Khi Trần Tuấn Long theo sự chỉ dẫn của Lăng Linh lái xe đến bệnh viện Hải Định, hắn mới phát hiện ra ở đây không hề có cái cổng nào cả, hình như trên quãng đường tới đây hồi nãy có một cổng lớn nhưng cũng đã đóng chặt rồi, bây giờ đã gần sáng, cửa ký túc cũng đóng cả rồi.
Khi hắn đang thắc mắc thì tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, là điện thoại của Lăng Linh, hắn bắt máy, tiếng Lăng Linh từ đầu dây bên kia vang lên:
- Anh Hai, anh đến rồi đấy à?
Trần Tuấn Long vừa lái xe vừa ló đầu ra ngoài.
- Anh đến chỗ cửa bệnh viện Hải Định mà em bảo rồi, nhưng ở đây đã xây tường kín rồi, không có cửa.
- Vâng, không có cửa đâu ạ, ha ha, anh lái xe gì thế?
Lăng Linh cười và hỏi.
- Chevrolet màu vàng, em đang ở đâu? Lại còn không ra đây đi, anh phải đi rồi.
Trần Tuấn Long bực bội nói, đúng vậy mà, ở nhà còn một cô gái xinh đẹp đang ngồi đợi mình cơ mà, ai muốn ở cùng con nhỏ rắc rối thế kia chứ.
- Đừng, anh Hai, em nhìn thấy anh rồi, nhìn thấy anh rồi, dừng lại! Dừng lại đi! Đừng lái xe lại đây! Đừng lái xe đi tiếp nữa, lùi lại một chút đi.
Lăng Linh vui vẻ chỉ dẫn.
- Gì cơ?
Trần Tuấn Long cho xe dừng lại, nghi hoặc nhìn về phía sau thì thấy có một cô gái đang đứng ở chỗ hàng rào hoa đằng kia vẫy tay về phía hắn, đấy không phải Lăng Linh thì là ai chứ.
Trần Tuấn Long cho xe lùi lại, dừng lại chỗ hàng rào, Lăng Linh vẫn đang vẫy tay mừng rỡ, hét lên:
- Anh Long, bọn em ở đây này.
Còn bọn em ư? Trần Tuấn Long bây giờ mới để ý đến ba cô gái đứng sau Lăng Linh, mọi người đều trang điểm rất xinh đẹp, trông thấy mấy cô gái mới chỉ mười mấy tuổi, có lẽ đều là bạn học của Lăng Linh, rồi nhìn lại Lăng Linh, hôm nay cô bé ăn mặc khá sành điệu, chiếc áo sơ mi bằng ren màu xanh nhạt đi kèm chiếc váy ngắn màu vàng sặc sỡ đáng yêu, lại thêm đôi giày đính hạt thủy tinh óng ánh trông vô cùng đáng yêu, rất bắt mắt. Trần Tuấn Long xuống xe, thắc mắc:
- Các em làm cái gì thế này, muộn thế này rồi còn lang thang ở đây?
Lăng Linh đang đứng tựa hàng rào bèn bĩu môi:
- Anh Hai, gọi anh đến đây là nhờ anh giúp đỡ, không phải gọi anh đến để thuyết giáo bọn em đâu, anh có thể cho xe lại gần đây không, bọn em muốn trèo ra.
- Trèo ra? - Trần Tuấn Long không dám tin vào tai mình, mấy con bé này khùng hay sao mà lại muốn ra ngoài chơi giờ này. Nửa đêm lại muốn trèo tường ra. Nhưng không đợi hắn kịp phản ứng gì, hai cô bé từ phía sau mang một chiếc chăn lại, treo lên lan can để chặn những chiếc gai, một người nữa kéo một chiếc ghế lại, đặt ở sát tường, Lăng Linh dường như là kẻ đầu xỏ, phụ trách công việc chỉ huy.
Không còn cách nào khác, Trần Tuấn Long đành cho xe sát lại, mấy cô bé có vẻ rất thành thục, giẫm lên ghế, bám lấy cái trụ và trèo qua, sau đấy nhảy lên đầu xe của Trần Tuấn Long, cuối cùng là Trần Tuấn Long đỡ từng người từng người nhảy xuống. Người cuối cùng nhảy xuống là Lăng Linh, Trần Tuấn Long gần như phải ôm để đỡ được cô bé xuống, cô bé có vẻ rất háo hức, sau đấy mấy cô bé thu dọn lại tấm chăn đang treo trên lan can, và giơ tay ra đẩy chiếc ghế vào bên trong hàng rào hoa, đưa mọi thứ trở về trạng thái bình thường, nhìn từ bên ngoài nhìn vào không thể phát hiện ra được. Xem ra những việc thế này không phải là họ mới làm một hai lần.
Trần Tuấn Long lắc đầu nói với Lăng Linh:
- Lăng Linh, bọn em đang chạy trốn khỏi ngục tù đấy à?
Câu nói của Trần Tuấn Long khiến cô bé và mấy người đi cùng cười phá lên.
Một cô bé trông dáng người hơi giống Lăng Linh đáp lại:
- Chị Linh, ông anh của chị hài hước thật đấy.
- Đương nhiên là vậy rồi, anh ấy là anh trai của chị cơ mà.
Lăng Linh ôm chặt lấy cánh tay của Trần Tuấn Long, trả lời rất tự hào.
- Nhanh lên nào, chúng ta đã bị muộn rồi đây.
Một cô bé mặc đồ màu tím lên tiếng.
- Phải rồi phải rồi.
Một cô bé mặc chiếc áo khoác lend dứng bên cạnh nói thêm vào.
Trần Tuấn Long nhìn Lăng Linh với ánh mất nghi hoặc, hỏi:
- Bọn em chuẩn bị đi tới đâu vậy?
- Ha ha …
Lăng Linh cười.
- Đêm nay là đêm liên hoan chào mừng năm năm của JJ, bắt đầu từ sáng sớm, chúng ta đi nhanh lên thôi, anh Hai, nếu không chúng ta sẽ bị muộn đấy.
Sau đấy, không quan tâm Trần Tuấn Long có đồng ý hay không bèn vẫy tay ra hiệu cho tất cả mọi người cùng lên xe, còn cô thì ngồi ở hàng ghế phía trên.
Xem ra đêm nay mình không thoát được rồi, trông điệu bộ rất tự nhiên của mấy cô gái, Trần Tuấn Long cũng không còn cách nào khác, đành nhún nhún vai rồi cũng bước lên xe.
Ba cô gái ngồi ở hàng ghế sau chỉ có một cô trông có vẻ điềm đạm, hai cô gái còn lại giống như Lăng Linh, nói suốt buổi không nghỉ, người này bảo phải trang điểm thêm, người kia bảo phải chỉnh lại đầu tóc, Trần Tuấn Long nhìn vào chiếc gương quan sát các cô gái.
Lăng Linh thắc mắc:
- Anh Hai, sao anh vẫn chưa lái xe đi. Em phải đến quảng trường disco JJ đấy, ở chỗ lối vào con đường mới ở đường Bắc Đại ấy ạ.
- Muốn đi đâu cũng không thành vấn đề, nhưng phiền mấy cô thắt dây an toàn vào trước đã.
Trần Tuấn Long cười, hắn cũng biết cách để đối phó với mấy cô bé như thế này.
Quả nhiên, cô bé đi cùng Lăng Linh ban nãy trề môi:
- Không phải đây là một chiếc Chevrolet sao, xấu tính thế, đêm nay nếu mà anh trai em không mang xe đi đua thì em bảo anh ấy lái chiếc Mitsubishi đến đón chúng ta, như thế mới gọi là “lướt gió”.
Câu nói này của cô bé khiến cho Trần Tuấn Long bực bội, Trần Tuấn Long quay đầu lại phản ứng:
- Vậy thì phiền tiểu thư xuống xe giùm tôi, bảo anh cô đưa đi.
Trần Tuấn Long vốn đã bị mấy cô gái kia trêu tức, bây giờ Trần Tuấn Long cũng cho họ thử nếm mùi xem sao.
Lăng Linh cũng để ý thấy Trần Tuấn Long có vẻ không vui, bèn vội vàng dàn xếp:
- Được rồi, anh Hai, anh sao lại tranh luận với con gái bọn em thế, Lý Tĩnh Kỳ, em cũng nói ít thôi, đêm nay chúng ta còn phải cảm ơn anh Hai nhiều vì đến đón chúng ta đấy, mọi người nhanh thắt dây an toàn vào đi.
Lời nói của Lăng Linh mang khí chất của một người lãnh đạo, mấy cô gái kia đều rất khâm phục cô, mọi người răm rắp thắt dây an toàn lại, Lăng Linh cũng kéo dây an toàn thắt lại, ngoài cô bé Lý Tĩnh Kỳ ngồi ở giữa hàng ghế sau ra, mọi người đều đã ngồi ổn định hết.
Lúc này Trần Tuấn Long mới chợt nhớ ra, đều đã gặp mấy cô bé này ở khách sạn Lan Liên Hoa buổi tối hôm ấy, là mấy cô gái đứng phía sau Lăng Linh, xem ra bọn họ rất thích ra ngoài chơi đây.
Lắc đầu thở dài, rồi Trần Tuấn Long cho xe khởi động, sau đấy cho xe chạy tiếp về phía quảng trường Disco JJ mà Lăng Linh yêu cầu. Có lẽ do Trần Tuấn Long đang bực, cũng có thể là do ban nãy cái cô bé tên Lý Tĩnh Kỳ đã đánh khiến cho hắn tức giận, Trần Tuấn Long đạp vào cần tăng tốc, thể hiện kỹ thuật lái xe điêu luyện của mình trên đường, chiếc xe Chevrolet dưới sự điều khiển của hắn chẳng mấy chốc liên tiếp vượt lên các xe đang chạy trên đường, xe chạy nhanh như bay với tốc độ cao nhất.
Mấy cô gái ngồi phía sau xe sợ hãi hét ầm lên, đặc biệt là Lý Tĩnh Kỳ ngỗi giữa hàng ghế sau và không chịu thắt dây an toàn, hai tay giữ chặt vào ghế, đến đoạn cua lại phải ôm lấy cô bạn ngồi bên mới không bị ngã, nếu không đã bị bay ra khỏi ghế rồi. Tốc độ của chiếc Chevroler phải coi là hạng nhất.
Sau tiếng “Xì” của xe, Trần Tuấn Long cho xe dừng lại, phía trước chính là quảng trường Disco JJ.
- Mọi người tới nơi rồi đấy!
Trần Tuấn Long lạnh lùng.
Lăng Linh ngồi bên cạnh vỗ vỗ ngực, cô bé thót cả tim vì vừa rồi chiếc xe phanh quá gấp. Còn Lý Tĩnh Kỳ đang ngồi phía sau cũng bị hắt lên theo quán tính, cũng may mà cô bạn đã kịp kéo cô ta lại.
- Sốc quá! Yeah! Anh Hai, kỹ thuật lái xe của anh thật là điệu nghệ, ban nãy cứ như là bị tắc đường ấy.
Lăng Linh tán dương.
- Đúng vậy, tốc độ này mang lại cho người ta cảm giác thật tuyệt!
Cô bé mặc áo tím ngồi phía sau nói chen vào.
Còn Lý Tĩnh Kỳ không nói gì, do ban nãy không chịu thắt dây an toàn nên cô là người nếm trải được mùi vị của thứ tốc độ khủng bố ấy, nhất là khi bay lên ở đoạn cua xe. Lúc này tất cả các cô gái đang ngồi trên xe đều rất kính phục Trần Tuấn Long. Người trông thật phong độ, kỹ thuật lái xe siêu phàm, các cô gái đều rất ngưỡng mộ Lăng Linh vì đã có được một ông anh như thế.
- Ha ha…
Trần Tuấn Long cuối cùng cũng cười lên, không ra tay trước mặt các cô gái này thì các cô cứ nghĩ hắn là một con bệnh.
- Xuống xe hết đi, đừng chơi quá khuya đấy nhé.
Hắn bắt đầu lên lớp nhắc nhở, thực ra bây giờ cũng đã quá muộn rồi.
Lăng linh thắc mắc:
-Ôi, anh Hai, không phải là anh sẽ vào cùng bọn em sao?
Các cô gái lúc này đã xuống xe, trông thấy Lăng Linh như vậy bèn đánh đòn phủ đầu, mời Trần Tuấn Long cùng ở lại.
Trần Tuấn Long đã chấp thuận đi chơi cùng mấy cô này bao giờ chứ, nói là đi cùng thì nhẽ ra phải là cùng với đại mỹ nhân nóng bỏng tươi tắn đang ngồi ở nhà kia chứ. Nghĩ vậy hắn lắc đầu ngoay ngoảy, nhưng không đợi hắn nói gì Lăng Linh đã nắm lấy cánh tay hắn cầu khẩn:
- Anh Hai, đêm nay là một đêm rất quan trọng với em, chính vì vậy em muốn anh ở bên cạnh em, với lại, nơi mà lần này bọn em đến vô cùng phức tạp, những tên vệ sĩ của em thật đáng ghét, em không thích bọn họ, vì thế mới cầu xin anh đến. Mong anh sẽ bảo vệ em, à, không đúng, là bọn em.
Lăng Linh vừa nói vừa quay đầu lại đá mắt với mấy cô bạn đang đứng tựa vào cánh cửa, đúng là mấy cô gái này ranh mãnh thật, đua nhau van nài Trần Tuấn Long.
- Đúng đấy, đúng đấy, nếu như Lăng Linh không nói có anh Hai của cô ấy đến để bảo vệ bọn em thì bọn em làm sao dám đến chơi ở nơi như thế này chứ, anh Hai, anh hãy ở cùng với bọn em nhé.
Những cô gái xinh đẹp này quả thật là có khả năng thuyết phục Trần Tuấn Long, đã vậy, lại thêm Lăng Linh khổ sở van nài như thế nữa. Trần Tuấn Long nhìn đồng hồ, bây giờ đã là không giờ sáng rồi, đành thở dài đáp lại:
- Được rồi, anh sẽ đi cùng mọi người, nhưng mà anh nói trước, chỉ đi cùng bọn em một tiếng đồng hồ thôi nhé, sau một tiếng nữa bọn em mà không đi thì anh cũng đi đấy.
Trần Tuấn Long trước giờ đã nói là làm, mấy cô gái gật đầu răm rắp.
Thế là Trần Tuấn Long dừng đỗ xe xong bèn đi theo bọn họ đi vào quảng trường Disco JJ.
Quảng trường Disco JJ Bắc Kinh vô cùng nổi tiếng, đây chính là quảng trường Disco JJ lớn thứ ba trong nước sau Thượng Hải, Quảng Châu. Cũng giống như hai quảng trường Disco trước đây, quảng trường Disco JJ Bắc Kinh vẫn giữ được phong cách huyền diệu JJ cũ và triết lý kinh doanh “đẳng cấp cao tiêu phí thấp”. Đây là một điểm đến lý tưởng cho giới thanh niên Bắc Kinh, đồng thời độ ảnh hưởng lan ra toàn quốc, có rất nhiều người đến từ nhiều nơi khác nhau không hiểu sao cũng tụ tập về đây.
Thu hút mọi người nhất đương nhiên vẫn là DJ và những vũ công nhảy mẫu, bọn họ đều rất tuyệt, chính họ đã đẩy những biến khúc âm nhạc và toàn bộ không khí của JJ lên một tầm mới. Có thể nói JJ chính là lão đại đồng hành mà dân chơi Bắc Kinh thường hay lui tới ai cũng phải thốt lên một câu “Cảm giác được đến với JJ thật là tuyệt vời.”
Trần Tuấn Long trước đây chưa từng đến đây bao giờ, nhưng từ cửa đi vào sàn nhảy Disco và cách bố trí của phần sảnh có thể thấy được không khí nơi đây rộng rãi, tráng lệ, những âm thanh vang lên từ sàn nhảy disco cùng với ánh đèn nhấp nháy mang lại bầu không khí sôi động, càng khiến cho người ta thêm cuồng nộ.
Vừa bước vào, bên trong là tiếng nhạc chát chúa dội vào tai, trong tiếng “bang ... bang...” vui nhộn, là một vũ trường rộng lớn đã chật kín người, mọi người đều đang điên cuồng nhún nhảy theo điệu nhạc, ở giữa sàn là một màn hình lớn, ghi lại toàn bộ không khí sôi động của mọi người ở đây, và trên sân khấu là năm sáu DJ, đang đứng chỉnh những điệu nhạc disco khác nhau, thu hút người ta nhiều nhất vẫn chính là mười mấy cô gái ăn mặc nóng bỏng đang nhún nhảy theo điệu nhạc trên sân khấu. Họ mới chính là lý do khiến cho tất cả mọi người ở đây trở nên điên cuồng hơn.
Lăng Linh và mấy cô bạn vừa bước vào đã bắt đầu lắc lư theo điệu nhạc, ở đây đã chật kín người, nhưng Lăng Linh dường như không hề vội vàng, cô nhìn Đông nhìn Tây, dường như là muốn tìm ai đó. Sau đấy cô gọi một nhân viên bồi bàn Disco lại, nói nhỏ vài câu vào sát tai hắn, sau đấy tên bồi bàn bèn dẫn họ đến chỗ một phòng bao mở, xem ra Lăng Linh đã đặt sẵn một vị trí ở đây, mọi người vừa ngồi xuống thì người bồi bàn đã mang sẵn ra hai két bia, bây giờ Trần Tuấn Long rất dị ứng với việc uống rượu bia, mặc dù vẫn đưa tay ra đón một chai bia mà Lăng Linh đưa nhưng không uống giọt nào, chỉ thuận tay đặt xuống mặt bàn.
Sàn nhảy Disco bao giờ cũng là một nơi hổn loạn phức tạp, những người đến đây chơi là muốn tìm được cảm giác kích thích, trông Lăng Linh có vẻ khá lạnh nhạt, không có nét gì giống với cái tuổi của cô bây giờ, xem ra không phải là lần một lần hai cô bé đến nơi đây.
Mấy cô gái đi cùng cũng thế, nhẹ nhàng nhấp mấy ngụm bia rồi nắm tay nhau chạy lên giữa sân khấu chơi. Lăng Linh cũng muốn kéo Trần Tuấn Long đi, nhưng Trần Tuấn Long từ chối, hắn có vui đến mấy cũng không chọn cách này để thể hiện, hắn chưa bao giờ ủng hộ việc dùng điều lắc lư này chỉ để lãng phí sức lực của cơ thể. Lăng Linh không còn cách nào khác, đành phải một mình chạy theo mấy cô bạn của cô, những cô gái rất nhanh chóng hòa mình vào đám đông đang cuồng nộ kia.
Trần Tuấn Long nhìn quanh, không khí ở nơi đây thật tuyệt, ồn ào huyên náo vốn là nét đặc trưng của một sản nhả Disco, Trần Tuấn Long muốn tìm một chỗ để gọi điện cho Qách Uyển Tây vì sợ cô gái xinh đẹp nay phải chờ đợi quá lâu, nghĩ đến đấy, Trần Tuấn Long lại bất chợt cảm thấy mình đã bị Lăng Linh và các cô gái kia chèn ép đến bất lực, lẽ nào những người đẹp lại có sức hút mãnh liệt đến như vậy đối với mình, cứ nghĩ đến cái dáng thành thục kia của Lăng Linh, Trần Tuấn Long không khỏi động lòng, không giấu được cảm xúc của mình, hắn lại bật cười, không biết từ khi nào mình đã bắt đầu có cảm xúc với bóng dáng của cô gái bé nhỏ kia rồi. Nhưng ban nãy, lúc ôm lấy cơ thể cô bé để đỡ cô nàng xuống xe, và cả lúc cô bé ôm chặt lấy cánh tay đứng sát cạnh mình nữa, thực sự khiến cho Trần Tuấn Long có cảm giác thật dễ chịu, dường như đang tựa vào mình thật sự là một cô em gái đáng yêu, cũng có thể, đây chính là lý do khiến Trần Tuấn Long luôn phải tuân thủ theo những yêu cầu quái gở để của cô bé tinh nghịch này.
Trần Tuấn Long đứng dậy rồi đi về phía nhà vệ sinh, hy vọng rằng chỗ đấy sẽ yên tĩnh hơn một chút. Nhưng ở nhà vệ sinh cũng không hề yên tĩnh chút nào, vừa đi qua đã trông thấy một tốp người đang vây xúm lại, hình như ở đây đang có vụ đánh nhau, chỉ thấy dẫn đầu là một cô gái trông nhỏ nhắn đang đứng chống nạnh:
- Đánh mạnh vào cho tao, đánh cho đến khi nào mẹ nó không nhận ra nó nữa, dám chơi với bà chị này sao, vẫn không biết chữ “chết” viết thế nào hả, hừ!
Đi theo cô ta là mấy gã thanh niên, nhưng cũng có ba tên thanh niên đang đứng bao vây lại và hành hung một tên dưới mặt đất, bọn họ đang đứng chặn trước cửa nhà vệ sinh, đánh đập giẫm đạp lên tên thanh niên xui xẻo kia, Trần Tuấn Long nhíu mày, không hiểu sao chỗ nào cũng ồn ào như vậy. Xem ra bọn họ cũng sắp kết thúc rồi, chính vì thế mà Trần Tuấn Long cũng đứng lại chờ đợi, nhưng cách đó không xa có hai tên vệ sĩ của sàn, nhưng xem ra bọn họ đều không thể quản được sự việc của bên này. Chỉ một lát sau, tên thanh niên đang nằm bẹp trên mặt đất đã chỉ còn thoi thóp thở, không còn luồng khí hít vào nữa. Ba gã kia cũng đã không động tay nữa.
- Tiểu Mập, hắn đã chết chưa?
Cô gái kia hướng về phía một người đàn ông có dáng hình to béo hỏi.
Gã đàn ông kia lắc đầu, cô gái bước tới phía trước, mắng té tát gã con trai đang nắm dưới đất:
- Tên tiểu tử này, mày nhớ kỹ lấy nhé, tao là tiểu ma nữ ở cái chốn này, sau này đừng có để tao thấy mặt mày nữa nhé, nếu tao còn gặp mày lần nữa tao sẽ cho mày trận nữa đấy.
Cô ta nói xong bèn giơ chân ra đạp vài đạp lên người gã thanh niên đang nằm dưới đất, tên kia đau đớn ôm bụng kêu lên:
- Hự … hự
- Chúng ta đi thôi!
Cô ta khoát tay.
- Xem xem con tiểu quỷ Lăng Linh kia đã đến chưa.
Khi cô tay quay người lại, xuất hiện trước mặt Trần Tuấn Long là một cô gái trông có vẻ sáng sủa, đôi mắt sáng long lanh, làn da rắn chắc, trông có vẻ duyên dáng và dễ chịu nhưng cô gái lại mang tính cách hách dịch của một đứa con cưng, đôi mắt dường như vô tội kia lại có thể nhìn thấu vào trái tim của tất cả những người đàn ông, khiến cho tất cả những người đàn ông kia phải bái quỳ dưới chiếc váy quả lựu của cô, những gã kia đều lẽo đẽo theo sau cô ta.
- Lăng Linh ư?
Trần Tuấn Long tự hỏi, xem ra đêm nay Trần Lăng Linh muốn mình đi cùng đến đây là có mục đích cả, Trần Tuấn Long càng nghĩ càng muốn biết thực ra cô ta đang muốn làm gì.
Đã gọi liên tục cho Quách Uyển Tây hai lần rồi mà vẫn không thấy cô nghe máy, lẽ nào cô ấy đã tức giận bỏ về ký túc rồi sao. Trần Tuấn Long có vẻ chán chường, đành đi rửa ráy mặt mũi, vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy bên ngoài có một tên đang nằm thoi thóp thở trong đau đớn trên mặt đất, đêm nay hắn đã phải gánh đủ rồi, vì đã đụng đến một con ma nữ.
Quay trở về hàng ghế ngồi, Lăng Linh và mấy người bạn học của cô vẫn chưa quay lại, Trần Tuấn Long cũng không vội vàng, gọi một chai Sprite và một mình từ từ ngồi uống, mặc dù vẫn rất hiếu kỳ về chuyện tại sao Lăng Linh lại muốn đưa mình tới đây bằng được, nhưng bản thân mình cũng đã đồng ý sẽ bảo vệ bon họ chỉ một tiếng đồng hồ thôi, đến giờ thì mình đi, Trần Tuấn Long cũng không muốn nghĩ nhiều hơn về các cô gái nữa.
Tuy nhiên mọi việc không hề đơn giản như vậy, chỉ được một lát, bạn của Lăng Linh – cô gái ban nãy ngồi lặng yên ở hàng ghế sau hớt hơ hớt hải chạy lại:
- Nhanh lên, anh Hai, nhanh đi giúp Lăng Linh đi, có người muốn bắt nạt bọn em đấy!
Nói xong bèn lôi tay Trần Tuấn Long, kéo hắn chạy ra ngoài vũ trường. Mặc dù hơi gấp, nhưng Trần Tuấn Long sợ Lăng Linh xảy ra chuyện bèn vội vàng bước đuổi theo.
Chỉ nhìn thấy một bên của vũ trường có mấy gã thanh niên đang chọc ghẹo nhóm mấy cô gái của Lăng Linh, Lăng Linh, Lý Tĩnh Kỳ và một cô gái nữa mặc áo tím đang đôi co với mấy tên kia.
Trông thấy Trần Tuấn Long chạy đến, các cô gái như đã tìm thấy được chỗ dựa bèn lấy hết sức xông thẳng qua đám thanh niên đang bao vây và nép vào phía sau Trần Tuấn Long.
Mấy gã thanh niên kia ban đầu thấy bọn Lăng Linh có người đến giúp định tản đi, nhưng nhìn thấy chỉ có một mình Trần Tuấn Long thôi, chúng bèn tụ tập lại, Trần Tuấn Long, mặc dù trông rất tráng kiện, nhưng bên này có đến những năm người cơ mà, có đánh nhau chắc chắn cũng sẽ giữ được thế thượng phong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT