Hiện tại nó vẫn chưa thoát khỏi cú sốc đó , nó đứng đờ người ra và
luôn tự hỏi tại sao lại là hắn mà không phải người khác ? Còn với Nhật
Phong , hắn đã thấy nó từ khi nó khoác tay Minh Nhật bước vào . Hắn đã
phải ngây người 1 lát khi thấy nó , hắn không ngờ rằng sẽ gặp được nó
tại nơi đây và cũng tò mò 1 chút về mối quan hệ giữa nó và tổng giám đốc tập đoàn Hoàng thị .
– Giới thiệu với cậu , đây là em gái tôi . Hoàng Ngọc Hân . – Minh Nhật giới thiệu nó với hắn .
– Rất vui được làm quen . – Hắn cười .
Nó thấy hắn cười cũng mỉm cười lại và bắt tay với hắn theo đúng lễ
nghi . Thật sự bây giờ nó chỉ muốn nhào tới đánh hắn 1 trận vì cái tội
không nói cho nó biết hắn là ai . Nhật Phong thấy vẻ mặt tức giận của nó liền bật cười nhưng rồi sau đó lại nhận phải hậu quả là bàn chân yêu
quý của hắn không còn nguyên vẹn như ban đầu vì bị Hân Hân cố ý giẫm lên .
– Hai ơi , em đói . Lấy đồ ăn cho em nha !!! – Nó nói với vẻ ngây thơ vô “số” tội . Minh Nhật biết nó đang trả thù Nhật Phong . Mặc dù thấy
Nhật Phong cũng tội lắm mà thôi kệ . Minh Nhật nhìn nó cười rồi sau đó
bỏ đi .
– Nè bà có biết đau là gì hay không ? – Hắn vừa ôm chân vừa la làng nói .
– Không đó rồi sao ? Ai biểu ông không nói cho tui biết ông là tổng giám đốc của Red Diamonds cơ chứ ? – Nó tức giận nói .
– Thì bà có hỏi đâu mà tui nói ? – Hắn cãi .
– Ông … Được lắm ! – Nói xong nó liền bỏ đi .
Hắn thì đứng đó cười như 1 thằng điên . Mà nói gì thì nói nó và hắn
cũng có duyên thật chứ . Từ lúc ở quán trà sữa , khi ở lớp học , lúc ở
vườn hoa và ngay tại đây . Là do cố ý hay do vô tình mà cả 2 gặp nhau ?
Cũng không biết từ lúc nào mà hắn đã yêu nó . Hắn cảm thấy vô cùng bình
yên mỗi khi ở được ở bên cạnh nó . Không biết nó như thế nào chứ hắn
thật sự muốn được mỗi ngày ở bên cạnh nó , cùng nó tạo ra thật nhiều kí
ức đẹp giữa cả 2 và muốn được quan tâm , chăm sóc cho nó ….
” Định mệnh đẩy đưa cho 2 ta gặp nhau và liệu rằng anh có đủ dũng cảm để nói 3 chữ “Anh yêu em” hay không ? ”
Hân Hân đi lòng vòng trong phòng tiệc , bây giờ nó muốn được đập phá
mọi thứ cho đỡ tức . Nói chuyện với hắn nó tức muốn chết , nếu không
phải giữ thể diện cho hắn thì nó đã nhào vô và cho hắn 1 trận rồi .
– Hân Hân !
Nó đang lẩm bẩm chửi hắn thì nghe thấy có người gọi tên mình , nó
quay lại liền thấy Nguyệt Linh đang đi cùng với 1 người con trai .
– Ủa Nguyệt Linh , bà cũng tới đây hả ? – Nó cười nói chạy lại chỗ Nguyệt Linh .
– Ừm lúc nãy tui thấy bà nhưng lại chưa kịp qua chào hỏi ! Hi~ . Nguyệt Linh cười .
– Vậy hả ? Sao tui lại không thấy bà ? Mà người này là ai vậy ? – Nó vừa hỏi vừa chỉ sang người con trai bên cạnh Nguyệt Linh .
– À … đây là … – Nguyệt Linh ấp úng nói .
– Xin chào , tôi là Thái Minh Triết . – Người con trai đó nói .
Hân Hân gật đầu chào lại và bắt tay Minh Triết . Nó hoài nghi nhìn về phía 2 người , Nguyệt Linh thấy ánh mắt Hân Hân nhìn về phía mình nên
có chút bối rối , đầu càng ngày càng cuối thấp .
– Hân Hân , xin cậu đó . Đừng nhìn mình với ánh mắt đó nữa .
Nguyệt Linh vừa nói xong liền bị Hân Hân kéo ra 1 góc .
– Phạm Nguyệt Linh , bà khai thật cho tui biết ! Nếu nói ra sự thật
thì sẽ được hưởng sự khoan hồng còn không thì trảm . – Nó giả bộ hăm doạ .
– Được rồi , được rồi . Tui nói được chưa ? Sợ bà luôn rồi .
Nó tươi cười nhìn Nguyệt Linh . Từ lúc thấy 2 người bước tới , nó đã
thấy nghi nghi rồi . Không phải ngột ngạt mà là 1 cảm giác ngọt ngào
giữa cả 2 . Nó muốn xác định lại 1 chút nên đã giả bộ hăm doạ Nguyệt
Linh
– Thật ra thì …
End chap 9
☆Chewry☆
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT