Chín giờ tối, Giang Nam về đến mục trường Lens.

Lúc này, Judi đã rời khỏi mục trường, hắn còn phải tiếp tục tìm đao công.

Mà cha con Maul sau khi bị Judi ra sức chửi chẳng những không hối cải mà ngược lại trút toàn bộ oán hận lên người Giang Nam.

Họ công nhiên kêu gọi tất cả mọi đao công bài trừ Giang Nam, còn liên hợp với tay sai mục trường đuổi Giang Nam vào trong một chuồng ngựa hẻo lánh, tất cả mọi đãi ngộ đồ ăn thức uống so với khi ở nông trường Wester còn tồi tệ hơn.

Có điều, Giang Nam rất thích tình cảnh ‘cách biệt nhân thế’ này.

Hắn hưởng thụ cuộc sống như thế: ban ngày giết heo mệt nghỉ trong mục trường, sau đó lợi dụng heo chết tu luyện Tử Linh bí tịch. Đến tối hắn lặng lẽ đến bên ngoài sân nhà Welen, một mặt thưởng trăng, một mặt thầm bảo vệ Welen.

Tiếc nuối duy nhất là: hắn trước sau vẫn không đạt tới điều kiện của vị Tử Linh Đồ Đằng Sư nọ, hắn vẫn không lấy được bản đồ ‘núi Longinus’.

Nhưng Giang Nam cũng biết chuyện này không thể nóng vội được, tuy hắn có thể trực tiếp tìm Welen xin bản đồ nhưng một nô lệ đột nhiên xin bí mật kinh doanh của nông trường, khó tránh khỏi sẽ khiến Welen sinh nghi.

Giang Nam đang chờ, hắn chờ một cơ hội thích hợp.

Ngay trong cơn tiếc nuối và nhàn nhã này, thời gian đã qua ngày thứ năm sau lần ám sát.

Nói chính xác là ngày 16 tháng 12 năm 2143 lịch Lưu Hoa.

Chập tối hôm nay, Giang Nam đang chuẩn bị đi thăm Welen, nhưng ngay lúc hắn vừa mới đi khỏi chuồng ngựa thì:

-Tập hợp, tập hợp nào!

Hắn nghe thấy Judi gắt giọng:

-Cá huynh đệ, nói cho các ngươi một tin tức tốt: qua sự cố gắng của ta, 300 đao công lão luyện đều đã tề tựu rồi! Ngay lập tức đến bãi đất trống trước cửa tập hợp, ta sẽ giới thiệu đội viên mới cho các ngươi.

Giang Nam ảo não vỗ trán, sau đó hắn cởi bỏ hóa trang Giáo Sư, đi tới bãi đất trống trước cửa mục trường.

Maul cùng các đao công khác cũng đã tới đây rồi, họ đang đánh giá các đội viên mới bên người Judi.

Đội viên mới là 40 tráng hạn khuôn mặt u ám.

Họ hợp thành một hình vuông, đều bận áo ngắn màu đen đỏ gọn gàng, trên lưng là hai thanh khoái đao, một ngắn một dài. Hơn nữa lòng bàn tay họ đều vô cùng khô, cứ như thể là vỏ cây khô nửa năm không tưới nước vậy.

Một đại hán vóc người cực kỳ lớn đang giúp Judi chỉnh đốn trật tự, tráng hán này thân cao áng chừng hơn hai thước, hắn tương tự cũng bận một bộ áo ngắn màu đen đỏ, nhưng lòng bàn tay lại càng khô quắt hơn. Hơn nữa hắn còn có một đôi đồng tử đỏ chót cực kỳ hiếm thấy.

Đúng, đồng tử đỏ chót!

Vừa thấy tráng hán này Giang Nam liền nhớ tới Hank bị mình đánh bại.

Judi thấy đám đao công đã tề tựu xấp xỉ, bèn vỗ bả vai tráng hán đồng tử đỏ chót:

-Chư vị, đây là đội viên mới ta mời tới từ bên ngoài, hắn là bằng hữu cũ của ta, Tadrik! Nhìn thấy 40 người bên cạnh Tadrik chứ? Họ đều là thủ hạ của Tadrik, cũng đều là đội viên mới của chúng ta! Còn về thân phận của Tadrik và những người này thì…

Ngôn từ của hắn trở nên mập mờ:

-Thân phận họ hơi đặc biệt, ta không tiện nói ra, là… Không đề cập tới nữa, không đề cập tới nữa! Ha ha, mọi người chỉ cần nhớ hắn tên ‘Tadrik’ là được rồi!

Không đề cập tới?

Maul trong đội ngũ vừa nghe đến câu này liền sinh nghi, hắn hung hăng trừng mắt Giang Nam:

-Đội trường Judi, xin ngài hãy nói rõ thân phận Tadrik là gì. Ngài cứ úp úp mở mở, chẳng nhẽ Tadrik cũng là một nô lệ ti tiện sao!? Judi, ngài kiếm tên nô lệ Roddy đã đủ lắm rồi, nếu ngài dẫn thêm 40 nô lệ nữa thì… Hừ, ta quả muốn đi tìm phu nhân Susan nói chuyện qua một chút, ngài để hàng đống nô lệ tham dự Đao công thịnh yến, rõ ràng là muốn kháng lệnh phu nhân Susan, rõ ràng là muốn…

Cạch!

Tadrik vồ lấy một cánh tay của Maul, cũng chẳng thấy hắn có động tác phức tạp gì, chỉ khẽ vặn một cái, Maul kêu lên thảm thiết hệt như heo bị chọc tiết.

Sau đó hắn thuận thế ấn một cái, đập nửa thân người Maul vào trong đống cỏ, thanh âm của hắn hệt như một thanh cương đao róc xương:

-Dám đánh đồng ta với nô lệ, ngươi là kẻ đầu tiên, phán xử ngươi hình phạt ‘bể gối’.

Maul đã không có tiếng động, đầu gối hắn đã bị Tadrik đập nát!

Đám đao công đều kinh ngạc nói không ra lời.

-Khốn nạn, tên khốn nạn đáng chết nhà ngươi! –Con trai Malfoy của Maul đột nhiên hét toáng, mấy ngày trước hắn bị Giang Nam đả thương, đến tận bây giờ cũng vẫn chưa khỏi hẳn. Hắn không dám chọc vào hung thần ác sát như Tadrik mà chĩa mũi dùi về phía Judi:

- Judi, ngài mau bảo Tadril thả cha tôi ta, cha tôi chính là quý tộc ngự trù. Tôi, tôi muốn đến sở tư pháp tố cáo các người, các người dám đả thương một vị quý tộc!

-Sở Tư Pháp? –Judi khinh thường bĩu môi.

-Malfoy, lão cha ngươi tự tìm chết, dính dáng gì đến ta!? Có gan ngươi cứ tới Sở Tư Pháp tố cáo đi, ta chẳng sợ nói cho ngươi biết, cho dù là Tòa án tối cao của đế quốc cũng không dám nhận án kiện của Tadrik các hạ!

Hắn liếc Tadrik, thấy Tadrik không hề phản đối:

-Hừ, vốn dĩ ta không muốn nói thân phận của Tadrik ra, sợ dọa các ngươi không dám ở lại trong đội đao công. Nếu Maul đã không có mắt, vậy thì được, ta sẽ nói cho các ngươi thân phận của Tadrik!

-Tadrik, chỉ là cái tên chính thức của hắn ở Tòa án tối cao đế quốc, các ngươi chưa từng nghe cũng không quan trọng, bởi vì hắn còn có một danh hiệu lưu truyền khắp đại lục – Nhân Đồ!

Nhân Đồ!

Sắc mặt đám đao công bỗng trắng bệch.

ở Đại Lục Nguyên Chi, nếu lấy ‘trình độ hiểu biết kết cấu cơ thể người’ làm tiêu chuẩn, phân chia ra một bảng xếp hạng thì vị trí thứ nhất trên bảng nhất định là Tử Linh Đồ Đằng Sư.

Thứ hai là ‘Đao Phủ’.

Bởi đao phủ khi chấp hành các hình phạt tàn khốc như ‘lăng trì’, ‘lột da’, ‘móc mắt’ có thể mổ xẻ hợp pháp bất cứ thi thể phạm nhân nào.

Hơn nữa để thi hành khốc hình tốt hơn, đao phủ còn có một khóa học bồi dưỡng. Đao phủ chuyên nghiệp, thì lúc năm tuổi đã bắt đầu học làm thế nào mổ xẻ bộ phận cơ thể người càng dễ, càng nhanh, càng tàn nhẫn hơn.

Có thể nói, đao phủ chính là nghề nghiệp vô tình nhất, máu lãnh nhất, cũng là nghề nghiệp hiểu biết kết cấu cơ thể người nhất trên đại lục.

Tadrik chính là một đao phủ.

Hơn nữa hắn còn là đao phủ mang tiếng xấu rõ rệt nhất của đế quốc.

Tadrik là phó đội trưởng đội hành hình của Tòa án tối cao đế quốc, chuyên phụ trách giết trọng phạm của đế quốc. Văn bản sở tư pháp đế quốc đã ghi lại rõ, Tadrik năm bảy tuổi đã trở thành đao phủ. Trong vòng ba mươi năm, hắn tổng cộng tự tay xử tử 19300 phạm nhân!

Con số này hoàn toàn không hàm hồ: chẳng hạn như năm năm trước đế đô từng xảy ra bạo động. Sau khi bình ổn, Tadrik phụ trách xử tử tù binh phản quân, hắn hỏa thiêu dìm nước, trong một đêm tự tay xử tử 8000 người!!

Cũng chính vào đêm đó, Tadrik có một biệt hiệu cực kỳ tanh máu: Nhân Đồ!

Buộc phải nói rõ chính là: Tadrik đồng thời cũng là đao thủ cao minh nhất, hắn vì thi hành hình phạt tốt hơn, đã nghiên cứu kết cấu cơ thể người đến mức ‘hết sức không tồi’.

oOo

Trong khi đám đao công đang đứng đực ra thì trong đầu Giang Nam đã lóe lên những truyền thuyết về Tadrik, sau đó trong ánh mắt hắn tràn ngập hứng thú.

Được rồi, Tadrik cũng thích giải phẫu, hắn cũng xem như là một nửa đồng hành với mình.

40 người mới tới toàn bộ đều là đao phủ! Sở dĩ hai tay họ khô quắt là vì quanh năm ngâm trong máu tươi, lại thiếu công cụ bảo vệ tương ứng.

Nhưng…

Judi tìm đao phủ tới làm gì, chẳng nhẽ hắn muốn cho đám đao phủ gia nhập đội đao công ư?

Một đao công cũng hỏi ra vấn đề tương tự:

-Judi, ngài tìm đám đao phủ để làm gì? Chỗ chúng ta sắp cử hành ‘Đao công thịnh yến của đầu bếp’.Tìm đao phủ gia nhập chúng ta, chẳng nhẽ ngài cho rằng đao công của lũ động vật máu lạnh chỉ biết giết người này còn giỏi hơn chúng ta chăng?

-Điều này…

Judi bỗng khom người thật sâu về phía đám đao công, sắc mặt hắn ngượng ngập:

-Julian còn hơn chục ngày nữa là đến rồi, cũng đành vậy, ta sẽ không lừa mọi người nữa!

-Trong khoảng thời gian này, các ngươi từng hỏi ta mấy lần về nội dung cụ thể của Đao công thịnh yến là gì. Nhưng ta vẫn một mực không nói cho các ngươi…

-Thật ra là ta không dám nói cho các ngươi. –Sắc mặt Judi hơi tái:

-Nội dung cụ thể của Đao công thịnh yến là: chúng ta phải dùng đao công của chúng ta… giết, giết 300 người sống trước mắt Julian!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play