Long Tiêu Diêu không khách khí như vậy, có vẻ rất bất kính đối với tu tiên đại phái lớn nhất Cực Bắc đại lục. Nhưng Tu Tiên giới vốn là dùng thực lực vi tôn, nếu quá mức khách khí với Huyền Âm Phái, ngược lại sẽ khiến đối phương cảm thấy mình dễ dàng bị khi dễ, cho nên, hắn mới không chút khách khí với tên đại tu sĩ kia như vậy.

Một lúc lâu sau, Huyền Âm Phái có hai tên đại tu sĩ tới đây, trong đó có một tên đạt tới cấp bảy, tên còn lại là cấp năm. Tuy nhiên bọn họ nhìn thấy Long Tiêu Diêu không chút che dấu tu vi nào, liền lập tức kinh hãi. Đại tu sĩ cấp chín cũng chỉ có trong truyền thuyết tại Cực Bắc đại lục này, tại đây đã mấy ngàn năm rồi không xuất hiện đại tu sĩ cấp chín rồi.

Tu Tiên giới dùng thực lực vi tôn, dù sao Long Tiêu Diêu cũng không dự định độc chiếm hay thu lấy Băng Tuyền Nhãn, tất nhiên sẽ không có kẻ nào vì tìm hiểu mà đắc tội với hai người Long Tiêu Diêu. Do đó, khu vực bên cạnh Băng Tuyền Nhãn vốn thuộc loại động phủ tốt nhất dành cho Thái thượng Đại trưởng lão, lại thuận lý thành chương trở thành nơi tá túc của hai người, không ai dám thu phí sử dụng của họ cả.

Đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không khách khí với đối phương, hắn cùng Bạch Như Ngọc ở lại tòa động phủ này hơn ba mươi năm. Trong thời gian này, Bạch Như Ngọc chẳng những tiến triển tu vi, hơn nữa, đạo cảnh cũng tăng mạnh.

Long Tiêu Diêu sở dĩ đợi tại đây mấy năm là vì Băng Nguyên Thành mời dự hội đấu giá quy mô lớn ba trăm năm một lần, Cực Bắc đại lục có không ít đặc sản, tuy các vật phẩm bình thường đã không có tác dụng gì đối với hắn, nhưng lại vô cùng quý giá đối với Bạch Như Ngọc tu luyện công pháp băng hệ, cho nên hắn chuẩn bị tham gia đấu giá hội thì mới rời đi.

Trong thời gian này, Long Tiêu Diêu đã hoàn toàn thích ứng với các thú hồn và tinh huyết hấp thu khi trước, tu vi đã đạt tới giai đoạn cuối của đại tu sĩ cấp chín, khí tức hoàn toàn nội liễm, cho dù đại tu sĩ hậu kỳ cũng không nhận ra tu vi của hắn, thậm chí còn coi hắn là một phàm nhân bình thường.

Đây cũng không phải là Long Tiêu Diêu che dấu thực lực, mà là tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân. Do linh khí tại nhân giới loãng, khí tức tiết ra ngoài sẽ bị tổn thất đi, rất khó thông qua hấp thu linh khí để tự động khôi phục lại, do đó, để tránh lãng phí, hắn bình thường đều dùng trạng thái nội liễm giống như phàm nhân này xuất hiện trước mặt mọi người.

Mỗi lần đấu giá quy mô lớn đều được tiến hành tại Băng Nguyên Thành, nhưng toàn bộ tu sĩ bậc cao tại Cực Bắc đại lục cơ bản đã tới từ trước rồi, thậm chí còn hấp dẫn nhiều cường giả từ các đại lục khác tới tham dự. Có thể hấp dẫn được nhiều cường giả như vậy, đương nhiên là cũng có nguyên nhân của nó, mỗi lần đấu giá đều có các vật phẩm đặc biệt xuất hiện, trong đó còn có đủ các loại vật phẩm quý hiếm vạn năm khó gặp.

Hội đấu giá do Huyền Âm Phái tổ chức, đương nhiên họ cũng chuẩn bị cho Long Tiêu Diêu một gian phòng khách quý. Hắn tham gia hội đấu giá dành cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên, tuy các vật phẩm đấu giá đều là trân phẩm, nhưng những thứ này lại không lọt vào mắt của hắn, hắn chỉ cùng Bạch Như Ngọc thờ ơ trong phòng khách quý, vẫn chưa tham dự đấu giá.

Tuy nhiên, khi hội đấu giá tiến vào giai đoạn cuối cùng thì rốt cuộc cũng xuất hiện vật phẩm khiến cho Long Tiêu Diêu hứng thú, đó là một khối Hàn Tủy lớn bằng nắm tay, là nguyên liệu tuyệt thế để luyện chế pháp khí hoặc đan dược. Chỉ là việc chiết xuất Hàn Tủy lại vô cùng khó khăn, dương hỏa cũng không thể tinh luyện được nó, hơn nữa, cho dù có thể làm được thì trong quá trình này cũng sẽ tổn thất một lượng lớn năng lượng của Hàn Tủy.

Đại tu sĩ xuất ra Hàn Tủy để đấu giá cũng vì nguyên nhân không thể tinh luyện này, tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng không vì thế mà lo lắng, chưa nói tới hỗn độn chân khí của hắn có thể duy trì Băng Diễm, âm hỏa mạnh nhất thiên địa, cộng thêm việc hắn có Minh Hỏa kế thừa từ hồn phách Băng Tàm, hai loại hỏa diễm này dung hợp với nhau, cho dù Hàn Tủy có khó tinh luyện thêm nữa thì cũng không thành vấn đề.

Long Tiêu Diêu biết một loại đan phương Phá Cảnh Đan cần Hàn Tủy làm nguyên liệu chủ yếu, công hiệu lớn nhất của nó chính là xúc tiến tu sĩ hấp thu năng lượng pháp tắc, tăng lên lĩnh ngộ đối với pháp tắc băng hệ, là đan dược tuyệt hảo cho tu sĩ băng hệ đột phá bình cảnh, đương nhiên, đan phương này đã thất truyền, nếu không phải hắn chiếm được Thần Nông bí tịch thì chỉ e rằng loại đan dược này sẽ hoàn toàn tuyệt tích.

Bạch Như Ngọc trước mắt thiếu nhất chính là lĩnh ngộ đối với đạo cảnh, mà đan dược thuần túy để hỗ trợ tu luyện thì Long Tiêu Diêu lại không thiếu, do đó Bạch Như Ngọc căn bản không phải lo về tu luyện chân khí. Chỉ cần có Phá Cảnh Đan thì Bạch Như Ngọc sẽ nhanh chóng tăng lên tiến cảnh tu luyện.

Tuy đan phương Phá Cảnh Đan đã thất truyền, nhưng Hàn Tủy cũng còn có thể dùng để luyện chế nhiều loại đan dược tăng lên tu vi khác, chỉ là mấy loại dược thảo này vô cùng khó kiếm. Do đó, các tu tiên giả hiện nay chủ yếu dùng Hàn Tủy để thăng cấp Tiên bảo thuộc tính băng, tăng lên uy lực của chúng.

Pháp khí cấp Tiên bảo vốn rất khó gặp, cho dù đại tu sĩ có thể có được một kiện Tiên bảo đã là quý lắm rồi. Nếu có thể tăng lên uy lực của nó, thì tương đương với việc tăng lên thực lực bản thân, do đó, các tu sĩ có Tiên bảo băng hệ thì đều không dễ dàng buông tha khi gặp được Hàn Tủy.

Giá cả đấu giá rất nhanh chóng tăng từ giá khởi điểm tám trăm vạn linh thạch lên tới hai ngàn ba trăm vạn nhưng vẫn còn ba tên trong phòng khách quý bám đuổi không tha lẫn nhau. Tuy nhiên, nếu tính về tài sản thì Long Tiêu Diêu cũng không e dè bất cứ tu sĩ nào, hắn mạnh mẽ gia nhập vào trong đội ngũ đấu giá, trực tiếp báo giá hai ngàn tám trăm vạn linh thạch.

Đương nhiên Huyền Âm Phái sẽ không nói cho các tu sĩ khác biết rằng có một đại tu sĩ cấp chín tới đây, bọn họ không thể không đưa động phủ của Thái thượng Đại trưởng lão tặng cho đối phương, điều này sẽ tổn hại tới danh dự môn phái đứng đầu Cực Bắc này. Hơn nữa, là người tổ chức đấu giá, họ cũng có nghĩa vụ giữ bí mật thân phận khách hàng, cho nên những người này không có khả năng biết được thân phận Long Tiêu Diêu.

Đấu giá chỉ dựa vào tài lực, đương nhiên cũng có thể dùng thứ khác để mượn tạm linh thạch của hội đấu giá. Sau khi Long Tiêu Diêu gia nhập, giá cả đã lên tới bốn ngàn sáu trăm vạn linh thạch, hơn nữa, còn có một khách quý không cam lòng bỏ cuộc, tiếp tục ra giá so đấu với hắn.

Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng không bỏ cuộc, hắn cuối cùng không thể không tiêu phí sáu ngàn một trăm vạn linh thạch thì mới thu được khối Hàn Tủy này. Sau đó còn có hai kiện vật phẩm nữa, một cái là Vạn Niên Huyền Băng nửa thước khối, một cái khác là Tiên bảo thủy hệ thời thượng cổ. Các tu sĩ tham gia đấu giá lập tức sôi trào lên, gần như các đại tu sĩ có hầu bao đầy túi thì đều gia nhập vòng báo giá.

Tuy nhiên, hai thứ này lại không khiến Long Tiêu Diêu hứng thú, hắn không ra tay nữa, khi kiện tiên bảo cuối cùng xuất hiện thì hắn lắc đầu thất vọng, cùng Bạch Như Ngọc rời khỏi phòng đấu giá, trực tiếp đi khỏi Băng Nguyên Thành.

Nhưng điều khiến hai người bất ngờ là, ngay khi họ vừa rời khỏi Băng Nguyên Thành vài dặm, có hai tên đại tu sĩ nhanh chóng đuổi theo. Hắn từ nhỏ đã trải qua chuyện này, biết đối phương muốn giết người đoạt bảo. Hắn khinh thường, thở dài:

- Không biết lượng sức, dám can đảm trêu chọc vào ta, vậy thì vĩnh viễn lưu lại đây đi.

---o0o---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play