Đêm trăng,

Thành Biện Lương,

Bọn họ đang trải qua một trận đại chiến xưa nay chưa từng có.

Kiếm khách phong lưu, thẳng thắn phóng túng lại cuồng ngạo bất kỵ,

Phong Vũ lâu chủ tuấn mỹ vô trù lại thê lương cụt tay,

“Thần long cúi đầu” tao nhã lễ độ mà ánh mắt như điện,

Thủ lĩnh danh bộ lạnh lùng như băng lại thanh hàn như nguyệt.

Bọn họ đều là người đứng đầu quần hùng trong kinh thành, trên giang hồ.

Trong khoảnh khắc ánh chớp loé lên, con người bễ nghễ quần hùng kia mang theo một loại tâm tình vạn niệm hoá tro tàn, mây xanh vạn cổ tựa lông hồng, phi thân vào giữa không trung.

Đúng lúc này, ánh chớp biến thành màu đỏ.

Ánh chớp vì sao lại biến đỏ?

Bởi vì ánh kiếm,

– bởi vì thanh kiếm trong tay một thiếu niên vương hầu áo trắng.

Ánh kiếm loé lên giữa ánh chớp.

Chớp trắng xoá,

Kiếm đỏ thẫm.

Một kiếm kia,

Ánh đỏ thiên địa,

Cũng ánh đỏ,

Mắt hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play