Khi Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc bay tới trang viên của Vạn gia thì Pháp trận phòng hộ của trang viên vẫn chưa mở ra, chỉ có hai nơi là có Pháp trận bảo hộ, chắc là nơi ở của nhân vật trọng yếu của Vạn gia. Trong trang viên có mấy trăm người, trong đó trừ một lão già Kim Đan sơ kỳ bậc trung ra thì còn lại đều có tu vi dưới Trúc Cơ Kỳ, không có khả năng tạo thành uy hiếp gì đối với Bạch Như Ngọc.

Long Tiêu Diêu lơ lửng giữa không trung, để mình Bạch Như Ngọc ra tay. Tu vi của hai người bọn họ hiện giờ thể hiện ra là Kim Đan Kỳ, cũng đều đã thay đổi hình tượng. Tuy nhiên Bạch Như Ngọc trước khi động thủ đã để lộ tướng mạo vốn có. Nàng nếu đã tới báo thù thì CŨNG muốn quang minh chính đại mà bắt sạch đối phương.

Thực lực đối thủ yếu ớt, Bạch Như Ngọc chỉ cần gọi ra Băng Tuyết Kiếm tấn công thẳng tới phòng lão già Kim Đan Kỳ. Lão già nọ đúng là tu sĩ Kim Đan Kỳ duy nhất của Vạn gia, cũng chính là chủ nhân của Vạn gia. Nhưng hắn cũng chỉ có một Pháp bảo công kích hạ phẩm, pháp khí phòng ngự mạnh nhất cũng chỉ là một Thần khí thuộc tính mộc, Linh Mộc Tráo.

Dưới sự công kích của Băng Tuyết Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm Trận, phòng của lão già nọ biến thành một mảnh ngói vụn. Lão già Kim Đan Kỳ này đột nhiên gặp công kích, vội gọi ra Linh Mộc Tráo bảo vệ bản thân, đồng thời còn gọi ra một Thần khí cực phẩm Linh Mộc Thuẫn chống đỡ Băng Tuyết Kiếm.

Lão già Kim Đan Kỳ nọ nhìn thấy tu vi của Bạch Như Ngọc đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ thì không dám phản kích, vội vàng nói:

- Xin tiền bối dừng tay. Vạn gia chúng ta chưa từng trêu chọc tiền bối, xin tiền bối đừng nên hiểu lầm.

Bạch Như Ngọc lạnh lùng nói:

- Vạn gia, ngươi còn nhớ trăm năm trước đã từng đuổi giết Bạch gia không? Chẳng những đoạt bảo mà còn muốn đuổi tận giết tuyệt. Hôm nay tới lúc Vũ Hóa Môn phải trả nợ rồi.

Bạch Như Ngọc vừa nói vừa thúc dục Băng Tuyết Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm Trận tăng mạnh thế công. Linh Mộc Thuẫn của lão già Kim Đan Kỳ kia trong nháy mắt liền bị đánh rơi. Hắn nghe được lời nói của Bạch Như Ngọc, sắc mặt trong tích tắc liền trắng bệch.

Năm đó không thể nhổ cỏ tận gốc mà để cho Bạch Như Ngọc gia nhập Ngọc Nữ Cung vẫn là tâm bệnh lớn nhất của lão. Vì thế lão mới gia nhập Thanh Vân Phái để tìm kiếm sự bảo vệ.

Hiện giờ hắn biết không thể từ bỏ ý đồ. Vạn gia có thể vượt qua kiếp nạn này hay không chỉ có thể dựa vào người của Thanh Vân Phái kia có chịu ra mặt hay không.

Nghĩ tới đây, lão già nọ la lớn:

- Trương trưởng lão, xin người hãy trừ khử hai người này, Vạn gia từ nay xin nguyện ý dâng tám phần thu nhập cho tiền bối.

