Nhiều tháng sau đó thỉnh thoảng hai người học vẫn chia sẻ ân ái trong điều kiện sẵn có. Nhưng đối với Yến Hương, cô không bằng lòng kéo dài tình trạng "Già nhân ngãi non vợ chồng" tạm bợ nàu mà muốn chính thức xây dựng mái ấm gia đình với người mình yêu. Một buổi của ngày nghỉ cuối tuần khi cha mẹ đã đi ngủ trưa, Yến Hương pha sẵn hai tách cà phê rồi rủ Bảo Lâm ra ngoài sân hóng gió. Bảo Lâm biết Yến Hương định nói điều gì đó với mình, anh hổi hộp:
- Em định nói với anh điều gì phải không?
Yến Hương cười thật tươi vào đề luôn:
- Công nhận anh hiểu ý em ghê. Em muốn anh thưa với ba mẹ chuyện của mình, xin ba mẹ ình chính thức lấy nhau. Em không muốn sông như thế này mãi.
Ở đời nghĩ cũng thật kỳ! Khi chưa sở hữu được người con gái, anh con trai háo hức và nôn nóng như lửa đốt. Thế mà giờ đây...! Không phải là Bảo Lâm không yêu Yến Hương nhưng... ngọn lửa trong tim anh giờ đây dường như ... mắc mưa nên anh tỏ ra lừng khừng, không còn nôn nóng như ngày đầu nữa:
- Anh biết rồi. Mai anh sẽ thưa với ba mẹ như ý em muốn.
Buổi tối cả nhà quây quần bên bàn trà. Chờ cho cha để cái tách xuống, Bảo Lâm ngại ngúng lên tiếng:
- Thưa ba mẹ, con và Yến Hương có chuyện này... muốn xin ba mẹ...
Bà Bích Thu vội ngắt lời:
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT