“Sao còn trẻ như vậy mà lại tử tử vậy không biết?”
..........
Nhiều lời ra tiếng vào bàn tán về việc có cô gái nhảy sông tự vẫn, chỗ nước này tuy không sâu nhưng có dòng xoáy nguy hiểm. Thế nên cũng không ai dám nhảy xuống cứu.
“Ặc...ặc...”
“Á...có khi nào cái vỏ chai đó đá trúng cô ta không nhỉ? Vậy là mình trở thành...người làm phước giúp cô ta tự tử thành công rồi! Hô hô hô!”. Trường Quân tự nghĩ tự cười một mình, đã gián tiếp giết người rồi mà còn cho là làm việc tốt được nữa sao?
“Ặc...ặc...cái tên chết tiệt nào dám đá lon nước làm ta té xuống đây không biết...Gzừ! Ta mà tóm được là mi chết với bổn tiểu thư!...ặc...”
Trường Quân bơi một lèo hướng tới chỗ Uyên Linh đang vùng vẫy, trồi lên ngụp xuống, miệng thì mắng liên hồi. Sao lỗ tai mình ngưa ngứa vậy nhỉ?
“Hơ...”. Uyên Linh đơ người ra. Thì ra là cái tên trời đánh đó, được lắm, lần này ta đã tóm được đuôi ngươi rồi, cầu nguyện trước khi chết đi cưng!
“Nào bé Sun, về nhà thôi con!”
Người phụ nữ bước tới dắt tay cô bé đi, chị ta nhìn Uyên Linh, mỉm cười. “Xin lỗi em nhé, con chị chắc là làm phiền em lắm!”
“A...không có đâu chị! Cô bé đáng yêu lắm ạ!”
“Ừm, tạm biệt em nhé! Mẹ con chị phải về rồi!”
“Dạ! Tạm biệt chị. Tạm biệt bé nha!”
“Bái bai chị!”. Cô bé Sun giơ bàn tay to tròn trắng trẻo lên bóp bóp, Uyên Linh không nhịn được mà phải phì cười, cô bé thật sự rất đáng yêu.
“A! Đúng rồi! Chị ơi, chị xinh đẹp lắm đó. Sau này em nhất định sẽ trở nên đẹp giống chị vậy!”. Trước khi đi, Sun ngoảnh đầu lại hét to, Linh nhìn theo bóng cô bé tung tăng ấy, cho đến khi khuất sau dòng người tấp nập.
“Ủa, cái gì đây?”. Cô giơ tay vuốt lại mái tóc rối như tơ vò, bất ngờ lôi xuống một sợi dây chuyền vướng trên tóc. “Ha ha ha. Chắc chắn là của cái tên đáng ghét đó, xem ta truy tìm mi ra sao đây!”
Hết chap 3
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT