-Cô vô cùng lo lắng, anh qua đây rồi, nếu gặp lại anh cô không biết sẽ có đủ dũng khí để bỏ đi xem anh như người
xa lạ không, hay cô sẽ chạy lại ôm anh mất vì cô nhớ anh. Cô thực sự vô
cùng lo lắng!
-Cốc….cốc….
-Vào đi – cô nói
-Cạch….
-Chị - hân cười tươi bước vào
-Ủa hân, em qua hồi nào vậy – cô ngạc nhiên
-Dạ mới tới – hân
-Em qua bằng gì – cô
-Dạ bình chở em qua – hân ngại ngùng nói
-Ghê nha, bình chở em qua, ngọt ngào dữ - cô trêu
-Chị trêu em quài – hân đỏ mặt
-Chừng nào cưới? – cô cười
-Chừng nào chị với anh phong cưới, em sẽ cưới – hân cười, cô thoáng buồn, cưới sao? Chuyện đó chắc không thể nào rồi.
-Á em xin lỗi, chị đừng buồn – hân nhận ra mình nói quá nên vội vàng xin lỗi
-Không sao – cô cừoi buồn
-Chị định giấu anh Phong về chuyện đứa con này sao – hân
-Nếu không giấu, chị phải làm sao đây – cô nói như sắp khóc
-Chị đừng buồn, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, đâu sẽ vào đấy – hân ôm cô an ủi
-Ừ chị biết rồi – cô cười
-Thôi chị em mình đi shopping đi – hân đề nghị
-Ok, chị đi để mua đồ sơ sinh nữa – cô
-Sớm thế - hân
-Mua sớm chớ tới đó đủ thứ chuyện phải lo, không có thời gian đâu, với lại bụng chị chưa lớn lắm đi mua cũng dễ - cô
-Sau nửa tiếng, cuối cùng cô cũng chọn xong hết, ngồi ăn kem cùng hân…Hân
tíu tít đủ chuyện, làm cô phải lắc đầu, cái cô nàng này, thật là…..
-Chị về thôi – hân
-Ừ trễ rồi – cô cười
-Đi thang máy hay thang cuốn chị - hân hỏi
-Thang máy đi em, thang cuốn chị sợ bất cẩn té – cô nói
-Dạ, vậy qua bên thang máy nào – hân
-Ừ - cô cười
-Chà, kiểu này chờ hơi lâu nha – hân
-Sắp rồi, càu nhàu quài cô – cô cười, đi với hân cô thấy rất vui vẻ…..
-Ting…
-A thang máy mở rồi, vào chị - hân kéo cô vào, cô chuẩn bị bước vào thì
bất động, hân lo lắng nhìn cô, còn người kia vô cùng ngạc nhiên, vâng cô gặp anh rồi, điều cô lo sợ là đây, nhìn khuôn mặt này cô muốn chạy đến
để ôm lắm, nhưng không thể, người xa lạ mà, anh đã xem cô là loại con
gái lẳng lơ rồi, chắc anh đang rất kinh tởm cô, cô thấy mắt mình cay
cay, phải cô đang khóc. Còn anh, gặp cô, rất ngạc nhiên, người con gái
nào, ,anh nhớ hằng đêm, người con gái này anh mong đợi bao ngày, nhưng
cũng chính người con gái này anh vô cùng căm hận, vô cùng kinh tởm…
-A…nh.. – hân
-Em sao ở đây? – anh hỏi hân
-Dạ em đi shopping – hân
-Sao em lại đi với loại con gái này, đi chung sẽ khiến em bị sỉ nhục đó – anh khinh bỉ nói
-Anh nói gì vậy – hân khó chịu
-Anh nói sự thật thôi, loại con gái này không xứng để em đi chung đâu, thật kinh tởm – anh chế giễu, cô vẫn im lặng
-Anh im đi, anh biết gì mà nói, chị ấy đang có thai đó – hân buột miệng nói, cô liền nắm chặt tay hân, nếu không chắc hồi hân sẽ nói ra hết…
-Có thai? – anh ngạc nhiên
-Ừ - lỡ rồi thì chịu thôi
-Thật đáng khinh bỉ mà, chắc cha đứa bé là ai cũng không biết đâu nhỉ, quá nhiều người mà, sao biết được – anh mỉa mai
-Anh im đi, anh có biết cha đứa bé chính là….. – hân suýt nữa nói ra liền bị cô chặn lại…..
-Đúng, anh nói đúng, tôi cũng không biết cha đứa bé là ai nữa, bởi vì tôi quen quá nhiều người mà – cô nói
-Cô thật khiến người khác cảm thấy kinh tởm, đúng là loại con gái lẳng lơ
dơ bẩn, tởm thật – anh khinh bỉ, anh rất đau lòng vì những lời nói đó
của cô
-Ừ tôi là vậy đó, lẳng lơ đáng khinh bỉ - cô nói
-Biến đi, nhìn cô làm bẩn mắt tôi thêm – anh
-Ừ - cô nói rồi bước vội vào thang máy, hân đi ngang để lại cho anh một
câu “anh sai rồi đó, anh sẽ phải hối hận” rồi vào thang máy với cô, anh
không hiểu hân có ý gì, chỉ biết anh đang đau lòng vì lời nói của cô….
Khi thang máy đóng lại, cũng là lúc cô bật khóc, hân đau lòng ôm cô
-Chị …… đừng khóc – hân
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT