- Ba mẹ ơi con về rồi - Anh lon ton vừa vào tới công đã hét toáng lên , à vì là sướng quá đó mà .

- thưa ông bà chủ tiểu thư về rồi ạ - chị người hầu bẩm báo .

- à ừ .... - 2 ông ba đang ngồi tán chuyện buôn dưa lê bán dưa chuột . Thản nhiên trả lời như là con gái vừa đi chơi về .

- SAO NÓ VỀ - khi nhận ra và thoát khỏi mớ suy nghĩ bong bòng thì hai ông bà cùng hét lên , vì là ngạc nhiên quá không biết làm kiểu gì mà cục cưng của họ có thể thoát khỏi cái nơi thần tiên chết người đó .

- ba mẹ ơi , cục cưng của ba mẹ về rồi đây - Anh tươi tắn chạy vào nhà , cục cưng hay là cục nợ còn chưa biết .

- hả , Tuyết Nhi , sao còn về được vậy - cha của Tuyết Anh - ông Hoàng Phương Tuấn - Được cử làm Đại Tướng tại Thái Lan - chủ tịch tập đoàn I.E.J 1 trong 8 tập đoàn nổi tiếng thế giới kiêm chủ tịch thứ 3 của tập đoàn Santroan . Khi thấy congái về thì ngạc nhiên .

- ba nói cứ như ba không muốn con về vậy đó - Tuyết Anh phụng phịu vì giỗi .

- ôi tiểu bảo bối , con về là tốt rồi , mẹ sẽ không cho con trở lại học thầy Senlenter nữa , bố mẹ đã suy nghĩ kĩ rồi , nếu chocon theo học thầy ấy thì thực là nguy hiểm bố mẹ sẽ cho con theo học một ông thầy khác , tuy không giỏi bằng thầy Senlenter nhưng ít ra cũng không có gì nguy hiểm với các con - phu nhân Hoàng ôm con gái khóc loc .

- ừm con sẽ suy nghĩ về chuyện này sau , giờ con mệt rồi con về phòng nghỉ đây mẹ - Anh nói rồi đứng lên lễnh thễnh bước lên lầu và về phòng .

Ở nhà Di ..

- ôi cha mẹ ơi , thoải mái quá , bao lâu rồi mình chưa được trở về căn phòng có cái giường êm này nhỉ ................ ừm có lẽ là 33 tiếng rồi nhỉ - Di chống cằm suy nghĩ , bây giờ nhỏ rất thoái mái vì nhỏ đã đi tắm ăn một chút đồ và ngủ một chút , giờ đang ngồi phá trên giường này .

- ứ , đúng rồi , không biết bây giờ tên điên đó đang làm gì nữa , lâu không liên lạc giờ thấy hơi hơi nhớ , hehe ..... - Di thản nhiên cười tươi nói xong lại khựng lại như con rô bốt hết pin - á , sao mình lại nhớ tên đó không không có chuyện nhớ nhung gì cả .......... tuyệt đối không ...... bình thường lại nào Lữ Thiên Di ....... bình thường lại ......... - Di tự trấn an , tuyệt đối không có gì nảy sinh trong trái tim nhỏ cả , cho dù có là thật thì cũng không phải dành cho Khoa , nhỏ luôn nghĩ như vậy khi thấy nhớ ......... chồng chưa cưới . Nhỏ luôn phủ nhận nó , không khẳng định nó , nên có lẽ chắc nhỏ cũng không biết là mình với Khoa đan ............ có - tình - cảm - với - nhau . Nhỏ cẩm cái laptop lên và bắt sóng liên lạc với Khoa , sững người vì nhỏ phát hiện hôm Khoa liên lạc với nhỏ hơn 50 cuộc , khủng khiếp !!! . Bắt được sóng và đã liên lạc được với Khoa , hình ảnh cái gương mặt đáng ghét ,. nhìn là mắc ói của Khoa hiện rõ lên trên màn hình laptop ( đó là do nhỏ tự nghĩ thôi chứ mặt Khoa không hề mắc ói tí nào đâu ạ ) .

- hi , lâu lắm hông gặp , anh khỏe không - Di cười tươi nhìn Khoa .

- EM ĐI ĐÂU MÀ ANH LIÊN LẠC KHÔNG ĐƯỢC VẬY HẢ CON NHÓC PHÁ PHÁCH KIA - Khoa tức quá hét nguyên một tràng , Di ngồi đó nghe mà như muốn thủng cả tai .

- à , em đi ............. mà tên kia sao tự nhiên nổi khùng với người ta vậy hả , thích chết rồi cứ gì - Di quát trả lại nhưng âm lượng thì kém xa .

- hả ? - Khoa sựng lại , mặt hơi đỏ , quê chết đi được .

- sao tự dưng lại nổi khùng với em , em có làm gì anh đâu - Di nhắc lại , mắt tròn xoe cáu gắt .

- à không có gì , chỉ là anh hơi lo thôi sợ em xảy ra chuyện gì đó mà - Khoa cười trừ gãi cái đầu .

- anh sao rồi ổn không - Di hạ nhiệt hỏi nhẹ .

- ổn , còn em đi đâu mà hôm qua anh liên lạc không được vậy - Khoa hỏi , nhăn mặt .

- à hôm qua á , em bị tống vào một nơi đáng ghét , em bị bắt phải lau sàn , bị đánh hơn trăm roi , và không được ăn - Di kể nhưng cái kiểu kể này làm Khoa hiểu nhầm .

- thằng nào tống em vào đó hả , nói nghe coi anh sẽ cho nó ra bã , khốn kiếp - Khoa bắt đầu nổi sùng lên .

- haha , bố mẹ em đó , anh bay qua Mĩ đi rồi tới nhần họ thành bã - Di cười lớn .

- sao ? - Khoa ngạc nhiên .

- thì bó mẹ bắt , em với 3 con kia đi học võ ở chỗ một ông thầy mắc chứng bệnh quái dị vô phương cứu chữa , ộng không dạy võ bắt tụi em đi lau sàn không lau xong thì bị ăn đòn , hết giờ học mà vẫn chưa hoàn thành bài tập thì không được về , cho nên hôm qua em không về nhà được nên anh không liên lạc được là phải rồi - Di kể .

- hừ , điên khùng ....... - Khoa nói nhỏ lẩm bẩm một mình - thôi em không sao thì tốt rồi , chắc bọn anh sẽ hỷ chuyến bay sang Mĩ thôi , tạm biệt - Khoa nói rồi tắt phụt máy luôn .

- thằng chó chết , người kiểu gì không biết nói tắt là tắt luôn à , hừ , sao số mình đen đủi phải lấy anh ta không biết , ĐIÊN CHẾT - Di hét lên , xong lăn ra chùm chăn ngủ .

Những ngày sau đó , Minhax nhất quyết không chịu nghỉ học võ của thầy Senlenter , bọn nó đã biết cách để trị những bài học siêu đỉnh của ông thầy cũng siêu đỉnh nốt . Thầy Senlenter rất tự hào về cách giải bài tập của bọn nó ví dụ như là : '' thầy giao cho bọn nó một đống đồ ăn bắt phải ăn hết trong vòng 2 phút , bọn nó đổ luôn đống đó vào thùng rác vì ông thầy không nói rõ là cho ai ăn nên bọn nó cho thùng rác ăn hết , và còn nhiều trò khác ........... ''

Cuối cùng thầy đã bắt tay vào việc dạy võ cho bọn nó , võ của thầy khá là khó và rất công phu , các thao tác phải thật nhanh và gọn . Biển hiệu của thầy luôn là '' đánh nhanh thắng nhanh '' . GDaanf đàn , Minhax đã làm đúng khẩu độ đó , động tác của bọn nó khả là chính xác , nhanh và cũng rất đẹp mắt , Từ sau đó bọn nó đã thay đổi rất nhiều duy chỉ có cái tính cách phá phách như trẻ con và hay làm nũng , ham chơi của bọn nó là không hề giảm mà còn tăng lên khủng khiếp . Chắc ai mà lây phải máy con mẹ này thì đúng là bị sao ủa tạ chiếu thật rồi . Minhax và Zaifull vẫn liên lạc với nhau đều đều mỗi ngày 5 tiếng trò chuyện hoặc nhiều hơn thế . Thời gian cứ thế mà trôi , trong bọn nó những mầm trồi con mang tình yêu chứ dựng đã được mẹ thời gian nuôi nấng , bọn nó luôn che giấu cái cây con đó và luon phủ nhận rằng với đối phương mình hoàn toàn bình thường không có gì hết , không gì hết , nhưng '' cây kim trong bọc lâu ngày rồi cũng phải trồi ra '' bọn nó sẽ không thể che giấu tình cảm được lâu đâu , rồi sẽ có một lúc bọn nó sẽ nhận ra thôi , nhỉ ? Nhưng không biết cụ thể là lúc nào nữa , kệ xác nó muốn sao thì muốn chỉ biết bây giờ cuốc sống của 8 đứa nó rất tốt . Không có các cuộc đấu đá , không phải khổ cực với mấy bài học . Không cần lo lắng cho nhau mỗi ngày , cái gì cũng tốt hết cái gì cũng đẹp , bẩu trời bình yên này sẽ tồn tại trong bao lâu đây ??? 0 - 0 .

Sắp hết một năm rồi , sắp tới lúc Minhax trở về Việt Nam và sắp được nhìn thấy mấy ông kia ngoài đời thật chứ không phải qua laptop hay hay Ipad nữa , 8 đứa này đứa nào cũng rất vui , vui ra mặt .

1 tháng trước khi kết thúc một một năm , Ở nhà Anh , cô nagf đang ngủ ngon và rất say , giờ ở Mĩ đang là đêm nhưng ở Việt Nam đang là trưa . Anh bật máy bắt sóng với Anh , tiếng chuông báo hiệu làm vỡ bung luôn cả giấc mơ đẹp của nhỏ . Tính trạn tinh thần lẫn thể xác của Anh giờ đang không ổn định , '' Báo động đỏ ............ Báo động đen ........... Báo động vàng ......... '' tóm lại đủ mọi loại báo động luôn không thiếu một thứ .

- THĂNG RANH CHÁN SỐNG RỒI HẢ - Anh quát lên phẫn nộ .

- làm cái gì mà khiếp thế - An nhăn nhó .

- đang ngủ mà gọi cái gì , biết nửa đêm rồi hay không hả - Anh cau có .

- thôi thôi , tôi khong biết giờ ở đó đang là đêm - An cười trừ .

- vậy thì tốt - Anh nói rồi dụi mắt nồi ngay ngắn trên giường , nhìn vào màn hình laptop .

- có chuyện gì nói nhanh - Anh hỏi .

- bao giờ cô với 3 con nhóc kia về nước - An hỏi .

- 1 tháng nữa - Anh cộc lốc .

- về nhớ mua quà cho tôi đó - An nhếch mép dặn .

- anh nghĩ anh là ai mà bắt tôi mua quà , mơ đi tên khùng - Anh chửi lại .

- tôi là chủ cô , không nhớ à - An vạn .

- tiện đây tôi nói luôn , anh mà không hủy cái bản hợp đồng tự chế khùng khùng dở dở ý của anh đi thì tôi không về nước nữa - Anh ra điều kiện .

- cô ra lệnh cho tôi hả , cô nghĩ tôi mong cô về nước lắm chắc - An nói .

- không thì thôi , im mồm cấm sủa rõ chưa , tôi còn ngủ , tạm biệt ten điên - Anh nói rồi tắt máy luôn và tiếp tục giấc mơ với anh hoàng tử bach mã . An đang điên tiết lên .

------------------------------

- Sao ? - Girlpeole hét lên kinh ngạc .

- mày có chắc không - Lan lạnh lùng nói với tên đàn em .

- chắc ạ , em nghe mấy người ngoài đó nói chuyện như vậy ạ - tên đàn em cúi rạp người bẩm báo .

- mày nghe ai nói - Linh cũng hỏi .

- dạ em nghe mấy con người ở nhà các anh ấy nói 1 tháng nữa 4 con ranh đó sẽ về nước - tên đàn em tiếp tục .

- hèn chi dạo này Zaifull tươi tắn ra mặt - Vân bắt đầu .

- tao không hiểu , không tài nào hiểu nổi , sao mà cái ọn mình muốn gắn kết thì dù làm cách nào nó vẫn bị tuột khỏi tay bọn mình còn cái mà bọn mình ghét cay ghét đắng thì nó cứ luôn phảng phất trước mặt thật tức chết đi được - Dương hừng hực phẫn nộ .

- cái bọn nhóc đó suốt ngày làm kì đàn cản mũi bọn mình , không khử sớm thì có ngày tụi mình mất trắng với bọn nó - Lan nói .

- mày tính sao , nói kế hoạch nghe coi , mày luôn có ý tưởng hay mà - Dương nói .

- thằng kia - Lan gọi .

- dạ có - tên đàn em cung kính .

- mày sang Xin - ga - po sai người giết chết 4 con ranh đó đi , nếu thành công thì thù lao sẽ tăng gấp 10 lần - Lan gian xảo .

- nhưng thưa chị sang Xin - ga -po để làm gì ạ - tên đàn em hỏi .

- thì sang đó giết 4 con nhóc đó chứ làm cái gì , sao mày ngu quá vậy - Linh nổi cáu .

- thưa chị theo như những gì em biết thì 4 con đó hiện giờ đang ở Mĩ thưa chị - tên đàn em nói .

- sao , bọn nó chuyển sang Mĩ ư - Dương ngạc nhiên .

- vâng ạ , em đã điều tra kĩ chuyện này và chính mắt em đã nhìn thấy bọn nó ở Mĩ thưa chị - tên đàn em tiếp tục bẩm báo .

- bọn nó chuyển qua Mĩ , từ Mĩ về Việt Nam sẽ đi qua biển , trên biển thì chắc chắn co 1 hòn đảo , tuyệt quá , như vậy kế hoạch của chúng ta sẽ chửng phải hoàn hảo hơn sao - Linh vỗ tay đôm đốp đắc ý .

- ý mày là sao - Dương nhăn mặt hỏi .

- thằng kia , mày qua Mĩ điều tra xem bọn nhãi đó sẽ đi máy bay nào , bí mật gài 5 quả bom vào cho tao , nhớ bom nào có lượng bung phá lớn nhất , gài thời gian sao cho khi vừa ra tới đúng giữa biển thì bom sẽ nổ , xong bọn mày phái thêm người xuống biển vớt mẫy con nhãi đó lên , nhốt vào một chỗ naopf đó là thiêu xác bọn nó luôn đi - Linh nói kế hoạch .

- vâng thư chị - tên đàn em nói rồi đi ra .

- kế hoạch này hay lắm lắm - Vân khen .

- tao không tin là lần này bọn nó có thể thoát - Lan cười ranh mãnh . 4 con nhìn nhau mặt xảo tra không tin nổi . Đáng lẽ ra trời không nên tặng bộ da tuyệt đẹp và quàng lên người mấy con quỷ nhỏ độc ác đó một thân hình đẹp như vậy thật là uổng phí . Đúng là chuyện đời thật khó hiểu . Mới có mười mấy tuổi đầu mà đã toan tính ám sát nhau như vậy thì thật là không ổn chút nào , nếu là con trai thì còn có thẻ tạm chấp nhận được nhưng đây lại là con gái mới hay chứ . Minhax sẽ ra sao khi kế hoạch này được thực hiện đây , liệu có phải bỏ mạng không , chuyện gì sẽ xảy ra đây nhỉ . Nói có sai đâu , vừa hạnh phúc được có một thời gian ngắn mà mùi và mù của máu đã quay lại .

Hết chương 18 hãy đón đọc chương 19 nhé !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play