Hắn kéo tay nó vào xe cẩn thận thắt dây an toàn, mặt hắn áp sát vào mặt nó, mùi hương nam tính xộc vào mũi làm nó có cảm giác quen thuộc dâng lên… lại cái cảm giác đó, tim ai đó lại loạn nhịp nhưng vẫn cố giữ nhịp thở đều đều kẻo ai đó phát hiện…

Hắn ngước lên nhìn nó mỉm cười, ai đó ngượng đỏ mặt

-“Anh đã làm gì đâu mà căng thẳng quá vậy”

-“Tôi… tôi căng thẳng lúc nào”

-“Tim em đang nhảy lung tung đó thôi”

-“Không có”

-“Anh cảm nhận được, đồ ngốc”

-“Anh…”

Chết tiệt… lần này là bị đoán trúng rồi, xấu hổ quá đi à… Nó cố né tránh ánh mắt của người bên cạnh, chợt bàn tay của hắn nắm chặt tay nó… Ai đó giật mình rụt tay lại, nhưng vẫn không được tay người kia nắm rất chặt, bàn tay ấm phủ chặt bàn tay lạnh kia, nó có chút dễ chịu, chỉ muốn cảm giác này sẽ không bao giờ ngừng lại…

-“Anh yêu em”

Vâng, nó biết điều đó, hắn nói cứ như thừa… tim nó lại 1 lần nữa không nghe lời mà sắp nhảy tung ra ngoài mất rồi

Sao lạ quá nhỉ? Cũng là 3 từ này nhưng khi nghe hắn nói nó có cảm giác thích lắm…

Bao năm qua nó chờ cái cảm giác này… chờ… chờ trong mỏi mòn… mà hắn vẫn biền biệc… nó ghét

Cảm giác cứ lâng lâng làm nó quên luôn chiếc xe kia đang đưa mình đi đâu

Chiếc xe dừng trước cổng biệt thự quen thuộc…

-“Nhà… nhà…”

-“Em sao vậy”

-“Sao anh lại…”

-“Ngày mai em đi bảo vệ báo cáo tốt nghiệp rồi anh muốn em thoải mái 1 chút”

-“Anh cũng biết nghĩ cho tôi quá”

-“Là vì anh thương em”

-“Thôi… không cần nói những lời ngọt ngào giả tạo đó đâu”

-“Tùy em thôi”

-“Tôi vào đây dù sao cũng cảm ơn”

Nó đẩy cửa xe ra, bước vội chẳng thèm nhìn sắc mặt của người ngồi đó…

Mặt hắn xám xịt, nó vô tình đến thế là cùng… hắn vội bước theo nắm vội cánh tay kia giật ngược lại, giọng nói lãnh đạm

-“Em đừng mong tìm cách trốn anh”

-“Nếu tôi thích anh làm gì được tôi?” – nó nghênh mặt tự tin

Hắn mỉm cười bình thản nghịch tóc của nó nhẹ nhàng – “Nếu em có đủ bản lĩnh đó”

-“Được thôi, anh chờ mà xem”

-“Anh càng lúc càng có hứng thú với em đó”

Đoạn hắn dừng lại để 1 nụ hôn nhẹ trên trán ai đó…

Cảm giác là gì đây? Sao thích quá đi à, thôi cố làm mặt lạnh thế này lại hay, ai đó cười thầm trong bụng…

Hắn dừng lại nhìn vào mặt nó, ánh mắt nó chuyển từ đắc thắng sang lo sợ…

Có lẽ nào? Anh ta phát hiện ra những gì nó đang suy nghĩ… không phải chứ, có thế chỉ mong tìm chỗ chui thật nhanh thôi à, xấu hổ chết đi được…

-“Em vào đi, thời gian này anh sẽ không làm phiền em”

Nó thở phào nhẹ nhõm, cứ ngỡ đã bị đoán trúng tim đen 1 lần nữa chứ, lấy lại phong thái lúc đầu, thản nhiên trả lời

-“Anh chắc”

-“Không tin anh sao?”

-“Cách tốt nhất là anh đừng bao giờ làm phiền tôi nữa”

Ai đó chưa kịp dứt lời đã bước ngay vào bên trong, để hắn đứng nhìn cho đến lúc bóng nó khuất dần… khuất dần sau cánh cổng

Một cái bĩu môi, một ánh mắt lãnh đạm, một câu nói móc cùng với cách lạnh lùng của nó khiến ai đó lại càng muốn tấn công…

………………

Cuối cùng mọi việc của nó cũng xong chỉ chờ kết quả nữa thôi…

Đúng như những gì hắn hứa, mấy ngày qua hắn không tìm đến làm phiền nó, cũng chẳng liên lạc lấy một lần… Nhưng thôi như vậy cũng tốt, ai đó tự an ủi…

Nó định tự thưởng cho mình một kì nghỉ thoải mái nhất nhưng lại bị người ba đáng kính réo về nhà ngay

-“Ba à, về gấp vậy sao? Mà có việc gì ạ?”

-Con cứ về đi rồi ba sẽ nói sau

-“Nhưng…”

-Nhưng … nhị gì nữa con gái? Ba là đang muốn tốt cho con

-“Được rồi, sáng mai con về sớm”

Lại khăn gối về quê, trong lòng có chút tiếc nuối vì bỏ lỡ một dịp đi chơi cùng 2 đứa bạn thân suốt 4 năm đại học..

Nhưng rồi lại thôi, vì thương ba mẹ ở nhà… nó ngồi trên xe suy nghĩ… suy nghĩ điều gì đó…

Bước vào cổng nhà, ngạc nhiên… ngạc nhiên chưa, có rất nhiều thứ thay đổi… Cánh cổng cũng sơn sửa lại mới tanh, còn cái kia nữa… cái … cái xích đu mà nó rất thích đã bị đứt trong một lần bão lớn cũng đã được sửa lại, rất đẹp à…

Tường cũng được sơn sửa, xung quanh nhà khác quá…hay là nó đi lộn nhà, định quay ra xem lại số nhà thì bóng dáng ai quen thuộc gọi tên nó

-“Chi Lan con về rồi sao?”

-“Ba, nhà này…”

-“Nhà của mình, có gì lạ sao con?”

-“Không giống…”

-“Ba sẽ giải thích, con vào nha đi”

-“Vâng ạ”

……………

-“CÁI GÌ”

-“Con bình tĩnh đã”

-“Sao lại kết hôn sớm thế hả ba, con chưa muốn”

-“Ba đã tìm được đối tượng thích hợp cho con, anh ta rất tốt con à”

-“Nhưng con chưa muốn lấy chồng bây giờ”

-“Con cũng tới tuổi lấy chồng có gia đình rồi còn gì, chẳng nhẽ muốn ở vậy với ba mẹ suốt đời sao”

-“Con…”

-“Ngày mai anh ta đến coi mắt, con chuẩn bị thật đẹp vào”

-“Tất cả những gì thay đổi hôm nay cũng là do anh ta…”

-“Đúng, cậu ấy rất tốt đã cho người đến sửa hoàn toàn những thứ này”

-“Nhưng … ba à, ba biết anh ta là người như thế nào đâu mà làm như vậy, nhỡ người ta nói mình lợi dụng họ thì sao”

-“Không sao đâu con, họ cóc dám nói vậy đâu”

-“Sao ba tin chắc được như vậy chứ”

-“Ba biết rõ anh ta mà, con đừng cãi lời ba nữa, ba đã quyết định rồi”

-“Ba…”

Nó dù biết có cãi lời ba thì cũng chẳng thay đổi được gì, vì khi ông ấy quyết định rồi thì đừng mong thay đổi…

Chỉ còn cách làm theo những gì ông ấy muốn, nhưng cũng chẳng sao, đây cũng là dịp hay để nó được bày trò quậy phá một bữa…

Ai đó mỉm cười đắc ý, như mở cờ trong bụng, nước cờ này nó thắng chắc…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play