*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Xử Nữ nhịp bước chân trên con đường vắng. Buổi sớm, mọi thứ hãy còn yên tĩnh, giấc ngủ còn chưa trọn vẹn. Chỉ có sương mai rơi từng giọt trong trẻo xuống mái tóc đen huyền, trượt nhẹ.
Tiếng chìa khóa lách cách vang lên giữa không gian yên tĩnh. Xử Nữ với tay bật đèn. Quán cafe như bừng tỉnh sau một đêm chìm trong bóng tối tĩnh mịch. Cô cất túi xách vào tủ cá nhân, tự cho phép mình ngồi nghỉ một chút sau quãng đường đi bộ dài. Ngay cả hơi thở nhẹ của cô như cũng có thể nghe thấy được.
Xử Nữ cứ thừ người trên chiếc ghế mềm, không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tâm trí mải đuổi theo những suy nghĩ miên man. Một trong số đó là cuộc điện thoại tối qua. Người gọi là bên công ty xây dựng mà cô đã liên lạc trao đổi về việc nâng cấp mặt bằng và cơ sở vật chất của quán. Theo kế hoạch trước đây là phải sau kỳ thi trung học phổ thông quốc gia mới tiến hành. Thế nhưng, hình như bên công ty xây dựng có chút vấn đề nên việc thi công phải được thực hiện sớm hơn dự định. Trễ nhất là tuần sau, sớm nhất là... ngày mốt.
Trời ạ, còn chưa kịp thông báo cho khách, chưa kịp sắp xếp công việc, chi tiêu này nọ đã phải gặp thêm mấy vấn đề. Xử Nữ thở đài, biết rằng sắp tới bản thân có thể sẽ chẳng còn được nghỉ ngơi nữa.
Vừa lúc này thì tiếng chuông vui tai quen thuộc vang lên leng keng. Theo phản xạ tự nhiên, Xử Nữ quay đầu về phía cửa chính thì thấy một đôi nam nữ đang từ từ tiến vào.
"Em chào chị chủ quán!"
Người luôn gọi cô bằng cái danh xưng bất di bất dịch này là Nhân Mã. Bên cạnh cô nàng là nụ cười ấm áp của Cự Giải. Xử Nữ bất giác đỏ mặt. Tuy đã hơn một tuần trôi qua kể từ vụ... mém hôn đó, cô vẫn không sao bắt mình cư xử bình thường với anh như lúc trước được. Không phải, lúc trước tuy cũng chẳng phải là thân thiết lắm, nhưng dù sao vẫn có thể nói chuyện tự nhiên hơn bây giờ.
"Chào hai đứa!"
Tiếng lạch cạch của tủ cá nhân vang lên. Nối tiếp đó là âm thanh loạt soạt của tạp dề. Nhân Mã thấy Xử Nữ có điều kỳ lạ liền nghiêng đầu hỏi:
"Chị chủ quán hôm nay tâm trạng không ổn ạ?"
Xử Nữ chột dạ, lắc đầu.
Vụ Cự Giải tất nhiên là không thể nói ra rồi, mặc dù người đang đứng trước mặt cô đây chính là nhân tố phá hoại chuyện tốt. Nhưng mà... nghĩ đi nghĩ lại thì nếu Nhân Mã không có mặt kịp thời, để Cự Giải thực hiện nụ hôn kia, có lẽ Xử Nữ sẽ không chỉ dừng lại ở việc hành xử thiếu tự nhiên nữa mà là tránh mặt luôn.
Còn việc triển khai nâng cấp mặt bằng và cơ sở vật chất của quán để đông đủ mọi người rồi nói cũng không muộn. Ừm... Cứ vậy trước đã.
Lúc này, mặt trời đã soi rọi khắp nhân gian bằng thứ ánh sáng trong trẻo của mình.
Như mọi ngày, Xử Nữ sẽ vào bếp giúp đỡ Cự Giải trong việc nướng bánh, chế biến các món ăn. Vì Cự Giải vốn không phải tuýp người hay nói nhiều nên không khí trầm lắng trước hôm mưa đầu hạ và sau mưa đầu hạ đối với anh cơ bản là chẳng khác nhau mấy. Chỉ duy có lần này, Cự Giải đột nhiên cất tiếng hỏi:
"Chị có điều gì bận tâm à?"
"Á!"
Vì chưa kịp chuẩn bị trước tinh thần nên việc Cự Giải bất ngờ lên tiếng, trái hẳn với bản tính trầm lắng thường ngày khiến Xử Nữ đang cầm dao không may cắt phải tay. Tuy vết thương không sâu lắm nhưng cũng đủ để vài giọt máu rỉ ra, thu hút sự chú ý của Cự Giải. Anh hoảng hốt chạy đến bên Xử Nữ, rất tự nhiên cầm lấy bàn tay thon dài của cô lên sát mắt xem xét.
Vốn sự nhạy cảm, dễ xấu hổ của con gái, lại thêm tình huống khó xử hôm mưa đầu hạ, khuôn mặt của Xử Nữ nhanh chóng đỏ lên. Bàn tay cô run run trong bàn tay ấm áp của anh, muốn rút lại nhưng không đủ can đảm. Cũng không nỡ...
Cự Giải ngó quanh nhà bếp như để tìm kiếm dụng cụ y tế, tiếc là không có. Anh đành phải kéo luôn Xử Nữ đang thẫn thờ ra gian ngoài, nói vọng với Nhân Mã đang sắp xếp bàn ghế:
"Nhân Mã, hộp sơ cứu y tế đâu?"
"Sao vậy? Có ai bị thương à?" Nhân Mã ngước lên, ngạc nhiên hỏi lại.
Cự Giải gật đầu:
"Xử Nữ bị đứt tay."
Lúc này, Nhân Mã không còn tâm trí đâu để chú ý đến cách gọi "Xử Nữ" thân mật kia, còn chủ động lược bỏ danh xưng "chị" phía trước nữa chứ, chẳng biết là vô tình hay hữu ý đây.
Lục lọi một hồi, Nhân Mã đau khổ thông báo:
"Hết băng cá nhân rồi..."
Thấy ánh mắt lo lắng ngập tràn của Cự Giải cùng khuôn mặt cắt không còn giọt máu của Xử Nữ, Nhân Mã hiến kế:
"Tớ nghe bảo khi đứt tay không nhất thiết phải có bông băng và thuốc đỏ đâu. Nếu vết thương nhẹ, chỉ cần ngậm ngón tay trong miệng một lát sẽ cầm được máu đó."
Nhân Mã vừa dứt lời đã trông thấy một cảnh tượng khiến bản thân đông cứng người. Cự Giải rất không kiêng dè đưa ngón tay thon dài của Xử Nữ lên miệng, ngậm lấy. Nhân Mã có cảm giác bản thân phải đóng vai phụ trong cuộc tình của hai người này hơi bị nhiều, không cam tâm quay mặt đi tiếp tục sắp xếp bàn ghế, làm như ta đây rất bận.
Ngón tay của Xử Nữ tê tê như có điện giật. Không biết cô có lầm không nhưng ánh mắt của Cự Giải xem chừng rất nghiêm trọng, hình như là lo lắng cho cô lắm. Một lát sau, cô không kiềm được nhịp tim của mình nữa, nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.
Cũng không biết là bao lâu, Cự Giải bỏ tay Xử Nữ ra, xem xét đầu ngón tay cô một lát rồi mỉm cười nhẹ nhõm:
"Đúng như Nhân Mã nói, ngừng chảy máu rồi này."
Nhân Mã rất muốn quay mặt lại tỏ vẻ đắc ý nhưng sợ phải chứng kiến rồi vô tình phá hỏng thêm một cảnh tượng nào đó nên đành phải nhịn, chỉ cười he he.
Lúc này Cự Giải mới để ý đến khuôn mặt đỏ như cà chua chín của Xử Nữ, bản thân cũng bắt đầu lúng túng. Anh lấy từ trong túi mình ra một chiếc khăn tay nhỏ màu nâu gỗ, nhẹ nhàng lau đầu ngón tay cho cô. Lớp vải mỏng đánh thức xúc giác của Xử Nữ qua lớp da mềm mại. Cô rụt tay, nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích rồi chạy biến vào bếp. Cô quên mất nhà bếp là địa bàn của anh, vào đó rồi chẳng phải sẽ tiếp tục đối mặt với anh sao?
Hai người lại tiếp tục chìm đắm trong mùi hương nồng đượm của bánh nướng. Ngay cả thắc mắc chưa có lời giải đáp của Cự Giải cũng bị anh bỏ quên, không dám hỏi lại nữa. Ngoài kia, tiếng chuông leng keng vang lên, hình như Song Tử và Kim Ngưu đều đã đến.
"Chị..." Lần này, Cự Giải có vẻ đã thận trọng hơn trước một chút.
"Ừ?"
"Chị... có điều gì phải bận tâm sao?"
Xử Nữ im lặng, cân nhắc câu từ sao cho phù hợp và tế nhị nhất. Nhưng chưa kịp trả lời thì Cư Giải đã nói luôn:
"Không phải... là vì hôm ấy đó chứ?"
Xử Nữ quyết tâm đóng vai một người ngớ ngẩn bẩm sinh:
"Hôm ấy? Hôm nào?"
Cự Giải thở dài, cũng chẳng nói gì thêm như không muốn tiếp tục chủ đề này nữa. Xử Nữ cũng im lặng một lúc, nhưng chẳng hiểu sao trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
"Thật ra... hôm ấy là do hoàn cảnh thôi..."
Xử Nữ thốt ra một câu không đầu không đuôi như vậy. Cự Giải tròn mắt. Cô nhìn thấy vẻ ngơ ngác của anh, nhất thời chẳng biết nên nói thêm gì.
"Thật ra... hôm ấy không phải là do hoàn cảnh đâu..."
Câu nói của Cự Giải làm tim cô nhói lên một cái. Xử Nữ nhìn anh như mong đợi, mong đợi một câu nói mình đã chuẩn bị sẵn trong lòng.
"Xin lỗi chị!"
Khuôn mặt hối hận như một đứa trẻ của Cự Giải khiến Xử Nữ suýt nữa đã ném luôn quả nho đang cầm trên tay vào đầu anh. Cô nghiến răng ken két, mỉm cười gượng gạo:
"Không sao!"
"Nhưng..." Cự Giải lại lên tiếng, gần như là cùng lúc với Xử Nữ "Không hiểu sao, lúc đó em thật sự rất muốn... muốn..."
Khuôn mặt Xử Nữ nóng bừng. Đây chẳng phải là câu nói cô muốn nghe nhất từ anh sao? Thế mà khi đạt được ý nguyện rồi, cô lại cảm thấy lúng túng thế này.
"Được... Được rồi! Tôi hiểu rồi."
Trong tình huống khó xử thế kia, cô chỉ có thể đáp lại như vậy. Không lẽ lại gật đầu a dua: "Lúc đó thật ra tôi cũng muốn, nên tôi mới nhắm mắt." Ôi trời, thanh danh, sự cao quý của chị chủ quán. Không... Rốt cuộc là cô đã bị gì vậy nhỉ?
Khuôn mặt chăm chú nhìn vào lò nướng của Cự Giải thu hút triệt để sự chú ý của cô. Xử Nữ hết nghiêng người sang trái rồi lại nghiêng người sang phải, như để quan sát được từ nhiều góc độ hơn. Cô biết như vậy là mất hình tượng, nhưng vẫn không thể ngăn được hành động của mình.
Quả nhiên là rất giống người ấy ở góc nhìn nghiêng. Cô buồn bã. Mỗi lần nhớ người ấy, cô lại ngắm Cự Giải, như vậy có phải là lợi dụng không? Chẳng phải chỉ có chuyện này. Mỗi lần tâm sự với Cự Giải, cô đều có cảm giác rất tự nhiên như đang nói chuyện cùng anh trai mình. Cả cái không khí bình yên toát ra từ nụ cười của Cự Giải nữa.
Xử Nữ chẳng hề để ý vành tai anh đã đỏ bừng lên. Anh vốn là người nhạy cảm, sao lại có thể không phát hiện được bản thân đang bị nhìn? Chỉ là... hành động của Xử Nữ làm anh có chút vui, mà cũng chẳng hiểu vì sao.
Hai người cứ thế chìm trong không khí bình yên có chút hơi nóng của lò bếp và mùi bánh nướng thơm lừng, cho đến khi mộy cái đầu ló vào cùng nụ cười tinh nghịch:
"Chị Xử Nữ, Cự Giải, hai người định ở riêng đến bao giờ? Khách đến rồi!"
Xử Nữ tặng cho Song Tử một cái trừng mắt cảnh cáo rồi đứng thẳng dậy, bỏ ra ngoài. Cự Giải nhìn theo, có chút tiếc nuối. Là một người linh hoạt và nhạy bén, Song Tử sao lại không nhận ra ánh-mắt-thay-ngàn-lời-muốn-nói? Thế là anh chạy đến, vỗ vai chàng đầu bếp hiền lành:
"Cự Giải, cậu thân với chị Xử Nữ quá nhỉ?"
Cự Giải cười cười không đáp.
"Không phải cậu thích chị ấy chứ?"
Cự Giải do dự một lát rồi lắc đầu.
"Cậu không cần phải ngại đâu!" Song Tử cười he he "Không lẽ cậu không nhận ra, chị Xử Nữ cư xử rất nhẹ nhàng khi nói chuyện với cậu, trong khi với bọn tôi thì không hề."
Nghe những lời này, Cự Giải không khỏi cười thầm trong lòng. Chẳng lẽ lại nói chị chủ quán không thể đối xử nhẹ nhàng với anh là do anh lúc nào cũng chọc chị ấy điên lên sao?
"Anh Lục, chị Xử Nữ vẫn rất dịu dàng và chuẩn mực với Kim Ngưu."
"Thấy chưa? Thấy chưa?" Song Tử quả nhiên là người nhạy bén, rất nhanh chóng đã bắt được sơ hở của Cự Giải "Cậu gọi tôi là
anh Lục, trong khi lại gọi chị chủ quán là
Xử Nữ."
Cự Giải biết bản thân không tài nào nói lại anh chàng này, bèn tìm cách lảng sang chuyện khác.
"Thay vì quan tâm đến em và chị Vương, sao anh không nghĩ về mình và Nhân Mã." Cự Giải nhướng mày "Chuyện người thì tỏ, chuyện mình thì lu là thế nào?"
Quả nhiên chuyện tình đơn phương Nhân Mã là một trong những điểm yếu của Song Tử.
"Mọi người đều biết hết rồi nhỉ?" Song Tử cụp mắt buồn bã "Thế mà chẳng hiểu là cô ấy ngốc hay tôi ngốc mà cô ấy lại chẳng nhận ra tình cảm của tôi..."
Mặc dù không đồng tình với việc Song Tử thân thiết và đối xử nhiệt tình với các cô gái trẻ đến quán cafe nhưng nhìn thái độ của anh lúc này, Cự Giải có cảm giác anh chính là đang thật lòng với cô bạn thân của mình, thế là rất vui vẻ cho lời khuyên:
"Nhân Mã không phải là tuýp người nhạy cảm có thể nhận ra tình cảm thầm kín của người khác đối với mình. Muốn theo đuổi Nhân Mã chắc chỉ có nước mỗi ngày tỏ tình với cô ấy thì may ra..."
"Nhưng như vậy có trắng trợn quá không?"
"Vậy thì kín đáo hơn một chút, tuy nhiên vẫn phải quan tâm lộ liễu. Em nghĩ Nhân Mã dù sao cũng là một cô gái dân văn, đến nước đó mà còn không nhận ra nữa thì chắc chỉ có cánh làm theo lời anh nói lúc đầu."
Nhìn mặt Song Tử bắt đầu đăm chiêu nghĩ ngợi, Cự Giải rất hài lòng tiếp tục công việc của mình. Cho đến khi Xử Nữ ló đầu vào, khuôn mặt không mấy hài lòng:
"Lục Song Tử, đi làm việc ngay!"
Lúc này Song Tử mới nhận ra bản thân đã bị dắt mũi một cách hoàn hảo. Anh vốn vào bếp để bắt gian tình cơ mà...
Song Tử ấm ức, trước khi đi khỏi, anh phải gỡ gạc lại một chút mới chịu:
"Chị Xử Nữ, em biết rồi. Không cần phải ghen với cả nam như vậy chứ!"
Ngay lập tức, anh bạn trẻ đã nhận được một chiếc khăn lau bàn vào ngay giữa khuôn mặt điển trai.
Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt của mùa hạ xuống mặt đất. Cây cối vươn mình mạnh khoẻ, tươi tắn. Tiếng lộp cộp của giày dội vào mặt đường cùng âm thanh kéo vali vang lên nổi bật giữa khu dân cư ngoại ô vắng vẻ. Một nhóm ba người, hai nam một nữ, ăn mặc vô cùng hợp mốt với cặp kính mát to trên khuôn mặt cùng những bộ cánh đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ năng động, phong cách.
Nhân Mã sải những bước dài hướng ra trạm xe buýt, tuy vội vã nhưng vẫn không khỏi hiếu kì nhìn sơ qua ba con người nổi bật. Đuổi theo sau là bộ dạng hối hả của Song Tử.
"Anh theo em làm gì?" Khoé môi Nhân Mã giật giật.
"Quan tâm em thôi." Song Tử mỉm cười - nụ cười đã làm trái tim bao cô gái xốn xang "Nhanh lên nào, xe buýt sắp đến đó!"
Nói rồi, anh rất tự nhiên nắm tay cô kéo đi, không nhận ra bản thân đang bị quan sát một cách dò xét.
Một trong ba người con trai hạ cặp kính mát xuống, để lộ ra đôi mắt đen huyền, khoé miệng cong lên thành nụ cười đẹp mê hồn.
"Kia... có vẻ giống Lục Song Tử và Tần Nhân Mã trong lời kể."
Giọng cười của người nữ vang lên thánh thót tựa tiếng đàn cầm:
"Chỉ qua hành động và lời kể có thể đoán ra thân phận. Có cần phải tài giỏi như vậy không?"
"Cậu ấy vốn là người như vậy." Người nam còn lại vuốt tóc "Đến người hoàn hảo như tôi cũng phải công nhận cậu ấy rất giỏi."
Chàng trai được ca ngợi không chút ngại ngùng, chỉ xua tay, nêu ra lập luận của mình:
"Không thấy hai người họ xuất hiện ở cuối đường sao? Đó là quán cafe
Nắng đấy. Một người với khuôn mặt điển trai, sôi nổi như mặt trời, luôn đi cùng cô gái xinh đẹp có giọng nói cực phẩm tựa tiếng hát của thiên thần. Không phải là Lục Song Tử và Tần Nhân Mã sao?"
Cả hai người kia đều rùng mình:
"Câu từ đó, so sánh đó không phải là cậu lặp lại nguyên văn lời kể đó chứ?"
"Không!" Chàng trai cười, đẩy cặp kính đen lên "Là tôi thêm vào cho sinh động thôi."
"..."
Ba người lại tiếp tục hành trình hướng về ngọn đồi cỏ ba lá, vẫn nổi bật thu hút mọi sự chú ý của người dân xung quanh.
Tiếng chuông vang lên leng keng vui tai. Xử Nữ và Kim Ngưu theo thói quen quay đầu ra cửa chính cùng câu tiếp đón lịch sự:
"Kính chào quý khách!"
Vừa dứt lời, Kim Ngưu liền đứng hình.
Minh tinh? Minh tinh? Cả ba người đều đẹp lộng lẫy, không phải là minh tinh màn bạc nào đó chứ? Tất cả khách hàng trong quán đều có cùng một suy nghĩ như thế.
Trong vô thức, Kim Ngưu nhìn sang Xử Nữ, thấy chị chủ quán cũng kinh ngạc không kém mình là bao. Cho đến khi ba cặp kính đen đồng thời hạ xuống.
"Vương Xử Nữ, cuối cùng cũng có thể gặp lại em rồi!"
Cùng lúc đó, Cự Giải cũng từ bếp bước ra.
14/7/2018Vivi viết những dòng này khi hiệp hai trận Anh-Bỉ đang diễn ra. Haizzz... Ui ui có gì phải thở dài chứ, có điều... tại sao, tại sao phút thứ 3 đã mở tỉ số rồi? T^T
Thoi không nói nhiều nữa. Ba con người bí ẩn được Vivi phóng đại, khoa trương quá mức, có bạn độc giả nào đoán ra là ai hơm? ^^