Ngay khi Âu Dương Hoành đi tới trước người Long Tiêu Diêu một thước thì Long Tiêu Diêu vốn nhìn qua có chút uể oải đột nhiên lao lên, hai nắm đấm đồng thời đánh về phía ngực Âu Dương Hoành.

Chuyện phát sinh rất bất ngờ, Âu Dương Hoành cũng không thể tưởng tượng Long Tiêu Diêu ở vào tuyệt cảnh lại còn có thể phản kích, dù muốn tránh né cũng không còn kịp nữa. Hắn tuy là tu sĩ Phi Thăng Kỳ nhưng ở trong lòng đất không thể bay lên, càng không thể thuấn di, tốc độ né tránh cũng giảm nhiều.

Tuy nhiên, Âu Dương Hoành cũng là tu sĩ Phi Thăng Kỳ có kinh nghiệm thực chiến phong phú, thấy không thể tránh né vẫn không hoảng hốt, tay trái gia tăng lực ép của Đại Địa Tù Lung, ý đồ nén ép Long Tiêu Diêu, tay phải gia tăng Địa Dẫn Thuật để khiến hành động của Long Tiêu Diêu bị trì trệ, đồng thời hoàng quang lóe lên trước người hắn, ngưng kết ra một Thổ Linh Thuẫn.

Vừa rồi Long Tiêu Diêu có ý che dấu thực lực chính là để thu hút đối phương tới gần. Nếu lúc này hắn sử dụng Thiên Quân Lực thì tất nhiên có thể phá vỡ Đại Địa Tù Lung, nhưng với tốc độ độn địa vừa rồi của Âu Dương Hoành, dù hắn muốn trốn tiếp CŨNG không thể bỏ rơi đối thủ được. Ngược lại, không bằng thừa dịp ở sâu trong lòng đất này, đối thủ bị hạn chế đủ đường, giả vờ yếu thế để dụ địch. Chỉ có diệt sát đối phương thì hắn mới có thể thoát khỏi nguy cơ được.

Long Tiêu Diêu tuyệt đối không cho rằng bình thường mình có thể giết chết tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Nhưng hiện tại ở trong lòng đất, không thể điều động thiên địa linh khí, lại không thể thuấn di cho nên mới khiến hắn quyết tâm liều chết đánh một trận.

Long Tiêu Diêu đánh ra một quyền, dùng thần thông Thiên Quân Lực làm cơ sở, với quyền đầu cứng rắn như Pháp bảo là vũ khí, tuyệt đối không thua kém công kích khi sử dụng Pháp bảo. Pháp kỹ của tu sĩ Phi Thăng Kỳ thi triển mất đi sự gia trì của thiên địa linh khí, lại không có thực thể duy trì, dù uy lực không yếu nhưng CŨNG không thể ngăn cản quyền đầu của Long Tiêu Diêu được.

Đại Địa Tù Lung nháy mắt bị một quyền của Long Tiêu Diêu đánh nát nhưng trọng lượng thân thể hắn cũng gia tăng tới mười năm, mười sáu lần. Nếu là tu sĩ bình thường thì với sức nặng của bản thân như vậy, tuyệt đối không thể nhúc nhích được. Nhưng đối với hắn mà nói thì dù trọng lượng thân thể gấp ba mười lần, hắn vẫn có thể chịu đựng được.

Quyền đầu của Long Tiêu Diêu đánh lên Thổ Linh Thuẫn của Âu Dương Hoành thì dừng lại, Thổ Linh Thuẫn cũng lập tức lay động, chỉ một lúc đã tiêu tan. Người tu tiên thi triển Pháp kỹ trong lòng đất, vì có đại địa mà suy yếu. Mức độ suy yếu có quan hệ trực tiếp với khoảng cách. Theo khoảng cách tăng lên, uy lực Pháp kỹ sẽ suy giảm nghiêm trọng.

Thổ Linh Thuẫn được Âu Dương Hoành ngưng kết trước người, cách thân thể chưa đủ một thước, chân khí suy giảm cũng không lớn. Long Tiêu Diêu tuy bằng vào thần thông kỳ diệu và sự sắc bén của quyền đầu, đánh tan Thổ Linh Thuẫn nhưng cũng đã hết lực. Âu Dương Hoành thừa dịp hắn bị Thổ Linh Thuẫn ngăn cản, lập tức lùi lại hai bước.

Âu Dương Hoành khó khăn lắm mới tránh được sự tập kích bất ngờ của Long Tiêu Diêu, sắc mặt đại biến. Hắn không ngờ được quyền đầu của Long Tiêu Diêu lại có uy lực lớn như vậy. Vừa kinh hãi, hắn cũng càng giận dữ. Làm một tu sĩ Phi Thăng Kỳ, nhất thời không để ý mà suýt chút nữa đã bị một gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ làm cho bị thương nặng. Lúc này hắn quá giận dữ, không tính bắt giữ đối thủ nữa mà tay trái chém ra, trực tiếp dùng chân khí công kích Long Tiêu Diêu.

Một kích bố trí tỉ mỉ của mình không hiệu quả, Long Tiêu Diêu thầm kêu đáng tiếc nhưng không dừng lại, dùng Ngư Hành Bách Biến lướt tới, huy quyền tiếp tục công kích.

Ngoại trừ không thể sử dụng pháp khí, người tu tiên thi pháp trong lòng đất CŨNG bị hạn chế khác nhau. Long Tiêu Diêu đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ. Hắn chẳng những không thể thi triển thần thông xuyên qua không gian mà Mê Tung Bộ cũng bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, một cách tương đối mà nói thì hắn vẫn có thể phát huy ra năm thành thực lực. Còn Âu Dương Hoành vì chịu ảnh hưởng lớn hơn,chỉ có thể phát huy chưa đủ một thành thực lực. Do đó, lúc này hắn mới tin tưởng có cơ sở để liều mạng với tu sĩ Phi Thăng Kỳ.

Âu Dương Hoành lợi dụng Thổ Linh Thuẫn ngăn cản Long Tiêu Diêu, nháy mắt đã lui lại một thước. Mà Long Tiêu Diêu cũng lao tới, lập tức xuất hiện bên cạnh. Âu Dương Hoành dùng tay trái công kích, tay phải biến thành chưởng, ngưng tụ một Chân Khí Thuẫn ngăn cản công kích của Long Tiêu Diêu.

Long Tiêu Diêu đương nhiên nhìn thấy công kích của Âu Dương Hoành nhưng hắn không có lựa chọn nào khác. Chiến đấu với tu sĩ Phi Thăng Kỳ, dùng thi pháp bình thường đối công thì hắn chỉ có một đường chết mà thôi. Chỉ có phát huy những ưu thế bản thân, cận chiến thì mới có thể tìm được sinh cơ. Không thể dừng lại, hắn lúc này chỉ có thể mạo hiểm tiến lên, thi triển Ngư Hành Bách Biến tránh né công kích của đối thủ.

Sách lược của Long Tiêu Diêu rất chính xác nhưng thực lực đối thủ cũng quá mạnh mẽ. Tuy chỉ phát huy không đủ một thành thực lực nhưng Âu Dương Hoành chung quy là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, một thành thực lực cũng không thua kém gì với thực lực lúc mạnh nhất của Long Tiêu Diêu.

ở sâu trong lòng đất, do bị hạn chế và áp lực của lòng đất, tốc độ tránh né của Ngư Hành Bách Biến bị ảnh hưởng nhiều. Trong khi đó, khoảng cách giữa hắn và Âu Dương Hoành lại quá gần, tuy tránh né đại bộ phận chưởng lực nhưng cánh tay trái vẫn bị chưởng phong tản qua, dù thân thể cường hãn nhưng không thể chịu đựng công kích của tu sĩ Phi Thăng Kỳ mà bình yên vô sự.

Tuy nhiên, rốt cục thân thể Long Tiêu Diêu vẫn có thể sánh ngang Pháp bảo, lại chỉ bị chưởng phong lướt qua cho nên cánh tay trái của hắn xương cốt vỡ vụn, huyết nhục mơ hồ, vặn vẹo biến hình. Lực lượng cường đại đánh vào khiến thân hình hắn bị chệch bên trái về phía sau.

Cơn đau đớn đánh ập tới khiến Long Tiêu Diêu không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh. Tuy nhiên, hắn không dám có chút tạm dừng, cố nén đau kiên trì đánh quyền phải tới Âu Dương Hoành. May mắn là thần thông tự lành đã tự động phát động. Theo chân khí hỗn độn chảy qua, thương thế của hắn nhanh chóng khép lại, cơn đau cũng dần giảm bớt.

Quyền phải của Long Tiêu Diêu đánh lên Chân Khí Thuẫn của Âu Dương Hoành, lúc này quyền đầu đã được một vòng điện quang màu tím nhạt bao phủ, cũng là công kích lôi điện dung hợp với uy lực mạnh nhất của hắn. Lực lượng một quyền này còn cường đại hơn lúc nãy hai phần, Chân Khí Thuẫn nhoáng cái đã bị đánh nát.

Tuy rằng lực phòng ngự của Chân Khí Thuẫn cường đại nhưng chung quy cũng chỉ là chân khí thuộc tính thổ bình thường ngưng kết thành, mà lần này Long Tiêu Diêu còn vận dụng năng lượng lôi điện dung hợp, lại có Thiên Quân Lực cho nên dù là Pháp bảo bình thường cũng khó chống đỡ, tất nhiên Chân Khí Thuẫn không thể kháng cự được.

Dù vậy, sau khi đánh nát Chân Khí Thuẫn, năng lượng một quyền này cũng tiêu hao rất nhiều, lực lượng còn sót lại liền đánh lên bàn tay Âu Dương Hoành. Quyền chưởng tương giao, bàn tay Âu Dương Hoành trào ra một cỗ chân khí khổng lồ, quyền đầu Long Tiêu Diêu lập tức bị đẩy lui, cánh tay phải cũng lập tức chết lặng. hai xương ngón tay cũng bị bẻ gãy.

Nhưng Âu Dương Hoành lúc này cũng không khá khẩm gì. Tuy chân khí cường đại nhưng thân thể vẫn rất yếu ớt, tay phải hắn bị Thiên Quân Lực của Long Tiêu Diêu đánh vào, xuyên qua tầng phòng ngự chân khí, đánh cho xương bàn tay và cổ tay gãy đứt. Âu Dương Hoành kêu lên một tiếng đau đớn, giận tím mặt. Hắn lại chém tay trái ra, thề quyết một chưởng đánh chết Long Tiêu Diêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play