Theo lời nói của lão già nọ, từ trong một phòng được bảo hộ bởi Pháp trận, một gã tu sĩ trung niên Nguyên Anh sơ kỳ bậc trung bay ra. Kẻ nọ chưa vội ra tay mà ung dung bay tới giữa không trung, lạnh lùng nói:

- Băng linh căn, ngươi là Bạch Như Ngọc của Ngọc Nữ Cung. Năm đó Trương sư đệ chết dưới tay ngươi, còn chưa bó tay chịu trói, cùng ta trở về Thanh Vân Phái chờ xử lý đi. Nếu không thì hôm nay chính là ngày tận thế của ngươi đó.

Long Tiêu Diêu nghe vậy liền biết người nọ là trưởng lão của Thanh Vân Phái. Tuy Bạch Như Ngọc hiện giờ có thể đối phó với người này nhưng hắn cũng không muốn mất thời gian, truyền âm nói với Bạch Như Ngọc:

- Ngọc nhi, ngươi tập trung giải quyết Vạn gia đi. Người này giao cho ta.

Nói xong Long Tiêu Diêu lập tức phát động Quy Nguyên Kiếm Trận. Tám mươi mốt thanh Quy Nguyên Kiếm trong nháy mắt tạo thành kiếm trận bao phủ lấy Trương trưởng lão kia.

Trương trưởng lão chính là trưởng lão ngoại sự của Thanh Vân Phái. Hắn lần này tới trợ giúp Vạn gia chiếm lại khu Lĩnh Nam. Thanh Vân Phái nhờ đó có thể âm thầm khống chế giới tu tiên Lĩnh Nam. Là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lâu năm, lại là người chuyên liên lạc với những môn phái phụ thuộc của Thanh Vân Phái, các trưởng lão của các gia tộc. Hắn cũng là kẻ có tiền, lập tức gọi cổ bảo hạ phẩm Thần Mộc Tráo ra.

Trương trưởng lão cũng là người có kiến thức rộng rãi, từ khí thế của Quy Nguyên Kiếm Trận có thể nhận ra Long Tiêu Diêu cũng không phải là tu sĩ Kim Đan Kỳ, thực lực còn trên hắn. Lại liên tưởng tới sự việc Trương trưởng lão năm đó mất mạng, tất nhiên hiểu là hắn đã gặp phải kình địch, vội gọi ra cổ bảo hạ phẩm Phược Long Tác và một bộ Pháp bảo cực phẩm Thần Mộc Kiếm, cũng gọi ra Pháp bảo cực phẩm Thiết Mộc Thuẫn hỗ trợ phòng ngự.

Căn bản Long Tiêu Diêu không muốn lãng phí thời gian với đối phương, đồng thời dùng kiếm trận công kích lại phát động ra thần thông Huyễn Vựng và Thanh Ba công Kích, công kích nhằm vào thần hồn cơ bản đều là công kích vô hình, nếu thần thức đủ cường đại, lại cẩn thận tra xét thì mới có thể phát hiện ra trong không khí có một tia dao động truyền tới.

Trương trưởng lão kia toàn lực chống đỡ Quy Nguyên Kiếm Trận cường đại. Hắn tuy rằng vẫn dùng toàn bộ tinh thần tra xét nhất cử nhất động của Long Tiêu Diêu nhưng không có cách nào phát hiện ra loại công kích vô hình này. Nguyên thần của hắn vốn không cường đại bằng Long Tiêu Diêu, lại không hề phòng bị, tất nhiên lập tức lâm vào Huyễn Vựng ngắn ngủi.

Dưới thế công cường đại của Quy Nguyên Kiếm Trận, chỉ một chút sơ sẩy là lập tức trở thành sai lầm trí mạng, càng không cần nói tới thời gian Huyễn Vựng ngắn ngủi. Tầng phòng ngự của Trương trưởng lão liền bị đột phá. Tất nhiên trong nháy mắt hắn cũng chết trong kiếm trận.

Gần như cùng lúc này, tầng phòng ngự của lão già Kim Đan Kỳ của Vạn gia cũng bị Băng Tuyết Kiếm của Bạch Như Ngọc đột phá. Tu vi chênh lệch tuyệt đối, uy lực của pháp khí cũng kém hơn một chút vậy nên vận mệnh của lão già Vạn gia này vừa giao thủ đã định rồi.

Người đứng đầu Vạn gia đã ngã xuống, trưởng lão Nguyên Anh Kỳ mà Vạn gia coi là chỗ dựa vững chắc đã chết. Lúc này tất cả những thành viên còn lại của Vạn gia đều hoảng sợ vô cùng, bỏ chạy tứ tán.

Bạch Như Ngọc tuy không phải là người hiếu sát nhưng cũng không dễ gì bỏ qua thù giết cha. Tuy nhiên nàng cũng không thèm ra tay đối với đệ tử Luyện Khí Kỳ của Vạn gia mà chỉ giết hết những thành viên Trúc Cơ Kỳ. Long Tiêu Diêu tất nhiên cũng chẳng để ý tới những tiểu tu sĩ của Vạn gia kia, bắt đầu thu dọn chiến trường, bao gồm cả bảo tàng của Vạn gia hắn cũng không hề khách khí mà thu sạch.

Bạch Như Ngọc dùng thời gian một chén trà nhỏ để giải quyết hoàn toàn Vạn gia. Thực lực chênh lệch quá lớn, những thành viên khác của gia tộc này dù một chiêu của Bạch Như Ngọc cũng không cản nổi. Đây cũng chính là nguyên nhân mà giới tu tiên coi thực lực là trên hết.

Long Tiêu Diêu vốn định cùng Bạch Như Ngọc lập tức rời khỏi Thần Châu đại lục, một lần nữa trở lại Ngoại Hải ẩn tu. Chuyện xưa đã xong, đối với hắn mà nói cũng không còn vướng bận gì nữa, chỉ còn một lòng tu luyện, sớm phi thăng thượng giới. Nhưng Bạch Như Ngọc lại muốn tới vấn an Thủy trưởng lão - Sư phụ của mình một chút. Vì thế hai người liền bay về hướng Hoa Sơn.

Đồng thời khi Trương trưởng lão mất mạng, Thanh Vân Phái đương nhiên lập tức phát hiện ra tinh huyết bài của hắn trở nên ảm đạm. Thanh Vân Phái tuy mới chỉ khai sơn một lần nữa trong mấy năm nay mà đã lại có một gã trưởng lão Nguyên Anh Kỳ mất mạng. Đây đúng là khiêu khích đối với Thanh Vân Phái.

Nguyên nhân trọng yếu nhất để Thanh Vân Phái khai sơn chính là Thái thượng trưởng lão đã chấm dứt bế quang, lúc này tu vi đã đạt tới Phi Thăng Kỳ cấp sáu, tuy rằng còn chưa thể so sánh với một vài tu sĩ Phi Thăng Kỳ bậc cao của những đại phái siêu cấp nhưng đại khái cũng không còn là đối tượng để các đại phái tùy ý khoa tay múa chân nữa.

Thái thượng trưởng lão vô cùng giận dữ đối với chuyện hậu nhân của mình mất mạng, mạnh mẽ áp chế Ngọc Nữ Cung. Mà Ngọc Nữ Cung vốn đã ở trong trạng thái phong bế, hiện giờ bị bức bách liền đồng ý dựa vào Thanh Vân Phái. Sư phụ của Bạch Như Ngọc cũng bị liên lụy, mất đi địa vị, thậm chí còn bị hạn chế tự do.

Thanh Vân Phái mạnh mẽ tới vậy, có thể nói là tất cả đã thuận buồm xuôi gió, giờ lại phát hiện ra Trương trưởng lão đột nhiên bỏ mạng, tất nhiên sẽ không ẩn nhẫn nữa, lập tức xuất động ra ba gã Thái thượng trưởng lão Phi Thăng Kỳ đi tới Vạn gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play