Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc dịch dung tới Ngọc Nữ Phong của Hoa Sơn, lại được thông báo là Thủy sư phụ không tiếp khách lạ. Bạch Như Ngọc lúc này mới dùng bí pháp truyền âm, kết quả là Thủy sư phụ không đi ra gặp mặt mà lại bảo Bạch Như Ngọc nhanh chóng rời đi, đương nhiên cũng mô tả đơn giản cho Bạch Như Ngọc biết tình trạng Ngọc Nữ Cung bị Thanh Vân Phái áp chế hiện nay.
Bạch Như Ngọc mặc dù tức giận vạn phần đối với hành vi của Thanh Vân Phái nhưng dựa vào tu vi hiện giờ của nàng thì căn bản không thể chống lại bọn họ. Cho dù là cứu sư phụ khôi Ngọc Nữ Cung cũng là chuyện không có khả năng. Hiện giờ nàng chỉ còn cách rời khỏi Hoa Sơn.
Hành động Bạch Như Ngọc tìm Thủy trưởng lão lập tức được báo cho chưởng môn Ngọc Nữ Cung. Tuy nhiên chưởng môn của Ngọc Nữ Cung chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, dùng thần thức tất nhiên cũng không nhận ra hình dáng hai người. Mà vài vị Thái thượng trưởng lão thì lại không dễ dàng hỏi tới tục sự trong môn phái nên nàng cũng không dám làm phiền họ.
Nhưng người của Ngọc Nữ Cung bị đệ tử của Thủy trưởng lão làm liên lụy hơn nữa năm đó chưởng môn Ngọc Nữ cùng gia nhập môn phái với Thủy trưởng lão, lại bởi vì có thủy linh căn mà địa vị không bằng đối phương nên sự ghen ghét trong lòng vẫn còn, luôn tìm kiếm cơ hội để trả thù. Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu mà hiện giờ nàng không hề khách khí với Thủy trưởng lão.
Vốn Thủy trưởng lão CŨNG không có nhiều bạn bè, những năm gần đây lại không có ai lui tới. Chưởng môn Ngọc Nữ biết có hai tu sĩ Kim Đan Kỳ tới chơi liền lập tức tự mình bay tới chân núi kiểm tra.
Long Tiêu Diêu đương nhiên phát hiện có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ xa lạ bay từ trên núi xuống. Hắn CŨNG chẳng muốn tìm phiền toái, lập tức truyền âm gọi Bạch Như Ngọc rời khỏi nơi này. Nhưng hai người vừa mới bay lên thì từ phía sau đã truyền tới tiếng nữ tu Nguyên Anh Kỳ:
- Hai tiểu bối kia, dừng lại cho ta.
Long Tiêu Diêu vốn không muốn gặp phiền toái nhưng phiền toái lại thích tìm tới hắn. Chưởng môn Ngọc Nữ tuy là Nguyên Anh sơ kỳ nhưng đối với hắn mà nói lại chẳng đáng là một bữa điểm tâm. Hắn nắm chắc mười phần là có thể giết chết đối phương. Nhưng Ngọc Nữ Cung là môn phái của Bạch Như Ngọc, nơi này lại là trong phạm vi của Ngọc Nữ Cung; hắn cũng không thể tùy tiện ra tay.
Long Tiêu Diêu truyền âm bảo Bạch Như Ngọc đi trước. Hắn đứng giữa không trung chờ đợi chưởng môn Ngọc Nữ tới. Đối phương nháy mắt đã bay tới trước người hắn, phẫn nộ quát:
- Tiểu bối, bảo hai người các ngươi dừng lại, tại sao giờ lại chỉ có một người lưu lại?
Long Tiêu Diêu nén lửa giận nói:
- Ta và đạo hữu CŨNG chẳng quen chẳng biết, không biết đạo hữu tìm ta có việc gì?
Chưởng môn Ngọc Nữ nổi giận quát:
- Tiểu bối, ngươi dám xưng đạo hữu với ta, quả là không biết tự lượng sức mình. Hạng như ngươi thì sao có thể biết ta. Hai người các ngươi có quan hệ gì với tội nhân Thủy Vân của Ngọc Nữ Cung? Hiện giờ hai người các ngươi thành thật quay về với ta, đợi tới khi điều tra rõ thân phận của các ngươi, nếu không có vấn đề gì thì có thể tha cho các ngươi rời đi.
Long Tiêu Diêu nhìn nữ tu hùng hổ dọa người thế này thì biết rằng hôm nay mọi chuyện không được tốt đẹp rồi. Mà Thủy Vân chính là sư phụ của Bạch Như Ngọc, đã có trợ giúp to lớn trong lần Bạch Như Ngọc trốn khỏi Ngọc Nữ Cung, hai người đều kính trọng bà. Hiện giờ nghe nữ tu trước mặt làm nhục Thủy sư phụ, hắn không khỏi tức giận từ tận đáy lòng, sát khí đột nhiên bốc lên, quyết định giết chết kẻ này.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu biết chỉ cần giết người này thì tất nhiên sẽ bị tu sĩ bậc cao của Ngọc Nữ Cung trả thù. Hắn thật sự có năng lực bảo vệ mình nhưng vì an toàn của Bạch Như Ngọc thì hắn phải kéo dài thời gian, để Bạch Như Ngọc bay xa một chút.
Long Tiêu Diêu nói:
- Không biết tiền bối dựa vào cái gì mà kiểm tra thân phận của hai người bọn ta? Nơi này cũng không phải là Ngọc Nữ Cung, ta cũng không phải người của Ngọc Nữ Cung. Giới tu tiên dường như không có quy củ này đâu.
Chưởng môn Ngọc Nữ nghe vậy cả giận nói:
- Tiểu bối, chớ có giở trò miệng lưỡi. Xem ra phải cho ngươi chịu chút giáo huấn mới được.
Chưởng môn Ngọc Nữ nói xong liền không chút do dự mà ra tay, tay phải chụp vào hư không một cái. Một bàn tay khổng lồ đột nhiên hiện ra chụp xuống đầu Long Tiêu Diêu. Lúc này hắn thể hiện ra tu vi Kim Đan Kỳ sơ kỳ, cho dù là dùng pháp khí cũng không có chút lực chống đỡ trước thần thông của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không phải là tu sĩ Kim Đan Kỳ, vốn hắn định kéo dài thời gian một chút nhưng nữ tu trước mặt lúc này lại hung hãn không nói lý, nói động thủ là động thủ luôn, hắn cũng chẳng thể kéo dài thêm nữa, phát ra một tiếng hừ lạnh, đồng thời thi triển thần thông Huyễn Vựng và âm ba công kích. Không chỉ nói tới việc nữ tu này không chuẩn bi, dù là có đề phòng cũng khó có thể chống đỡ nổi, lập tức bị hôn mê.
Long Tiêu Diêu không hề động tới pháp khí, nữ tu này sau khi hôn mê liền tự rơi xuống mặt đất. Bọn họ vốn đang phi hành cách mặt đất vài trăm thước, rơi xuống cần một thời gian, nữ tu kia có thể tỉnh lại là thoát được một kiếp nạn.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không định buông tha cho nàng. Hắn điểm một chỉ, lập tức một tia Nam Minh Ly Hỏa bắn ra, nhanh chóng chui vào Nguyên Anh trong cơ thể nữ tu, trong nháy mắt đốt nguyên thần đang hôn mê của nàng thành một đám khói nhẹ. Nữ tu trước khi rơi xuống mặt đất đã mất mạng như vậy đó.
Long Tiêu Diêu mặc cho thi thể nữ tu rơi xuống, cũng không ham pháp khí và nhẫn trữ vật của nàng, xoay người chậm rãi bay về hướng Bạch Như Ngọc rời đi. Nhưng dù hắn công kích giết chết chưởng môn Ngọc Nữ lặng yên không chút tiếng động nhưng dù sao chưởng môn bỏ mạng cũng là một đại sự, huống chi khoảng cách tới Ngọc Nữ Phong chỉ có mấy trăm thước, hai vị Thái thượng trưởng lão của Ngọc Nữ Cung lập tức bị kinh động.
Có thể không phát ra chút động tĩnh mà giết chết chưởng môn Ngọc Nữ Nguyên Anh Kỳ ngay tại phụ cận của Ngọc Nữ Phong, trước hết chưa nói tới tu vi của đối phương cao thế nào, hành động này rõ ràng là khiêu khích quyền uy của Ngọc Nữ Cung, dù là hai vị Thái thượng trưởng lão cũng không dám tự tiện làm chủ.
Thái thượng Đại trưởng lão của Ngọc Nữ Cung lại vừa mới ra ngoài tìm kiếm linh dược để đột phá bình cảnh tu vi trước mắt. Một giới này sau khi phát sinh biến đổi lớn, mật độ luyện khí giảm đi không còn tới một phần mười. Tu sĩ Phi Thăng Kỳ chỉ ngồi tu luyện căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu tăng tu vi, cho dù là linh dược bình thường cũng không có tác dụng. Cho nên tu sĩ Phi Thăng Kỳ đều cần phải dùng linh thảo trong thiên địa phụ trợ tu luyện.
Ngọc Nữ Cung tổng cộng có ba vị đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ, hiện giờ tuy hai người phát hiện ra hành tung của Long Tiêu Diêu nhưng hắn lại quá quỷ dị, giết chưởng môn Ngọc Nữ quá mau lẹ khiến hai người khiếp sợ. Mà lúc này biểu hiện của hắn chỉ là tu vi Kim Đan Kỳ, hai người này cũng không nhìn ra chút sơ hở, hơn nữa hắn lại bay không nhanh không chậm càng khiến hai người không dám tùy ý đuổi theo.
Long Tiêu Diêu đương nhiên biết đại tu sĩ của Ngọc Nữ Cung đã phát hiện ra mình nhưng Bạch Như Ngọc còn chưa bay xa, hắn chỉ còn cách bày kế không thành để ngăn cản đại tu sĩ ra tay. Nhìn thì như hắn phải mạo hiểm như thực ra cũng không nguy hiểm gì. Tuy rằng trước mắt tu vi của hắn còn chưa đủ để đối kháng với đại tu sĩ nhưng hắn lại tinh thông ngũ hành độn thuật, tự bảo vệ mình cũng không phải là vấn đề.
Long Tiêu Diêu từ từ bay đi, ngay khi thấy Bạch Như Ngọc đã bay xa, chuẩn bị gia tốc rời đi thì đột nhiên phát hiện ra ba đạo khí tức cường đại đang bay tới Hoa Sơn rất nhanh.
Thần thức của hắn tuy còn chưa có thể tra xét ra ba người nhưng cũng vẫn biết là có ba gã đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ đuổi tới. Lúc này hắn liền thay đổi phương hướng, không tiếp tục bay về phía bắc như Bạch Như Ngọc mà chuyển sang hướng tây bắc. Quả không ngoài dự liệu của hắn, một lát sau mấy đạo khí tức cường đại này liền đuổi theo hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT