khí chất này Hàn Phong rất quen thuộc, đó là khí tức của quân nhân, mà dựa vào quy luật của tiếng bước chân hữu lực mạnh mẽ của hắn cũng đã đủ chứng minh điểm ấy rồi.
Năm người khác, Hàn Phong không để ở trong lòng, bọn họ cùng kẻ đang nằm trên mặt đất kia không sai biệt lắm. Thân thể quá gầy yếu, cước bộ lỗ mảng, trang phục hình thù quái dị, là một đám đầu đường xó chợ.
"Cẩu tử……" Một tên trong đó thấy Cẩu tử nằm trên mặt đất. Trên mặt lộ vẻ ân cần, hô một tiếng, cũng không thấy trả lời, liền phẫn nộ hỏi, "Mày đã làm gì Cẩu tử?!"
Hàn Phong căn bản không để ý đến hắn, mà trực tiếp đem lực chú ý tập trung ở phía trước người thoạt nhìn như đầu lĩnh.
Đối với hiệu suất của những người này, Hàn Phong có chút kinh ngạc, hắn không ngờ bọn họ có thể chạy tới nhanh như vậy. Những người này tựa hồ như luôn ở đây chờ đợi mình thì phải.
Hắn tới nơi này đi học, thời gian cũng không bao lâu, kẻ đắc tội cũng không được mấy người.
Đầu tiên là ở trạm xe lửa, hắn rảnh đời đi quản chuyện người khác, kết quả bị mang đến phiền toái. Bất quá sự kiện lần đó hẳn là đã kết thúc.
Mặt khác còn lại là chuyện ở vũ hội đắc tội với biểu ca Hoàng Tử Thông của Tôn Nhạc.
Hoàng Tử Thông rốt cuộc có lai lịch ra sao, Hàn Phong không có tâm tư đi tìm hiểu. Trong khoảng thời gian này hắn vội vàng lo chuyện thăng cấp hệ thống siêu cấp của mình, nên toàn bộ chuyện này đều đã bị vứt qua một bên.
Ở chỗ ở của mình vài ngày rồi, không nghĩ tới hôm nay vừa ra khỏi cửa, liền bị người ta theo dõi.
"Mày chính là Hàn Phong?" Người kia hỏi.
Hàn Phong chẳng muốn cùng hắn dài dòng, trực tiếp hỏi: "Có phải Hoàng Tử Thông phái bọn mày tới không?"
Biểu hiện của Hàn Phong, khiến cho hồng côn đả thủ Hắc Kim Cương của Tây Thành Bang có chút kinh ngạc. Mới vừa rồi trên đường chạy tới, hắn xa xa đã nghe được tiếng kêu thảm thiết của Cẩu tử. Tựa hồ như là gặp phải thống khổ rất lớn, mới vừa đến, liền chứng kiến người trẻ tuổi này không biết dùng thủ pháp gì, đã dễ dàng đem Cẩu tử đánh ngất đi. Từ vẻ mặt của người trẻ tuổi này, hắn không hề thấy bất cứ ánh mắt gì cùng loại với sự sợ hãi. Trái ngược lại, hắn thấy chính là dị thường trấn tĩnh, trên mặt không có chút gợn sóng nào, tuyệt đối không phải là phản ứng của một người bình thường.
"Tao XXX, mày liệu hồn đi, Hoàng……"
"Câm miệng!" Hắc Kim Cương quay đầu lại trừng mắt nhìn tên côn đồ miệng mồm nhanh nhẩu kia liếc mắt một cái, cắt ngang hắn.
Tên kia bị dọa đến mức lập tức câm miệng, không dám nói cái gì nữa.
Hắc Kim Cương cũng biết tình báo của mình đã sai lầm, bất quá điều này đã không còn trọng yếu.
Hắn cũng không có tiếp tục nói nhảm nữa, trực tiếp chỉ hai tên bên cạnh: "Hai đứa tụi mày, lên."
Đối phó một sinh viên, trừ phi cần thiết lắm, nếu không hắn sẽ không tự thân động thủ.
Hai người được kêu sớm đã nóng lòng muốn thử rồi, hai người đánh hắn một người. Quả thực đã rất là xem trọng hắn, bất quá nếu lão đại lên tiếng, bọn họ tự nhiên sẽ không nói cái gì, cũng hy vọng ở trước mặt lão đại biểu hiện một chút. Vì vậy lập tức liền vọt tới, ngay cả tên cũng không hề báo ra.
Hai người nọ đồng thời động, Hàn Phong cũng động. Hơn nữa tốc độ của hắn nhanh hơn, trong nháy mắt liền tiếp cận hai người. Sau đó hắn đột nhiên nhảy dựng lên, đối phương còn chưa kịp phản ứng, hai cước đã phân biệt đá vào ngực của bọn họ.
"Phanh! Phanh!"
Hai tên côn đồ ngay cả kêu thảm thiết một tiếng cũng còn không kịp kêu, liền đã bị Hàn Phong chấn bay đi. Sau khi bọn họ ngã xuống, liền lăn qua lăn lại một hồi trên mặt đất.
Mặt của Hắc Kim Cương trong nháy mắt trở nên xanh mét, hai tiếng nổ mới vừa rồi. Hắn rõ ràng nghe được là tiếng khớp xương vỡ vụn. Người trẻ tuổi này ra tay không ngờ lại độc ác đến như vậy, quả thực là ngoài ý muốn của hắn.
Ba người khác hiển nhiên bị một màn đột nhiên ra tay của Hàn Phong chấn nhiếp, thẳng cho đến khi nghe lão đại nói lúc này mới phản ứng lại, đều rút ống tuýt cùng mã tấu giấu ở trong quần áo ra, liền hình thành ba góc vây quanh lại.
Hàn Phong liếc bọn họ một cái, liền xác định nơi đột phá. Đó là tên côn đồ cầm ống tuýt bên phải. Lúc này hắn thối lui qua phía bên phải thật nhanh, dụ dỗ bọn chúng đuổi theo. Một chạy một truy, nhưng trên thực tế biến hóa đấy lại rất nhỏ, đó chính là Hàn Phong cùng tên côn đồ bên phải. Khoảng cách càng lúc càng gần, mà hai tên còn lại khoảng cách lại càng lúc càng lớn.
Chạy được một đoạn, ba người bọn họ đã không còn giữ được thế trận ban đầu. Lúc này Hàn Phong bắt đầu động, thân thể hắn đang lui về phía sau đột nhiên thay đổi, sau đó lập tức bắn về phía trước.
Động tác này của Hàn Phong, lại một lần nữa ngoài ý liệu của bọn họ. Bởi vì không có chuẩn bị, theo quán tính thân thể của bọn họ vẫn tiếp tục hướng về phía trước mà phóng. Mà tên côn đồ cầm ống tuýt kia cũng không hề chậm, mắt thấy Hàn Phong hướng mình lao tới, liền dùng sức phang xuống, muốn một gậy đập bể đầu hắn. Nhưng mà hắn lại đánh giá thấp tốc độ của Hàn Phong, chỉ thấy Hàn Phong mạnh mẽ gia tốc lần nữa. Đầu tránh được công kích của hắn, hơn nữa còn trực tiếp đánh vào ngực hắn. Lúc này, khuỷu tay của hắn lại vừa lúc ở trên vai Hàn phong, đang muốn thay đổi phương hướng ống tuýt trực tiếp đâm vào Hàn Phong. Lúc này, bên dưới vai hắn đột nhiên bị đập trúng một quyền. Sau đó cánh tay hắn giống như bị phế đi mềm nhũn rớt xuống, căn bản không còn một chút khí lực.
………………
Ngắn ngủi không tới hai phút đồng hồ, Hàn Phong đã đem toàn bộ xử lý.
Hắc Kim Cương trên mặt lộ ra thần sắc ngưng trọng, thân thủ của Hàn Phong xuất phát ngoài ý liệu của hắn. Hắn chẳng những từ trong đó thấy được bóng dáng thuật giết địch của quân đội. Hơn nữa còn kèm theo rất nhiều chiêu thức võ thuật. Động tác công kích hắn sử dụng cũng phi thường thực dụng, không có bất cứ động tác dư thừa, phải nói là nhanh, chuẩn, độc!
Hơn nữa, hắn tựa hồ còn có một loại phương thức đặc thù, có thể khiến mỗi một bộ vị trên thân thể kẻ khác trong nháy mắt mất đi khống chế. Điều này khiến cho Hắc Kim Cương nghĩ đến một thứ gọi là thuật "điểm huyệt".
Do đó, Hắc Kim Cương suy đoán, lai lịch của Hàn Phong khẳng định là bất phàm. Thân phận chắc chắn không phải là một sinh viên đại học đơn giản như vậy. Hơn nữa sau lưng rất có thể là một lực lượng mà mình không thể trêu chọc tới. Mà điều đó cùng với tư liệu Hoàng Tử Thông giao cho lão đại, khác biệt thật sự là rất lớn.
Nghĩ đến đây, Hắc Kim Cương trong lòng muốn thử xem sao, tiếp tục hướng Hàn Phong nói: "Chờ một chút!"
Hàn Phong ngừng lại, chờ xem hắn muốn nói cái gì. Mặc dù hắn mới vừa rồi đánh rất đã, bất quá đây chỉ là đối phó mấy tên côn đồ mà thôi. Hắn cũng không có nắm chắc, mình có thể thắng được tên to xác trước mặt này không.
Hắc Kim Cương nói: "Chuyện này có thể là một hiểu lầm, nếu như ngươi không ngại nói, chúng ta hôm nay bỏ qua chuyện này."
Hàn Phong đang muốn đáp ứng, nhưng lại giương mắt thấy lực lượng cảnh sát tuần tra 110 đột nhiên hú còi chạy tới, trong nháy mắt liền vọt tới bên này ngừng lại.
Trên xe cảnh sát nhảy xuống hai người cảnh sát một nam một nữ, nhanh chóng đánh giá hiện trường một chút, nam cảnh sát khoảng ba mươi tuổi liền lập tức rút súng ra, hướng Hàn Phong cùng Hắc Kim Cương nói: "Hai người các ngươi giơ tay lên, úp mặt vào tường!"
Đối mặt với nòng súng tối đen, Hàn Phong cùng Hắc Kim Cương trái lại giơ hai tay lên, bọn họ cũng không muốn cảnh sát này kích động, không khéo lại trở thành vật hi sinh của hắn.
"Hàn Phong, sao lại là em?" Lúc này, nữ cảnh sát kia đột nhiên đi tới trước mặt Hàn Phong kinh ngạc nói.
Hàn Phong ngẩng đầu lên nhìn, cũng sửng sốt. Trước mắt nữ cảnh sát một thân cảnh phục này, không ngờ là Hạ Nam.
Nàng không phải cảnh sát giao thông sao? Sao lại chuyển thành tuần cảnh rồi?
******************************************
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT