Thực ra Long Tiêu Diêu đã sớm phát hiện ra hai tên đại tu sĩ này, trong đó, tên đại tu sĩ cấp bảy chính là người vừa cạnh tranh Hàn Tủy với hắn. Tuy các phòng khách quý đều có kết giới ngăn cản dò xét, nhưng dưới thần mục của hắn thì kết giới này chẳng có chút tác dụng nào, hắn dễ dàng thấy được khuôn mặt của tên này.
Không lâu sau khi hai người Long Tiêu Diêu ra khỏi phòng đấu giá, hai tên này cũng lần lượt ra khỏi cửa phòng đấu giá, mà kẻ chỉ đường cho chúng chính là một vị quản sự Kim Đan Kỳ. Tên quản sự Kim Đan Kỳ đương nhiên không biết thân phận thật sự của Long Tiêu Diêu, chỉ âm thầm thông báo cho hai tên đại tu sĩ này hướng đi của người mua được Hàn Tủy sau khi rời khỏi phòng đấu giá.
Hai tên đại tu sĩ này dường như có kiêng kỵ gì đó, không dám động thủ trong Băng Nguyên Thành, tới tận khi hai người Long Tiêu Diêu bay ra khỏi Băng Nguyên Thành thì hai tên này mới đuổi theo. Điều này đương nhiên là do chúng không nhìn ra tu vi thực tế của Long Tiêu Diêu, trong khi đó, Bạch Như Ngọc chỉ là một đại tu sĩ cấp năm, đương nhiên hai tên này sẽ không có chút sợ hãi nào cả.
Hơn nữa hai tên này đã nổi danh ở Bắc Vực từ lâu, biết rất rõ các cường giả của mỗi thế lực lớn tại đây. Còn bộ dáng của Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc lại vô cùng lạ lẫm với chúng, cho nên chúng cũng không để hai người bọn họ vào mắt.
Từ nhỏ Long Tiêu Diêu đã vô cùng căm ghét hành vi giết người đoạt bảo này, hắn còn mấy lần gặp phải phiền toái kiểu này, hiện tại đương nhiên hắn sẽ không e ngại chút phiền toái này, nhưng sự căm ghét đối với loại hành vi này vẫn không giảm chút nào. Khi hai tên đại tu sĩ đuổi theo ngăn lại, hắn để Bạch Như Ngọc đối phó với tên đại tu sĩ cấp năm, còn bản thân thì phát động Chu Thiên Kiếm Trận bao phủ tên đại tu sĩ cấp bảy vào trong.
Năm đó, phụ thân Bạch Như Ngọc chết vào tay bọn tu sĩ tham lam, đương nhiên nàng sẽ không nhân từ với chúng một chút nào cả, trực tiếp lấy ra Huyền Băng Bảo Kính và Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm, nhất là Huyền Băng Bảo Kính, có thể coi là tinh phẩm trong Tiên bảo, các đại tu sĩ cùng cấp bình thường thì căn bản không phải là đối thủ của nàng.
Đương nhiên với tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu thì cùng lúc tiêu diệt hai tên tu sĩ này cũng không thành vấn đề, nhưng đây lại là cơ hội thực chiến khó có được, đương nhiên hắn sẽ cho Bạch Như Ngọc cơ hội động thủ. Mà tên đại tu sĩ cấp bảy này mặc dù cũng được coi là đỉnh cao tại một giới này, nhưng đối mặt với Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm thế của Chu Thiên Kiếm Trận thì cũng không có chút lực đánh trả nào.
Tên đại tu sĩ cấp bảy tu luyện công pháp thuộc tính băng, dùng Tiên bảo Hắc Thủy Hàn Băng Phiên làm phòng ngự, hắn lấy ra Hàn Băng Phiên, liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết, từ trong cái quạt này bắn ra từng cột nước màu đen, đan vào nhau thành một cái kén bằng nước bao phủ hắn vào trong, mà sau khi kén nước này hình thành thì nó lập tức biến thành băng, hoàn toàn bao bọc hắn ở trong.
Hắc Thủy trong Hắc Thủy Hàn Băng Phiên chính là một loại âm thủy đặc biệt, nhiệt độ còn thấp hơn cả băng tuyết, cùng với Hoàng Tuyền Thủy, Nhược Thủy trong truyền thuyết được xưng là ba đại Thần Thủy âm tính, có tính chất giống như hàn băng vậy. Nhưng bất kể Hắc Thủy có huyền diệu tới mức nào thì cũng không thể chống đỡ được thế công của Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm thế.
Theo tu vi của Long Tiêu Diêu tăng lên, sự khống chế năng lượng và lĩnh ngộ về thiên đạo của hắn lại càng mạnh hơn, hiện tại hắn khống chế Chu Thiên Kiếm Trận lại hao tổn rất ít chân khí, kiếm trận còn mượn dùng thiên địa năng lượng để vận hành, uy lực cũng tăng lên nhiều so với khi trước. Phòng tuyến bằng băng do Hắc Thủy tạo thành dần vỡ nát ra, một lát sau thì hoàn toàn tan nát.
Thân bị vây khốn trong Chu Thiên Kiếm Trận thì cho dù cường đại như Thao Thiết cấp mười đỉnh phong cũng không bỏ chạy được, đại tu sĩ cấp bảy như hắn lại càng không đủ sức chạy thoát. Tuy hắn cũng thử dùng pháp khí để phá không gian phong tỏa, muốn dùng thần thông thuấn di để bỏ chạy, cũng thử dùng Tiên bảo công kích Long Tiêu Diêu, nhưng cũng không thể gây ra uy hiếp lớn nào đối với Cửu Bảo Phù Đồ, cuối cùng, hắn nhận ra rằng có cố gắng nữa thì cũng chỉ là vô ích mà thôi, thứ chờ đợi hắn chỉ là tử vong.
Long Tiêu Diêu từ khi ra tay đến khi tiêu diệt được đối thủ chỉ tốn không tới thời gian nửa nén hương, một gã đại tu sĩ hậu kỳ có được Tiên bảo lại bị chém chết nhanh như vậy, khiến cho tên đồng bạn này hoàn toàn hoảng sợ, không còn chút chiến ý nào nữa cả, chỉ mong muốn chạy trốn mà thôi. Tuy nhiên, toàn thân hắn đã bị cột sáng của Huyền Băng Bảo Kính bao phủ, cho dù muốn trốn cũng không thể được.
Tuy nhiên, tên đại tu sĩ cấp năm này vẫn còn có thể đau khổ chống đỡ, còn Long Tiêu Diêu thì lại ung dung thu lấy hồn phách của đại tu sĩ cấp bảy vừa chết cùng với nhẫn trữ vật và các pháp khí của hắn, sau đó khoanh tay đứng nhìn một bên, vẫn chưa giúp đỡ Bạch Như Ngọc. Điều này khiến cho tên đại tu sĩ cấp năm còn chống đỡ được thời gian hai chén trà nhỏ thì mới bị Bạch Như Ngọc tiêu diệt tại chỗ.
Sau khi quét dọn chiến trường, Long Tiêu Diêu đưa Bạch Như Ngọc quay lại phòng đấu giá tại Băng Nguyên Thành. Tên quản sự Kim Đan Kỳ là người bán đứng hắn, nhất định hắn phải tính sổ với tên này. Phòng đấu giá này là sản nghiệp của Huyền Âm Phái, tuy hắn chưa muốn tính sổ với Huyền Âm Phái, nhưng vẫn không thèm quan tâm tới luật lệ cấm phi hành tại Băng Nguyên Thành, trực tiếp cùng với Bạch Như Ngọc bay tới bên ngoài phòng đấu giá.
Long Tiêu Diêu chưa tiến vào trong phòng đấu giá, mà phóng toàn bộ khí thế ra. Lúc này, bên trong phòng đấu giá đã kết thúc giao dịch, nhưng vẫn còn có một số tu sĩ ở lại cùng với đại tu sĩ tọa trấn tại đây. Dưới khí thế áp bách của hắn, ngay cả đại tu sĩ trung kỳ cũng cảm thấy áp lực, khí huyết thân thể gần như bị dừng lại, không thể nhúc nhích chút nào.
Thực ra, Long Tiêu Diêu chỉ phát ra khí thế trong một cái búng tay, sau đó hắn thu lại khí tức, lạnh lùng nói:
- Ai phụ trách phòng đấu giá này, mau ra đây gặp ta.
Tuy trong lòng sợ hãi, nhưng hai vị đại tu sĩ tọa trấn tại phòng đấu giá vẫn không thể không cố gắng bước ra. Bọn họ đương nhiên biết được tu vi chân chính của Long Tiêu Diêu, rất cung kính nói:
- Không biết đạo hữu có chuyện gì cần chúng ta cống hiến sức lực, Huyền Âm Phái của chúng ta vẫn chưa từng đắc tội với đạo hữu mà!
Long Tiêu Diêu lạnh lùng nói:
- Người của phòng đấu giá các ngươi bán đứng ta cho các đại tu sĩ khác, hai tên đó cũng không khiến cho ta phải phí chút sức lực nào để giải quyết, nhưng ta cũng không cho phép có chuyện người khác bán đứng ta phát sinh, ta cần các người cho ta một cái công đạo.
Hai tên đại tu sĩ này nghe thấy vậy, thầm kêu khổ, dám bán đứng đại tu sĩ đỉnh phong thì khác nào muốn đi tìm chết đâu. Bọn họ lập tức tập trung tất cả các đệ tử phục vụ tại phòng đấu giá lại, trước mặt bọn họ thỉ những người này chỉ là con sâu cái kiến. Những tu sĩ cấp thấp không có khả năng lừa dối được đại tu sĩ, sau khi tra hỏi vài câu thì họ đã tìm ra tên quản sự Kim Đan Kỳ từng bán đứng Long Tiêu Diêu.
Hai tên đại tu sĩ tọa trấn tại đây liền lập tức trừu hồn luyện phách tên quản sự Kim Đan Kỳ này, lại còn phế bỏ tu vi tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ quản lý phòng đấu giá, chủ động bồi thường cho Long Tiêu Diêu năm ngàn vạn linh thạch. Trước khi sự việc được giải quyết, những tu sĩ còn ở lại phòng đấu giá cũng không dám rời đi, tràn ngập kính sợ đối với hắn, không dám thể hiện ra nửa điểm bất mãn nào cả.
Sau đó, Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc rời khỏi Băng Nguyên Thành, du lịch khắp nơi trong mấy năm, cuối cùng quay lại phường thị Vương gia, nhưng danh tiếng của hắn tại Cực Bắc đại lục đã được truyền khắp, khiến cho trong một ngàn năm tu sĩ Cực Bắc không dám tới quấy nhiễu Thần Châu đại lục nữa.
---o0o---
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT