Hi! Sau một thời gian ngụp nặn trong căng thẳng thi cử Hannie đã trở lại và lợi hại hơn xưa… ^_^
****************
Chiếc BMW từ từ tiến sâu vào gara của ngôi biết thự, hai hàng người trên dưới của Trần gia đứng nghiêm trang trước cửa
Một người đàn ông rất cao… rất đẹp bước xuống xe , ngay sau đó một
người phụ nữ bước xuống trên môi đặt sẵn một nụ cười đẹp mê hồn
-Kính chào ông chủ bà chủ
Trần Anh Phong gật gù, Hoàng Hải Vi vui vẻ khoác tay chồng bước vào nhà…
-Ba…mẹ…
Nguyệt chạy đến ôm chầm ba mẹ nó phấn khích như một đứa trẻ
-Cái con bé này, mười mấy tuổi đầu rồi chứ có ít đâu mà còn như con nít thế hả? Hải Vi khẽ mắng yêu cô con gái nhỏ
-Mẹ này hay, với ba Nguyệt vẫn là bé nhất… nào bảo bối của ba đến đây ba ôm cái nào… Trần Anh Phong ôm lấy đứa con gái rượu
-Ba chỉ thương mỗi con Nguyệt thôi ba quên My rồi hả? Diễm My phụng phịu
-Ai mà dám quên cô , nào My My lại đây ba ôm cái nào
Diễm My cười tươi ôm lấy ba nuôi
-Ba, mẹ.
-Con chào cô chú
Vương Tuyết lễ phép
-Ây gu…. Tuyết Tuyết con còn gọi cô chú à? Phải gọi như con bé My với con Tuyết đây này
Trần Anh Phong cười xuề xòa rồi lại quay sang thằng con trai chẹp miệng lắc đầu
-Mày không lấy con Tuyết nhanh thằng khác nó giành thì đừng có ăn vạ… 23 tuổi đầu rồi chứ ít nữa đâu. Không khéo mày ế con ạ
Khuôn mặt Hải Anh xám xịt, đôi mắt lục bảo ánh tím tối dần , anh hậm hực nói
-Ba thì khác gì con.
-Ba hơn mày là chắc. Tầm tuổi mày ba mày lên chức bố rồi
Trần Anh Phong nhởn nhơ khích bác con trai
-Anh còn dám khoe khoang à? Không phải anh thì mẹ con tôi có phải chịu tai tiếng ngần ấy năm không?
Hoàng Hải Vi lên tiếng giải vây cho con trai
-Ấy bà xã, anh biết rồi… đừng giận anh mà…
-Ba… sợ vợ…
-Mày thì làm sao hiểu được cái cảm giác có vợ
Trên khuôn mặt điển trai hái ra tiền của Hải Anh xuất hiện vài vạch đen
-Tuyết, đi…. Hải Anh đột ngột nắm lấy tay Vương Tuyết kéo đi
Vương Tuyết ngơ ngác hỏi
-Đi đâu anh?
-Đi hẹn hò
Trần Hải Anh trả lời tỉnh bơ
-Lần này không biết có nên cơm nên cháo gì không? Diễm My hơi cười
-Lo làm gì? Mày nghĩ chị Tuyết thoát khỏi tay của anh hai sao???? Nên nhớ lão đại rất giống ba…. mà ba lại có tính chiếm hữu rất cao. Chị
Tuyết có mọc cánh cũng khó thoát
Nó chẹp miệng, My gật gù
Điện thoại di động của nó lại đổ chuông inh ỏi
Nhìn dãy số lạ hoắc, đôi chân mày xinh đẹp khẽ chau lại
********
-Lão đại , anh đâu cần kích động như thế
-Nha đầu , em không muốn đi cùng anh?
-Không, đương nhiên muốn ….
-Vậy thì tốt chúng ta đi biển.
-Còn chuyện công ty . Lão đại anh lên cơn lười biếng?
-Kệ nó… không có chúng ta vài ngày chẳng lẽ hai con nhóc kia không
xoay xở được sao? Là lão đại thì cũng phải có ngày nghỉ chứ….An tâm bên
anh hết tuần này đi nha đầu
Trần Hải Anh mỉm cười gian xảo
Vương Tuyết ngượng ngùng vân vê vạt áo
Không kìm được cái vẻ thẹn thùng đáng yêu của vợ tương lai, Trần Hải
Anh nhanh tay ấn nút kích hoạt chế độ tự lái rồi troài người qua ghế
cuồng dã chiếm đoạt đôi môi đỏ mọng của Vương Tuyết
-Nha đầu… em là của anh. Hải Anh ngang ngược thì thầm
Hai gò má Vương Tuyết càng đỏ gay…
Hướng đôi mắt xinh đẹp nhìn anh cô đáp lại
-Em yêu anh… lão đại
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT